24

Ba-la-am lại chúc phước cho Y-sơ-ra-ên nữa

1 Ba-la-am thấy rõ Đức Giê-hô-va ưng ban phước cho Y-sơ-ra-ên, thì không cậy đến phù chú như những lần khác; nhưng người xây mặt về hướng đồng vắng, 2 nhướng mắt lên thấy Y-sơ-ra-ên đóng trại từng chi phái, và Thần Đức Chúa Trời cảm động người, 3 bèn nói lời ca mình mà rằng:
 Lời ca của Ba-la-am, con trai Bê-ô,
 Lời ca của người có mắt mở ra,
4 Lời ca của người nghe lời Đức Chúa Trời,
 Xem sự hiện thấy của Đấng Toàn năng,
 Sấp mình xuống và mắt mở ra:
5 Hỡi Gia-cốp! trại ngươi tốt dường bao!
 Hỡi Y-sơ-ra-ên! nhà tạm ngươi đẹp biết mấy!
6 Nó trương ra như trũng núi,
 Khác nào cánh vườn ở nơi mé sông,
 Tợ cây trầm hương mà Đức Giê-hô-va đã trồng,
 Tỉ như cây hương nam ở nơi mé nước.
7 Nước chảy tràn ngoài thùng chứa,
 Hột giống của người nhuần tưới dư dật,
 Vua người sẽ trổi cao hơn A-gát,
 Nước người được cao lên.
8 Đức Chúa Trời đã dẫn người ra khỏi xứ Ê-díp-tô,
 Người có sức mạnh như bò rừng,
 Sẽ nuốt các nước, tức kẻ thù nghịch mình,
 Bẻ gãy xương chúng nó, đánh chúng nó bằng mũi tên mình.
9 Người sụm xuống, nằm như sư tử đực khác nào sư tử cái:
 Ai dễ khiến ngồi lên?
 Phước cho kẻ nào chúc phước ngươi,
 Rủa sả kẻ nào rủa sả ngươi.

Ba-lác đuổi Ba-la-am

10 Bấy giờ, Ba-lác nổi giận cùng Ba-la-am, vỗ tay mà nói cùng Ba-la-am rằng: Ta đã thỉnh ngươi đặng rủa sả kẻ thù nghịch ta; nầy, ngươi lại chúc phước cho chúng nó đã ba lần rồi! 11 Vậy, bây giờ, khá chạy trở về xứ ngươi! Ta đã nói ta sẽ tôn ngươi vinh hiển, nhưng nầy, Đức Giê-hô-va đã cản ngươi nhận lãnh. 12 Ba-la-am đáp cùng Ba-lác rằng: Tôi há chẳng có nói cùng các sứ giả vua đã sai đến tôi rằng. 13 Dầu Ba-lác cho tôi nhà người đầy bạc và vàng, tôi cũng chẳng được vượt qua mạng Đức Giê-hô-va để làm tự ý điều phải hay là điều quấy; tôi phải nói điều chi Đức Giê-hô-va sẽ phán! 14 Nầy, bây giờ, tôi trở lại cùng dân tôi, hãy lại, tôi sẽ cáo cho vua biết điều dân nầy ngày sau cùng sẽ làm cho dân sự vua.

