3

Giô-ram cai trị Y-sơ-ra-ên

1Vào năm thứ mười tám đời trị vì của Giô-sa-phát, vua Giu-đa, thì Giô-ram, con vua A-háp, lên làm vua Y-sơ-ra-ên tại Sa-ma-ri và cai trị mười hai năm. 2Vua làm điều ác dưới mắt Đức Giê-hô-va, nhưng không giống như cha và mẹ mình, vì vua đã dẹp bỏ trụ đá thờ thần Ba-anh mà vua cha đã dựng lên. 3Dù vậy, vua vẫn bám lấy tội của Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, là tội đã gây cho Y-sơ-ra-ên phạm tội. Vua không chịu từ bỏ tội ấy.

Giô-ram và Giô-sa-phát giao chiến với dân Mô-áp

4Lúc ấy Mê-sa, vua Mô-áp nuôi nhiều chiên và phải cống nộp cho vua Y-sơ-ra-ên một trăm nghìn chiên con, và lông của một trăm nghìn chiên đực. 5Sau khi vua A-háp qua đời, vua Mô-áp lại nổi lên chống vua Y-sơ-ra-ên.
6Bấy giờ, vua Giô-ram từ Sa-ma-ri đi ra, huy động toàn thể Y-sơ-ra-ên. 7Vua cũng sai sứ báo với Giô-sa-phát, vua Giu-đa, rằng: “Vua Mô-áp đã nổi lên chống lại tôi, ngài có muốn cùng tôi đi đánh Mô-áp không?” Vua Giô-sa-phát đáp: “Tôi sẽ đi lên. Tôi như ngài, dân của tôi như dân của ngài, ngựa chiến của tôi như ngựa chiến của ngài.” 8Rồi vua hỏi: “Chúng ta sẽ đi lên theo đường nào?” Giô-ram đáp: “Theo con đường của hoang mạc Ê-đôm.”
9Vậy, vua Y-sơ-ra-ên, vua Giu-đa và vua Ê-đôm cùng kéo quân ra. Họ đi vòng bảy ngày đường, không còn nước cho quân lính và súc vật đi theo nữa. 10Vua Y-sơ-ra-ên nói: “Than ôi! Đức Giê-hô-va đã gọi ba vua nầy đến để nộp họ vào tay người Mô-áp!” 11Nhưng Giô-sa-phát hỏi: “Ở đây không có nhà tiên tri nào của Đức Giê-hô-va để nhờ người mà chúng ta cầu hỏi Đức Giê-hô-va sao?” Một đầy tớ của vua Y-sơ-ra-ên đáp: “Ở đây có Ê-li-sê, con của Sa-phát, là người đã phục vụ Ê-li.” 12Giô-sa-phát nói: “Ông ấy có lời của Đức Giê-hô-va.” Vậy, vua Y-sơ-ra-ên, Giô-sa-phát, và vua Ê-đôm đi xuống gặp Ê-li-sê.
13Ê-li-sê nói với vua Y-sơ-ra-ên: “Tôi với vua có can hệ gì chăng? Hãy đến cầu vấn các nhà tiên tri của vua cha và thái hậu đi.” Nhưng vua Y-sơ-ra-ên đáp: “Không đâu. Vì Đức Giê-hô-va đã gọi ba vua chúng tôi đến để nộp vào tay người Mô-áp.” 14Ê-li-sê nói: “Trước mặt Đức Giê-hô-va vạn quân hằng sống, là Đấng tôi phụng sự, tôi thề rằng, nếu không kính nể Giô-sa-phát, vua Giu-đa, thì tôi chẳng xem vua ra gì và cũng không nhìn mặt vua nữa. 15Nhưng bây giờ, hãy đem đến cho tôi một người gảy đàn.” Mỗi khi người ấy gảy đàn thì tay của Đức Giê-hô-va ở trên Ê-li-sê. 16Ông nói: “Đức Giê-hô-va phán thế nầy: ‘Hãy đào thật nhiều hầm hố khắp thung lũng nầy.’ 17Vì Đức Giê-hô-va phán: ‘Các ngươi sẽ không thấy gió, cũng chẳng thấy mưa, thế mà thung lũng nầy sẽ đầy nước để cho các ngươi, bầy chiên, cùng súc vật của các ngươi, đều sẽ được uống nước.’ 18Nhưng đây chỉ là việc nhỏ dưới mắt Đức Giê-hô-va. Ngài lại sẽ phó dân Mô-áp vào tay các ngươi. 19Các ngươi sẽ triệt hạ tất cả những thành kiên cố và tất cả những thành phố quan trọng, sẽ đốn ngã tất cả cây cối tốt tươi, chận mọi nguồn nước, và lấy đá phá hủy mọi đồng ruộng phì nhiêu.”
20Sáng hôm sau, vào giờ dâng tế lễ thì nước từ hướng Ê-đôm chảy đến, và toàn xứ tràn đầy nước.
21Khi toàn dân Mô-áp nghe tin các vua ấy kéo quân lên đánh chúng thì tất cả những người đến tuổi có thể mang vũ khí trở lên đều được gọi nhập ngũ, và đóng ở biên giới. 22Khi người Mô-áp thức dậy lúc sáng sớm, ánh sáng mặt trời chiếu vào nước, họ thấy nước trước mặt mình đỏ như máu, 23nên bảo nhau: “Ấy là máu! Chắc ba vua kia đã đánh nhau, và chém giết lẫn nhau. Bây giờ, hỡi người Mô-áp! Hãy đi cướp chiến lợi phẩm.”
24Nhưng khi chúng đến trại quân Y-sơ-ra-ên thì người Y-sơ-ra-ên vùng dậy, tấn công người Mô-áp, khiến chúng bỏ chạy trước mặt họ. Quân Y-sơ-ra-ên tiến vào xứ, đánh giết quân Mô-áp. 25Họ phá hủy các thành, ai nấy lấy đá liệng vào lấp các đồng ruộng phì nhiêu, chận các nguồn nước, và đốn ngã những cây cối tốt tươi. Tại Kiệt Ha-rê-xết chỉ còn lại những đống gạch vụn vì quân bắn đá đã bao vây và đánh phá thành.
26Khi vua Mô-áp thấy mình không thể chống cự nổi thì đem theo bảy trăm người cầm gươm, định tiến đánh vua Ê-đôm để thoát thân, nhưng không được. 27Khi ấy, vua Mô-áp liền bắt con trai đầu lòng, là người sẽ lên ngai kế vị mình, dâng làm tế lễ thiêu trên vách thành. Người Y-sơ-ra-ên cảm thấy quá kinh khiếp, nên họ rút lui và trở về xứ mình.

