6

Đa-ni-ên trong hang sư tử

1 Vua Đa-ri-út ưng đặt trong nước một trăm hai mươi quan trấn thủ, để chia nhau trị cả nước, 2 và trên họ có ba quan thượng thơ, mà một là Đa-ni-ên. Các quan trấn thủ phải khai trình với ba quan đó, hầu cho vua khỏi chịu một sự tổn hại nào. 3 Vả, Đa-ni-ên lại trổi hơn hai quan thượng thơ kia và các quan trấn thủ, vì người có linh tánh tốt lành; thì vua định lập người trên cả nước.
4 Các quan thượng thơ và trấn thủ bèn tìm cớ kiện Đa-ni-ên về việc nước; nhưng họ không thể tìm được một cớ nào, hay một sự xấu nào của người, bởi người là trung thành, trong người chẳng có điều lỗi và cũng chẳng có sự xấu. 5 Vậy những người đó nói rằng: Chúng ta không tìm được một cớ nào mà cáo Đa-ni-ên nầy, nếu chúng ta chẳng tìm trong sự thuộc về luật pháp Đức Chúa Trời nó. 6 Các quan thượng thơ và trấn thủ đó bèn vào chầu vua và tâu rằng: Hỡi vua Đa-ri-út, chúc vua sống đời đời! 7 Hết thảy các quan thượng thơ trong nước, các quan lãnh binh, các quan trấn thủ, các quan nghị viên và các đại thần đều đồng tình xin vua ra chỉ dụ, lập một cấm lệnh nghiêm nhặt trong ba mươi ngày, hễ ai cầu xin thần nào hay một người nào ngoài vua, thì, hỡi vua, kẻ ấy sẽ phải quăng vào hang sư tử. 8 Bây giờ, hỡi vua, hãy lập điều cấm đó và ký tên vào, hầu cho không đổi thay đi, theo như luật pháp của người Mê-đi và người Phe-rơ-sơ, không thể đổi được. 9 Vậy vua Đa-ri-út bèn ký tên lập cấm lệnh đó.
10 Khi Đa-ni-ên nghe rằng chỉ dụ đó đã ký tên rồi, thì về nhà mình (những cửa sổ của phòng người thì mở về hướng Giê-ru-sa-lem). Tại đó, cứ một ngày ba lần, người quì gối xuống, cầu nguyện, xưng tạ trước mặt Đức Chúa Trời mình, như vẫn làm khi trước. 11 Bấy giờ những người đó nhóm lại, thấy Đa-ni-ên đương cầu nguyện nài xin trước mặt Đức Chúa Trời mình. 12 Họ bèn đến chầu vua và tâu cùng vua về cấm lệnh của vua rằng: Hỡi vua, vua chẳng từng ký tên vào một cấm lệnh rằng trong ba mươi ngày, hễ ai cầu xin thần nào hay người nào ngoài vua, thì sẽ phải quăng vào hang sư tử đó chăng? Vua trả lời rằng: Sự đó là thật, theo như luật pháp của người Mê-đi và người Phe-rơ-sơ, không thể đổi được. 13 Họ bèn đáp lại và tâu vua rằng: Đa-ni-ên, là một trong những con cái phu tù Giu-đa, không có lòng kiêng nể vua chút nào, hỡi vua, dầu đến cấm lệnh vua đã ký tên cũng vậy; song nó cứ một ngày cầu nguyện ba lần.
14 Khi vua nghe những lời đó, thì lấy làm buồn bã lắm; vua định lòng giải cứu Đa-ni-ên, và mãi đến khi mặt trời lặn, cố hết sức tìm thế để giải cứu người. 15 Nhưng các người đó nhóm lại cùng vua và tâu rằng: Hỡi vua, xin biết rằng theo luật pháp của người Mê-đi và người Phe-rơ-sơ, hễ là cấm lệnh hay chỉ dụ nào mà vua đã lập định rồi, thì không thể thay đổi được. 16 Bấy giờ vua truyền điệu Đa-ni-ên đến, và phải ném người vào hang sư tử. Vua cất tiếng nói cùng Đa-ni-ên rằng: Đức Chúa Trời ngươi là Đấng ngươi hằng hầu việc, sẽ giải cứu ngươi. 17 Người ta bèn đem đến một hòn đá chận nơi cửa hang, và vua đóng ấn mình cùng ấn các đại thần nữa, hầu cho không có điều gì thay đổi được về Đa-ni-ên.
