Quyền cao cả của Đức Chúa Trời và sự hư vô của thần tượng. – Lời hứa về sự cứu
1 Bây giờ, hỡi Gia-cốp, tôi tớ ta, hỡi Y-sơ-ra-ên mà ta đã chọn, hãy nghe! 2 Đức Giê-hô-va, là Đấng đã làm nên ngươi, đã gây nên ngươi từ trong lòng mẹ, và sẽ giúp đỡ ngươi, phán như vầy: Hỡi Gia-cốp, tôi tớ ta, và Giê-su-run mà ta đã chọn, đừng sợ chi; 3 vì ta sẽ rót nước trên kẻ khát, cho suối chảy nơi đất khô. Ta sẽ đổ Thần ta trên dòng dõi ngươi, và phước lành ta trên những kẻ ra từ ngươi. 4 Chúng nó sẽ nẩy nở giữa đám cỏ, như cây liễu giữa dòng nước. Người nầy sẽ nói rằng: Ta thuộc về Đức Giê-hô-va; người kia xưng 5 mình bằng danh của Gia-cốp, kẻ khác nữa lấy tay mình viết rằng: Ta thuộc về Đức Giê-hô-va, và xưng mình bằng danh Y-sơ-ra-ên. 6 Đức Giê-hô-va, là Vua và Đấng Cứu chuộc của Y-sơ-ra-ên, là Đức Giê-hô-va vạn quân, phán như vầy: Ta là đầu tiên và cuối cùng; ngoài ta không có Đức Chúa Trời nào khác.⚓7 Ai là kẻ kêu gọi như ta, rao bảo và phán truyền điều đó từ khi ta đã lập dân tộc xưa nầy? thì hãy rao truyền sự mai sau và điều chi sẽ xảy đến! 8 Chớ kinh hãi và cũng đừng bối rối. Từ thuở đó ta há chẳng từng rao ra cho các ngươi biết sao? Các ngươi làm chứng cho ta. Ngoài ta có Đức Chúa Trời nào khác không? Thật, chẳng có Vầng Đá nào khác; ta không biết đến! 9 Những thợ chạm tượng đều là hư vô, việc họ rất ưa thích chẳng có ích gì. Những kẻ làm chứng của họ không thấy và không biết, để họ mang xấu hổ. 10 Ai là kẻ tạo một vì thần, đúc một tượng, mà không có ích chi? 11 Nầy, mọi kẻ làm bạn về việc đó sẽ bị nhục, những thợ đó chẳng qua là loài người! Họ hãy nhóm lại hết thảy và đứng lên! Chắc sẽ cùng nhau bị kinh hãi và xấu hổ. 12 Thợ rèn lấy một thỏi sắt nướng trên than lửa; dùng búa mà đập, dùng cánh tay mạnh mà làm; mặc dầu đói và kém sức; không uống nước và kiệt cả người. 13 Thợ mộc giăng dây; dùng phấn mà gạch; đẽo bằng cái chàng, đo bằng cái nhíp; làm nên tượng người, giống hình người tốt đẹp, để ở trong một cái nhà. 14 Lại đi đốn cây bách; lấy cây lật, cây dẻ, mà mình đã chọn trong các thứ cây trên rừng; trồng cây thông, mưa xuống làm cho lớn lên. 15 Gỗ ấy người ta sẽ dùng mà chụm, lấy về mà sưởi. Cũng dùng để đun lửa hấp bánh; lại cũng lấy mà làm một vì thần, rồi thờ lạy nó, làm nó nên một tượng chạm mà quì lạy trước mặt nó. 16 Họ chụm đi phân nửa trong lửa, còn phân nửa thì dùng mà nướng thịt, ăn cho no; hoặc sưởi cho ấm, và nói rằng: Hà! nầy ta sưởi đây; ta thấy ngọn lửa! 17 Đoạn, gỗ còn thừa lại làm một vì thần, tức là tượng chạm mình; cúi mình trước mặt nó mà thờ lạy, cầu nguyện nó mà rằng: Xin giải cứu tôi, vì ngài là thần của tôi!