4

Mạc-đô-chê cho bà Ê-xơ-tê hay, và khuyên bà hãy cầu ơn vua giùm cho dân Giu-đa

1 Vả, khi Mạc-đô-chê biết hết mọi điều ấy, bèn xé áo mình, mặc lấy một cái bao và phủ tro, rồi đi ra giữa thành, lấy tiếng lớn kêu khóc cách cay đắng. 2 Người cũng đi đến tận trước cửa vua; vì ai mặc cái bao, bị cấm không cho vào cửa của vua. 3 Phàm trong mỗi tỉnh, nơi nào mạng lịnh vua và chiếu chỉ người đã đến, thì trong dân Giu-đa bèn có sự thảm sầu, kiêng cữ ăn, khóc lóc, và kêu van; lại có nhiều người lấy bao và tro làm giường mình.
4 Các nàng hầu bà Ê-xơ-tê và những hoạn quan bà đều đến thuật lại sự ấy cho bà; hoàng hậu bèn buồn rầu lắm, gởi quần áo cho Mạc-đô-chê mặc, để lột bao khỏi mình người; nhưng người không khứng nhận. 5 Bấy giờ bà Ê-xơ-tê gọi Ha-thác, một hoạn quan của vua, mà vua đã đặt hầu chực bà, rồi biểu người đi đến Mạc-đô-chê hỏi cho biết có việc gì, và nhân sao đã có vậy. 6 Ha-thác bèn đi ra đến Mạc-đô-chê tại nơi phố thành ở trước cửa vua. 7 Mạc-đô-chê thuật lại mọi điều đã xảy đến mình, và số bạc Ha-man đã hứa đóng vào kho vua đặng có phép tuyệt diệt dân Giu-đa. 8 Người cũng đưa cho hoạn quan một bổn sao lục chiếu chỉ đã truyền ra tại Su-sơ đặng tuyệt diệt dân Giu-đa, để hoạn quan chỉ cho bà Ê-xơ-tê xem và biết, cùng biểu người khuyên bà vào cùng vua, trước mặt vua nài xin ơn vua và cầu khẩn giùm cho dân tộc mình. 9 Ha-thác bèn trở về thuật lại cho bà Ê-xơ-tê mọi lời của Mạc-đô-chê. 10 Bấy giờ bà Ê-xơ-tê nói với Ha-thác, và sai người nói lại với Mạc-đô-chê rằng: 11 Các thần bộc và dân chúng các tỉnh của vua đều biết rằng hễ ai, bất luận nam hay nữ, vào cùng vua tại nội viện, mà không được lịnh vời thì ai đó theo luật đã định tất phải bị xử tử đi, miễn là được vua giơ cây phủ việt vàng ra, thì mới sống; nhưng đã ba mươi ngày rày tôi không được vời vào cung vua.
12 Người ta thuật lại cho Mạc-đô-chê các lời của bà Ê-xơ-tê. 13 Mạc-đô-chê biểu đáp lại cùng bà Ê-xơ-tê rằng: Chớ thầm tưởng rằng ở trong cung vua, ngươi sẽ được thoát khỏi phải hơn mọi người Giu-đa khác; 14 vì nếu ngươi làm thinh trong lúc nầy đây, dân Giu-đa hẳn sẽ được tiếp trợ và giải cứu bởi cách khác, còn ngươi và nhà cha ngươi đều sẽ bị hư mất; song nào ai biết rằng chẳng phải vì cớ cơ hội hiện lúc nầy mà ngươi được vị hoàng hậu sao? 15 Bà Ê-xơ-tê bèn biểu đáp lại cùng Mạc-đô-chê rằng: 16 Hãy đi nhóm hiệp các người Giu-đa ở tại Su-sơ, rồi hãy vì tôi kiêng cữ ăn trong ba ngày và đêm, chớ ăn hay uống gì hết; tôi và các nàng hầu tôi cũng sẽ kiêng cữ ăn nữa; như vậy, tôi sẽ vào cùng vua, là việc trái luật pháp; nếu tôi phải chết thì tôi chết. 17 Mạc-đô-chê bèn đi, và làm theo mọi điều bà Ê-xơ-tê đã dặn biểu mình.

4

末底改求以斯帖幫忙

1末底改知道所發生的這一切事,就撕裂衣服,披麻蒙灰,在城中行走,痛哭哀號。 2他到了朝門前就停住腳步,因為穿麻衣的不可進朝門。 3王的諭旨和敕令所到的各省各處,猶太人都極其悲哀,禁食哭泣哀號,許多人躺在麻布和爐灰中。
4以斯帖王后的宮女和太監來把這事告訴以斯帖,她非常憂愁,就送衣服給末底改穿,要他脫下身上的麻衣,他卻不肯接受。 5以斯帖把王所派伺候她的一個太監哈他革召來,吩咐他去見末底改,要知道到底發生了甚麼事,為何如此。 6於是哈他革出來,到朝門前的廣場見末底改 7末底改把自己遭遇的一切,以及哈曼為滅絕猶太人答應捐入王庫的銀數都告訴了他; 8又把那傳遍書珊、要滅絕猶太人的諭旨抄本交給哈他革,要他給以斯帖看,並向她說明,囑咐她去晉見王,向王懇求,為本族的人在王面前請命。 9哈他革回來,把末底改的話告訴以斯帖 10以斯帖吩咐哈他革去見末底改,說: 11「王所有的臣僕和各省的百姓都知道有一個定例,若未奉召見,擅入內院見王的,無論男女必被處死;除非王向他伸出金杖,不得存活。但我沒有被召進去見王已經有三十天了。」 12他們把以斯帖的話告訴末底改 13末底改託人回覆以斯帖說:「你不要自己以為在王宮裏強過任何猶太人,得以倖免。 14此時你若閉口不言,猶太人必從別處得解脫,蒙拯救;你和你父家必致滅亡。焉知你得了王后的位分不是為現今的機會嗎?」 15以斯帖吩咐人回覆末底改說: 16「你當去召集書珊所有的猶太人,為我禁食三晝三夜,不吃不喝;我和我的宮女也要這樣禁食。然後我違例去晉見王,我若死就死吧!」 17於是末底改以斯帖一切所吩咐的去做。