18

Dòng họ Đan chiếm thành La-ít

1Lúc đó Ít-ra-en chưa có vua và chi tộc Đan đang đi tìm đất định cư để lập nghiệp, vì chi tộc Đan chưa được cấp đất trong các chi tộc Ít-ra-en.
2Vậy họ chọn năm binh sĩ trong các họ hàng từ các thành Xô-ra và Ếch-ta-ôn để đi thám thính và thăm dò xứ. Họ được chỉ thị, “Hãy đi thăm dò xứ.”
 Họ đến vùng núi Ép-ra-im, vào nhà Mi-ca nghỉ đêm.
3Khi họ đến gần nhà Mi-ca thì họ nhận ra giọng nói của chàng thanh niên Lê-vi. Nên họ dừng lại nhà Mi-ca và hỏi anh, “Ai mang anh đến đây? Bây giờ anh làm gì ở đây?”
4Anh kể lại cho họ nghe những gì Mi-ca đã làm cho mình. Anh bảo, “Ông ta mướn tôi. Tôi làm thầy tế lễ cho ông ấy.”
5Họ bảo anh, “Làm ơn hỏi Thượng Đế xem chuyến đi nầy của chúng tôi có thành công hay không.”
6Thầy tế lễ đáp, “Các anh em hãy đi bình yên. CHÚA bằng lòng chuyến đi của anh em.”
7Vậy năm người đó lên đường. Khi họ đến thành La-ít thấy dân chúng ở đó sống yên lành giống như dân thành Xi-đôn. Họ nghĩ dân cư ở đó bình yên và có dư dật mọi thứ. Họ sống cách xa dân Xi-đôn và không giao dịch với ai.
8Khi năm người trở về Xô-ra và Ếch-ta-ôn thì các thân nhân họ hỏi, “Mấy anh thấy đất đai ra sao?”
9Họ đáp, “Chúng tôi thấy đất đó rất tốt. Chúng ta nên tấn công họ. Các anh em muốn ra tay không? Đừng chần chừ! Hãy đi chiếm đất đó! 10Khi anh em đến nơi, anh em sẽ thấy đất đai rộng rãi, của cải dư dật! Dân chúng không ngờ bị tấn công đâu. CHÚA thật đã cấp đất đó cho chúng ta rồi!”
11Vậy sáu trăm người Đan rời Xô-ra và Ếch-ta-ôn chuẩn bị ra trận. 12Đang khi đi đường họ cắm trại gần thành Ki-ri-át Giê-a-rim thuộc Giu-đa. Vì thế mà địa điểm phía tây Ki-ri-át Giê-a-rim vẫn còn mang tên Ma-ha-nê Đan cho đến nay. 13Từ đó họ đi lên vùng núi Ép-ra-im rồi vào nhà Mi-ca.
14Năm người đã đi thăm dò đất quanh La-ít bảo các thân thuộc mình rằng, “Anh em có biết một trong những nhà nầy có một cái áo ngắn thánh, có các thần gia đình, một tượng chạm và một tượng đúc không? Anh em biết phải làm gì rồi chứ gì?” 15Vậy họ dừng lại nhà người Lê-vi, cũng là nhà của Mi-ca, và chào người Lê-vi. 16Sáu trăm người Đan đứng nơi cổng, mang vũ khí sẵn sàng ra trận. 17Năm người do thám đi vào nhà cướp hình tượng, áo ngắn thánh, các tượng chạm dùng trong nhà, và tượng đúc. Còn thầy tế lễ và sáu trăm người sẵn sàng ra trận đứng ngay nơi cửa. 18Khi các người do thám vào nhà Mi-ca cướp hình tượng, áo ngắn thánh, các tượng chạm dùng trong nhà, và tượng đúc thì thầy tế lễ hỏi họ, “Mấy anh làm gì vậy?”
