10

Luật pháp là bóng của các sự lành ngày sau. – Chỉ có tế lễ của Đấng Christ là đủ

1 Vả, luật pháp chỉ là bóng của sự tốt lành ngày sau, không có hình thật của các vật, nên không bao giờ cậy tế lễ mỗi năm hằng dâng như vậy, mà khiến kẻ đến gần Đức Chúa Trời trở nên trọn lành được. 2 Nếu được, thì những kẻ thờ phượng đã một lần được sạch rồi, lương tâm họ không còn biết tội nữa, nhân đó, há chẳng thôi dâng tế lễ hay sao? 3 Trái lại, những tế lễ đó chẳng qua là mỗi năm nhắc cho nhớ lại tội lỗi. 4 Vì huyết của bò đực và dê đực không thể cất tội lỗi đi được.
5 Bởi vậy cho nên, Đấng Christ khi vào thế gian, phán rằng:
 Chúa chẳng muốn hi sinh, cũng chẳng muốn lễ vật,
 Nhưng Chúa đã sắm sửa một thân thể cho tôi.
6 Chúa chẳng nhậm của lễ thiêu, cũng chẳng nhậm của lễ chuộc tội.
7 Tôi bèn nói: Hỡi Đức Chúa Trời, nầy tôi đến
 --- Trong sách có chép về tôi ---
 Tôi đến để làm theo ý muốn Chúa.
8 Trước đã nói: Chúa chẳng muốn, chẳng nhậm những hi sinh, lễ vật, của lễ thiêu, của lễ chuộc tội, đó là theo luật pháp dạy; sau lại nói: Đây nầy, tôi đến để làm theo ý muốn Chúa. 9 Vậy thì, Chúa đã bỏ điều trước, đặng lập điều sau. 10 Ấy là theo ý muốn đó mà chúng ta được nên thánh nhờ sự dâng thân thể của Đức Chúa Jêsus Christ một lần đủ cả.
11 Phàm thầy tế lễ mỗi ngày đứng hầu việc và năng dâng của lễ đồng một thức, là của lễ không bao giờ cất tội lỗi được, 12 còn như Đấng nầy, đã vì tội lỗi dâng chỉ một của lễ, rồi ngồi đời đời bên hữu Đức Chúa Trời, 13 từ rày về sau đương đợi những kẻ thù nghịch Ngài bị để làm bệ dưới chân Ngài vậy. 14 Vì nhờ dâng chỉ một của tế lễ, Ngài làm cho những kẻ nên thánh được trọn vẹn đời đời. 15 Đức Thánh Linh cũng làm chứng cho chúng ta như vậy; vì đã phán rằng:
16 Chúa phán: Nầy là giao ước ta lập với chúng nó
 Sau những ngày đó,
 Ta sẽ để luật pháp ta vào lòng chúng nó
 Và ghi tạc nơi trí khôn,
17 Lại phán:
 Ta sẽ chẳng còn nhớ đến tội lỗi gian ác của chúng nó nữa.
18 Bởi hễ có sự tha thứ thì không cần dâng của lễ vì tội lỗi nữa.

II. Các điều nên làm: đức tin và đời của tín đồ

(Từ 10:19 đến đoạn 13)

Khuyên phải trông cậy, tin chắc, trung tín và nhịn nhục

19 Hỡi anh em, vì chúng ta nhờ huyết Đức Chúa Jêsus được dạn dĩ vào nơi rất thánh, 20 bởi đường mới và sống mà Ngài đã mở ngang qua cái màn, nghĩa là ngang qua xác Ngài, 21 lại vì chúng ta có một thầy tế lễ lớn đã lập lên cai trị nhà Đức Chúa Trời, 22 nên chúng ta hãy lấy lòng thật thà với đức tin đầy dẫy trọn vẹn, lòng được tưới sạch khỏi lương tâm xấu, thân thể rửa bằng nước trong, mà đến gần Chúa. 23 Hãy cầm giữ sự làm chứng về điều trông cậy chúng ta chẳng chuyển lay, vì Đấng đã hứa cùng chúng ta là thành tín. 24 Ai nấy hãy coi sóc nhau để khuyên giục về lòng yêu thương và việc tốt lành; 25 chớ bỏ sự nhóm lại như mấy kẻ quen làm, nhưng phải khuyên bảo nhau, và hễ anh em thấy ngày ấy hầu gần chừng nào, thì càng phải làm như vậy chừng nấy.
26 Vì nếu chúng ta đã nhận biết lẽ thật rồi, mà lại cố ý phạm tội, thì không còn có tế lễ chuộc tội nữa, 27 nhưng chỉ có sự đợi chờ kinh khiếp về sự phán xét, và lửa hừng sẽ đốt cháy kẻ bội nghịch mà thôi. 28 Ai đã phạm luật pháp Môi-se, nếu có hai ba người làm chứng, thì chết đi không thương xót, 29 huống chi kẻ giày đạp Con Đức Chúa Trời, coi huyết của giao ước, tức là huyết mà mình nhờ nên thánh, là ô uế, lại khinh lờn Đức Thánh Linh ban ơn, thì anh em há chẳng tưởng rằng người ấy đáng bị hình rất nghiêm đoán phạt hay sao? 30 Vì chúng ta biết Đấng đã phán rằng: Sự trả thù thuộc về ta; ta sẽ báo ứng, ấy là lời Chúa phán. Lại rằng: Chúa sẽ xét đoán Dan mình. 31 Sa vào tay Đức Chúa Trời hằng sống là sự đáng kinh khiếp thay!
32 Hãy nhớ lại những lúc ban đầu đó, anh em đã được soi Sa rồi, bèn chịu cơn chiến trận lớn về những sự đau đớn: 33 phần thì chịu sỉ nhục, gặp gian nan, như làm trò cho thiên hạ xem, phần thì chia khổ với những kẻ bị đối đãi đồng một cách. 34 Vì anh em đã thương xót kẻ bị tù, và vui lòng chịu của cải mình bị cướp, bởi biết mình có của cải quí hơn hằng còn luôn. 35 Vậy chớ bỏ lòng dạn dĩ mình, vốn có một phần thưởng lớn đã để dành cho. 36 Vì anh em cần phải nhịn nhục, hầu cho khi đã làm theo ý muốn Đức Chúa Trời rồi, thì được như lời đã hứa cho mình.
37 Còn ít lâu, thật ít lâu nữa,
 Thì Đấng đến sẽ đến; Ngài không chậm trễ đâu.
38 Người Cong bình của ta sẽ cậy đức tin mà sống,
 Nhưng nếu lui đi thì linh hồn ta chẳng lấy làm đẹp chút nào.
39 Về phần chúng ta, nào phải là kẻ lui đi cho hư mất đâu, bèn là kẻ giữ đức tin cho linh hồn được cứu rỗi.

