4

Ê-li-sê hóa ra nhiều dầu

1 Vả, có vợ của một người môn đồ của đấng tiên tri đến phàn nàn cùng Ê-li-sê, mà rằng: Kẻ tôi tớ ông, là chồng tôi, đã qua đời; và ông biết rằng kẻ tôi tớ ông kính sợ Đức Giê-hô-va. Vả, chủ nợ người đến toan bắt hai đứa con tôi làm tôi mọi. 2 Ê-li-sê nói với nàng rằng: Ta phải làm gì cho ngươi? Hãy nói cho ta biết; ngươi có vật gì ở nhà? Nàng thưa rằng: Con đòi ông chẳng có gì trong nhà hơn là một hũ dầu. 3 Người bèn tiếp rằng: Hãy đi ra ngoài mượn những bình không của các kẻ láng giềng ngươi, chớ mượn ít. 4 Khi ngươi trở về, hãy vào nhà với các con ngươi, đóng cửa lại, rồi hãy đổ dầu vào các bình đó; hễ bình nào đầy thì để nó riêng ra. 5 Nàng liền đi khỏi người, vào nhà với các con trai mình, đóng cửa lại; các con trai nàng đem bình lại, và nàng đổ dầu vào. 6 Khi các bình đã đầy, nàng nói với con trai mình rằng: Hãy đem cho ta một bình nữa. Nhưng nó thưa rằng: Hết trơn bình rồi. Dầu bèn ngừng lại. 7 Bấy giờ, nàng đem việc ấy thuật cho người của Đức Chúa Trời, thì người nói rằng: Hãy đem bán dầu mà trả nợ của ngươi; đoạn, ngươi và các con trai ngươi sẽ lấy dầu còn lại mà nuôi mình.

