16

Xíp-ba nhờ sự cáo gian chủ mình, là Mê-phi-bô-sết, mà được tài sản người

1 Đa-vít vừa trèo qua khỏi chót núi, thì Xíp-ba, tôi tớ của Mê-phi-bô-sết, đến đón vua với hai con lừa mang bành chở hai trăm ổ bánh, một trăm cái bánh nhỏ bằng trái nho, một trăm cái bánh nhỏ bằng trái vả, và một bầu rượu nho. 2 Vua hỏi Xíp-ba rằng: Ngươi có ý dùng điều đó làm chi? Xíp-ba thưa rằng: Hai con lừa dùng làm vật cỡi cho nhà vua; bánh và trái nho dùng làm đồ ăn cho các người trai trẻ, còn rượu để dùng cho những kẻ mệt nhọc trong đồng vắng uống. 3 Vua hỏi: Vậy, con trai của chủ ngươi ở đâu? Xíp-ba thưa: Người ở lại Giê-ru-sa-lem, vì nói rằng: Ngày nay nhà Y-sơ-ra-ên sẽ trả nước của cha ta lại cho ta. 4 Vua bèn nói cùng Xíp-ba rằng: Thế thì, mọi vật thuộc về Mê-phi-bô-sết đều nên của ngươi. Xíp-ba tiếp: Nầy tôi phục dưới chân vua. Vua ôi, ước gì tôi được ơn trước mặt vua chúa tôi!

Si-mê-i rủa sả Đa-vít; nhưng Đa-vít không báo thù

5 Vua Đa-vít vừa đến Ba-hu-rim, thấy ở đó đi ra một người về dòng dõi nhà Sau-lơ, tên là Si-mê-i, con trai của Ghê-ra. Người vừa đi tới, vừa rủa sả, 6 ném đá vào Đa-vít và các tôi tớ của vua: cả dân sự và các dõng sĩ đều vây phủ vua bên hữu và bên tả. 7 Si-mê-i rủa sả Đa-vít như lời nầy: Ớ người huyết, người gian tà kia! Hãy đi nà, hãy đi nà! 8 Người đã tự làm vua thay vì Sau-lơ, nên bây giờ Đức Giê-hô-va khiến những huyết của nhà người đổ lại trên ngươi; Ngài sẽ phó nước vào tay Áp-sa-lôm, con trai ngươi; và kìa, chính ngươi bị hoạn nạn, bởi vì ngươi là một người huyết. 9 Bấy giờ, A-bi-sai, con trai của Xê-ru-gia, tâu với vua rằng: Cớ sao con chó chết kia dám mắng vua chúa tôi? Hãy để tôi đi chém đầu nó. 10 Nhưng vua đáp rằng: Hỡi các con trai Xê-ru-gia, ta có can hệ gì với các ngươi? Hãy để Si-mê-i rủa sả. Ấy là Đức Giê-hô-va đã phán cùng người rằng: Hãy rủa sả Đa-vít. Vậy ai dám nói cùng người rằng: Cớ sao ngươi làm như vậy? 11 Đoạn, Đa-vít nói với A-bi-sai và các tôi tớ mình rằng: Kìa, con ruột ta, là kẻ do lòng ta sanh ra, còn muốn hại mạng sống ta thay; phương chi người Bên-gia-min nầy! Hãy để cho nó làm, để nó rủa sả, vì Đức Giê-hô-va đã phán dặn nó làm vậy. 12 Có lẽ Đức Giê-hô-va sẽ đoái xem sự hoạn nạn ta, lấy phước trả lại thế cho sự rủa sả mà ta bị ngày nay. 13 Đa-vít và các tôi tớ người cứ đi; còn Si-mê-i đi theo hông núi, đối ngang Đa-vít. Người vừa đi vừa rủa sả Đa-vít, ném đá người, và hất bụi lên. 14 Như vậy, vua và cả dân chúng theo vua đều mệt nhọc, đi đến một nơi, và nghỉ khỏe tại đó.