19Họ đáp, “Im! Đừng nói gì cả. Hãy đi với chúng tôi và làm cha và thầy tế lễ cho chúng tôi. Làm thầy tế lễ cho một nhà hay làm thầy tế lễ cho cả chi tộc họ hàng trong Ít-ra-en cái nào tốt hơn?”
20Thầy tế lễ nghe vậy mừng thầm. Vậy anh lấy cái áo ngắn thánh, tượng chạm dùng trong nhà, và tượng đúc rồi đi theo người Đan.
21Họ rời nhà Mi-ca. Họ cho con nít, gia súc, và tài sản đi trước.
22Khi họ đi cách nhà Mi-ca một khoảng xa xa, thì những người láng giềng của Mi-ca được huy động đuổi theo họ. 23Người nhà của Mi-ca kêu la cùng người Đan. Người Đan quay lại hỏi Mi-ca, “Anh có chuyện gì vậy? Tại sao anh kêu la như muốn khiêu khích?”
24Mi-ca đáp, “Các anh cướp các thần tôi làm ra rồi cướp luôn thầy tế lễ của tôi nữa. Bây giờ tôi còn gì đâu? Vậy mà mấy anh còn hỏi, ‘Có việc gì vậy?’”
25Người Đan bảo, “Anh chớ có kiếm chuyện với chúng tôi. Lỡ có ai trong chúng tôi nổi giận tấn công anh, họ dám giết anh và cả gia đình đó.”
26Rồi người Đan tiếp tục cuộc hành trình. Còn Mi-ca thấy họ quá mạnh cho nên quay trở về nhà.
27Những người Đan cướp những đồ vật mà Mi-ca đã làm cùng thầy tế lễ và kéo đến La-ít. Họ tấn công dân cư hiếu hoà ở đó, dùng gươm giết tất cả rồi đốt thành. 28Không ai đến cứu La-ít cả. Vì họ sống quá xa Xi-đôn và không giao dịch với ai. La-ít nằm trong thung lũng gần Bết-Rê-hốp. Người Đan xây lại thành và định cư tại đó. 29Họ đổi tên La-ít ra Đan, theo tên tổ tiên mình, tức một trong các con trai Ít-ra-en.
30Người Đan lập các tượng chạm trong thành Đan. Giô-na-than, con của Ghẹt-sôn, cháu Mô-se, và các con trai ông làm thầy tế lễ cho chi tộc Đan cho đến khi đất bị chiếm đoạt. 31Người Đan dựng các hình tượng Mi-ca đã làm trong suốt thời gian Lều Thánh của Thượng Đế đặt ở Si-lô.

18

1Đến lúc ấy, Y-sơ-ra-ên vẫn chưa có vua, và đại tộc Đan vẫn chưa chiếm được phần đất mình nên họ đang đi tìm một nơi lập nghiệp. 2Đại tộc này chọn năm người dũng cảm ở Xô-ra và Ê-ta-ôn, sai đi trinh sát đất. Họ đến miền núi Ép-ra-im, và nghỉ đêm tại nhà Mi-ca. 3Ở đấy, họ nhận ra giọng nói quen thuộc của người Lê-vi, nên đem người này ra một nơi, hỏi: "Ai đem ông đến đây? Ông đến có việc gì?" 4Người này kể cho họ nghe việc Mi-ca mướn mình làm thầy tế lễ. 5Nghe thế, họ yêu cầu: "Xin ông cầu hỏi Thượng Đế, xem thử chúng tôi đi chuyến này thành công không?" 6Thầy tế lễ đáp: "Các ông cứ an tâm, vì Chúa Hằng Hữu chăm sóc các ông trong chuyến đi này."
7Năm người ấy tiếp tục ra đi. Đến La-ích, họ thấy dân ở đấy sống lặng lẽ, an ổn, không phòng bị. Nếp sống của họ giống người Si-đôn, các nhà lãnh đạo không phiền nhiễu dân sự. Tuy nhiên họ sống xa cách người Si-đôn và không giao hảo với các dân tộc khác.