3

以色列与摩押打仗

1犹大约沙法第十八年,亚哈的儿子约兰撒玛利亚登基,作以色列王十二年。 2他行耶和华眼中看为恶的事,但不致像他父母所行的,因为他除掉他父所造巴力的柱像。 3然而,他依恋尼八的儿子耶罗波安使以色列陷入罪里的那罪,总不离开。
4摩押米沙牧养许多羊,曾向以色列王进贡十万羔羊和十万公绵羊的毛。 5亚哈死后,摩押王背叛以色列王。 6那时约兰王出撒玛利亚,数点以色列众人。 7他向前行,派人到犹大约沙法那里,说:“摩押王背叛我,你肯同我去攻打摩押吗?”约沙法说:“我肯上去,你我不分彼此,我的军队就是你的军队,我的马就是你的马。” 8然后约沙法说:“我们从哪条路上去呢?”约兰说:“从以东旷野的路上去。”
9于是,以色列王和犹大王,以及以东王,都一同去。他们绕行了七日的路程,军队和所带的牲畜都没有水喝。 10以色列王说:“哀哉!耶和华召集我们这三王,是要交在摩押人的手里。” 11约沙法说:“这里不是有耶和华的先知吗?我们可以托他求问耶和华。”以色列王的一个大臣回答说:“这里有沙法的儿子以利沙,就是从前服事以利亚。” 12约沙法说:“他必有耶和华的话。”于是以色列王、约沙法以东王都下去见他。
13以利沙以色列王说:“我跟你有什么关系呢?去问你父亲的先知和你母亲的先知吧!”以色列王对他说:“不,因为耶和华召集我们这三王,是要交在摩押人的手里。” 14以利沙说:“我指着所事奉永生的万军之耶和华起誓,我若不看犹大约沙法的情面,必不理你,不睬你。 15现在你们给我找一个弹琴的人来。”弹琴的人弹奏的时候,耶和华的手就按在以利沙身上。 16他就说:“耶和华如此说:‘你们要在这谷中到处挖沟。’ 17因为耶和华如此说:‘你们虽不见风,也不见雨,这谷却必满了水,使你们和你们的牛羊牲畜都有水喝。’ 18在耶和华眼中这还算是小事,他也必将摩押人交在你们手中。 19你们必攻破一切堡垒和美好的城镇,砍伐各种好树,塞住一切水泉,用石头毁坏一切良田。” 20到了早晨,约在献祭的时候,看哪,有水从以东而来,遍地就满了水。

摩押人败遁

21摩押众人听见这三王上来要与他们打仗,凡能束上腰带的,无论老少,都被召集站在边界上。 22摩押人清早起来,日光照在水上,他们看见对面水红如血, 23就说:“这是血啊!必是三王互相击杀,全都灭亡了。摩押人哪,我们现在去抢夺财物吧!” 24摩押人到了以色列营,以色列人起来攻打他们,他们就在以色列人面前逃跑。以色列人追杀摩押人,直杀入摩押境内 25他们拆毁摩押的城镇,各人抛石头填满一切良田,塞住一切水泉,砍伐各种好树,只剩下吉珥.哈列设的石墙,但甩石的兵仍然包围攻打那城。 26摩押王见战事激烈,对他不利,就率领七百个拿刀的兵,想突围逃到以东王那里,却没有成功。 27于是他在城墙上,把那应当接续他作王的长子献为燔祭。 有极大的愤怒临到以色列,于是三王离开摩押王,各自回本地去了。