10

Luật pháp là bóng của các sự lành ngày sau. – Chỉ có tế lễ của Đấng Christ là đủ

1 Vả, luật pháp chỉ là bóng của sự tốt lành ngày sau, không có hình thật của các vật, nên không bao giờ cậy tế lễ mỗi năm hằng dâng như vậy, mà khiến kẻ đến gần Đức Chúa Trời trở nên trọn lành được. 2 Nếu được, thì những kẻ thờ phượng đã một lần được sạch rồi, lương tâm họ không còn biết tội nữa, nhân đó, há chẳng thôi dâng tế lễ hay sao? 3 Trái lại, những tế lễ đó chẳng qua là mỗi năm nhắc cho nhớ lại tội lỗi. 4 Vì huyết của bò đực và dê đực không thể cất tội lỗi đi được.
5 Bởi vậy cho nên, Đấng Christ khi vào thế gian, phán rằng:
 Chúa chẳng muốn hi sinh, cũng chẳng muốn lễ vật,
 Nhưng Chúa đã sắm sửa một thân thể cho tôi.
6 Chúa chẳng nhậm của lễ thiêu, cũng chẳng nhậm của lễ chuộc tội.
7 Tôi bèn nói: Hỡi Đức Chúa Trời, nầy tôi đến
 --- Trong sách có chép về tôi ---
 Tôi đến để làm theo ý muốn Chúa.
8 Trước đã nói: Chúa chẳng muốn, chẳng nhậm những hi sinh, lễ vật, của lễ thiêu, của lễ chuộc tội, đó là theo luật pháp dạy; sau lại nói: Đây nầy, tôi đến để làm theo ý muốn Chúa. 9 Vậy thì, Chúa đã bỏ điều trước, đặng lập điều sau. 10 Ấy là theo ý muốn đó mà chúng ta được nên thánh nhờ sự dâng thân thể của Đức Chúa Jêsus Christ một lần đủ cả.
11 Phàm thầy tế lễ mỗi ngày đứng hầu việc và năng dâng của lễ đồng một thức, là của lễ không bao giờ cất tội lỗi được, 12 còn như Đấng nầy, đã vì tội lỗi dâng chỉ một của lễ, rồi ngồi đời đời bên hữu Đức Chúa Trời, 13 từ rày về sau đương đợi những kẻ thù nghịch Ngài bị để làm bệ dưới chân Ngài vậy. 14 Vì nhờ dâng chỉ một của tế lễ, Ngài làm cho những kẻ nên thánh được trọn vẹn đời đời. 15 Đức Thánh Linh cũng làm chứng cho chúng ta như vậy; vì đã phán rằng:
16 Chúa phán: Nầy là giao ước ta lập với chúng nó
 Sau những ngày đó,
 Ta sẽ để luật pháp ta vào lòng chúng nó
 Và ghi tạc nơi trí khôn,
17 Lại phán:
 Ta sẽ chẳng còn nhớ đến tội lỗi gian ác của chúng nó nữa.
18 Bởi hễ có sự tha thứ thì không cần dâng của lễ vì tội lỗi nữa.

II. Các điều nên làm: đức tin và đời của tín đồ

(Từ 10:19 đến đoạn 13)