… 18 Những người ấy không biết và không suy xét; vì mắt họ nhắm lại để đừng thấy, lòng họ lấp đi để đừng hiểu. 19 Trong bọn họ chẳng ai suy đi nghĩ lại, chẳng ai có sự thông biết khôn sáng mà nói rằng: Ta đã lấy phân nửa mà chụm; đã hấp bánh trên lửa than; đã quay thịt và ăn rồi; còn thừa lại, ta dùng làm một vật gớm ghiếc sao? Ta lại đi cúi mình lạy một gốc cây sao? 20 Người đó ăn tro, lòng mê muội đã làm cho lìa bỏ đường, chẳng có thể tự cứu linh hồn mình, hay là nói rằng: Trong tay hữu ta há chẳng phải là đồ giả dối sao? 21 Hỡi Gia-cốp, hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy nhớ các điều nầy! Vì ngươi là tôi tớ ta. Ta đã gây nên ngươi; hỡi Y-sơ-ra-ên, ngươi là tôi tớ ta, ta sẽ không quên ngươi! 22 Ta đã xóa sự phạm tội ngươi như mây đậm, và tội lỗi ngươi như đám mây. Hãy trở lại cùng ta, vì ta đã chuộc ngươi. 23 Hỡi các từng trời, hãy hát vui mừng vì Đức Giê-hô-va đã làm hoàn thành! Hỡi các nơi sâu dưới đất, hãy reo la! Hỡi các núi, rừng cùng mọi cây cối trên rừng, hãy cất tiếng mà hát! vì Đức Giê-hô-va đã chuộc Gia-cốp, và sẽ tỏ sự vinh hiển Ngài ra trong Y-sơ-ra-ên. 24 Đức Giê-hô-va, là Đấng Cứu chuộc ngươi, đã gây nên ngươi từ trong lòng mẹ, phán như vầy: Ta là Đức Giê-hô-va, đã làm nên mọi vật, một mình ta đã giương các từng trời và trải đất, ai ở cùng ta? 25 Ấy chính ta làm trật các điềm của kẻ nói dối, khiến thầy bói nên ngu muội, làm cho kẻ trí tháo lui, biến sự khôn ngoan nó ra dại khờ;⚓26 Chúa làm ứng nghiệm lời của tôi tớ Ngài, thiệt hành mưu của sứ giả Ngài; phán về thành Giê-ru-sa-lem rằng: Nó sẽ có người ở; và về các thành của Giu-đa rằng: Nó sẽ được lập lại, ta sẽ dựng lại các nơi hoang vu của nó; 27 phán cùng vực sâu rằng: Hãy khô đi, ta sẽ làm cạn các sông; 28 phán về Si-ru rằng: Nó là người chăn chiên của ta; nó sẽ làm nên mọi sự ta đẹp lòng; lại cũng phán về Giê-ru-sa-lem rằng: Nó sẽ được lập lại, và phán về đền thờ rằng: Nền ngươi sẽ lại lập.⚓
44
Chúa Ban Phước cho I-sơ-ra-ên
1Nhưng bây giờ, hãy lắng nghe, hỡi Gia-cốp tôi tớ Ta, Hỡi I-sơ-ra-ên người Ta đã chọn. 2CHÚA là Ðấng đã tạo ra ngươi, Ðấng đã hình thành ngươi trong lòng mẹ ngươi, Ðấng giúp đỡ ngươi, phán thế nầy: Ðừng sợ, hỡi Gia-cốp tôi tớ Ta, Còn ngươi, hỡi Giê-su-run người Ta đã chọn, 3Vì Ta sẽ đổ nước xuống trên những nơi khô hạn, Cho các suối tuôn trên miền đất khô khan; Ta sẽ đổ Thần Ta trên dòng dõi ngươi; Ta sẽ ban phước cho con cháu ngươi. 4Chúng sẽ phát triển như cỏ mọc ngoài đồng, Như cây liễu xanh tươi bên dòng nước. 5Người nầy sẽ nói, “Tôi thuộc về CHÚA,” Người kia sẽ lấy tên của Gia-cốp đặt cho mình; Người khác sẽ viết trên tay, “Tôi thuộc về CHÚA,” Người nọ sẽ lấy tên của I-sơ-ra-ên đặt cho mình.
