4

II. Lời khuyến dụ về cách tín đồ ăn ở trong Hội thánh, Xã hội và Gia-đình

(Từ đoạn 4 đến đoạn 6)

Hội thánh là một, sự ban cho và chức vụ thì nhiều

1 Vậy, tôi là kẻ tù trong Chúa, khuyên anh em phải ăn ở một cách xứng đáng với chức phận mà Chúa đã gọi anh em, 2 phải khiêm nhường đến điều, mềm mại đến điều, phải nhịn nhục, lấy lòng thương yêu mà chìu nhau, 3 dùng dây hòa bình mà giữ gìn sự hiệp một của Thánh Linh.
4 Chỉ có một thân thể, một Thánh Linh, như anh em bởi chức phận mình đã được gọi đến một sự trông cậy mà thôi; 5 chỉ có một Chúa, một đức tin, một phép báp-têm; 6 chỉ có một Đức Chúa Trời và một Cha của mọi người, Ngài là trên cả mọi người, giữa mọi người và ở trong mọi người. 7 Nhưng, đã ban ân điển cho mỗi một người trong chúng ta theo lượng sự ban cho của Đấng Christ. 8 Vậy nên có chép rằng:
 Ngài đã lên nơi cao, dẫn muôn vàn kẻ phu tù,
 Và ban các ơn cho loài người.
9 Vả, những chữ “Ngài đã lên” có nghĩa gì, há chẳng phải là Ngài cũng đã xuống trong các miền thấp ở dưới đất sao? 10 Đấng đã xuống tức là Đấng đã lên trên hết các từng trời, để làm cho đầy dẫy mọi sự.
11 Ấy chính Ngài đã cho người nầy làm sứ đồ, kẻ kia làm tiên tri, người khác làm thầy giảng Tin lành, kẻ khác nữa làm mục sư và giáo sư, 12 để các thánh đồ được trọn vẹn về công việc của chức dịch và sự gây dựng thân thể Đấng Christ, 13 cho đến chừng chúng ta thảy đều hiệp một trong đức tin và trong sự hiểu biết Con Đức Chúa Trời, mà nên bậc thành nhân, được tầm thước vóc giạc trọn vẹn của Đấng Christ. 14 Ngài muốn chúng ta không như trẻ con nữa, bị người ta lừa đảo, bị mưu chước dỗ dành làm cho lầm lạc, mà day động và dời đổi theo chiều gió của đạo lạc, 15 nhưng muốn cho chúng ta lấy lòng yêu thương nói ra lẽ chân thật, để trong mọi việc chúng ta đều được thêm lên trong Đấng làm đầu, tức là Đấng Christ. 16 Ấy nhờ Ngài mà cả thân thể ràng buộc vững bền bởi những cái lắt léo, khiến các phần giao thông với nhau, tùy lượng sức mạnh của từng phần, làm cho thân thể lớn lên, và tự gây dựng trong sự yêu thương.

