20

Sự vây và giải cứu thành Sa-ma-ri

1 Bên-Ha-đát, vua Sy-ri, hiệp hết thảy quân lính mình; có ba mươi hai vua theo người, cùng ngựa và xe. Người đi lên vây Sa-ma-ri và hãm đánh nó. 2 Người sai sứ giả đến A-háp, vua Y-sơ-ra-ên, ở trong thành, và nói với người rằng: Bên-Ha-đát nói như vầy: 3 Bạc và vàng của ngươi thuộc về ta. Các cung phi và những con cái tốt nhứt của ngươi cũng thuộc về ta. 4 Vua Y-sơ-ra-ên đáp: Hỡi vua chúa tôi, cứ như lời vua nói; tôi và mọi vật của tôi đều thuộc về vua.
5 Nhưng các sứ giả trở lại cùng vua Y-sơ-ra-ên mà nói rằng: Bên-Ha-đát nói như vầy: Ta đã sai sứ đến cùng ngươi rằng: Hãy đưa bạc, vàng, cung phi, và các con trai ngươi cho ta. 6 Thế thì, ngày mai, giờ nầy, ta sẽ sai các đầy tớ ta đến nhà ngươi, chúng nó sẽ lục soát nhà ngươi và nhà của tôi tớ ngươi; phàm món gì của ngươi lấy làm quí trọng, chúng nó sẽ lấy đem đi. 7 Vua Y-sơ-ra-ên bèn đòi hết thảy trưởng lão trong xứ, mà nói rằng: Hãy xem xét và biết rằng người nầy toan mưu làm hại chúng ta; vì người đã sai sứ đòi các cung phi, con cái, bạc, và vàng của ta; và ta không có từ chối gì hết.
8 Các trưởng lão và cả dân sự đều tâu với vua rằng: Đừng nghe, và chớ chịu chi hết. 9 Vậy A-háp đáp cùng sứ giả của Bên-Ha-đát rằng: Hãy nói với vua chúa ta: Mọi điều vua đòi tôi tớ vua làm lần thứ nhất, tôi sẽ làm; nhưng điều nầy tôi không thế làm được. Các sứ giả đi thuật lại lời đó cho Bên-Ha-đát.
10 Bên-Ha-đát lại sai sứ nói rằng: Nếu bụi cát ở Sa-ma-ri đủ lấp đầy lòng bàn tay của các chiến sĩ theo ta, nguyện các thần giáng tai họa cho ta nặng nề! 11 Nhưng vua Y-sơ-ra-ên đáp: Hãy nói với vua rằng: Người mặc áo giáp chớ khoe mình như người cổi nó ra.
12 Bên-Ha-đát đương uống rượu với các vua trong trại, vừa nghe được các lời nầy, thì nói cùng các đầy tớ mình rằng: Hãy dàn trận đi. Chúng bèn dàn trận đặng hãm đánh thành.
13 Vả, có một tiên tri đến gần A-háp, vua Y-sơ-ra-ên mà nói rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ngươi thấy đoàn binh rất đông nầy chăng? Kìa, ngày nay, ta sẽ phó nó vào tay ngươi, và ngươi sẽ biết ta là Giê-hô-va. 14 A-háp thưa rằng: Dùng ai? Người đáp: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Dùng những kẻ tôi tớ của các quan cai hàng tỉnh. Người tiếp: Ai sẽ giao chiến? Tiên tri đáp: Chính vua.
15 A-háp soát điểm những tôi tớ của các quan cai hàng tỉnh; có được hai trăm ba mươi hai người. Kế sau, người soát điểm cả dân Y-sơ-ra-ên, được bảy ngàn người. 16 Ban trưa, họ kéo đi ra; song Bên-Ha-đát uống rượu say tại trại mình với ba mươi hai vua giúp đỡ người. 17 Những tôi tớ của các quan cai hàng tỉnh đi ra trước; Bên-Ha-đát sai kẻ hỏi dọ; người ta báo lại cho người rằng: Có người từ Sa-ma-ri kéo ra. 18 Người đáp: Chúng nó đến hoặc có ý cầu hòa, hãy bắt sống lấy; hoặc có ý chiến tranh, cũng hãy bắt sống lấy. 19 Vậy, những tôi tớ của các quan cai hàng tỉnh kéo ra thành, và đạo quân đi theo, 20 ai nấy đánh kẻ nghịch mình. Quân Sy-ri chạy trốn, và Y-sơ-ra-ên rượt đuổi theo. Bên-Ha-đát, vua Sy-ri, lên ngựa thoát chạy với một vài lính kỵ. 21 Vua Y-sơ-ra-ên bèn kéo ra đánh giết ngựa xe, làm cho dân Sy-ri thua trận cả thể. 22 Bấy giờ, đấng tiên tri đến gần vua Y-sơ-ra-ên, nói rằng: Vua hãy đi, làm cho mình mạnh mẽ, và hãy xem xét coi chừng điều mình phải làm, vì năm tới vua Sy-ri sẽ đến đánh vua nữa.