Ê-li-sê khiến đứa con của người nữ Su-nem sống lại

8 Một ngày kia, Ê-li-sê đi ngang qua đất Su-nem. Ở đó, có một người đàn bà giàu, cầm người ở lại ăn bữa. Từ ấy, mỗi khi người đi ngang qua đó, thì vào nhà người đàn bà nầy mà dùng bữa. 9 Người nói với chồng mình rằng: Tôi biết rằng người năng đến nhà chúng ta đây, là một người thánh của Đức Chúa Trời. 10 Xin chúng ta hãy xây cất cho người một cái phòng cao, rồi để tại đó một cái giường, một cái bàn; một cái ghế, và một cây đèn. Vậy, khi người đến nhà ta, thì sẽ ở lại đó.
11 Một ngày kia, Ê-li-sê đi đến Su-nem, trọ nơi phòng cao, và ngủ tại đó. 12 Người nói với Ghê-ha-xi, tôi tớ mình, rằng: Hãy gọi người đàn bà Su-nem đó đến. Ghê-ha-xi gọi nàng; nàng ra đứng trước mặt người. 13 Người nói với tôi tớ mình rằng: Hãy nói cùng nàng rằng: Kìa, ngươi đã lo liệu cho chúng ta mọi điều nầy; vậy chúng ta phải làm gì cho ngươi? Có phải ngươi muốn ta nói giùm cho ngươi với vua hay là với quan tổng binh chăng? Nàng thưa rằng: Tôi vẫn ở giữa dân sự tôi. 14 Ê-li-sê lại tiếp: Vậy, chúng ta phải làm gì cho người? Ghê-ha-xi đáp rằng: À nầy, người không có con trai, và chồng người đã già rồi. 15 Ê-li-sê nói rằng: Hãy gọi nàng. Ghê-ha-xi gọi nàng, nàng đến đứng nơi cửa. 16 Ê-li-sê nói với người đàn bà rằng: Năm tới, trong lúc nầy, ngươi sẽ ẵm một đứa con trai. Nàng thưa: Hỡi chúa tôi, là người của Đức Chúa Trời! xin chớ nói dối cùng con đòi của chúa.
17 Người đàn bà ấy thọ thai, và một năm sau, cũng trong lúc đó, sanh một đứa con trai, y như lời Ê-li-sê đã nói trước cho nàng. 18 Xảy ra khi đứa trẻ lớn lên, một ngày kia nó đi đến cha nó nơi những người gặt lúa, 19 mà nói rằng: Đầu tôi đau! đầu tôi đau! Người cha biểu kẻ tôi tớ đem nó về cho mẹ nó. 20 Người tôi tớ đem nó về, giao cho mẹ nó; đứa trẻ ngồi trên đầu gối của mẹ cho đến trưa, rồi chết. 21 Nàng bèn đi lên để nó nằm trên giường người của Đức Chúa Trời, rồi đi ra, đóng cửa lại. 22 Kế đó, nàng kêu chồng mình mà nói rằng: Tôi xin ông cắt cho tôi một đứa đầy tớ, và một con lừa, để tôi chạy đến người của Đức Chúa Trời; đoạn, tôi sẽ trở về. 23 Chồng hỏi nàng rằng: Ngày nay chẳng phải mồng một, cũng chẳng phải ngày Sa-bát. Vậy, nhân sao muốn đi đến cùng người? Nàng đáp: Mọi điều bình an. 24 Nàng biểu thắng lừa, và nói với kẻ tôi tớ rằng: Hãy đem ta đi mau mau, nếu ta biểu ngươi mới ngừng lại.
25 Vậy, nàng đi đến cùng người của Đức Chúa Trời tại trên núi Cạt-mên. Người của Đức Chúa Trời thấy nàng đằng xa, bèn nói với Ghê-ha-xi, kẻ tôi tớ mình, rằng: Kìa, người đàn bà Su-nem! 26 Vậy, hãy chạy đi đón nàng, và hỏi nàng rằng: Mọi việc đều bình an chăng? Chồng và con ngươi bình an chăng? Nàng đáp: Bình an. 27 Khi nàng đến gần người của Đức Chúa Trời, tại trên núi, thì ôm lấy chân người. Ghê-ha-xi đến gần đặng xô nàng ra, nhưng người của Đức Chúa Trời nói cùng người rằng: Hãy để mặc nàng; linh hồn nàng đắng cay; Đức Giê-hô-va có giấu ta điều đó, không tỏ cho ta hay.
28 Người đàn bà ấy bèn nói rằng: Tôi há có cầu chúa một đứa con trai sao? Tôi há chẳng có nói với chúa rằng: Xin chớ dối tôi? 29 Ê-li-sê nói cùng Ghê-ha-xi rằng: Hãy thắt lưng ngươi, cầm gậy ta nơi tay và đi. Nếu ngươi gặp ai, chớ chào họ; nếu ai chào ngươi, chớ đáp lại. Ngươi sẽ đặt cây gậy ta trên mặt đứa trẻ. 30 Người mẹ của đứa trẻ nói rằng: Tôi chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống, và chỉ mạng sống của ông mà thề, tôi chẳng hề lìa khỏi ông! Ê-li-sê bèn chỗi dậy, và đi theo người.
31 Ghê-ha-xi đi trước hai người, và đặt cây gậy trên mặt đứa trẻ. Nhưng người chẳng nghe một tiếng nào, cũng chẳng thấy mòi gì sống. Người trở lại đón Ê-li-sê, và thưa cùng người rằng: Đứa trẻ không tỉnh lại. 32 Khi Ê-li-sê vào nhà, thấy đứa trẻ đã chết, nằm sải trên giường. 33 Ê-li-sê vào trong phòng, đóng cửa lại, có đứa trẻ và mình ở trong, rồi cầu nguyện cùng Đức Giê-hô-va. 34 Đoạn, người leo lên giường, nằm trên đứa trẻ; đặt miệng mình trên miệng nó, mắt mình trên mắt nó, và tay mình trên tay nó. Người nằm ấp trên mình nó, xác đứa trẻ bèn ấm lại. 35 Ê-li-sê trở xuống, đi qua đi lại trong phòng; đoạn, leo lên giường, nằm ấp trên mình đứa trẻ nữa. Rốt lại, nó nhảy mũi bảy lần, và mở mắt ra. 36 Ê-li-sê liền gọi Ghê-ha-xi mà biểu rằng: Hãy gọi người đàn bà Su-nem. Ghê-ha-xi gọi người. Khi nàng chạy đến, Ê-li-sê nói với nàng rằng: Hãy ẵm lấy con ngươi. 37 Nàng bèn lại gần, sấp mình xuống dưới chân người và lạy; đoạn ẵm lấy con mình và đi ra.

