22

Lời Phao-lô giảng cho người Giu-đa

1 Hỡi các anh các cha, hãy nghe điều tôi đương nói với để binh vực mình. 2 Khi chúng nghe người nói tiếng Hê-bơ-rơ, thì càng chăm chỉ bội phần. Người bèn nói rằng: 3 Tôi là người Giu-đa, sanh tại thành Tạt-sơ, trong xứ Si-li-si, nhưng nuôi tại đây, trong thành nầy, học nơi chân Ga-ma-li-ên, đúng theo trong luật pháp của tổ phụ chúng ta. Vốn tôi đầy lòng sốt sắng vì Đức Chúa Trời, cũng như các ngươi hôm nay vậy. 4 Tôi từng bắt bớ phe nầy cho đến chết, bất kỳ đàn ông đàn bà, đều xiềng lại và bỏ tù: 5 Về điều đó, thầy cả thượng phẩm cùng cả hội đồng trưởng lão đều làm chứng cho tôi; vì bởi những người đó mà tôi nhận được các thơ gởi cho anh em thành Đa-mách, là nơi tôi toan đi, đặng bắt trói những người ở đó dẫn về thành Giê-ru-sa-lem để xử phạt.
6 Vả, lúc tôi đương đi đường, gần đến thành Đa-mách, độ ban trưa, thình lình có ánh sáng lớn, từ trên trời giáng xuống, soi sáng chung quanh mình tôi. 7 Tôi té xuống đất, và nghe có tiếng phán cùng tôi rằng: Hỡi Sau-lơ, Sau-lơ, làm sao ngươi bắt bớ ta? 8 Tôi trả lời rằng: Lạy Chúa, Chúa là ai? Ngài phán: Ta là Jêsus ở Na-xa-rét mà ngươi đương bắt bớ đây. 9 Những kẻ đi với tôi thấy ánh sáng rõ ràng, nhưng chẳng nghe tiếng của Đấng phán cùng tôi. 10 Tôi bèn thưa: Lạy Chúa, tôi phải làm chi? Chúa đáp rằng: Hãy chờ dậy, đi đến thành Đa-mách, ở đó người ta sẽ nói mọi điều đã truyền cho ngươi làm. 11 Bởi cớ sự chói lói của ánh sáng đó, thì tôi chẳng thấy được, nên những kẻ cùng đi nắm tay dắt tôi đến thành Đa-mách.
12 Tên A-na-nia kia, là người nhân đức theo luật pháp, được các người Giu-đa trú tại Đa-mách đều làm chứng tốt, có đến tìm tôi; 13 người đứng trước mặt tôi mà nói rằng: Hỡi Sau-lơ, anh tôi, hãy sáng mắt lại. Liền một lúc, tôi được sáng mắt và xem thấy A-na-nia. 14 Đoạn, người nói với tôi rằng: Đức Chúa Trời của tổ phụ chúng ta đã định cho anh được biết ý muốn Chúa, được thấy Đấng Công bình và nghe lời nói từ miệng Ngài. 15 Vì anh sẽ làm chứng cho Ngài trước mặt mọi người, về những việc anh đã thấy và nghe. 16 Bây giờ, anh còn trễ nải làm chi? Hãy chờ dậy, cầu khẩn danh Chúa mà chịu phép báp-têm và làm sạch tội lỗi mình đi.
17 Đến lúc trở về thành Giê-ru-sa-lem, tôi đương cầu nguyện trong đền thờ, thì bị ngất trí; 18 thấy Đức Chúa Jêsus phán cùng tôi rằng: Hãy vội vàng, lập tức ra khỏi thành Giê-ru-sa-lem; vì họ sẽ chẳng nhận lời ngươi làm chứng về ta đâu. 19 Tôi thưa rằng: Lạy Chúa, chính họ biết tôi từng bỏ tù những người tin Chúa và đánh đòn trong các nhà hội nữa. 20 Lại khi Ê-tiên là kẻ làm chứng cho Chúa bị đổ máu, tôi ở đó đành lòng và giữ áo xống những kẻ giết người. 21 Chúa bèn phán cùng tôi rằng: Hãy đi, vì ta toan sai ngươi đi đến cùng dân ngoại ở nơi xa…
22 Chúng chịu nghe người nói đến đó, song đến câu ấy, thì vùng kêu lên rằng: Hãy cất người dường ấy khỏi thế gian! Nó chẳng đáng sống đâu! 23 Chúng kêu la, cổi áo, hất bụi bay lên giữa khoảng không. 24 Quản cơ bèn truyền điệu người vào trong đồn, dùng roi mà tra người, để biết vì cớ gì chúng kêu la nghịch cùng người. 25 Họ đang căng người ra để đánh đòn, thì Phao-lô nói cùng thầy đội đương đứng đó rằng: Ngươi được phép đánh đòn một người quốc dân Rô-ma, mặc dầu người đó chưa thành án, hay sao? 26 Vừa nghe mấy lời đó, thầy đội đi thưa cùng quản cơ rằng: Ông toan làm chi? Vì người nầy là quốc dân Rô-ma. 27 Quản cơ đến, hỏi Phao-lô rằng: Hãy nói cho ta biết, ngươi có phải là quốc dân Rô-ma chăng? Người trả lời rằng: Phải. 28 Quản cơ lại nói: Ta đã mua được quyền lợi quốc dân đó cao giá lắm. Phao-lô nói: Còn phần tôi thì có quyền lợi đó từ lúc mới sinh ra rồi. 29 Tức thì, những kẻ tra khảo người đều tránh xa ra; và khi quản cơ biết người mình đã biểu trói lại đó là quốc dân Rô-ma, thì sợ hãi.