Hu-sai và A-hi-tô-phe ở với Áp-sa-lôm

15 Áp-sa-lôm và hết thảy người Y-sơ-ra-ên đều đã vào Giê-ru-sa-lem rồi, và A-hi-tô-phe theo người. 16 Khi Hu-sai, người Ạt-kít, bạn hữu của Đa-vít, đến bên Áp-sa-lôm, thì nói rằng: Vua vạn tuế! Vua vạn tuế! 17 Áp-sa-lôm nói với Hu-sai rằng: Ấy có phải là sự nhân từ mà người dùng đãi bạn ngươi ư? Sao ngươi không đi theo bạn ngươi? 18 Hu-sai đáp cùng Áp-sa-lôm rằng: Không tôi sẽ thuộc về ai là người được Đức Giê-hô-va lựa chọn, được dân sự nầy và cả dân Y-sơ-ra-ên lựa chọn; tôi sẽ ở cùng người đó. 19 Vả lại, ai là người tôi sẽ phục sự? Há chẳng phải con trai của vua ư? Tôi sẽ làm tôi tớ ông như đã làm tôi tớ của thân phụ ông vậy.
20 Áp-sa-lôm bèn nói cùng A-hi-tô-phe rằng: Hai ngươi hãy mưu cùng nhau đặng định điều chúng ta phải làm. 21 A-hi-tô-phe đáp cùng Áp-sa-lôm rằng: Hãy đi đến cùng các cung phi của thân phụ ông đã để lại đặng giữ đền. Khi cả Y-sơ-ra-ên hay rằng ông đã sỉ nhục thân phụ ông như vậy, thì hết thảy những người ở cùng ông lại sẽ càng mạnh mẽ hơn. 22 Vậy, người ta che cho Áp-sa-lôm một cái trại ở trên sân nóc đền; rồi trước mặt cả Y-sơ-ra-ên, Áp-sa-lôm đi đến cùng các cung phi của cha mình. 23 Vả, trong lúc đó, người ta coi mưu của A-hi-tô-phe như lời phán của chính Đức Chúa Trời. Giá trị các mưu của A-hi-tô-phe, hoặc đối cùng Đa-vít, hoặc đối cùng Áp-sa-lôm, đều là như vậy.

16

Dawid Laih Anŭn Ziba

1Tơdang Dawid hơmâo đuaĭ ataih ƀiă laih mơ̆ng kơčŏng čư̆ anŭn, pơ anŭn hơmâo Ziba, jing ding kơna mă bruă kơ Mephibôset, dŏ tơguan kiăng kơ bưp pơtao. Ñu hơmâo khul aseh glai pơdiăng gơnam ƀơ̆ng hăng ñu. Khul aseh pơdiăng dua-rơtuh boh ƀañ tơpŭng, sa-rơtuh boh ƀañ boh kơƀâo, sa-rơtuh boh ƀañ boh hra laih anŭn sa ge̱t ia klĭ ia tơpai boh kơƀâo.
2Pơtao tơña kơ Ziba tui anai, “Yua hơget ih ba rai gơnam ƀơ̆ng anai lĕ?”
 Ziba laĭ glaĭ tui anai, “Khul aseh glai anai jing kơ ƀing sang anŏ pơtao đĭ; ƀañ tơpŭng laih anŭn boh čroh anai jing kơ ƀing hrŏm hăng ih ƀơ̆ng; klĭ ia boh kơƀâo anai kiăng kơ djru glaĭ pran kơ ƀing hlơi pô gleh rơmơ̆n amăng tơdron ha̱r yơh.”
3Giŏng anŭn, pơtao laĭ kơ ñu tui anai, “Pơpă Mephibôset, jing tơčô khua ih lĕ?”
 Ziba laĭ glaĭ, “Ñu dŏ glaĭ pơ plei Yerusalaim yuakơ ñu pơmĭn kơ tơlơi hrơi anai yơh ƀing Israel či brơi glaĭ kơ ñu lŏn čar ơi ñu.”
4Giŏng anŭn, pơtao laĭ kơ Ziba tui anai, “Abih bang gơnam lŏm kơ Mephibôset ră anai jing lŏm kơ ih yơh.”
 Ziba laĭ glaĭ tui anai, “Kâo kơkuh bơni kơ ih. Kwưh kiăng kâo hơmâo tơlơi mơak ƀơi anăp ih, Ơ pơtao khua kâo hơi.”