A-háp thắng dân Sy-ri nữa

23 Các đầy tớ của vua Sy-ri nói với người rằng: Thần của chúng nó là thần núi, cho nên chúng nó mạnh hơn chúng ta; nhưng chúng ta hãy giao chiến với chúng nó dưới đồng bằng; quả chúng ta sẽ thắng hơn chúng nó. 24 Lại, khá làm điều nầy: Hãy cất các vua khỏi chỗ làm đầu binh, lập những quan cai thế vào cho; 25 đoạn, hãy điểm lấy một đạo quân giống như đạo quân của vua đã mất, bằng số ngựa và xe ấy; chúng ta sẽ giao chiến với dân Y-sơ-ra-ên tại trong đồng bằng, quả chúng ta sẽ thắng hơn chúng nó. Vua bèn nghe lời đầy tớ mình và làm theo.
26 Năm tới, Bên-Ha-đát điểm soát dân Sy-ri, và đi đến A-phéc đặng giao chiến cùng Y-sơ-ra-ên. 27 Dân Y-sơ-ra-ên cũng bị điểm soát và sắm lương thực, đi đón chúng nó. Dân Y-sơ-ra-ên đóng trại đối mặt dân Sy-ri giống như bầy dê nhỏ; còn dân Sy-ri đầy khắp cả xứ.
28 Bấy giờ, người của Đức Chúa Trời đến gần vua Y-sơ-ra-ên mà nói rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Bởi vì dân Sy-ri có nói rằng: Đức Giê-hô-va là thần núi, chớ chẳng phải thần trũng, nên ta sẽ phó đoàn binh rất đông đảo nầy vào tay ngươi, và các ngươi sẽ biết ta là Giê-hô-va.
29 Hai bên đóng trại đối ngang nhau trong bảy ngày; ngày thứ bảy, họ giao chiến nhau. Dân Y-sơ-ra-ên đánh dân Sy-ri, trong một ngày giết họ mười vạn lính bộ. 30 Còn sót lại chạy trốn ẩn trong thành A-phéc; song những vách thành sập ngã, đè hai mươi bảy ngàn người đã thoát khỏi trận. Bên-Ha-đát cũng chạy trốn vào thành, ẩn trong một phòng kín.
31 Các đầy tớ Bên-Ha-đát tâu cùng người rằng: Chúng tôi có nghe rằng các vua nhà Y-sơ-ra-ên vốn nhân từ. Vì vậy, xin cho chúng tôi thắt bao nơi lưng, vấn dây trên đầu, rồi chúng tôi ra hàng vua Y-sơ-ra-ên: hoặc người để cho vua sống chăng. 32 Họ bèn thắt bao nơi lưng, vấn dây trên đầu, rồi ra hàng vua Y-sơ-ra-ên, và tâu rằng: Bên-Ha-đát, kẻ tôi tớ vua, cầu rằng: Xin vua để cho tôi sống. A-háp đáp rằng: Người còn sống chăng? Người vốn là anh ta.
33 Chúng lấy sự ấy làm một điềm lành, lật đật nhận lời và la lên rằng: Bên-Ha-đát thật anh vua. A-háp tiếp rằng: Hãy đi vời người đến cho ta. Bên-Ha-đát bèn đến ra mắt A-háp; người mời Bên-Ha-đát lên xe mình. 34 Bên-Ha-đát nói với người rằng: Tôi sẽ trao lại cho vua các thành mà cha tôi đã chiếm lấy của cha vua, và vua sẽ lập chợ phố cho vua tại Đa-mách, y như cha tôi đã làm tại Sa-ma-ri. A-háp đáp: Còn ta sẽ thuận giao ước nầy mà để cho ngươi đi về. Vậy, A-háp lập giao ước với Bên-Ha-đát, đoạn để cho người đi.
35 Bấy giờ, có một người trong vòng các con trai tiên tri, vâng lịnh Đức Giê-hô-va, nói với bạn mình rằng: Tôi xin anh hãy đánh tôi. Nhưng bạn không chịu đánh người. 36 Người tiếp rằng: Bởi vì anh không vâng theo lời phán dặn của Đức Giê-hô-va, nên liền khi anh lìa khỏi tôi, sẽ có một con sư tử giết anh. Bạn lìa khỏi người, thì gặp một con sư tử giết người đi.
37 Tiên tri gặp một người khác, và nói rằng: Ta xin ngươi hãy đánh ta. Người ấy đánh tiên tri, và làm cho người bị thương. 38 Đoạn, tiên tri đi, đứng đợi trên đường vua, xủ khăn bịt xuống mắt mình mà giả dạng. 39 Khi vua đi ngang qua, người cất tiếng la lên, và nói với vua rằng: Tôi tớ vua ở giữa chiến trận; thì có người dẫn đến cùng tôi một kẻ phu tù, và biểu rằng: Hãy giữ người nầy; xảy nó thoát khỏi, thì mạng sống ngươi sẽ thường cho mạng sống nó, hay là ngươi phải thường một ta-lâng bạc. 40 Song, trong khi kẻ tôi tớ vua mắc chuyện đây đó, thì tên phu tù trốn đi. Vua Y-sơ-ra-ên đáp rằng: Ấy là sự đoán xét của ngươi; chính ngươi đã định lấy. 41 Lập tức người vén khăn che mắt mình lên, vua Y-sơ-ra-ên nhìn biết là một người trong vòng các tiên tri. 42 Tiên tri bèn nói rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Bởi vì ngươi để thoát khỏi tay ngươi kẻ ta đã định đáng tận diệt, vậy nên, mạng sống ngươi sẽ thế cho mạng sống nó, và dân sự ngươi thế cho dân sự nó. 43 Vua Y-sơ-ra-ên bèn trở về cung điện mình tại Sa-ma-ri, lấy làm buồn rầu và giận dữ.

