44

Quyền cao cả của Đức Chúa Trời và sự hư vô của thần tượng. – Lời hứa về sự cứu

1 Bây giờ, hỡi Gia-cốp, tôi tớ ta, hỡi Y-sơ-ra-ên mà ta đã chọn, hãy nghe! 2 Đức Giê-hô-va, là Đấng đã làm nên ngươi, đã gây nên ngươi từ trong lòng mẹ, và sẽ giúp đỡ ngươi, phán như vầy: Hỡi Gia-cốp, tôi tớ ta, và Giê-su-run mà ta đã chọn, đừng sợ chi; 3 vì ta sẽ rót nước trên kẻ khát, cho suối chảy nơi đất khô. Ta sẽ đổ Thần ta trên dòng dõi ngươi, và phước lành ta trên những kẻ ra từ ngươi. 4 Chúng nó sẽ nẩy nở giữa đám cỏ, như cây liễu giữa dòng nước. Người nầy sẽ nói rằng: Ta thuộc về Đức Giê-hô-va; người kia xưng 5 mình bằng danh của Gia-cốp, kẻ khác nữa lấy tay mình viết rằng: Ta thuộc về Đức Giê-hô-va, và xưng mình bằng danh Y-sơ-ra-ên.
6 Đức Giê-hô-va, là Vua và Đấng Cứu chuộc của Y-sơ-ra-ên, là Đức Giê-hô-va vạn quân, phán như vầy: Ta là đầu tiên và cuối cùng; ngoài ta không có Đức Chúa Trời nào khác. 7 Ai là kẻ kêu gọi như ta, rao bảo và phán truyền điều đó từ khi ta đã lập dân tộc xưa nầy? thì hãy rao truyền sự mai sau và điều chi sẽ xảy đến! 8 Chớ kinh hãi và cũng đừng bối rối. Từ thuở đó ta há chẳng từng rao ra cho các ngươi biết sao? Các ngươi làm chứng cho ta. Ngoài ta có Đức Chúa Trời nào khác không? Thật, chẳng có Vầng Đá nào khác; ta không biết đến!
9 Những thợ chạm tượng đều là hư vô, việc họ rất ưa thích chẳng có ích gì. Những kẻ làm chứng của họ không thấy và không biết, để họ mang xấu hổ. 10 Ai là kẻ tạo một vì thần, đúc một tượng, mà không có ích chi? 11 Nầy, mọi kẻ làm bạn về việc đó sẽ bị nhục, những thợ đó chẳng qua là loài người! Họ hãy nhóm lại hết thảy và đứng lên! Chắc sẽ cùng nhau bị kinh hãi và xấu hổ.
12 Thợ rèn lấy một thỏi sắt nướng trên than lửa; dùng búa mà đập, dùng cánh tay mạnh mà làm; mặc dầu đói và kém sức; không uống nước và kiệt cả người. 13 Thợ mộc giăng dây; dùng phấn mà gạch; đẽo bằng cái chàng, đo bằng cái nhíp; làm nên tượng người, giống hình người tốt đẹp, để ở trong một cái nhà. 14 Lại đi đốn cây bách; lấy cây lật, cây dẻ, mà mình đã chọn trong các thứ cây trên rừng; trồng cây thông, mưa xuống làm cho lớn lên. 15 Gỗ ấy người ta sẽ dùng mà chụm, lấy về mà sưởi. Cũng dùng để đun lửa hấp bánh; lại cũng lấy mà làm một vì thần, rồi thờ lạy nó, làm nó nên một tượng chạm mà quì lạy trước mặt nó. 16 Họ chụm đi phân nửa trong lửa, còn phân nửa thì dùng mà nướng thịt, ăn cho no; hoặc sưởi cho ấm, và nói rằng: Hà! nầy ta sưởi đây; ta thấy ngọn lửa! 17 Đoạn, gỗ còn thừa lại làm một vì thần, tức là tượng chạm mình; cúi mình trước mặt nó mà thờ lạy, cầu nguyện nó mà rằng: Xin giải cứu tôi, vì ngài là thần của tôi!