Phao-lô tại trước tòa công luận

30 Hôm sau, quản cơ muốn biết cho đúng vì cớ nào Phao-lô bị người Giu-đa cáo, bèn sai mở trói, truyền cho các thầy tế lễ cả và cả tòa công luận nhóm lại, rồi dẫn Phao-lô ra, bắt đứng trước mặt họ.

22

1“Ơ ƀing ayŏng adơi ƀing Yehudah, ƀing kŏng tha ƀing Yehudah hơi, rơkâo kơ ƀing gih hơmư̆ kơ tơlơi kâo pơhiăp pơgang kơ kâo pô anai.” 2Tơdang ƀing gơñu hơmư̆ Paul pơhiăp hăng ƀing gơñu amăng tơlơi Aramit, ƀing gơñu dŏ rơiăt biă mă yơh.
 Giŏng anŭn Paul pơhiăp tui anai:
3“Kâo jing sa čô Yehudah, arăng tơkeng kơ kâo pơ plei Tarsos amăng kwar Kilikia, samơ̆ arăng rong ba kâo amăng plei Yerusalaim anai. Kâo dŏ hrăm abih bang gah yŭ tơlơi dưi Gamaliel amăng Tơlơi Juăt ơi adon ta. Kâo hơmâo pran jua hur har kơ Ơi Adai kar hăng ƀing gih ră anai mơ̆n. 4Kâo kơpĭ kơpe̱t laih ƀing đaŏ đuaĭ tui Jơlan Khua Yang Yêsu anŭn, tơl đơđa amăng ƀing gơñu djai hĭ, mă krư̆ ƀing đah rơkơi wơ̆t hăng ƀing đah kơmơi laih anŭn krư̆ hĭ ƀing gơñu amăng sang mơnă. 5Pô khua ngă yang prŏng hloh laih anŭn abih bang ƀing kŏng tha ăt dưi ngă gơ̆ng jơlan brơi kơ tơlơi bruă kâo anŭn mơ̆n. Kâo ăt hơmâo mơ̆n hơdôm hră mơ̆ng ƀing gơñu kơ ƀing ayŏng adơi ƀing Yehudah amăng plei Damaskus, laih anŭn nao pơ plei anŭn kiăng kơ ba ƀing mơnuih jing ƀing mơnă pơ plei Yerusalaim kiăng kơ tŭ tơlơi pơkơhma̱l.”