Khuyên lánh sự xấu xa của thế gian, và mặc lấy người mới

17 Vậy, nầy là điều tôi nói và điều tôi nhân danh Chúa mà rao ra: ấy là anh em chớ nên ăn ở như người ngoại đạo nữa, họ theo sự hư không của ý tưởng mình, 18 bởi sự ngu muội ở trong họ, và vì lòng họ cứng cỏi nên trí khôn tối tăm, xa cách sự sống của Đức Chúa Trời. 19 Họ đã mất cả sự cảm biết, đành bỏ mình trong một đời buông lung, đem lòng mê đắm không biết chán mà phạm hết mọi điều ô uế. 20 Nhưng anh em học cho biết Đấng Christ thì chẳng phải như vậy, 21 vì anh em đã nghe đạo Ngài, và được dạy dỗ trong Ngài (y theo lẽ thật trong Đức Chúa Jêsus) 22 rằng anh em phải bỏ cách ăn nết ở ngày trước, thoát lốt người cũ là người bị hư hỏng bởi tư dục dỗ dành, 23 mà phải làm nên mới trong tâm chí mình, 24 và mặc lấy người mới, tức là người đã được dựng nên giống như Đức Chúa Trời, trong sự công bình và sự thánh sạch của lẽ thật.
25 Như vậy, mỗi người trong anh em phải chừa sự nói dối, hãy nói thật với kẻ lân cận mình, vì chúng ta làm chi thể cho nhau. 26 Ví bằng anh em đương cơn giận, thì chớ phạm tội; chớ căm giận cho đến khi mặt trời lặn, 27 và đừng cho ma quỉ nhân dịp. 28 Kẻ vốn hay trộm cắp chớ trộm cắp nữa; nhưng thà chịu khó, chính tay mình làm nghề lương thiện, đặng có vật chi giúp cho kẻ thiếu thốn thì hơn. 29 Chớ có một lời dữ nào ra từ miệng anh em; nhưng khi đáng nói hãy nói một vài lời lành giúp ơn cho và có ích lợi cho kẻ nghe đến.
30 Anh em chớ làm buồn cho Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời, vì nhờ Ngài anh em được ấn chứng đến ngày cứu chuộc. 31 Phải bỏ khỏi anh em những sự cay đắng, buồn giận, tức mình, kêu rêu, mắng nhiếc, cùng mọi điều hung ác. 32 Hãy ở với nhau cách nhân từ, đầy dẫy lòng thương xót, tha thứ nhau như Đức Chúa Trời đã tha thứ anh em trong Đấng Christ vậy.

4

Walk in Unity

1I, therefore, the prisoner of the Lord, beseech you to walk worthy of the calling with which you were called, 2with all lowliness and gentleness, with longsuffering, bearing with one another in love, 3endeavoring to keep the unity of the Spirit in the bond of peace. 4There is one body and one Spirit, just as you were called in one hope of your calling; 5one Lord, one faith, one baptism; 6one God and Father of all, who is above all, and through all, and in you all.

Spiritual Gifts

7But to each one of us grace was given according to the measure of Christ’s gift. 8Therefore He says:
  “When He ascended on high,
   He led captivity captive,
   And gave gifts to men.”
9(Now this, “He ascended”—what does it mean but that He also first descended into the lower parts of the earth? 10He who descended is also the One who ascended far above all the heavens, that He might fill all things.)
11And He Himself gave some to be apostles, some prophets, some evangelists, and some pastors and teachers, 12for the equipping of the saints for the work of ministry, for the edifying of the body of Christ, 13till we all come to the unity of the faith and of the knowledge of the Son of God, to a perfect man, to the measure of the stature of the fullness of Christ; 14that we should no longer be children, tossed to and fro and carried about with every wind of doctrine, by the trickery of men, in the cunning craftiness of deceitful plotting, 15but, speaking the truth in love, may grow up in all things into Him who is the head—Christ— 16from whom the whole body, joined and knit together by what every joint supplies, according to the effective working by which every part does its share, causes growth of the body for the edifying of itself in love.

The New Man

17This I say, therefore, and testify in the Lord, that you should no longer walk as the rest of the Gentiles walk, in the futility of their mind, 18having their understanding darkened, being alienated from the life of God, because of the ignorance that is in them, because of the blindness of their heart; 19who, being past feeling, have given themselves over to lewdness, to work all uncleanness with greediness.
20But you have not so learned Christ, 21if indeed you have heard Him and have been taught by Him, as the truth is in Jesus: 22that you put off, concerning your former conduct, the old man which grows corrupt according to the deceitful lusts, 23and be renewed in the spirit of your mind, 24and that you put on the new man which was created according to God, in true righteousness and holiness.

Do Not Grieve the Spirit

25Therefore, putting away lying, Let each one of you speak truth with his neighbor,” for we are members of one another. 26“Be angry, and do not sin”: do not let the sun go down on your wrath, 27nor give place to the devil. 28Let him who stole steal no longer, but rather let him labor, working with his hands what is good, that he may have something to give him who has need. 29Let no corrupt word proceed out of your mouth, but what is good for necessary edification, that it may impart grace to the hearers. 30And do not grieve the Holy Spirit of God, by whom you were sealed for the day of redemption. 31Let all bitterness, wrath, anger, clamor, and evil speaking be put away from you, with all malice. 32And be kind to one another, tenderhearted, forgiving one another, even as God in Christ forgave you.