Khuyên phải trông cậy, tin chắc, trung tín và nhịn nhục

19 Hỡi anh em, vì chúng ta nhờ huyết Đức Chúa Jêsus được dạn dĩ vào nơi rất thánh, 20 bởi đường mới và sống mà Ngài đã mở ngang qua cái màn, nghĩa là ngang qua xác Ngài, 21 lại vì chúng ta có một thầy tế lễ lớn đã lập lên cai trị nhà Đức Chúa Trời, 22 nên chúng ta hãy lấy lòng thật thà với đức tin đầy dẫy trọn vẹn, lòng được tưới sạch khỏi lương tâm xấu, thân thể rửa bằng nước trong, mà đến gần Chúa. 23 Hãy cầm giữ sự làm chứng về điều trông cậy chúng ta chẳng chuyển lay, vì Đấng đã hứa cùng chúng ta là thành tín. 24 Ai nấy hãy coi sóc nhau để khuyên giục về lòng yêu thương và việc tốt lành; 25 chớ bỏ sự nhóm lại như mấy kẻ quen làm, nhưng phải khuyên bảo nhau, và hễ anh em thấy ngày ấy hầu gần chừng nào, thì càng phải làm như vậy chừng nấy.
26 Vì nếu chúng ta đã nhận biết lẽ thật rồi, mà lại cố ý phạm tội, thì không còn có tế lễ chuộc tội nữa, 27 nhưng chỉ có sự đợi chờ kinh khiếp về sự phán xét, và lửa hừng sẽ đốt cháy kẻ bội nghịch mà thôi. 28 Ai đã phạm luật pháp Môi-se, nếu có hai ba người làm chứng, thì chết đi không thương xót, 29 huống chi kẻ giày đạp Con Đức Chúa Trời, coi huyết của giao ước, tức là huyết mà mình nhờ nên thánh, là ô uế, lại khinh lờn Đức Thánh Linh ban ơn, thì anh em há chẳng tưởng rằng người ấy đáng bị hình rất nghiêm đoán phạt hay sao? 30 Vì chúng ta biết Đấng đã phán rằng: Sự trả thù thuộc về ta; ta sẽ báo ứng, ấy là lời Chúa phán. Lại rằng: Chúa sẽ xét đoán Dan mình. 31 Sa vào tay Đức Chúa Trời hằng sống là sự đáng kinh khiếp thay!
32 Hãy nhớ lại những lúc ban đầu đó, anh em đã được soi Sa rồi, bèn chịu cơn chiến trận lớn về những sự đau đớn: 33 phần thì chịu sỉ nhục, gặp gian nan, như làm trò cho thiên hạ xem, phần thì chia khổ với những kẻ bị đối đãi đồng một cách. 34 Vì anh em đã thương xót kẻ bị tù, và vui lòng chịu của cải mình bị cướp, bởi biết mình có của cải quí hơn hằng còn luôn. 35 Vậy chớ bỏ lòng dạn dĩ mình, vốn có một phần thưởng lớn đã để dành cho. 36 Vì anh em cần phải nhịn nhục, hầu cho khi đã làm theo ý muốn Đức Chúa Trời rồi, thì được như lời đã hứa cho mình.
37 Còn ít lâu, thật ít lâu nữa,
 Thì Đấng đến sẽ đến; Ngài không chậm trễ đâu.
38 Người Cong bình của ta sẽ cậy đức tin mà sống,
 Nhưng nếu lui đi thì linh hồn ta chẳng lấy làm đẹp chút nào.
39 Về phần chúng ta, nào phải là kẻ lui đi cho hư mất đâu, bèn là kẻ giữ đức tin cho linh hồn được cứu rỗi.

