10

Các sứ giả của Đa-vít bị vua Am-môn sỉ nhục

(I Sử 19:1-5)

1Một thời gian sau, vua Am-môn băng hà; con trai vua là Ha-nun lên kế vị. 2Đa-vít nói: “Ta muốn bày tỏ tình thân thiện với Ha-nun, con của Na-hách, như cha vua ấy đã đối xử tốt với ta.” Rồi Đa-vít sai các triều thần của mình đến chia buồn với vua ấy về sự qua đời của vua cha. Vậy, các triều thần của Đa-vít đến đất người Am-môn. 3Nhưng các thủ lĩnh của người Am-môn tâu với Ha-nun, chúa mình: “Bệ hạ tưởng rằng Đa-vít sai người đến chia buồn với bệ hạ là vì tôn kính vua cha sao? Đa-vít sai những đầy tớ đến với bệ hạ, chẳng phải là để xem xét thành, do thám và triệt hạ thành sao?” 4Thế là Ha-nun bắt các đầy tớ của Đa-vít, cạo một nửa râu của họ, cắt ngắn áo dài họ cho đến mông, rồi đuổi họ về. 5Người ta thuật lại việc nầy cho Đa-vít nghe; vua sai người đi đón họ, vì họ rất tủi nhục. Vua bảo họ: “Hãy ở lại Giê-ri-cô cho đến khi râu của các ngươi mọc lại, rồi hãy trở về.”

Người Am-môn và A-ram bị bại trận

(I Sử 19:6-19)

6Khi người Am-môn thấy mình đã trở nên đáng ghét đối với Đa-vít, họ sai người đi thuê khoảng hai mươi nghìn bộ binh của người A-ram ở Bết Rê-hốp và Xô-ba, một nghìn người của vua Ma-a-ca, và mười hai nghìn người ở xứ Tóp. 7Đa-vít nghe được tin đó, liền sai Giô-áp với cả đoàn quân tinh nhuệ đi đánh chúng. 8Người Am-môn kéo ra, dàn quân trước cổng thành, còn quân A-ram ở Xô-ba và Rê-hốp, quân của xứ Tóp và vua Ma-a-ca đều đóng riêng ra ở ngoài đồng.
9Giô-áp thấy phải đối phó với mặt trận cả phía trước lẫn phía sau, nên đã chọn một số chiến sĩ trong đoàn quân tinh nhuệ của Y-sơ-ra-ên, và dàn trận đối địch với người A-ram; 10số quân còn lại ông giao cho A-bi-sai, em mình, để dàn trận đối mặt với quân Am-môn. 11Ông nói với A-bi-sai: “Nếu quân A-ram mạnh hơn anh, em sẽ tiếp viện cho anh; nhưng nếu quân Am-môn mạnh hơn em, anh sẽ tiếp viện cho em. 12Hãy mạnh mẽ và chiến đấu dũng cảm vì dân tộc của chúng ta và vì các thành trì của Đức Chúa Trời chúng ta. Nguyện Đức Giê-hô-va thực hiện ý muốn tốt đẹp của Ngài!” 13Giô-áp cùng với cánh quân theo ông tiến đến gần, giao chiến với quân A-ram và chúng chạy trốn khỏi ông. 14Khi thấy quân A-ram bỏ chạy thì quân Am-môn cũng chạy trốn khỏi A-bi-sai, và rút vào trong thành. Sau khi thắng người Am-môn, Giô-áp trở về Giê-ru-sa-lem.
15Người A-ram thấy mình bị Y-sơ-ra-ên đánh bại thì tập hợp lại với nhau. 16Ha-đa-đê-xe sai người chiêu tập quân A-ram ở bên kia sông; và Sô-bác, chỉ huy trưởng quân đội Ha-đa-đê-xe, dẫn chúng đến Hê-lam. 17Nghe tin nầy, Đa-vít tập hợp toàn thể Y-sơ-ra-ên lại, vượt qua sông Giô-đanh, kéo đến Hê-lam. Quân A-ram dàn trận nghênh chiến với Đa-vít. 18Nhưng rồi quân A-ram chạy trốn khỏi Y-sơ-ra-ên. Đa-vít tiêu diệt bảy trăm chiến xa quân A-ram và bốn mươi nghìn kỵ binh. Tại đó, vua cũng giết chết Sô-bác, chỉ huy trưởng quân đội của chúng. 19Khi các vua chư hầu của Ha-đa-đê-xe thấy mình bị Y-sơ-ra-ên đánh bại, thì cầu hòa với Y-sơ-ra-ên và phục dịch họ. Người A-ram không còn dám giúp người Am-môn nữa.

10

击败亚扪人和亚兰人

(代上19.1-19)

1此后,亚扪人的王死了,他儿子哈嫩接续他作王。 2大卫说:“哈嫩的父亲拿辖怎样向我施恩,我也要怎样向哈嫩施恩。”于是大卫派臣仆为他的父亲安慰他。当大卫的臣仆到了亚扪人的境内, 3亚扪人的领袖对他们的主哈嫩说:“大卫派人来安慰你,你看他是要尊敬你父亲吗?大卫派臣仆到你这里,不是为了要窥探侦察,而倾覆这城吗?” 4哈嫩就抓住大卫的臣仆,把他们的胡须剃去一半,又割断他们下半截的袍子,露出下体,然后放了他们。 5有人告诉大卫,他就派人去迎接他们,因为这些人觉得很羞耻。王说:“可以住在耶利哥,等到胡须长出来再回来。”
6亚扪人看到大卫憎恶他们,就派人去雇用伯.利合亚兰人和琐巴亚兰人,步兵二万,以及玛迦王的人一千、陀伯人一万二千。 7大卫听见了,就派约押和所有勇猛的军队出去。 8亚扪人出来,在城门前摆阵;琐巴利合亚兰人、陀伯人,以及玛迦人另外在郊野摆阵。
9约押看见战阵对着他前后摆列,就把从以色列所有精兵中挑选出来的,摆阵迎战亚兰人。 10他把其余的兵交在他兄弟亚比筛手里,亚比筛就摆阵迎战亚扪人。 11约押亚比筛说:“亚兰人若强过我,你就来帮助我;亚扪人若强过你,我就去帮助你。 12你要刚强,我们要为自己的百姓,为我们上帝的城镇奋勇。愿耶和华照他所看为好的去做!” 13于是,约押和跟随他的士兵前进攻打亚兰人;亚兰人在他面前逃跑。 14亚扪人见亚兰人逃跑,他们也在亚比筛面前逃跑进城。约押就离开亚扪人,回耶路撒冷去了。
15亚兰人见自己被以色列打败,就集合起来。 16哈大底谢派人去,把大河那边的亚兰人调来;他们到了希兰,由哈大底谢的将军朔法在他们前面率领。 17有人告诉大卫,他就聚集以色列众人过约旦河,来到希兰亚兰人迎着大卫摆阵,与他打仗。 18亚兰人在以色列人面前逃跑。大卫杀了亚兰七百辆战车的士兵,四万骑兵,又击杀亚兰的将军朔法,他就死在那里。 19哈大底谢属下的诸王见自己被以色列打败,就与以色列讲和,臣服他们。于是亚兰人害怕,不再帮助亚扪人了。