20

與亞蘭人爭戰

1亞蘭便‧哈達召集他的全軍,率領三十二個王,帶着馬和戰車,上來圍困撒瑪利亞,要攻打它。 2他派使者進城到以色列亞哈那裏,對他說:「便‧哈達如此說: 3『你的金銀都要歸我,你妻妾兒女中最美的也要歸我。』」 4以色列王回答說:「我主我王啊,就照着你的話,我和我所有的都歸你。」 5使者又來說:「便‧哈達如此說:『我已派人到你那裏,要你把你的金銀、妻妾、兒女都歸我。』 6但明日約在這時候,我還要派臣僕到你那裏,搜查你的家和你僕人的家,你眼中一切所喜愛的都由他們的手拿走。」
7以色列王召了國內所有的長老來,說:「你們要知道,看,這人是來找麻煩的!他派人到我這裏來,要我的妻妾、兒女和金銀,我並沒有拒絕他。」 8所有的長老和眾百姓對王說:「不要聽從他,也不要答應他。」 9以色列王對便‧哈達的使者說:「你們告訴我主我王說:『王頭一次派人向僕人所要的一切,僕人都依從,但這事我不能依從。』」使者就去回覆便‧哈達 10便‧哈達又派人到亞哈那裏,說:「撒瑪利亞的塵土若足夠跟從我的軍兵每人手拿一把,願神明重重懲罰我!」 11以色列王回答說:「你們告訴他說,『剛束上腰帶的,不要像已卸下的那樣誇口。』」 12便‧哈達和諸王正在帳幕裏喝酒,聽見這話,就對他臣僕說:「擺陣吧!」他們就擺陣攻城。
13看哪,一個先知靠近以色列亞哈,說:「耶和華如此說:『這一大羣人你看見了嗎?看哪,今日我必把他們交在你手裏,你就知道我是耶和華。』」 14亞哈說:「藉着誰呢?」他說:「耶和華如此說:『藉着跟從省長的年輕人。』」亞哈說:「誰要開戰呢?」他說:「你!」 15於是亞哈數點跟從省長的年輕人,共二百三十二名,然後又數點以色列的眾軍兵,共七千名。
16中午,他們出了城;便‧哈達和幫助他的三十二個王正在帳幕裏暢飲。 17跟從省長的年輕人先出城。便‧哈達派人去,他們回報說:「有人從撒瑪利亞出來了。」 18他說:「他們若為求和出來,要活捉他們,若為打仗出來,也要活捉他們。」
19跟從省長的年輕人,和跟隨他們的軍兵,都出了城, 20各人遇見敵人就擊殺。亞蘭人逃跑,以色列人追趕他們;亞蘭便‧哈達騎着馬和騎兵一同逃跑。 21以色列王出城攻擊馬和戰車,大大擊殺亞蘭人。
22那先知靠近以色列王,對他說:「去吧,你當自強,看清楚,也要知道你所要做的事,因為再過一年,亞蘭王會上來攻擊你。」