Phép lạ Ê-li-sê làm trong cơn đói kém

38 Ê-li-sê trở về Ghinh-ganh. Vả, trong xứ có đói kém. Các môn đồ của những tiên tri đều ngồi trước mặt người. Người biểu kẻ tôi tớ mình rằng: Hãy bắc cái nồi lớn, nấu canh cho các môn đồ của những tiên tri. 39 Một người trong bọn họ đi ra ngoài đồng đặng hái rau, thấy một dây rừng leo, bèn hái những dưa dại, bọc đầy vạt áo tơi mình. Khi người trở về, xắt ra từng miếng, bỏ trong nồi nấu canh, chẳng biết nó là thứ gì. 40 Người ta múc cho các người ăn; nhưng vừa khi họ nếm canh, thì la lên rằng: Hỡi người của Đức Chúa Trời, sự chết ở trong nồi nầy! Họ ăn canh ấy không đặng. 41 Ê-li-sê nói: Thế thì, hãy đem bột lại. Người bỏ bột trong nồi, và biểu rằng: Hãy múc cho các người ăn. Vậy, trong canh chẳng còn độc gì nữa.
42 Có một người ở Ba-anh-Sa-li-sa đến, đem cho người của Đức Chúa Trời hai mươi ổ bánh lúa mạch, và lúa còn gié để trong bị mình, làm của lễ đầu mùa gặt. Ê-li-sê biểu kẻ tôi tớ mình rằng: Hãy đem phát cho các người ăn. 43 Kẻ tôi tớ người thưa rằng: Chi! Tôi phải phát đồ nầy cho một trăm người sao? Nhưng Ê-li-sê đáp: Hãy phát cho họ các bánh đó, hầu cho họ ăn đi; vì Đức Giê-hô-va có phán như vầy: Người ta sẽ ăn và còn dư lại. 44 Ấy vậy, người đặt các bánh đó trước mặt họ: họ ăn, và còn thừa lại, y như lời của Đức Giê-hô-va đã phán.

