42

Đầy tớ của Đức Giê-hô-va. – Khuyên phải tin cậy một mình Đức Chúa Trời

1 Nầy, đầy tớ ta đây, là kẻ ta nâng đỡ; là kẻ ta chọn lựa, là kẻ mà linh hồn ta lấy làm đẹp lòng. Ta đã đặt Thần ta trên người, người sẽ tỏ ra sự công bình cho các dân ngoại. 2 Người sẽ chẳng kêu la chẳng lên tiếng, chẳng để ngoài đường phố nghe tiếng mình. 3 Người sẽ chẳng bẻ cây sậy đã giập, và chẳng dụt tim đèn còn hơi cháy. Người sẽ lấy lẽ thật mà tỏ ra sự công bình.
4 Người chẳng mòn mỏi, chẳng ngã lòng, cho đến chừng nào lập xong sự công bình trên đất; các cù lao sẽ trông đợi luật pháp người.
5 Giê-hô-va Đức Chúa Trời, là Đấng đã dựng nên các từng trời và giương ra, đã trải đất với mọi sự ra bởi nó đã ban hơi sống cho dân ở trên nó, và thần linh cho mọi loài đi trên nó, có phán như vầy: 6 Ta, Đức Giê-hô-va, đã kêu gọi ngươi trong sự công bình; ta sẽ nắm tay ngươi và giữ lấy ngươi. Ta sẽ phó ngươi làm giao ước của dân nầy, làm sự sáng cho các dân ngoại, 7 để mở mắt kẻ mù, làm cho kẻ tù ra khỏi khám, kẻ ngồi trong tối tăm ra khỏi ngục. 8 Ta là Đức Giê-hô-va: ấy là danh ta. Ta chẳng nhường sự vinh hiển ta cho một đấng nào khác, cũng không nhường sự tôn trọng ta cho những tượng chạm! 9 Nầy, những sự đầu tiên đã ứng nghiệm rồi, nay ta lại rao cho các ngươi sự mới; ta làm cho các ngươi biết trước khi nó nổ ra.
10 Các ngươi là kẻ đi biển cùng mọi vật ở trong biển, các cù lao cùng dân cư nó, hãy hát bài ca tụng mới cho Đức Giê-hô-va, hãy từ nơi đầu cùng đất ngợi khen Ngài! 11 Đồng vắng cùng các thành nó hãy cất tiếng lên; các làng Kê-đa ở cũng vậy; dân cư Sê-la hãy hát, hãy kêu lên từ trên chót núi! 12 Hãy dâng vinh hiển cho Đức Giê-hô-va, và rao sự ngợi khen Chúa trong các cù lao!
13 Đức Giê-hô-va sẽ ra như người mạnh dạn; giục lòng sốt sắng như người lính chiến; kêu la quát tháo; ra sức cự lại kẻ thù nghịch mình. 14 Ta làm thinh đã lâu; ta đã nín lặng, ta đã cầm mình. Nhưng bây giờ, ta rên la, thở hổn hển, như đàn bà sanh đẻ. 15 Ta sắp phá hoang núi và đồi, làm cho cỏ cây khô héo; biến sông thành cù lao, làm cho hồ ao cạn tắt. 16 Ta sẽ khiến kẻ mù đi trên con đường mình không thuộc, dắt họ bởi các nẻo chẳng quen; ta sẽ đổi bóng tối trước mặt họ ra ánh sáng, nơi cong queo ra ngay thẳng. Thật, ta sẽ làm các sự đó, và không lìa bỏ chúng nó đâu. 17 Song những kẻ cậy các tượng chạm, xưng các tượng đúc rằng: Các ngài là thần chúng tôi, thì sẽ đều giựt lùi và mang xấu hổ!
18 Hỡi những kẻ điếc, hãy nghe; còn các ngươi là kẻ mù, hãy mở mắt và thấy! 19 Ai là mù, há chẳng phải đầy tớ ta sao? Ai là điếc như sứ giả mà ta đã sai đi? Ai là mù như kẻ đã hòa thuận cùng ta? Ai là mù như đầy tớ của Đức Giê-hô-va?… 20 Ngươi thấy nhiều sự, mà không giữ chi hết; người vẫn có lỗ tai ngỏ, mà không nghe chi hết. 21 Đức Giê-hô-va vui lòng vì sự công bình mình, làm cho luật pháp cả sáng và tôn trọng. 22 Nhưng ấy là một dân bị cướp bị giựt: hết thảy đều bị mắc lưới trong hang và giam trong ngục; chúng nó làm của cướp mà chẳng ai giải cứu; làm mồi mà chẳng ai nói rằng: Hãy trả lại!
23 Trong vòng các ngươi ai là kẻ lắng tai nghe điều nầy, ai để ý đến và nghe sự xảy có về sau? 24 Ai đã phó Gia-cốp cho sự cướp bóc, và Y-sơ-ra-ên cho quân trộm cướp? Há chẳng phải Đức Giê-hô-va, là Đấng mà chúng ta phạm tội nghịch cùng, đường lối Ngài chúng nó chẳng noi theo, luật pháp Ngài chúng nó chẳng vâng giữ? 25 Cho nên Chúa đã trút cơn thạnh nộ và sự chiến tranh dữ dội trên nó; lửa đốt tứ bề mà nó không biết; lửa thiêu cháy nó, mà cũng chẳng lấy làm lo.