Paul Ruai Glaĭ Kơ Rup Pơƀuh Kơ Ñu

(Bruă Mơnuă 9:1-19; 26:12-18)

6Paul laĭ dơ̆ng tui anai, “Hlak yang hrơi dơ̆ng tơdang kâo nao jĕ či truh pơ plei Damaskus, blĭp blăp hơmâo sa tơlơi bơngač biă mă mơ̆ng adai pơčrang jum dar kâo. 7Kâo lê̆ rơbuh ƀơi lŏn laih anŭn kâo hơmư̆ sa čô mơnuih pơhiăp kơ kâo tui anai, ‘Ơ Saul, Saul hơi, anăm ih kơpĭ kơpe̱t hĭ Kâo ôh!’
8“Kâo tơña tui anai, ‘Ơ Khua ăh, hlơi ih lĕ?’
 “Ñu laĭ glaĭ kơ kâo tui anai, ‘Kâo jing Yêsu Nazaret, jing Pô ih hlak kơpĭ kơpe̱t anŭn yơh.’
9Ƀing gŏp nao hrŏm hăng kâo ƀuh tơlơi bơngač anŭn, samơ̆ ƀing gơñu ƀu thâo hluh ôh kơ asăp Pô hlak pơhiăp hăng kâo anŭn.
10“Laih anŭn kâo tơña tui anai, ‘Ơ Khua ăh, hơget kâo či ngă lĕ?’
 “Khua Yang laĭ glaĭ tui anai, ‘Tơgŭ bĕ laih anŭn mŭt nao pơ plei Damaskus. Pơ anŭn Kâo či pơtă brơi kơ ih abih bang bruă kiăng kơ ngă yơh.’
11Ƀing gŏp kâo djă̱ ƀơi tơngan kâo dui ba mŭt pơ plei Damaskus yuakơ tơlơi bơngač rơđah biă mă anŭn hơmâo pơbum hĭ mơta kâo laih.
12“Hơmâo sa čô mơnuih anăn Ananias rai kiăng kơ bưp kâo. Ñu jing mơnuih hiam tơpă jao pô kơ ngă tui hăng Tơlơi Juăt laih anŭn abih bang ƀing Yehudah dŏ pơ plei Damaskus anŭn pơpŭ kơ ñu biă mă. 13Ñu rai dŏ dơ̆ng jĕ ƀơi kâo laih anŭn laĭ tui anai, ‘Ơ ayŏng Saul, rơđah glaĭ mơta ih bĕ!’ Ƀơi mông anŭn mơtam, kâo dưi ƀuh ñu.
14“Giŏng anŭn, ñu laĭ kơ kâo dơ̆ng, ‘Ơi Adai, jing Pô ơi adon ta kơkuh pơpŭ laih, hơmâo ruah mă laih ih kiăng kơ thâo tơlơi Ñu kiăng, kiăng kơ ih ƀuh Pô Tơpă Hơnơ̆ng laih anŭn kiăng kơ hơmư̆ hơdôm boh hiăp Ñu pô pơhiăp yơh. 15Ih či ngă gơ̆ng jơlan kơ tơlơi Ñu kơ abih bang mơnuih kơ hơdôm tơlơi ih hơmâo ƀuh hăng hơmư̆ laih mơ̆ng Ñu yơh. 16Tui anŭn yơh ră anai, anăm ih dŏ tơguan dơ̆ng tah! Tơgŭ bĕ, brơi kơ kâo ngă baptem brơi kơ ih hăng rơkâo kơ Ơi Adai pap brơi hĭ hơdôm tơlơi soh ih, laih anŭn iâu laĭ kơnang amăng Yang Yêsu yơh.’
17“Tơdang kâo wơ̆t glaĭ pơ plei Yerusalaim laih anŭn hlak dŏ iâu laĭ amăng anih wăl tơdron sang yang, kâo hơmâo tơlơi pơƀuh, 18laih anŭn kâo ƀuh Khua Yang pơhiăp hăng kâo tui anai, ‘Tañ bĕ! Tơbiă đuaĭ bĕ mơ̆ng plei Yerusalaim ră anai mơtam, yuakơ ƀing gơñu ƀu kiăng hơmư̆ ôh kơ tơlơi ih ngă gơ̆ng jơlan kơ Kâo.’
19“Kâo laĭ glaĭ tui anai, ‘Ơ Khua Yang ăh, ƀing mơnuih anŭn thâo krăn kơ tơlơi kâo pô yơh nao laih mơ̆ng sang jơnum anai truh pơ sang jơnum pơkŏn kiăng kơ mă krư̆ hăng taih ƀing hlơi pô đaŏ kơnang kơ Ih. 20Laih anŭn tơdang ƀing arăng pơdjai hĭ Stephen, jing pô ngă gơ̆ng jơlan kơ Ih, kâo ăt dŏ dơ̆ng pơ anŭn tŭ ư hăng wai brơi sum ao ƀing mơnuih hlak pơdjai gơ̆ yơh.’
21“Giŏng anŭn, Khua Yang pơtă kơ kâo tui anai, ‘Nao bĕ, Kâo či pơkiaŏ ih nao ataih truh pơ ƀing mơnuih Tuai yơh.’ ”