4

Pô Pơala Êlisa Djru Pô Đah Kơmơi Kơmai Ƀun Rin

1Bơnai kơmai sa čô mơnuih amăng grup pô pơala iâu kraih kơ Êlisa tui anai, “Rơkơi kâo jing ding kơna ih djai laih, laih anŭn ih thâo krăn ñu huĭ pơpŭ kơ Yahweh. Hlâo kơ ñu djai, ñu đo̱m nư arăng, samơ̆ ră anai pô khua nư anŭn rai laih kiăng mă pơđuaĭ hĭ dua čô ană đah rơkơi kâo kiăng kơ jing ƀing hlŭn ñu.”
2Êlisa laĭ glaĭ kơ gơ̆ tui anai, “Hiư̆m pă kâo dưi djru kơ ih lĕ? Ruai bĕ kơ kâo, hơget ih hơmâo amăng sang ih lĕ?”
 Gơ̆ laĭ glaĭ tui anai, “Kâo, ding kơna ih anai, ƀu hơmâo hơget gĕt ôh pơ anŭn, kơnơ̆ng ia rơmuă dŏ ƀiă đôč.”
3Êlisa laĭ, “Nao rơkâo čan bĕ khul čeh hŏng mơ̆ng ƀing mơnuih re̱ng gah ih. Anăm kơnơ̆ng rơkâo čan mă ƀiă đôč ôh. 4Giŏng anŭn, ih hăng ƀing ană ih mŭt bĕ amăng sang laih anŭn krư̆ hĭ bah amăng. Tuh mŭt bĕ ia rơmuă amăng abih bang čeh ih čan mă anŭn laih anŭn tơdang čeh pă bă laih, pioh bĕ čeh anŭn sa bơnăh.”
5Giŏng anŭn, pô đah kơmơi anŭn đuaĭ glaĭ čan mă lu boh čeh. Laih kơ anŭn, ñu hăng ƀing ană ñu mŭt pơ sang hăng krư̆ hĭ bah amăng. Ƀing ană ñu anŭn ba rai khul čeh kơ amĭ gơñu laih anŭn amĭ gơñu ăt dŏ tuh mŭt ia rơmuă mơ̆n 6tơl abih bang khul čeh bă hĭ laih. Ñu pơđar kơ sa čô ană đah rơkơi ñu tui anai dơ̆ng, “Ba rai kơ kâo čeh dơ̆ng bĕ.”
 Samơ̆ gơ̆ laĭ glaĭ tui anai, “Ƀu hơmâo čeh pă dơ̆ng tah.” Giŏng anŭn, ia rơmuă ƀu rô tơbiă dơ̆ng tah.
7Tơdang pô đah kơmơi anŭn đuaĭ nao laĭ pơthâo hăng Êlisa, jing pô pơala Ơi Adai anŭn, gơ̆ laĭ hăng pô đah kơmơi anŭn tui anai, “Ră anai, nao sĭ hĭ bĕ ia rơmuă anŭn laih anŭn kla nư ih. Ih laih anŭn ƀing ană đah rơkơi ih dưi hơdip ƀơi prăk rơbeh dŏ glaĭ anŭn yơh.”