Chỉ Có Một Ðức Chúa Trời
6CHÚA, Vua của I-sơ-ra-ên, Ðấng Cứu Chuộc nó, CHÚA các đạo quân, phán thế nầy: Ta là Ðấng Ðầu Tiên và là Ðấng Sau Cùng; Ngoài Ta chẳng có thần nào khác. 7Ai là kẻ giống như Ta? Kẻ ấy hãy lên tiếng đi, Hãy nói ra, và chứng tỏ cho Ta xem. Những gì đã xảy ra từ khi Ta dựng nên loài người trong thời cổ đại, Cho đến những gì đang xảy ra, và những gì sẽ xảy đến trong tương lai, Hãy để chúng kể rõ ra đi. 8Chớ sợ sệt và đừng kinh hãi; Từ thuở xa xưa Ta há chẳng đã bảo ngươi và công bố rằng, Các ngươi là những nhân chứng của Ta; Có Ðức Chúa Trời nào khác ngoài Ta chăng? Chẳng có Vầng Ðá nào khác; Ta biết chắc chắn là không.
Thần Tượng Hư Không
9Tất cả những kẻ làm hình tượng đều chẳng ra gì; Các tác phẩm yêu chuộng của chúng đều vô dụng; Những hình tượng ấy là các nhân chứng của chúng; Nhưng vì những hình tượng ấy đều không thấy và không biết, Nên chúng cũng chẳng biết hổ thẹn là gì. 10Ai đã tạo nên một vị thần, Hoặc đúc nên một pho tượng, Mà tượng ấy chẳng làm nên tích sự gì? 11Nầy, tất cả những kẻ tôn thờ nó đều sẽ hổ thẹn; Những tay thợ khéo đều chỉ là phàm nhân; Hãy để tất cả bọn chúng họp lại với nhau; Cứ cho chúng đứng lên, để chúng sẽ hãi hùng; Cả bọn chúng sẽ hổ thẹn.
12Người thợ rèn lấy một thanh sắt nung lên trên đống than hồng, Rồi dùng búa đập nó ra thành một hình dạng, Dùng cánh tay mạnh mẽ rèn nó; Hắn đói lả và kiệt sức; Hắn khát nước và ngất xỉu.
13Người thợ mộc giăng dây mực, Lấy phấn làm dấu, Lấy bào mà bào, Dùng thước đo vẽ kiểu, Ðể làm nên một hình người, Một tượng người đẹp đẽ, Hầu để vào khám thờ trong nhà.
14Nó đốn một cây bá hương, hoặc lấy một cây dẻ hay một cây sồi, Trước đó nó để cây ấy lớn lên giữa các cây cối trong rừng, Hoặc nó đã trồng một cây thông và để mưa làm cho cây thông ấy lớn lên. 15Ðoạn nó lấy gỗ của cây ấy về làm củi; Một phần của cây ấy nó đốt để sưởi ấm cho nó; Một phần khác nó dùng để nhóm lửa và nướng bánh; Phần còn lại nó lấy và làm thành một vị thần để thờ; Nó tạc nên một pho tượng, rồi quỳ xuống trước mặt pho tượng đó mà lạy. 16Một phân nửa nó dùng làm củi chụm trong lửa, Trong phân nửa ấy, nó đã dùng để nướng thịt, ăn, và được no nê; Nó cũng dùng gỗ ấy để sưởi ấm cho mình và nói, “Chà, ấm quá; trông ngọn lửa thật ấm quá;” 17Phần còn lại nó làm nên một vị thần, một tượng thần cho nó, Xong rồi nó quỳ xuống trước mặt tượng đó và thờ lạy tượng ấy; Nó cầu nguyện với tượng ấy và nói, “Xin ngài cứu tôi, vì ngài là thần của tôi!”