8Vậy, năm thám tử trở về Xô-ra và Ê-ta-ôn và báo cáo công tác cho đại tộc Đan. 9,10Họ trình bày: "Chúng tôi tìm thấy một vùng đất phì nhiêu, rộng rãi, dân cư sống không phòng bị gì cả. Xin đừng trì hoãn. Ta nên tấn công ngay, vì Thượng Đế cho ta đất này, một miền không thiếu thứ gì cả."
11Vậy, sáu trăm người Đan được vũ trang đầy đủ, khởi hành từ Xô-ra và Ê-ta-ôn, 12đến đóng trại phía tây Ki-ri-át Giê-a-rim trong đất Giu-đa (vì thế, đến nay nơi này vẫn được gọi là Trại quân Đan). 13,14Họ tiếp tục ra đi đến miền núi Ép-ra-im. Khi qua trước nhà Mi-ca, năm thám tử nói với anh em mình: "Trong nhà này có ê-phót, tượng thần, tượng đúc và tượng chạm. Anh em biết phải hành động thế nào rồi chứ?" 15Nói xong, họ vào nhà Mi-ca, chào hỏi người Lê-vi. 16Còn sáu trăm người lính Đan đứng bên ngoài cổng. 17,18Sau đó, người Lê-vi đi ra, đứng với sáu trăm lính ở ngoài cổng. Năm thám tử thu nhặt tượng đúc, ê-phót và tượng thần đem ra. Thấy vậy, thầy tế lễ người Lê-vi hỏi: "Các ông làm gì thế?" 19Họ bảo: "Im đi! Cứ theo chúng tôi, làm cha và thầy tế lễ cho chúng tôi. Làm thầy tế lễ cho cả một đại tộc Y-sơ-ra-ên không hơn làm cho một nhà, một người sao?" 20Thầy tế lễ mở cờ trong bụng, mang cả ê-phót, tượng thần và tượng chạm, đi theo đám người ấy.
21Vậy họ tiếp tục lên đường. Trẻ con, súc vật và hàng hóa được đưa đi trước. 22Khi họ đi đã khá xa, Mi-ca kêu gọi láng giềng cùng nhau đuổi theo. 23Nghe tiếng kêu la đằng sau, người Đan quay lại, hỏi Mi-ca: "Có việc gì vậy? Ông dẫn những người này đuổi theo chúng tôi làm gì?" 24Mi-ca đáp: "Các người lấy hết của tôi - thần tượng lẫn thầy tế lễ đem đi, chẳng để lại gì cả. Thế mà còn hỏi: 'Có việc gì?' " 25Người Đan bảo: "Im mồm đi. Nếu không, sẽ có người nổi giận, giết ông và cả nhà bây giờ." 26Nói xong, họ tiếp tục đi. Mi-ca thấy họ đông và mạnh hơn bên mình nhiều quá, đành quay về. 27Như vậy, người Đan đoạt thần tượng và mọi thứ của Mi-ca, luôn cả thầy tế lễ người Lê-vi nữa.
Sau đó, họ đến La-ích, một thành có dân sống an ổn và không phòng bị. Họ xông vào chém giết và đốt thành.
28Chẳng có ai tiếp cứu người La-ích trong thung lũng Bết-rê-hóp vì họ ở xa Si-đôn quá và vì không giao hảo với dân nào khác. Người Đan xây lại thành phố và sống ở đấy. 29Họ lấy tên tổ tiên mình là Đan (con của Y-sơ-ra-ên) đặt cho thành thay tên cũ. 30Họ dựng tượng lên, bổ nhiệm Giô-na-than (con Ghẹt-sôn, cháu Mai-sen) và các con ông ấy làm thầy tế lễ cho đại tộc mình. Gia đình này tiếp tục giữ chức tế lễ cho đến ngày quân thù chiếm đất. 31Như vậy, trong khi có Đền tạm của Thượng Đế ở tại Si-lô, người Đan lại di thờ thần tượng của Mi-ca làm ra.