Pô Pơala Êlisa Hăng Pô Đah Kơmơi Plei Sunêm

8Hơmâo sa hrơi Êlisa nao pơ plei Sunêm laih anŭn sa čô đah kơmơi pơpŭ pơyom pơ anŭn jak iâu ñu dŏ glaĭ ƀơ̆ng huă amơĭ. Tui anŭn, mơ̆ng anih pă ñu găn rai, ñu juăt dơ̆ng glaĭ pơ anih anŭn yơh kiăng kơ ƀơ̆ng huă hăng đah kơmơi anŭn hăng rơkơi gơ̆.
9Hơmâo sa hrơi, ñu laĭ hăng rơkơi ñu tui anai, “Kâo thâo pô juăt rai jưh juă pơ sang ta anai jing pô pơala Ơi Adai rơgoh hiam yơh. 10Tui anŭn, brơi kơ ƀing ta pơkra bĕ sa boh anih anet ƀơi tal gah ngŏ amăng sang ta laih anŭn pioh pơ anŭn anih pĭt, kơƀa̱ng, grê laih anŭn apui kơđen kơ gơ̆. Tui anŭn, gơ̆ dưi đŏm glaĭ pơ anih anŭn yơh tơdah gơ̆ rai pơ ƀing ta.”
11Hơmâo sa hrơi tơdang Êlisa rai, ñu đĭ nao pơ anih ñu pô laih anŭn đih pơ anŭn. 12Ñu laĭ kơ ding kơna ñu Gehazi tui anai, “Iâu rai pô đah kơmơi Sunêm bĕ.” Tui anŭn, ding kơna ñu iâu rai gơ̆ laih anŭn gơ̆ rai dŏ dơ̆ng ƀơi anăp Êlisa yơh. 13Êlisa laĭ kơ ding kơna ñu, “Laĭ bĕ kơ pô đah kơmơi anai tui anai: Ih hơmâo ƀlơ̆ng pơkra brơi kơ ƀing gơmơi abih bang tơlơi anai. Ră anai, hiư̆m pă ƀing gơmơi dưi djru kơ ih lĕ? Năng ai ƀing gơmơi dưi pơhiăp pơala brơi kơ ih ƀơi anăp pơtao ƀôdah ƀơi anăp khua git gai ƀing tơhan yơh.”
 Pô đah kơmơi anŭn laĭ glaĭ, “Kâo ƀu kơƀah hơget gĕt ôh yuakơ kâo dŏ hơdip hăng ƀing adơi ai kâo pô.”
14Tơdơi kơ anŭn, Êlisa tơña kơ Gehazi dơ̆ng tui anai, “Hơget tơlơi ƀing ta dưi ngă brơi kơ gơ̆ lĕ?”
 Gehazi laĭ tui anai, “Sĭt yơh, ñu ƀu hơmâo ană đah rơkơi ôh laih anŭn rơkơi ñu ăt tha laih mơ̆n.”
15Giŏng anŭn, Êlisa laĭ, “Iâu rai ñu dơ̆ng bĕ.” Tui anŭn, Gehazi iâu rai gơ̆ laih anŭn gơ̆ dŏ dơ̆ng jĕ ƀơi bah amăng. 16Êlisa laĭ tui anai, “Thŭn pơanăp ăt ƀơi blan anai mơ̆n, ih či pŭ̱ sa čô ană đah rơkơi ƀơi tơngan ih.”
 Gơ̆ laĭ glaĭ tui anai, “Ơ ơh, Ơ khua kâo, pô pơala Ơi Adai hơi, anăm pơhiăp ƀlŏr hăng kâo, ding kơna ih anai ôh!”
17Samơ̆ pô đah kơmơi anŭn pi kian, laih anŭn amăng thŭn tŏ tui ăt blan anŭn mơ̆n, gơ̆ tơkeng kơ sa čô ană đah rơkơi, kar hăng tơlơi Êlisa hơmâo ruai laih hăng gơ̆.
18Čơđai anŭn prŏng tui. Hơmâo sa hrơi ñu đuaĭ nao pơ ama ñu ƀơi anih ƀing yuă pơdai. 19Tơdang ñu dŏ pơ anŭn, ñu hia kraih kơ ama ñu tui anai, “Akŏ kâo ruă! Akŏ kâo ruă!”
 Ama ñu laĭ kơ ding kơna ñu tui anai, “Pŭ̱ čơđai anai nao pơ amĭ ñu tañ mơtam bĕ.”
20Laih kơ ding kơna anŭn hơmâo pŭ̱ đĭ laih gơ̆ hăng ba nao pơ amĭ gơ̆, čơđai anŭn dŏ ƀơi pha tơkai amĭ gơ̆ tơl gơ̆ djai hĭ ƀơi yang hrơi dơ̆ng. 21Giŏng anŭn, amĭ gơ̆ đĭ nao pơđih hĭ gơ̆ ƀơi anih pĭt pô pơala Ơi Adai, tơbiă pơ gah rơngiao laih anŭn krư̆ hĭ bah amăng.
22Ñu pơkiaŏ arăng nao iâu rơkơi ñu hăng laĭ tui anai, “Rơkâo ih pơkiaŏ rai kơ kâo sa čô ding kơna wơ̆t hăng sa drơi aseh glai mơ̆n, kiăng kơ kâo dưi nao bưp pô pơala Ơi Adai tañ laih anŭn wơ̆t glaĭ.”