42

The Servant of the Lord

  1“Behold! My Servant whom I uphold,
   My Elect One in whom My soul delights!
   I have put My Spirit upon Him;
   He will bring forth justice to the Gentiles.
   2He will not cry out, nor raise His voice,
   Nor cause His voice to be heard in the street.
   3A bruised reed He will not break,
   And smoking flax He will not quench;
   He will bring forth justice for truth.
   4He will not fail nor be discouraged,
   Till He has established justice in the earth;
   And the coastlands shall wait for His law.”
  5Thus says God the Lord,
   Who created the heavens and stretched them out,
   Who spread forth the earth and that which comes from it,
   Who gives breath to the people on it,
   And spirit to those who walk on it:
   6“I, the Lord, have called You in righteousness,
   And will hold Your hand;
   I will keep You and give You as a covenant to the people,
   As a light to the Gentiles,
   7To open blind eyes,
   To bring out prisoners from the prison,
   Those who sit in darkness from the prison house.
   8I am the Lord, that is My name;
   And My glory I will not give to another,
   Nor My praise to carved images.
   9Behold, the former things have come to pass,
   And new things I declare;
   Before they spring forth I tell you of them.”

Praise to the Lord

  10Sing to the Lord a new song,
   And His praise from the ends of the earth,
   You who go down to the sea, and all that is in it,
   You coastlands and you inhabitants of them!
   11Let the wilderness and its cities lift up their voice,
   The villages that Kedar inhabits.
   Let the inhabitants of Sela sing,
   Let them shout from the top of the mountains.
   12Let them give glory to the Lord,
   And declare His praise in the coastlands.
   13The Lord shall go forth like a mighty man;
   He shall stir up His zeal like a man of war.
   He shall cry out, yes, shout aloud;
   He shall prevail against His enemies.

Promise of the Lord’s Help

  14“I have held My peace a long time,
   I have been still and restrained Myself.
   Now I will cry like a woman in labor,
   I will pant and gasp at once.
   15I will lay waste the mountains and hills,
   And dry up all their vegetation;
   I will make the rivers coastlands,
   And I will dry up the pools.
   16I will bring the blind by a way they did not know;
   I will lead them in paths they have not known.
   I will make darkness light before them,
   And crooked places straight.
   These things I will do for them,
   And not forsake them.
   17They shall be turned back,
   They shall be greatly ashamed,
   Who trust in carved images,
   Who say to the molded images,
   ‘You are our gods.’
  18“Hear, you deaf;
   And look, you blind, that you may see.
   19Who is blind but My servant,
   Or deaf as My messenger whom I send?
   Who is blind as he who is perfect,
   And blind as the Lord’s servant?
   20Seeing many things, but you do not observe;
   Opening the ears, but he does not hear.”

Israel’s Obstinate Disobedience

  21The Lord is well pleased for His righteousness’ sake;
   He will exalt the law and make it honorable.
   22But this is a people robbed and plundered;
   All of them are snared in holes,
   And they are hidden in prison houses;
   They are for prey, and no one delivers;
   For plunder, and no one says, “Restore!”
  23Who among you will give ear to this?
   Who will listen and hear for the time to come?
   24Who gave Jacob for plunder, and Israel to the robbers?
   Was it not the Lord,
   He against whom we have sinned?
   For they would not walk in His ways,
   Nor were they obedient to His law.
   25Therefore He has poured on him the fury of His anger
   And the strength of battle;
   It has set him on fire all around,
   Yet he did not know;
   And it burned him,
   Yet he did not take it to heart.