18 Sau đó, vua trở về cung mình, và suốt đêm kiêng ăn, cũng không đem bạn nhạc đến trước mặt mình, và vua không ngủ được. 19 Đoạn, vua dậy sớm, khi hừng sáng, vội vàng đi đến hang sư tử. 20 Khi vua đến gần hang, lấy giọng rầu rĩ mà kêu Đa-ni-ên; vua cất tiếng nói cùng Đa-ni-ên rằng: Hỡi Đa-ni-ên, tôi tớ Đức Chúa Trời hằng sống! Đức Chúa Trời ngươi mà ngươi hằng hầu việc, có thể giải cứu ngươi khỏi sư tử được chăng? 21 Bấy giờ Đa-ni-ên tâu cùng vua rằng: Hỡi vua, chúc vua sống đời đời! 22 Đức Chúa Trời tôi đã sai thiên sứ Ngài, và bịt miệng các sư tử, nên chúng nó không làm hại chi đến tôi, bởi tôi đã được nhận là vô tội trước mặt Ngài. Hỡi vua, đối với vua cũng vậy, tôi chẳng từng làm hại gì. 23 Bấy giờ vua mừng rỡ lắm, và truyền đem Đa-ni-ên lên khỏi hang. Vậy Đa-ni-ên được đem lên khỏi hang, và người ta không thấy một vết tích nào trên người, bởi người đã nhờ cậy Đức Chúa Trời mình.
24 Theo lệnh vua, những kẻ đã kiện Đa-ni-ên ấy cùng con cái và vợ họ đều bị điệu đến quăng vào hang sư tử. Khi họ chưa đến dưới đáy hang, thì những sư tử đã vồ lấy và xé xương hết thảy.
25 Bấy giờ, vua Đa-ri-út viết cho hết thảy các dân, các nước, các thứ tiếng ở khắp trên đất rằng: Nguyền cho sự bình an các ngươi được thêm lên! 26 Ta ban chiếu chỉ rằng, trong khắp miền nước ta, người ta phải run rẩy kính sợ trước mặt Đức Chúa Trời của Đa-ni-ên; vì Ngài là Đức Chúa Trời hằng sống và còn đời đời. Nước Ngài không bao giờ bị hủy diệt, và quyền Ngài sẽ còn đến cuối cùng. 27 Ngài cứu rỗi và giải thoát, làm những dấu lạ sự lạ ở trên trời dưới đất, đã cứu Đa-ni-ên khỏi quyền thế sư tử.
28 Đa-ni-ên cứ được thạnh vượng như vậy trong đời vua Đa-ri-út và vua Si-ru là người Phe-rơ-sơ.

6

Daniêl Amăng Pa̱r Tơpul Rơmung Dŭl

1Darius mơak ruah mă sa-rơtuh duapluh čô ƀing khua kwar čar kiăng git gai djŏp anih amăng dêh čar ñu, 2laih anŭn ñu ruah klâo čô khua pơala pơtao prŏng git gai gah ngŏ kơ ƀing khua kwar čar anŭn, sa čô amăng klâo čô anŭn jing Daniêl yơh. Ƀing khua kwar čar anŭn ră ruai bruă gơñu kơ klâo čô khua prŏng anŭn yơh, tui anŭn, kiăng kơ pơtao ƀu hơmâo rơngiă hĭ ôh tơlơi bruă kơmlai ñu. 3Hlak anŭn, tơlơi bruă Daniêl ngă hơmâo pơrơđah kơ tơlơi dưi jing hloh kơ ƀing khua prŏng laih anŭn ƀing kwar čar anŭn, yuakơ gơ̆ hơmâo tơlơi rơgơi hloh, tui anŭn pơtao kiăng pioh gơ̆ wai lăng abih bang dêh čar ñu yơh. 4Yuakơ tơlơi anŭn yơh, ƀing khua prŏng hăng ƀing khua kwar čar anŭn gir hơduah khul tơhơnal tơlơi kiăng kơ phŏng kơđi pơkơdơ̆ng glaĭ hăng Daniêl amăng khul bruă ñu git gai kơnŭk kơna, samơ̆ ƀing gơñu ƀu dưi hơduah ngă kar hăng anŭn ôh. Ƀing gơñu ƀu dưi hơduah ƀuh ôh tơlơi wĕ wŏ amăng ñu, yuakơ ñu jing pô lăp kơ đaŏ kơnang hăng ƀu hơmâo tơlơi wĕ wŏ ôh kŏn hơmâo tơlơi ƀlĕt ƀleo lơi. 5Hơnăl tuč ƀing mơnuih anŭn pơlaĭ hăng tơdruă tui anai, “Ƀing ta ƀu či hơduah ƀuh tơhơnal tơlơi hơget ôh kiăng kơ phŏng kơđi pơkơdơ̆ng glaĭ hăng pô Daniêl anai, samơ̆ ƀing ta dưi ngă tơlơi anŭn kơnơ̆ng kơ hơduah tơhơnal tơlơi tĕk djơ̆ hăng tơlơi juăt Ơi Adai ñu đôč yơh.”