23Samơ̆ rơkơi ñu tơña kơ ñu tui anai, “Yua hơget nao pơ ñu hrơi anai lĕ? Hrơi anai ƀu djơ̆ hrơi Blan Phrâo ôh kŏn djơ̆ hrơi Saƀat lơi kiăng kơ bưp pô pơala.”
 Ñu laĭ glaĭ, “Hoaĭ ôh.”
24Tui anŭn, ñu akă a̱n aseh glai laih anŭn laĭ kơ ding kơna ñu tui anai, “Ba kâo nao tañ bĕ, tơdah kâo khă anŭn kăh ih pơtơdu glaĭ aseh anai.” 25Tui anŭn, ñu tơbiă nao truh pơ pô pơala Ơi Adai ƀơi čư̆ Karmel.
 Tơdang Êlisa ƀuh gơ̆ mơ̆ng ataih, ñu laĭ hăng ding kơna ñu Gehazi tui anai, “Lăng adih! Pô đah kơmơi Sunêm adih!
26Đuaĭ nao čơkă laih anŭn tơña bĕ gơ̆ tui anai: Ih hăng sang anŏ ih dŏ hiam drơi jan mơ̆?”
 Gơ̆ laĭ glaĭ tui anai, “Abih bang hiam klă soh sel.”
27Samơ̆ tơdang đah kơmơi anŭn nao truh pơ pô pơala Ơi Adai ƀơi čư̆, ñu kuar mă ƀơi plă̱ tơkai gơ̆. Gehazi rai kiăng tơlư̆ hĭ ñu, samơ̆ pô pơala Ơi Adai khă tui anai, “Mơai ñu bĕ! Pran jua ñu rŭng răng biă mă, samơ̆ Yahweh hơmâo pơdŏp hĭ mơ̆ng kâo. Ñu ƀu ruai kơ kâo tơhơnal tơlơi anai ôh.”
28Pô đah kơmơi anŭn laĭ tui anai, “Ơ Khua kâo hơi, kâo hơmâo rơkâo mơ̆ ih kơ sa čô ană đah rơkơi? Kâo pơtă laih kơ ih kơ tơlơi anăm brơi kơ kâo tơlơi čang rơmang ôh?”
29Êlisa laĭ hăng Gehazi tui anai, “Hruă ao jao ih ƀơi kơiăng ih bĕ, djă̱ gai jra kâo ƀơi tơngan ih laih anŭn đuaĭ nao tañ bĕ. Tơdah ih bưp hlơi pô, anăm pơhiăp kơkuh ôh laih anŭn tơdah hlơi pô pơhiăp kơkuh kơ ih, kŏn laĭ glaĭ lơi. Tơdang ih truh laih pơ sang pô đah kơmơi anai, pioh bĕ gai jra ƀơi ƀô̆ čơđai anŭn.”
30Samơ̆ amĭ pô čơđai anŭn laĭ tui anai, “Kâo ƀuăn hăng tơlơi hơdip Yahweh hăng tơlơi hơdip ih, kâo ƀu či đuaĭ hĭ mơ̆ng ih ôh.” Tui anŭn, Êlisa tơgŭ laih anŭn đuaĭ tui gơ̆ yơh.
31Gehazi đuaĭ nao truh hlâo laih anŭn pioh gai jra ƀơi ƀô̆ čơđai anŭn, samơ̆ ƀu hơmư̆ dơnai pơpư̆ hơget ôh. Tui anŭn, Gehazi wơ̆t glaĭ pơ Êlisa laih anŭn ruai kơ ñu, “Pô čơđai anŭn ƀu mơdưh ôh.”
32Tơdang Êlisa truh laih pơ sang pô đah kơmơi anŭn, ñu ƀuh čơđai hlak đih ƀơi anih pĭt ñu pô. 33Ñu mŭt nao, krư̆ hĭ bah amăng, kơnơ̆ng ñu hăng čơđai anŭn đôč amăng anih ñu laih anŭn ñu iâu laĭ kơ Yahweh. 34Giŏng anŭn, ñu nao pơ anih pĭt ñu, đih pơkŭp ƀơi čơđai anŭn, amăng bah ƀơi amăng bah, mơta ƀơi mơta laih anŭn tơngan ƀơi tơngan. Tơdang ñu đih pơkŭp ñu pô ƀơi čơđai anŭn, drơi jan čơđai anŭn pơđao glaĭ. 35Giŏng anŭn, Êlisa tơgŭ, rơbat nao rai amăng anih ñu ƀiă mơnĭt mông laih anŭn ñu wơ̆t glaĭ pơ anih pĭt ñu hăng đih pơkŭp ñu pô ƀơi čơđai anŭn dơ̆ng. Čơđai anŭn phañ tơjuh wơ̆t laih anŭn blang mơta.
36Giŏng anŭn, Êlisa iâu rai Gehazi laih anŭn pơđar tui anai, “Iâu rai pô đah kơmơi Sunêm anŭn bĕ.” Gehazi ngă tui laih anŭn tơdang pô đah kơmơi anŭn rai, Êlisa laĭ tui anai, “Pŭ̱ mă bĕ ană đah rơkơi ih.” 37Gơ̆ mŭt, bon kơkuh ƀơi atur sang jĕ tơkai Êlisa. Giŏng anŭn, gơ̆ pŭ̱ mă ană gơ̆ laih anŭn ba tơbiă pơ sang gah yŭ yơh.

