4

Chỉ Chúa là Đấng đoán xét

1 Vậy, ai nấy hãy coi chúng tôi như đầy tớ của Đấng Christ, và kẻ quản trị những sự mầu nhiệm của Đức Chúa Trời. 2 Vả lại, cái điều người ta trông mong nơi người quản trị là phải trung thành. 3 Về phần tôi, hoặc bị anh em xử đoán, hoặc bị tòa án nào của loài người xử đoán, tôi cũng chẳng lấy làm quan hệ gì. Chính tôi chẳng tự xử đoán mình nữa; 4 vì tôi chẳng thấy mình có điều gì đáng tội, nhưng tôi cũng không nhờ sự đó mà được xưng là công bình: Đấng xử đoán tôi, ấy là Chúa. 5 Vậy, chớ xét đoán sớm quá, hãy đợi Chúa đến; chính Chúa sẽ tỏ những sự giấu trong nơi tối ra nơi sáng, và bày ra những sự toan định trong lòng người; bấy giờ, ai nấy sẽ bởi Đức Chúa Trời mà lãnh sự khen ngợi mình đáng lãnh.

Sự kiêu ngạo của người Cô-rinh-tô; sự khiêm nhường của các sứ đồ

6 Hỡi anh em, ấy là vì cớ anh em, tôi đã dùng những lẽ thật nầy chỉ về chính mình tôi và A-bô-lô, hầu cho anh em học đòi hai chúng tôi, chớ vượt qua lời đã chép, và chớ sanh lòng kiêu ngạo, theo phe người nầy nghịch cùng kẻ khác. 7 Bởi vì, ai phân biệt ngươi với người khác? Ngươi há có điều chi mà chẳng đã nhận lãnh sao? Nếu ngươi đã nhận lãnh, thì sao còn khoe mình như chẳng từng nhận lãnh?
8 Anh em được no đủ, được giàu có rồi, chẳng nhờ chúng tôi, anh em đã khởi sự cai trị; thật mong cho anh em được cai trị, hầu cho chúng tôi cũng cai trị với anh em! 9 Vì chưng Đức Chúa Trời dường đã phơi chúng tôi là các sứ đồ ra, giống như kẻ sau rốt mọi người, giống như tù phải tội chết, làm trò cho thế gian, thiên sứ, loài người cùng xem vậy. 10 Chúng tôi là kẻ ngu dại vì cớ Đấng Christ, nhưng anh em được khôn ngoan trong Đấng Christ; chúng tôi yếu đuối, anh em mạnh mẽ; anh em quí trọng, chúng tôi khinh hèn. 11 Cho đến bây giờ, chúng tôi vẫn chịu đói khát, trần mình, bị người ta vả trên mặt, lưu lạc rày đây mai đó. 12 Chúng tôi dùng chính tay mình làm việc khó nhọc; khi bị rủa sả, chúng tôi chúc phước; khi bị bắt bớ, chúng tôi nhịn nhục; 13 khi bị vu oan, chúng tôi khuyên dỗ; chúng tôi giống như rác rến của thế gian, cặn bã của loài người, cho đến ngày nay.

Phao-lô đã dẫn người Cô-rinh-tô theo đạo Tin lành, báo tin đến thăm

14 Tôi viết những điều nầy, chẳng phải để làm cho anh em hổ ngươi đâu; nhưng để khuyên bảo anh em, cũng như con cái yêu dấu của tôi vậy. 15 Bởi chưng, dẫu anh em có một vạn thầy giáo trong Đấng Christ, nhưng chẳng có nhiều cha; vì tôi đã dùng Tin lành mà sanh anh em ra trong Đức Chúa Jêsus Christ. 16 Vậy, tôi lấy điều đó khuyên anh em: Hãy bắt chước tôi. 17 Vì cớ đó, tôi đã sai Ti-mô-thê, là con yêu dấu của tôi, cùng là trung thành trong Chúa, đến cùng anh em; người sẽ nhắc lại cho anh em biết đường lối tôi trong Đấng Christ, và tôi dạy dỗ cách nào trong các Hội thánh khắp các nơi.
18 Có mấy kẻ lên mình kiêu ngạo, ngờ tôi chẳng còn đến cùng anh em nữa. 19 Nhưng nếu Chúa khứng cho, thì chẳng bao lâu tôi sẽ tới cùng anh em, và xét cho biết, chẳng phải xét lời nói của những kẻ kiêu ngạo đó, bèn là năng lực họ thể nào. 20 Vì nước Đức Chúa Trời chẳng ở tại lời nói, mà ở tại năng lực. 21 Anh em muốn điều gì hơn: Muốn tôi cầm roi mà đến cùng anh em, hay là lấy tình yêu thương và ý nhu mì?

4

使徒的工作

1人应该把我们看为基督的执事,为上帝的奥秘的管家。 2所求于管家的,是要他忠心。 3我被你们评断,或被别人评断,我都以为是极小的事;连我自己也不评断自己。 4虽然我不觉得自己有错,却也不能因此判为无罪;审断我的是主。 5所以,时候未到,在主来以前什么都不要评断,他要照出暗中的隐情,揭发人的动机。那时,各人要从上帝那里得着称赞。
6弟兄们,为你们的缘故,我拿这些事应用到我自己和亚波罗身上,让你们从我们学到“不可过于圣经所记”这话的意思,免得你们自高自大,看重这个,看轻那个。 7使你与人不同的是谁呢?你所有的有哪一个不是领受的呢?若是领受的,为何自夸,仿佛不是领受的呢?
8你们已经饱足了,已经富足了,用不着我们,自己就作王了。我愿意你们果真作王,让我们也可以与你们一同作王! 9我想,上帝把我们作使徒的明显地列在末后,好像定死罪的囚犯,因为我们成了一台戏,给世界、天使和众人观看。 10我们为基督的缘故成为愚拙的;你们在基督里倒是聪明的。我们软弱,你们倒强壮;你们有荣耀,我们倒被藐视。 11直到如今,我们还是又饥又渴,又赤身露体,又挨打,又到处漂泊, 12并且劳碌,亲手做工;被人咒骂,我们就祝福;被人迫害,我们就忍受; 13被人毁谤,我们就劝导。直到如今,人还把我们看作世上的污秽,万物中的渣滓。
14我写这些话,不是要使你们羞愧,而是要警戒你们,好像我所爱的儿女一样。 15虽然你们在基督里有无数的导师,却没有许多父亲,因我是在基督耶稣里用福音生了你们。 16所以,我求你们要效法我。 17因此,我已差提摩太到你们那里去。他在主里面是我亲爱和忠心的儿子;他要提醒你们,我在基督耶稣里怎样行事为人,在各处各教会中怎样教导人。
18有些人以为我不到你们那里去而自高自大。 19但是,主若准许,我会很快到你们那里去;我所要知道的,不是那些自高自大者的言语,而是他们的权能。 20因为上帝的国不在乎言语,而在乎权能。 21你们愿意怎么样呢?要我带着棍子到你们那里去呢,还是带着慈爱温柔的心呢?