10

Tơlơi Pơsăn Drơi Krist Sa Wơ̆t Djŏp Kơ Abih Bang

1Hơdră amăng tơlơi juăt kơnơ̆ng jing tơlơi pơhơmutu kơ khul tơlơi hiam klă, jing khul tơlơi či truh, ƀu djơ̆ tơlơi sĭt gơñu pô ôh. Yuakơ tơhơnal tơlơi anŭn yơh tơlơi pơyơr anŭn ƀu či pơjing hĭ hlo̱m ƀo̱m ôh kơ ƀing hlơi pô rai jĕ kiăng kơ kơkuh pơpŭ kơ Ơi Adai, jing kar hăng tơlơi bruă pơyơr nanao gơnam ngă yang rĭm thŭn. 2Tơdah tơlơi bruă anŭn dưi, sĭt ƀing gơñu hơmâo pơdơi hĭ laih ƀu pơyơr ngă yang dơ̆ng tah. Yuakơ ƀing kơkuh pơpŭ či tŭ pơrơgoh hĭ mơ̆ng tơlơi soh sa wơ̆t djŏp kơ abih bang yơh laih anŭn ƀu či pơmưn kơ khul tơlơi soh gơñu dơ̆ng tah. 3Samơ̆ kơđai glaĭ, hơdôm gơnam ngă yang anŭn jing tơlơi pơhơdơr kơ khul tơlơi soh yơh, 4yuakơ anŭn jing ƀu či dưi ôh kơ tơlơi drah khul rơmô tơno hăng khul bơbe ƀu dưi mă pơđuaĭ hĭ khul tơlơi soh ôh.
5Hơnŭn yơh, tơdang Krist trŭn rai laih ƀơi lŏn tơnah anai, Ñu pơhiăp hăng Ama Ñu tui anai,
  “Gơnam pơyơr Ih khăp kiăng ƀu djơ̆ gơnam ngă yang laih anŭn gơnam pơyơr ôh,
   samơ̆ Ih hơmâo prap pre laih kơ Kâo drơi jan kiăng kơ pơyơr ngă yang.
  6Hăng khul gơnam pơyơr čuh hăng khul gơnam pơyơr tơlơi soh
   Ih ƀu mơak ôh.
  7Hơnŭn yơh, Kâo laĭ tui anai, ‘Anai nê, Hră Ơi Adai hơmâo čih laih kơ Kâo amăng tơkŭl hră,
   Kâo hơmâo rai laih kiăng kơ ngă tui tơlơi Ih kiăng, Ơ Ơi Adai ăh.’ ”
8Blung hlâo Krist laĭ tui anai, “Khul gơnam pơyơr hăng khul gơnam ngă yang, khul gơnam pơyơr čuh hlo̱m hăng khul gơnam pơyơr tơlơi soh Ih ƀu khăp kiăng ôh, laih anŭn kŏn mơak hăng khul gơnam pơyơr anŭn mơ̆n,” wơ̆t tơdah tơlơi juăt hơduah tơña kơ khul gơnam anŭn. 9Giŏng anŭn, ñu laĭ dơ̆ng tui anai, “Anai nê, Kâo hơmâo rai laih kiăng kơ ngă tui hăng tơlơi Ih kiăng.” Amăng hơdră anŭn Ñu pioh hĭ sa bơnăh tơlơi pơgop tal sa kiăng kơ pơkô̆ pơjing rai tơlơi pơgop tal dua yơh. 10Laih anŭn yua mơ̆ng tơlơi pơmĭn pơtă anŭn yơh, ƀing ta hơmâo tŭ jing rơgoh hiam laih mơ̆ng tơlơi pơsăn drơi drơi jan Yang Yêsu Krist sa wơ̆t djŏp kơ abih bang.