6Tui anŭn, ƀing khua prŏng hăng ƀing khua kwar čar pơgop jing sa grup nao bưp pơtao laih anŭn laĭ tui anai, “Ơ pơtao Darius, hơdip hlŏng lar ăh! 7Abih bang ƀing khua prŏng ih, ƀing khua kwar čar, ƀing khua kwar, ƀing khua djru pơmĭn laih anŭn ƀing khua tring tŭ ư hrŏm hơbĭt kiăng rơkâo kơ ih khŏm pơkra sa tơlơi phiăn laih anŭn khŏm ngă tui tơlơi phiăn anŭn yơh. Tui anŭn, hlơi pô iâu laĭ kơ ƀing yang ƀôdah mơnuih amăng klâopluh hrơi pơanăp, rơngiao kơ tơlơi iâu laĭ kơ ih pơtao ăh, rơkâo kơ ih brơi bĕ arăng glŏm hĭ ñu anŭn amăng pa̱r rơmung dŭl. 8Ră anai, Ơ pơtao ăh, kơđŏm bĕ tơlơi phiăn anai laih anŭn čih pioh hĭ bĕ, tui anŭn, tơlơi phiăn anŭn ƀu či dưi pơplih hĭ ôh tui hluai hăng khul tơlơi juăt ƀing Mêdi laih anŭn Persia, jing tơlơi ƀu dưi hơngah lui hĭ ôh.” 9Tui anŭn, Pơtao Darius čih tơbiă tơlơi phiăn kiăng pơtă anŭn yơh.
10Tơdang Daniêl hơmư̆ pơtao čih tơbiă laih tơlơi phiăn anŭn, ñu glaĭ pơ sang ñu hăng nao pơ anih gah ngŏ, jing anih hơmâo khul amăng phă̱ pŏk anăp nao pơ plei Yerusalaim. Klâo wơ̆t amăng sa hrơi ñu tŏ tơŭt hăng iâu laĭ, bơni hơơč kơ Ơi Adai ñu, kar hăng tơlơi ñu juăt ngă hlâo yơh. 11Giŏng anŭn, ƀing grup mơnuih anŭn nao hơduah ƀuh Daniêl hlak dŏ iâu laĭ kwưh rơkâo kơ tơlơi djru mơ̆ng Ơi Adai ñu. 12Tui anŭn, ƀing gơñu nao pơ pơtao laih anŭn pơhiăp hăng pơtao kơ tơlơi phiăn pơtao čih laih hlâo anŭn tui anai, “Ơ pơtao ăh, ih ƀu čih tơbiă laih ôh hă sa tơlơi phiăn kiăng kơ pơtă, amăng klâopluh hrơi tơdah hlơi pô iâu laĭ kơ ƀing yang ƀôdah kơ mơnuih rơngiao kơ ih, arăng či glŏm hĭ ñu anŭn mŭt amăng pa̱r rơmung dŭl?”
 Pơtao laĭ glaĭ tui anai, “Tơlơi phiăn kiăng kơ pơtă anŭn ăt dŏ yap yơh tui hluai hăng khul tơlơi juăt ƀing Mêdi laih anŭn ƀing Persia, jing tơlơi ƀu dưi pơplih ôh.”
13Giŏng anŭn, ƀing gơñu laĭ hăng pơtao tui anai, “Ơ pơtao ăh, Daniêl yơh, jing sa čô amăng ƀing hlŭn mơnă mơ̆ng anih lŏn Yudah, ƀu kiăng hơmư̆ tui ih ôh laih anŭn ñu ƀu kiăng ngă tui tơlơi phiăn ih čih pơtă laih. Ñu ăt dŏ iâu laĭ nanao klâo wơ̆t amăng sa hrơi.” 14Tơdang pơtao hơmư̆ tơlơi anŭn, ñu rŭng răng biă mă. Ñu hơduah hơdră kiăng kơ pơklaih hĭ Daniêl laih anŭn hơduah rĭm jơlan hlŏng truh kơ yang hrơi lê̆ kiăng kơ pơklaih gơ̆.
15Giŏng anŭn, ƀing grup mơnuih anŭn nao pơ pơtao hăng laĭ tui anai, “Ơ pơtao ăh, hơdơr bĕ tui hăng tơlơi juăt ƀing Mêdi laih anŭn ƀing Persia, ƀu hơmâo tơlơi pơtă ƀôdah tơlơi kơđŏm pă ôh dưi pơplih hĭ.”
16Tui anŭn, pơtao pơđar kơ arăng ba rai Daniêl laih anŭn laĭ hăng ñu tui anai, “Rơkâo kơ Ơi Adai ih, jing Pô ih tŏng ten mă bruă kơ Ñu, pơklaih hĭ ih!” Laih anŭn, ƀing gơñu glŏm trŭn gơ̆ amăng pa̱r rơmung dŭl yơh.
