81

An Appeal for Israel’s Repentance

To the Chief Musician. On an instrument of Gath. A Psalm of Asaph.
  1Sing aloud to God our strength;
   Make a joyful shout to the God of Jacob.
   2Raise a song and strike the timbrel,
   The pleasant harp with the lute.
  3Blow the trumpet at the time of the New Moon,
   At the full moon, on our solemn feast day.
   4For this is a statute for Israel,
   A law of the God of Jacob.
   5This He established in Joseph as a testimony,
   When He went throughout the land of Egypt,
   Where I heard a language I did not understand.
  6“I removed his shoulder from the burden;
   His hands were freed from the baskets.
   7You called in trouble, and I delivered you;
   I answered you in the secret place of thunder;
   I tested you at the waters of Meribah.
Selah
  8“Hear, O My people, and I will admonish you!
   O Israel, if you will listen to Me!
   9There shall be no foreign god among you;
   Nor shall you worship any foreign god.
   10I am the Lord your God,
   Who brought you out of the land of Egypt;
   Open your mouth wide, and I will fill it.
  11“But My people would not heed My voice,
   And Israel would havenone of Me.
   12So I gave them over to their own stubborn heart,
   To walk in their own counsels.
  13“Oh, that My people would listen to Me,
   That Israel would walk in My ways!
   14I would soon subdue their enemies,
   And turn My hand against their adversaries.
   15The haters of the Lord would pretend submission to Him,
   But their fate would endure forever.
   16He would have fed them also with the finest of wheat;
   And with honey from the rock I would have satisfied you.”

81

Lòng Tốt của Ðức Chúa Trời Ðối Với Sự Lầm Lạc của Dân I-sơ-ra-ên

Thơ của A-sáp

Cho Trưởng Ban Nhạc

Theo điệu Ghi-tít

  1Hãy cất tiếng ca ngợi Ðức Chúa Trời, sức mạnh của chúng ta;
  Hãy lớn tiếng vui vẻ ca tụng Ðức Chúa Trời của Gia-cốp.
  2Hãy trỗi nhạc, hãy đánh trống,
  Hãy dùng đàn lia và hạc cầm hòa tấu với nhau.
  3Hãy thổi kèn vang lên vào Ngày Mồng Một,
  Vào Ngày Rằm, và vào các ngày lễ trọng thể của chúng ta,
  4Vì ấy là một luật định cho I-sơ-ra-ên,
  Một mạng lịnh của Ðức Chúa Trời của Gia-cốp.
  5Ngài đã lập điều ấy để làm một chứng tích giữa Giô-sép,
  Khi Ngài đi ngang qua đất Ai-cập,
  Nơi tôi nghe một ngôn ngữ tôi chẳng hiểu.

  6“Ta đã cất gánh nặng của kẻ làm nô lệ khỏi vai nó;
  Ðôi tay nó đã khỏi bưng thúng giỏ của kẻ lao nô.
  7Trong cơn hoạn nạn ngươi đã kêu cầu Ta, và Ta đã giải cứu ngươi;
  Từ trời cao huyền bí, nơi sấm sét phát ra, Ta đã đáp lời ngươi,
  Ta đã thử lòng ngươi qua việc thiếu nước ở Mê-ri-ba. (Sê-la)
  8Hỡi dân Ta, hãy nghe, Ta khuyến cáo các ngươi;
  Ôi I-sơ-ra-ên, ước gì ngươi chịu nghe Ta!
  9Ở giữa ngươi chớ có một thần lạ nào;
  Ngươi chớ thờ lạy bất cứ một thần nào khác.
  10Ta là CHÚA, Thần của ngươi,
  Ðấng đã đem ngươi lên từ đất Ai-cập;
  Hãy mở rộng miệng ngươi ra để Ta cho nó được no đầy.

  11Nhưng dân Ta chẳng nghe tiếng Ta;
  I-sơ-ra-ên chẳng vâng lời Ta;
  12Nên Ta đã phó chúng cho tánh ngoan cố của lòng chúng,
  Ðể chúng cứ đi theo mưu ý của chúng.
  13Ôi, ước gì dân Ta chịu nghe Ta;
  Ước gì I-sơ-ra-ên cứ đi trong đường lối của Ta.
  14Ta chắc hẳn đã mau lẹ triệt hạ những kẻ thù của chúng rồi,
  Và dùng tay Ta đối phó những kẻ chống nghịch chúng rồi,
  15Khiến những kẻ ghét CHÚA phải phủ phục trước mặt Ngài,
  Và những kẻ ấy ắt đã phải phủ phục mãi mãi rồi.
  16Ðáng lẽ Ta đã nuôi ngươi bằng gạo thơm ngon nhất;
  Ta đã cho ngươi no thỏa bằng mật ong lấy ra từ vầng đá rồi.”