18Chúng không biết và cũng không hiểu; Vì mắt chúng đã nhắm lại, nên chúng không thấy; Lòng chúng đã khép kín, nên chúng không hiểu. 19Không ai biết suy xét; Không ai có tri thức; Không ai thông sáng mà nói rằng, “Tôi đã lấy phân nửa cây đó làm củi đốt trong lửa, Phải, tôi cũng đã nướng bánh trên than của nó; Tôi đã dùng nó nướng thịt và ăn, Rồi bây giờ tôi lấy phần còn lại tạc thành một vật gớm ghiếc để thờ sao? Chẳng lẽ tôi lại đi hạ mình thờ lạy một khúc gỗ sao?” 20Kẻ ấy u mê như thể đã ăn tro bụi mà sống; Tâm trí nó tối tăm, nên đã xui nó hành động sai lầm; Nó không thể tỉnh ngộ để cứu lấy linh hồn nó được; Nó không thể nói, “Ta có u mê không, vì thần tay ta nhờ cậy chỉ là đồ giả?”
Chúa Không Quên I-sơ-ra-ên
21Hỡi Gia-cốp, hãy nhớ những điều nầy, Hỡi I-sơ-ra-ên, vì ngươi là tôi tớ Ta; Ta đã dựng nên ngươi, ngươi là tôi tớ Ta; Hỡi I-sơ-ra-ên, Ta sẽ không quên ngươi. 22Ta sẽ xóa bỏ các vi phạm của ngươi như làm một đám mây tan biến; Các tội lỗi ngươi sẽ như mây mù tan mất; Hãy trở lại với Ta, vì Ta đã cứu chuộc ngươi.
23Hỡi các tầng trời, hãy tung hô chúc tụng, Vì CHÚA đã thực hiện điều ấy; Hỡi các vực sâu dưới đất, hãy trỗi tiếng reo hò; Hỡi các núi đồi và hỡi rừng rậm với mọi loài thảo mộc trong đó, hãy cất tiếng hoan ca, Vì CHÚA đã cứu chuộc Gia-cốp, Ngài đã bày tỏ vinh hiển của Ngài ra giữa I-sơ-ra-ên.
Giu-đa Sẽ Ðược Tái Lập
24CHÚA, Ðấng cứu chuộc ngươi, Ðấng tạo thành ngươi từ trong lòng mẹ, phán thế nầy: Ta là CHÚA, Ðấng làm nên mọi sự; Một mình Ta căng cả bầu trời; Một tay Ta trải rộng trái đất. 25Ta làm cho phường nói dối thất vọng về những điềm chúng thấy, Biến bọn thầy bói thành bọn ngu ngốc, Khiến những kẻ khôn ngoan ra những kẻ tầm thường, Làm cho tri thức chúng trở thành trò dại dột. 26Ta xác nhận những lời của tôi tớ Ta, Làm ứng nghiệm những gì tôi tớ Ta báo trước; Ta phán về Giê-ru-sa-lem rằng, “Ngươi sẽ có người ở,” Về các thành của Giu-đa rằng, “Các ngươi sẽ được tái thiết; Ta sẽ làm cho các ngươi trỗi dậy từ chốn đổ nát hoang tàn của các ngươi.” 27Ta phán với vực sâu, “Hãy trở nên khô cạn, Vì Ta sẽ làm cho các sông ngòi của ngươi trở nên khô cạn.” 28Ta phán về Si-ru rằng, “Nó là người chăn bầy của Ta, Nó sẽ thực hiện mọi điều Ta muốn phải thành tựu;” Ta nói về Giê-ru-sa-lem rằng, “Ngươi sẽ được xây dựng lại,” Và về đền thờ rằng, “Ngươi sẽ được lập nền trở lại.”