17Ƀing arăng ba rai sa boh boh pơtâo laih anŭn go̱m hĭ ƀơi kơbăng pa̱r anŭn, laih anŭn pơtao kơđŏm hĭ kơbăng anŭn hăng rơbưn kơđŏm ñu pô wơ̆t hăng khul rơbưn ƀing khua moa ñu mơ̆n, tui anŭn tơlơi truh Daniêl ƀu hơmâo hlơi pô dưi pơplih hĭ ôh. 18Laih anŭn, pơtao wơ̆t glaĭ pơ sang pơtao ñu hăng đih pơdơi ƀu ƀơ̆ng hơget ôh kŏn rơkâo ƀing mơnuih rai pơmơak kơ ñu lơi, laih anŭn ñu ƀu thâo pĭt ôh.
19Ƀơi mơguah ưm, pơtao tơgŭ hăng ječ ameč nao pơ pa̱r rơmung dŭl mơtam yơh. 20Tơdang ñu rai jĕ pơ pa̱r anŭn, ñu iâu Daniêl hăng asăp ruă pran biă mă tui anai, “Ơ Daniêl, ding kơna kơ Ơi Adai hơdip, Ơi Adai ih, jing Pô ih tŏng ten mă bruă kơ Ñu, dưi pơklaih hĭ ih mơ̆ng tơpul rơmung dŭl mơ̆?”
21Daniêl laĭ glaĭ tui anai, “Ơ pơtao, hơdip hlŏng lar ăh! 22Ơi Adai kâo pơkiaŏ rai laih ling jang Ñu laih anŭn pơkơ̆ng hĭ abih bang amăng bah tơpul rơmung dŭl anai. Ơ pơtao ăh, Ơi Adai pơgang kâo yuakơ kâo ƀu hơmâo tơlơi soh ôh ƀơi anăp Ñu. Kâo kŏn ngă tơlơi bruă hơget soh lơi ƀơi anăp ih.”
23Pơtao hơ̆k mơak biă mă hăng pơđar arăng dui đĭ Daniêl tơbiă mơ̆ng pa̱r anŭn. Laih anŭn, tơdang arăng dui đĭ Daniêl mơ̆ng pa̱r anŭn laih, laih anŭn ƀu ƀuh nam rơka hơget ôh ƀơi drơi jan ñu, yuakơ ñu đaŏ kơnang kơ Ơi Adai ñu yơh.
24Giŏng anŭn, pơtao pơđar kơ ƀing arăng ba rai ƀing mơnuih phŏng kơđi soh kơ Daniêl laih anŭn glŏm trŭn hĭ ƀing gơñu mŭt amăng pa̱r rơmung dŭl anŭn, hrŏm hăng ƀing ană bơnai gơñu yơh. Tui anŭn, hlâo kơ ƀing gơñu lê̆ truh kơ atur pa̱r anŭn, tơpul rơmung dŭl kơplŏng mă hak ƀơ̆ng hĭ ƀing gơñu laih anŭn pơjŏh hĭ abih bang tơlang tơleh gơñu yơh.
25Giŏng anŭn, pơtao Darius čih hră kơ abih bang djuai mơnuih, lŏn čar, laih anŭn kơ mơnuih mơnam hơmâo tơlơi pơhiăp phara phara pơ djŏp djang anih amăng dêh čar tui anai:
“Kwưh kiăng kơ ƀing gih đĭ kơyar bă blai!
26“Kâo čih kơđŏm sa tơlơi pơtă kơ rĭm tring trang plei pla amăng dêh čar kâo, mơnuih mơnam khŏm huĭ pơpŭ laih anŭn pơpŭ pơyom kơ Ơi Adai Daniêl yơh.
  “Ñu jing Ơi Adai hơdip
   laih anŭn Ñu dŏ nanao hlŏng lar;
   dêh čar Ñu ƀu či răm rai hĭ ôh
   tơlơi git gai wai lăng Ñu ƀu či abih hĭ ôh.
  27Ñu pơklaih hăng ba pơđuaĭ hĭ mơ̆ng tơlơi tơnap;
   Ñu ngă khul tơlơi gru kơnăl mơsêh mơyang
   amăng adai rơngit adih laih anŭn ƀơi lŏn tơnah anai.
  Ñu pơklaih hĭ laih Daniêl
   mơ̆ng tơlơi dưi tơpul rơmung dŭl.”
28Tui anŭn, Daniêl hơdip jơna̱p đĭ kơyar yơh amăng rơnŭk pơtao Darius laih anŭn amăng rơnŭk pơtao Sirus, mơnuih Persia, git gai wai lăng.