… 18 Những người ấy không biết và không suy xét; vì mắt họ nhắm lại để đừng thấy, lòng họ lấp đi để đừng hiểu. 19 Trong bọn họ chẳng ai suy đi nghĩ lại, chẳng ai có sự thông biết khôn sáng mà nói rằng: Ta đã lấy phân nửa mà chụm; đã hấp bánh trên lửa than; đã quay thịt và ăn rồi; còn thừa lại, ta dùng làm một vật gớm ghiếc sao? Ta lại đi cúi mình lạy một gốc cây sao? 20 Người đó ăn tro, lòng mê muội đã làm cho lìa bỏ đường, chẳng có thể tự cứu linh hồn mình, hay là nói rằng: Trong tay hữu ta há chẳng phải là đồ giả dối sao?
21 Hỡi Gia-cốp, hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy nhớ các điều nầy! Vì ngươi là tôi tớ ta. Ta đã gây nên ngươi; hỡi Y-sơ-ra-ên, ngươi là tôi tớ ta, ta sẽ không quên ngươi! 22 Ta đã xóa sự phạm tội ngươi như mây đậm, và tội lỗi ngươi như đám mây. Hãy trở lại cùng ta, vì ta đã chuộc ngươi. 23 Hỡi các từng trời, hãy hát vui mừng vì Đức Giê-hô-va đã làm hoàn thành! Hỡi các nơi sâu dưới đất, hãy reo la! Hỡi các núi, rừng cùng mọi cây cối trên rừng, hãy cất tiếng mà hát! vì Đức Giê-hô-va đã chuộc Gia-cốp, và sẽ tỏ sự vinh hiển Ngài ra trong Y-sơ-ra-ên.
24 Đức Giê-hô-va, là Đấng Cứu chuộc ngươi, đã gây nên ngươi từ trong lòng mẹ, phán như vầy: Ta là Đức Giê-hô-va, đã làm nên mọi vật, một mình ta đã giương các từng trời và trải đất, ai ở cùng ta? 25 Ấy chính ta làm trật các điềm của kẻ nói dối, khiến thầy bói nên ngu muội, làm cho kẻ trí tháo lui, biến sự khôn ngoan nó ra dại khờ; 26 Chúa làm ứng nghiệm lời của tôi tớ Ngài, thiệt hành mưu của sứ giả Ngài; phán về thành Giê-ru-sa-lem rằng: Nó sẽ có người ở; và về các thành của Giu-đa rằng: Nó sẽ được lập lại, ta sẽ dựng lại các nơi hoang vu của nó; 27 phán cùng vực sâu rằng: Hãy khô đi, ta sẽ làm cạn các sông; 28 phán về Si-ru rằng: Nó là người chăn chiên của ta; nó sẽ làm nên mọi sự ta đẹp lòng; lại cũng phán về Giê-ru-sa-lem rằng: Nó sẽ được lập lại, và phán về đền thờ rằng: Nền ngươi sẽ lại lập.