10

Animal Sacrifices Insufficient

1For the law, having a shadow of the good things to come, and not the very image of the things, can never with these same sacrifices, which they offer continually year by year, make those who approach perfect. 2For then would they not have ceased to be offered? For the worshipers, once purified, would have had no more consciousness of sins. 3But in those sacrifices there is a reminder of sins every year. 4For it is not possible that the blood of bulls and goats could take away sins.

Christ’s Death Fulfills God’s Will

5Therefore, when He came into the world, He said:
  “Sacrifice and offering You did not desire,
   But a body You have prepared for Me.
   6In burnt offerings and sacrifices for sin
   You had no pleasure.
   7Then I said, ‘Behold, I have come—
   In the volume of the book it is written of Me—
   To do Your will, O God.’ ”
8Previously saying, “Sacrifice and offering, burnt offerings, and offerings for sin You did not desire, nor had pleasure in them” (which are offered according to the law), 9then He said, “Behold, I have come to do Your will, O God.” He takes away the first that He may establish the second. 10By that will we have been sanctified through the offering of the body of Jesus Christ once for all.

Christ’s Death Perfects the Sanctified

11And every priest stands ministering daily and offering repeatedly the same sacrifices, which can never take away sins. 12But this Man, after He had offered one sacrifice for sins forever, sat down at the right hand of God, 13from that time waiting till His enemies are made His footstool. 14For by one offering He has perfected forever those who are being sanctified.
15But the Holy Spirit also witnesses to us; for after He had said before,
16“This is the covenant that I will make with them after those days, says the LORD: I will put My laws into their hearts, and in their minds I will write them,” 17then He adds,“Their sins and their lawless deeds I will remember no more.” 18Now where there is remission of these, there is no longer an offering for sin.

Hold Fast Your Confession

19Therefore, brethren, having boldness to enter the Holiest by the blood of Jesus, 20by a new and living way which He consecrated for us, through the veil, that is, His flesh, 21and having a High Priest over the house of God, 22let us draw near with a true heart in full assurance of faith, having our hearts sprinkled from an evil conscience and our bodies washed with pure water. 23Let us hold fast the confession of our hope without wavering, for He who promised is faithful. 24And let us consider one another in order to stir up love and good works, 25not forsaking the assembling of ourselves together, as is the manner of some, but exhorting one another, and so much the more as you see the Day approaching.

The Just Live by Faith

26For if we sin willfully after we have received the knowledge of the truth, there no longer remains a sacrifice for sins, 27but a certain fearful expectation of judgment, and fiery indignation which will devour the adversaries. 28Anyone who has rejected Moses’ law dies without mercy on the testimony of two or three witnesses. 29Of how much worse punishment, do you suppose, will he be thought worthy who has trampled the Son of God underfoot, counted the blood of the covenant by which he was sanctified a common thing, and insulted the Spirit of grace? 30For we know Him who said, “Vengeance is Mine, I will repay,” says the Lord. And again, “The LORD will judge His people.” 31It is a fearful thing to fall into the hands of the living God.
32But recall the former days in which, after you were illuminated, you endured a great struggle with sufferings: 33partly while you were made a spectacle both by reproaches and tribulations, and partly while you became companions of those who were so treated; 34for you had compassion on me in my chains, and joyfully accepted the plundering of your goods, knowing that you have a better and an enduring possession for yourselves in heaven. 35Therefore do not cast away your confidence, which has great reward. 36For you have need of endurance, so that after you have done the will of God, you may receive the promise:
  37“For yet a little while,
   AndHe who is coming will come and will not tarry.
   38Now the just shall live by faith;
   But if anyone draws back,
   My soul has no pleasure in him.”
39But we are not of those who draw back to perdition, but of those who believe to the saving of the soul.