11Rĭm hrơi rĭm čô khua ngă yang dŏ dơ̆ng kiăng kơ ngă bruă jao pơyơr gơnam ngă yang ñu. Samơ̆ nanao ñu kơnơ̆ng pơyơr hơdôm gơnam ngă yang kar kaĭ đôč, jing gơnam ngă yang ƀu dưi mă pơđuaĭ hĭ khul tơlơi soh ôh. 12Samơ̆ tơdang Krist, jing Pô khua ngă yang anai hơmâo pơyơr sa wơ̆t laih kơ hlŏng lar sa gơnam ngă yang kơ khul tơlơi soh, Ñu dŏ be̱r ƀơi gah hơnuă kơ Ơi Adai yơh. 13Čơdơ̆ng mơ̆ng anŭn yơh, Ñu dŏ tơguan tơl hrơi Ơi Adai či pioh ƀing rŏh ayăt Ñu jing kar hăng sa boh hơnăl trung tơkai Ñu yơh. 14Yuakơ yua mơ̆ng sa gơnam pơyơr ngă yang Ñu hơmâo pơyơr laih, pơjing hĭ hiam hlo̱m ƀo̱m hlŏng lar kơ ƀing hlơi pô tŭ Ñu pơjing rơgoh hiam laih yơh.
15Yang Bơngăt Hiam ăt ngă gơ̆ng jơlan kơ ƀing ta kơ tơlơi anŭn. Yuakơ Ñu laĭ tui anai,
  16“Anai yơh jing tơlơi pơgop Kâo či pơjing hăng ƀing gơñu,
   tơdơi kơ khul hrơi anŭn, Yahweh pơhiăp pơhaih laih.
  Kâo či pioh tơlơi juăt Kâo amăng pran jua gơñu,
   laih anŭn čih tơlơi juăt anŭn amăng tơlơi pơmĭn gơñu yơh.”
17Giŏng anŭn, Ñu laĭ dơ̆ng tui anai,
  “Laih anŭn khul tơlơi soh gơñu laih anŭn khul bruă sat ƀai gơñu
   Kâo ƀu či hơdơr dơ̆ng tah.”
18Hơnŭn yơh, tơdang hơdôm tơlơi soh hơmâo tŭ pap brơi laih, sĭt ƀu či kiăng kơ gơnam pơyơr ngă yang kơ tơlơi soh dơ̆ng tah. 19Tui anŭn, Ơ ƀing ayŏng amai adơi, čơdơ̆ng mơ̆ng ƀing ta hơmâo tơlơi kơnang kơjăp dưi mŭt amăng Anih Rơgoh Hiam Hloh yua mơ̆ng drah Yang Yêsu pơyơr laih, 20yua mơ̆ng hơdră jơlan phrâo hăng hơdip, Ñu yơh hơmâo pŏk brơi kơ ƀing ta dưi găn khăn păng anŭn, anŭn jing drơi jan Ñu pơsăn drơi yơh. 21Laih anŭn čơdơ̆ng mơ̆ng ƀing ta hơmâo pô khua ngă yang prŏng hloh yom pơphan git gai sang anŏ Ơi Adai, 22tui anŭn, brơi bĕ kơ ƀing ta nao jĕ pơ Ơi Adai hăng pran jua sĭt, bă hăng tơlơi đaŏ kơjăp, hăng pran jua ta tŭ añăh laih kiăng kơ jing rơgoh mơ̆ng pran jua tơpă pơmưn soh, laih anŭn hăng drơi jan ta hơmâo tŭ rao laih hăng ia rơgoh jơngeh. 23Brơi kơ ta djă̱ kơjăp bĕ tơlơi čang rơmang ƀing ta pơhaih ƀu đing đaŏ, yuakơ Ñu năng lăp kơ arăng đaŏ kơnang yơh. 24Brơi kơ ƀing ta pơmĭn ƀlơ̆ng bĕ kơ tơlơi hiư̆m ƀing ta dưi pơtrŭt pơđu̱r kơ tơdruă anăp kơ tơlơi khăp hăng khul bruă hiam klă. 25Brơi kơ ƀing ta anăm ngă ngưi ngai hĭ ôh kơ tơlơi pơjơnum hrŏm hơbĭt, kar hăng đơđa mơnuih juăt lui laih, samơ̆ brơi kơ ƀing ta pơtrŭt pơđu̱r bĕ kơ tơdruă ta ngă tui anŭn lu hloh dơ̆ng tơdang ƀing gih ƀuh Hrơi Khua Yang jĕ či truh laih.