Ba-la-am lại nói tiên tri về sự vinh hiển của Y-sơ-ra-ên

15 Người bèn nói lời ca mình mà rằng:
 Lời ca của Ba-la-am, con trai của Bê-ô,
 Lời ca của người có mắt mở ra;
16 Lời ca của người nghe lời Đức Chúa Trời,
 Biết sự tri thức của Đấng Chí Cao,
 Xem sự hiện thấy của Đấng Toàn năng,
 Sấp mình xuống mà mắt tự mở ra:
17 Tôi thấy Người, nhưng chẳng phải bây giờ;
 Tôi xem Người, nhưng chẳng phải ở gần;
 Một ngôi sao hiện ra từ Gia-cốp,
 Một cây phủ việt trồi lên từ Y-sơ-ra-ên;
 Người sẽ đâm lủng Mô-áp từ đầu nầy tới đầu kia,
 Hủy diệt dân hay dấy giặc nầy.
18 Người sẽ được Ê-đôm làm cơ nghiệp;
 Sẽ được Sê-i-rơ, là kẻ thù nghịch mình, làm sản nghiệp.
 Y-sơ-ra-ên sẽ tỏ ra sự cường thạnh mình.
19 Đấng ra từ Gia-cốp sẽ cầm quyền,
 Người sẽ diệt những dân sót của thành.
20 Ba-la-am cũng thấy A-ma-léc, bèn nói lời ca mình rằng:
 A-ma-léc đứng đầu các nước;
 Nhưng sau cùng người sẽ bị diệt vong.
21 Kế đó, Ba-la-am thấy người Kê-nít, bèn nói lời ca mình rằng:
 Chỗ ở ngươi là bền vững,
 Ổ ngươi đóng trong hòn đá.
22 Nhưng Ca-in sẽ bị hư nát,
 Cho đến khi A-su-rơ bắt dẫn tù ngươi.
23 Người còn nói lời ca mình rằng:
 Ôi! khi Đức Chúa Trời đã làm các điều nầy, ai sẽ còn sống?
24 Nhưng sẽ có những tàu từ gành Kít-tim đến,
 Hà khắc A-su, hà khắc Hê-be.
 Rồi chính người cũng sẽ bị tuyệt diệt.
25 Đoạn, Ba-la-am đứng dậy đi về bổn xứ. Ba-lác cũng lên đường.

24

1Now when Balaam saw that it pleased the Lord to bless Israel, he did not go as at other times, to seek to use sorcery, but he set his face toward the wilderness. 2And Balaam raised his eyes, and saw Israel encamped according to their tribes; and the Spirit of God came upon him.
3Then he took up his oracle and said:
  “The utterance of Balaam the son of Beor,
   The utterance of the man whose eyes are opened,
   4The utterance of him who hears the words of God,
   Who sees the vision of the Almighty,
   Who falls down, with eyes wide open:
  5“How lovely are your tents, O Jacob!
   Your dwellings, O Israel!
   6Like valleys that stretch out,
   Like gardens by the riverside,
   Like aloes planted by the Lord,
   Like cedars beside the waters.
   7He shall pour water from his buckets,
   And his seed shall bein many waters.
  “His king shall be higher than Agag,
   And his kingdom shall be exalted.
  8“God brings him out of Egypt;
   He has strength like a wild ox;
   He shall consume the nations, his enemies;
   He shall break their bones
   And pierce them with his arrows.
   9‘He bows down, he lies down as a lion;
   And as a lion, who shall rouse him?’
  “Blessed is he who blesses you,
   And cursed is he who curses you.”
10Then Balak’s anger was aroused against Balaam, and he struck his hands together; and Balak said to Balaam, “I called you to curse my enemies, and look, you have bountifully blessed them these three times! 11Now therefore, flee to your place. I said I would greatly honor you, but in fact, the Lord has kept you back from honor.”
12So Balaam said to Balak, “Did I not also speak to your messengers whom you sent to me, saying, 13‘If Balak were to give me his house full of silver and gold, I could not go beyond the word of the Lord, to do good or bad of my own will. What the Lord says, that I must speak’? 14And now, indeed, I am going to my people. Come, I will advise you what this people will do to your people in the latter days.”

Balaam’s Fourth Prophecy

15So he took up his oracle and said:
  “The utterance of Balaam the son of Beor,
   And the utterance of the man whose eyes are opened;
   16The utterance of him who hears the words of God,
   And has the knowledge of the Most High,
   Who sees the vision of the Almighty,
   Who falls down, with eyes wide open:
  17“I see Him, but not now;
   I behold Him, but not near;
   A Star shall come out of Jacob;
   A Scepter shall rise out of Israel,
   And batter the brow of Moab,
   And destroy all the sons of tumult.
  18“And Edom shall be a possession;
   Seir also, his enemies, shall be a possession,
   While Israel does valiantly.
   19Out of Jacob One shall have dominion,
   And destroy the remains of the city.”
20Then he looked on Amalek, and he took up his oracle and said:
  “Amalek was first among the nations,
   But shall be last until he perishes.”
21Then he looked on the Kenites, and he took up his oracle and said:
  “Firm is your dwelling place,
   And your nest is set in the rock;
   22Nevertheless Kain shall be burned.
   How long until Asshur carries you away captive?”
23Then he took up his oracle and said:
  “Alas! Who shall live when God does this?
   24But ships shall come from the coasts of Cyprus,
   And they shall afflict Asshur and afflict Eber,
   And so shall Amalek, until he perishes.”
25So Balaam rose and departed and returned to his place; Balak also went his way.