Gơnam Ƀơ̆ng Ruă Amăng Gŏ Hơtŭk Tơnă

38Tơdơi kơ anŭn, Êlisa wơ̆t glaĭ pơ anih Gilgal, samơ̆ amăng tring anai hơmâo tơlơi ư̆ rơpa. Hơmâo sa hrơi, tơdang ƀing pô pơala dŏ pơƀut glaĭ ƀơi anăp ñu, ñu pơđar kơ ding kơna ñu tui anai, “Drŏng bĕ gŏ prŏng laih anŭn hơtŭk añăm ƀơ̆ng kơ ƀing mơnuih anai.”
39Hơmâo sa čô amăng ƀing gơñu tơbiă nao amăng glai hơma kiăng kơ pĕ khul añăm tăm glai laih anŭn hơduah ƀuh sa phŭn hrĕ glai hơmâo boh ge̱t. Ñu pĕ glaĭ khul boh ge̱t glai anŭn pioh bă amăng kơdŭng ao jao ñu. Tơdang ñu wơ̆t glaĭ, ñu khăt khul boh anŭn amăng gŏ añăm wơ̆t tơdah ƀu hơmâo hlơi pô ôh thâo kơ boh anŭn. 40Pô hơtŭk tơnă tuăh tơbiă kơ ƀing mơnuih anŭn ƀơ̆ng, samơ̆ tơdang ƀing gơñu čơdơ̆ng ƀơ̆ng laih, ƀing gơñu ur kraih tui anai, “Ơ pô pơala Ơi Adai hơi, hơmâo gơnam ƀơ̆ng ruă amăng gŏ añăm anŭn!” Tui anŭn, ƀing gơñu hơngah ƀu kiăng ƀơ̆ng ôh.
41Êlisa pơđar tui anai, “Mă rai tơpŭng bĕ.” Giŏng anŭn, ñu pioh mŭt tơpŭng amăng gŏ añăm anŭn hăng pơđar tui anai, “Tuăh tơbiă kơ ƀing gơñu ƀơ̆ng bĕ.” Tui anŭn, ƀu hơmâo tơlơi răm sat hơget dơ̆ng tah amăng gŏ añăm anŭn.

Tơlơi Čem Kơ Sa-Rơtuh Čô Hăng Ƀiă Gơnam Ƀơ̆ng

42Hơmâo sa čô rai mơ̆ng anih Baal-Salisah, ba rai kơ pô pơala Ơi Adai anŭn duapluh tơlŏ ƀañ tơpŭng anet pơkra hăng pơdai kơtur ŏm hĭ mơ̆ng pơdai yuă blung hlâo hrŏm hăng ƀiă djâo pơdai. Êlisa laĭ kơ ding kơna ñu tui anai, “Brơi bĕ gơnam anŭn kơ ƀing mơnuih anai ƀơ̆ng.”
43Ding kơna ñu laĭ tui anai, “Hiư̆m kâo dưi dưm ƀiă gơnam ƀơ̆ng anai ƀơi anăp sa-rơtuh čô mơnuih lĕ?”
 Samơ̆ Êlisa laĭ glaĭ tui anai, “Brơi bĕ gơnam ƀơ̆ng anŭn kơ ƀing mơnuih anai ƀơ̆ng, yuakơ anai yơh jing tơlơi Yahweh laĭ: Ƀing gơñu či ƀơ̆ng laih anŭn hơmâo dŏ rơbeh mơ̆n.”
44Giŏng anŭn, gơ̆ dưm gơnam ƀơ̆ng anŭn ƀơi anăp ƀing mơnuih anŭn. Abih bang ƀing gơñu ƀơ̆ng laih anŭn dŏ rơbeh mơ̆n, tui hăng boh hiăp Yahweh hơmâo laĭ laih yơh.