Simei Hơtŏm Păh Kơ Dawid

5Tơdang pơtao Dawid nao truh pơ plei Bahurim, hơmâo sa čô mơnuih mơ̆ng kơnung djuai sang anŏ Saul tơbiă rai mơ̆ng anŭn. Anăn ñu jing Simei, ană đah rơkơi Gêra, laih anŭn ñu hơtŏm păh kơ Dawid tơdang ñu tơbiă rai. 6Ñu glŏm ƀơi Dawid laih anŭn ƀơi abih bang ƀing khua moa pơtao hăng boh pơtâo, wơ̆t tơdah abih bang ƀing tơhan gak dŏ ƀơi gah hơnuă gah ieo Dawid. 7Tơdang Simei hơtŏm păh kơ Dawid, ñu laĭ tui anai, “Đuaĭ tơbiă bĕ, đuaĭ tơbiă bĕ, Ơ mơnuih pơdjai mơnuih, Ơ mơnuih jing đôč đač ăh! 8Yahweh hơmâo kla glaĭ ih kơ abih bang mơnuih ih hơmâo pơdjai laih amăng sang anŏ Saul, jing ƀơi anih ñu yơh ih hơmâo wai lăng laih. Yahweh hơmâo jao hĭ laih lŏn čar ih kơ ană đah rơkơi ih Absalôm. Ih hơmâo răm rai laih yuakơ ih jing sa čô mơnuih pơdjai mơnuih!”
9Giŏng anŭn, Abisai ană đah rơkơi HʼZeruyah laĭ kơ pơtao tui anai, “Yua hơget mơnuih đôč đač anŭn hơtŏm păh kơ ih pơtao khua kâo lĕ? Brơi kâo nao khăt hĭ tơkuai ñu bĕ.”
10Samơ̆ pơtao khă hĭ Abisai hăng Yôab tui anai, “Anăm ngă tui anŭn ôh! Tơdah ñu hlak hơtŏm păh anŭn jing yuakơ Yahweh pơtă kơ ñu kiăng kơ hơtŏm păh, sĭt ƀu hơmâo hlơi pô ôh khŏm gir khă hĭ ñu.”
11Giŏng anŭn, Dawid laĭ kơ Abisai laih anŭn kơ abih bang ƀing khua moa ñu tui anai, “Ană đah rơkơi kâo, jing mơ̆ng kơđeh asar kâo pô biă mă, ăt tui hơduah kiăng mă pơđuaĭ hĭ tơlơi hơdip kâo mơ̆n. Tui anŭn, kâo ƀu kơtuă ôh kơ tơlơi pô Benyamin anŭn kiăng hơtŏm păh kơ kâo! Anăm khă hĭ ñu ôh! Brơi kơ ñu hơtŏm păh bĕ. Năng ai Yahweh hơmâo pơtă laih kơ ñu kiăng kơ ngă kar hăng anŭn. 12Năng ai mơ̆ng tơlơi anŭn yơh Yahweh či ƀuh tơlơi tơnap tap kâo laih anŭn brơi glaĭ kơ kâo tơlơi hiam klă pơala kơ tơlơi hơtŏm păh kâo mă tŭ laih hrơi anai.”
13Giŏng anŭn, Dawid hăng ƀing tơhan ñu rơbat nao kơtuai jơlan tơdang anŭn Simei nao kơtuai tơdron kơdư klă̱ anăp hăng ƀing gơñu, rơbat jai hơtŏm păh jai, glŏm boh pơtâo laih anŭn jai ƀruih lŏn ƀơi Dawid yơh. 14Pơtao hăng abih bang ƀing đuaĭ tui ñu nao truh laih pơ anih ƀing gơñu kiăng nao laih anŭn ƀing gơñu gleh rơmơ̆n biă mă. Pơ anŭn yơh ñu pơdơi hơmâo glaĭ pran ñu.

Tơlơi Djru Pơmĭn Husai Laih Anŭn Ahithôphel

15Tơdang anŭn, Absalôm laih anŭn abih bang ƀing Israel lŏm kơ ñu mŭt nao amăng plei Yerusalaim yơh. Ahithôphel ăt nao hrŏm hăng Absalôm mơ̆n. 16Giŏng anŭn, Husai mơnuih Arkit, jing gơyut Dawid, rai pơ Absalôm laih anŭn laĭ kơ ñu tui anai, “Rơkâo kơ pơtao hơdip sui! Rơkâo kơ pơtao hơdip sui!”
17Absalôm tơña Husai tui anai, “Tơlơi ih ngă anai hă jing tơlơi ih pơrơđah kơ tơlơi ih khăp kơ gơyut ih Dawid? Yua hơget ih ƀu nao hrŏm hăng gơyut ih anŭn lĕ?”
18Husai laĭ kơ Absalôm tui anai, “Ƀu djơ̆ ôh, ih jing pô Yahweh ruah laih, laih anŭn abih bang ƀing ană plei ƀing Israel hơmâo ruah laih, sĭt kâo či lŏm kơ ih yơh; kâo či dŏ pơ anai hăng ih yơh. 19Laih anŭn dơ̆ng, kơ hlơi kâo năng mă bruă lĕ? Ƀu djơ̆ kâo khŏm mă bruă kơ ih, jing ană pơtao ôh hă? Kâo či mă bruă kơ ih kar hăng kâo mă bruă laih kơ ama ih mơ̆n.”
20Giŏng anŭn, Absalôm laĭ kơ Ahithôphel tui anai, “Pha brơi bĕ kơ ƀing gơmơi tơlơi ih djru pơmĭn. Hơget tơlơi ƀing gơmơi khŏm ngă lĕ?”
21Ahithôphel laĭ glaĭ tui anai, “Đih hrŏm bĕ hăng ƀing bơnai hle̱ ama ih jing ƀing ama ih pioh glaĭ kiăng răk wai sang pơtao anŭn. Giŏng anŭn, abih bang ƀing Israel či hơmư̆ kơ tơlơi ama ih pơrơmut kơ ih, laih anŭn ƀing hlơi pô đuaĭ tui ih či jing hĭ kơtang tui yơh.” 22Tui anŭn, ƀing gơñu pơdơ̆ng đĭ sa boh sang khăn kơ Absalôm ƀơi adri̱ng bơbŭng sang laih anŭn lu ƀing Israel ƀuh ñu nao đih hrŏm hăng ƀing bơnai hle̱ ama ñu yơh.
23Hlak rơnŭk anŭn, khul tơlơi djru pơmĭn Ahithôphel pha brơi jing hrup hăng tơlơi sa čô pô hơduah tơña mơ̆ng Ơi Adai yơh. Anŭn yơh tơhơnal tơlơi yua hơget Dawid laih anŭn Absalôm pơyom abih bang tơlơi djru pơmĭn Ahithôphel laĭ.