44

Israel the Chosen

  1“But now listen, Jacob, my servant,
   Israel, whom I have chosen.
  2This is what the Lord says—
   he who made you, who formed you in the womb,
   and who will help you:
  Do not be afraid, Jacob, my servant,
   Jeshurun, whom I have chosen.
  3For I will pour water on the thirsty land,
   and streams on the dry ground;
  I will pour out my Spirit on your offspring,
   and my blessing on your descendants.
  4They will spring up like grass in a meadow,
   like poplar trees by flowing streams.
  5Some will say, ‘I belong to the Lord’;
   others will call themselves by the name of Jacob;
  still others will write on their hand, ‘The Lord’s,’
   and will take the name Israel.

The Lord, Not Idols

  6“This is what the Lord says—
   Israel’s King and Redeemer, the Lord Almighty:
  I am the first and I am the last;
   apart from me there is no God.
  7Who then is like me? Let him proclaim it.
   Let him declare and lay out before me
  what has happened since I established my ancient people,
   and what is yet to come—
   yes, let them foretell what will come.
  8Do not tremble, do not be afraid.
   Did I not proclaim this and foretell it long ago?
  You are my witnesses. Is there any God besides me?
   No, there is no other Rock; I know not one.”

  9All who make idols are nothing,
   and the things they treasure are worthless.
  Those who would speak up for them are blind;
   they are ignorant, to their own shame.
  10Who shapes a god and casts an idol,
   which can profit nothing?
  11People who do that will be put to shame;
   such craftsmen are only human beings.
  Let them all come together and take their stand;
   they will be brought down to terror and shame.

  12The blacksmith takes a tool
   and works with it in the coals;
  he shapes an idol with hammers,
   he forges it with the might of his arm.
  He gets hungry and loses his strength;
   he drinks no water and grows faint.
  13The carpenter measures with a line
   and makes an outline with a marker;
  he roughs it out with chisels
   and marks it with compasses.
  He shapes it in human form,
   human form in all its glory,
   that it may dwell in a shrine.
  14He cut down cedars,
   or perhaps took a cypress or oak.
  He let it grow among the trees of the forest,
   or planted a pine, and the rain made it grow.
  15It is used as fuel for burning;
   some of it he takes and warms himself,
   he kindles a fire and bakes bread.
  But he also fashions a god and worships it;
   he makes an idol and bows down to it.
  16Half of the wood he burns in the fire;
   over it he prepares his meal,
   he roasts his meat and eats his fill.
  He also warms himself and says,
   “Ah! I am warm; I see the fire.”
  17From the rest he makes a god, his idol;
   he bows down to it and worships.
  He prays to it and says,
   “Save me! You are my god!”
  18They know nothing, they understand nothing;
   their eyes are plastered over so they cannot see,
   and their minds closed so they cannot understand.
  19No one stops to think,
   no one has the knowledge or understanding to say,
  “Half of it I used for fuel;
   I even baked bread over its coals,
   I roasted meat and I ate.
  Shall I make a detestable thing from what is left?
   Shall I bow down to a block of wood?”
  20Such a person feeds on ashes; a deluded heart misleads him;
   he cannot save himself, or say,
   “Is not this thing in my right hand a lie?”

  21“Remember these things, Jacob,
   for you, Israel, are my servant.
  I have made you, you are my servant;
   Israel, I will not forget you.
  22I have swept away your offenses like a cloud,
   your sins like the morning mist.
  Return to me,
   for I have redeemed you.”

  23Sing for joy, you heavens, for the Lord has done this;
   shout aloud, you earth beneath.
  Burst into song, you mountains,
   you forests and all your trees,
  for the Lord has redeemed Jacob,
   he displays his glory in Israel.

Jerusalem to Be Inhabited

  24“This is what the Lord says—
   your Redeemer, who formed you in the womb:

  I am the Lord,
   the Maker of all things,
   who stretches out the heavens,
   who spreads out the earth by myself,
  25who foils the signs of false prophets
   and makes fools of diviners,
  who overthrows the learning of the wise
   and turns it into nonsense,
  26who carries out the words of his servants
   and fulfills the predictions of his messengers,

  who says of Jerusalem, ‘It shall be inhabited,’
   of the towns of Judah, ‘They shall be rebuilt,’
   and of their ruins, ‘I will restore them,’
  27who says to the watery deep, ‘Be dry,
   and I will dry up your streams,’
  28who says of Cyrus, ‘He is my shepherd
   and will accomplish all that I please;
  he will say of Jerusalem, “Let it be rebuilt,”
   and of the temple, “Let its foundations be laid.” ’