26Yuakơ tơdah ƀing ta ăt kơñăm kiăng kơ ngă soh tơdơi kơ ƀing ta hơmâo mă tŭ laih tơlơi thâo hluh kơ tơlơi sĭt, sĭt yơh ƀu dŏ hơmâo gơnam ngă yang pioh pơkra kơ khul tơlơi soh dơ̆ng tah, 27samơ̆ kơnơ̆ng či hơmâo tơlơi dŏ tơguan huĭ bra̱l kơ tơlơi phat kơđi laih anŭn apui pơiă prŏng biă mă či čuh pơrai hĭ ƀing rŏh ayăt pơkơdơ̆ng glaĭ hăng Ơi Adai yơh. 28Hlơi pô hơngah hĭ laih tơlơi juăt Môseh ƀu pơyom ôh, ñu anŭn tŭ djai hĭ yơh ƀu hơmâo tơlơi pap ôh tơdang hơmâo tơlơi gơ̆ng jơlan mơ̆ng dua klâo čô. 29Tui anŭn, bơ kơ pô djik djak kơ Ană Ơi Adai, hiư̆m pă ƀing gih pơmĭn lĕ? Sĭt yơh ñu či tŭ tơlơi pơkơhma̱l kơtang biă mă yơh yuakơ ñu hơmâo yap laih drah tơlơi pơgop anŭn pơrơgoh hĭ laih ñu jing hĭ gơnam đôč đač ƀu rơgoh hiam, laih anŭn ñu ăt hơmâo ngă ƀrưh ƀai laih mơ̆n kơ Yang Bơngăt tơlơi khăp pap. 30Yuakơ ƀing ta thâo krăn laih Pô laĭ tui anai, “Anŭn jing tơlơi Kâo či rŭ nua yơh; Kâo či kla glaĭ yơh,” laih anŭn hơmâo laĭ dơ̆ng mơ̆n tui anai, “Khua Yang či phat kơđi brơi kơ ƀing ană plei Ñu.” 31Jing tơlơi huĭ bra̱l biă mă yơh tơdang lê̆ amăng tơngan Ơi Adai pơkơhma̱l, jing Pô hơdip.
32Samơ̆ brơi kơ ƀing gih hơdơr bĕ kơ khul hrơi rơgao laih tơdơi kơ ƀing gih hơmâo tŭ mă laih tơlơi bơngač tơlơi pơthâo hiam, tơdang ƀing gih dŏ kơjăp amăng tơlơi lông lăng prŏng tơdang ƀing gih tŭ tơlơi tơnap tap prŏng. 33Đơđa djơ̆ anŏ ƀing arăng hơtŏh djraĭ hăng kơpĭ kơpe̱t ƀing gih. Ƀơi mông pơkŏn ƀing gih glăm mă tơlơi tơnap tap hrŏm hơbĭt hăng ƀing gŏp gih tơdang ƀing arăng ngă sat tui anŭn. 34Yuakơ ƀing gih pap drap kơ ƀing dŏ amăng sang mơnă laih anŭn tŭ mơak tơdang arăng sua mă hĭ dram gơnam gih, yuakơ ƀing gih thâo laih kơ tơlơi gih pô či tŭ mă khul dram gơnam hiam hloh hăng dŏ hlŏng lar mơ̆n.
35Tui anŭn, anăm ƀing gih lui hĭ ôh tơlơi kơnang kơjăp gih; yuakơ tơlơi anŭn či bơni hiam kơ ƀing gih bă blai yơh. 36Yuakơ ƀing gih khŏm gir run yơh kiăng kơ tơdang ƀing gih hơmâo pơgiŏng hĭ laih tơlơi Ơi Adai kiăng, ƀing gih tŭ mă tơlơi Ñu hơmâo ƀuăn brơi laih yơh. 37Yuakơ kơnơ̆ng dŏ ƀơƀiă hrơi mông dơ̆ng đôč tui anai,
  “Ñu jing Pô či rai laih anŭn ƀu či dŏ pơtrưĭ ôh.
   38Samơ̆ pô tơpă hơnơ̆ng Kâo či hơdip hăng tơlơi đaŏ kơnang yơh.
  Laih anŭn tơdah ñu kơdŭn glaĭ hĭ,
   Kâo ƀu či mơak hăng ñu ôh.”
39Samơ̆ ƀing ta ƀu djơ̆ jing ƀing kơdŭn glaĭ hăng tŭ răm rai anŭn ôh, samơ̆ bơ kơ ƀing hlơi pô đaŏ kơnang, ƀing gơñu anŭn tŭ klaih yơh.