Paul Jing Ană Plei Rôm

22Ƀing mơnuih lu anŭn dŏ hơmư̆ kơ Paul hlŏng truh ƀơi mông anai. Giŏng anŭn, ƀing gơñu ur kač tui anai, “Mă pơđuaĭ hĭ bĕ mơnuih anŭn mơ̆ng lŏn tơnah anai, yuakơ ñu ƀu lăp kiăng kơ dŏ hơdip ôh!”
23Tơdang ƀing gơñu hlak dŏ ur hre̱k, tŏh hĭ ao phyung gơñu laih anŭn kuaĭ sai đĭ lŏn hăng ngŏ, 24pô khua tơhan pơđar kơ arăng ba Paul mŭt glaĭ amăng kơđông yơh. Ñu brơi kơ arăng kiăng kơ taih hơnuăt laih anŭn tơña kơsem kơ ñu kiăng kơ thâo yua hơget ƀing ană plei anŭn ur kraih kơ ñu kar hăng anŭn. 25Tơdang ƀing gơñu akă dăng Paul kiăng kơ taih gơ̆, Paul laĭ kơ sa čô pô khua wai tơhan rơtuh hlak dŏ dơ̆ng jĕ ƀơi ñu tui anai, “Ƀu găl djơ̆ ôh kơ ƀing gih taih ama̱ng sa čô ană plei Rôm tơdang ƀing arăng aka ƀu klă̱ kơđi ôh kơ ñu!”
26Tơdang pô khua wai tơhan rơtuh hơmư̆ tơlơi anŭn, ñu nao pơ pô khua tơhan anŭn hăng pơruai glaĭ tui anai, “Sĭt yơh ih ƀu kiăng kơ ƀing gơmơi taih ama̱ng ñu ôh, yuakơ pô anai jing ană plei Rôm!”
27Giŏng anŭn, pô khua tơhan anŭn rai pơ Paul hăng tơña tui anai, “Ruai brơi kơ kâo bĕ, ih jing sa čô ană plei Rôm hă?”
 Paul laĭ glaĭ tui anai, “Ơ djơ̆ yơh.”
28Pô khua tơhan anŭn laĭ dơ̆ng tui anai, “Kâo khŏm kla sa nua yom biă mă kơ tơlơi kâo jing ană plei Rôm.”
 Paul laĭ glaĭ, “Samơ̆ kâo jing ană plei Rôm čơdơ̆ng mơ̆ng arăng tơkeng kơ kâo laih.”
29Tui anŭn, hơdôm ƀing kiăng kơ taih tơña kơsem kơ ñu pơpĕ đuaĭ hĭ ƀu taih ama̱ng ñu ôh. Pô khua tơhan anŭn ăt huĭ mơ̆n, tơdang ñu thâo krăn kơ tơlơi ñu pô hơmâo anŭh hĭ laih Paul hăng hrĕ čuăk yuakơ Paul jing ană plei Rôm.

Paul Dŏ Ƀơi Anăp Ƀing Khua Phat Kơđi Grup Sanhedrin

30Ƀơi hrơi tŏ tui, yuakơ pô khua tơhan anŭn kiăng kơ hơduah tơña tơlơi sĭt yua hơget ƀing Yehudah phŏng kơđi kơ Paul, ñu pŏk hĭ Paul laih anŭn pơđar kơ ƀing khua ngă yang prŏng wơ̆t hăng abih bang ƀing amăng grup Sanhedrin pơjơnum glaĭ. Giŏng anŭn, ñu ba nao Paul laih anŭn brơi kơ gơ̆ dŏ dơ̆ng ƀơi anăp ƀing gơñu yơh.