亞蘭人第二次來犯

23亞蘭王的臣僕對他說:「他們的神是山神,所以他們勝過我們。但在平原與他們打仗,我們一定勝過他們。 24王當做這樣的事,把諸王革去,派軍官代替他們, 25又照着王喪失軍兵的數目,再招募一支軍隊,馬補馬,車補車。然後在平原與他們打仗,我們一定勝過他們。」王就聽臣僕的話,照樣去做。
26過了一年,便‧哈達果然召集亞蘭人上亞弗去,要與以色列人打仗。 27以色列人也召集軍兵,預備食物,去迎戰亞蘭人。 以色列人對着他們安營,好像兩小羣的山羊;亞蘭人卻佈滿了地面。 28有神人靠近,對以色列王說:「耶和華如此說:『亞蘭人既說我-耶和華是山神,不是平原之神,我必將這一大羣人全都交在你手中,你們就知道我是耶和華。』」 29以色列人與亞蘭人相對安營七日,到第七日兩軍開戰。那一日以色列人殺了亞蘭的十萬步兵, 30其餘的都逃向亞弗,到了城裏,城牆倒塌,壓死了剩下的二萬七千人。
便‧哈達也逃入城內,藏在嚴密的內室裏。
31他的臣僕對他說:「看哪,我們聽說以色列家的王都是仁慈的王;讓我們腰束麻布,頭套繩索,出去到以色列王那裏,也許他會存留王的性命。」 32於是他們腰束麻布,頭套繩索,來到以色列王那裏,說:「王的僕人便‧哈達說:『求王饒我一命。』」亞哈說:「他還活着嗎?他是我的兄弟。」 33這些人正在探測吉凶,就立即抓住他的話說:「便‧哈達是王的兄弟!」王說:「你們去請他來。」便‧哈達出來到王那裏,王就請他上車。 34便‧哈達對王說:「我父從你父那裏所奪的城鎮,我必歸還給你。你可以在大馬士革為你自己設立街市,像我父在撒瑪利亞所設立的一樣。」亞哈說:「我照此立約,放你回去。」王就與他立約,放了他。

先知責亞哈縱敵

35有一個人是先知的門徒,遵照耶和華的話對他同伴說:「你打我吧!」那人不肯打他。 36他就對那人說:「你既不聽從耶和華的話,看哪,你一離開我,必有獅子咬死你。」那人一離開他,果然遇見獅子,把他咬死了。 37先知的門徒又遇見一個人,對他說:「你打我吧!」那人就打他,把他打傷。 38那先知就去了,用頭巾蒙眼,改了裝,在路旁等候王。 39王從那裏經過,他向王呼叫說:「僕人出戰的時候,看哪,有人轉過來,帶了一個人到我這裏來,說:『你要看守這人,若他真的失蹤了,你的性命必代替他的性命,否則,你就要交出一他連得銀子來。』 40僕人正在到處忙碌的時候,那人就不見了。」以色列王對他說:「你自己決定了,就必照樣判你。」 41他急忙除掉蒙眼的頭巾,以色列王就認出他是一個先知。 42他對王說:「耶和華如此說:『因你把我決定要消滅的人從你手中放走,所以你的命必代替他的命,你的百姓必代替他的百姓。』」 43於是以色列王生氣,憂悶地回撒瑪利亞,到自己的宮去了。