47

Lời tiên tri về sự đổ nát của Ba-by-lôn

1 Hỡi con gái đồng trinh của Ba-by-lôn, hãy xuống ngồi trong bụi đất! Hỡi con gái người Canh-đê, hãy ngồi dưới đất, ngươi chẳng có ngôi nữa! Vì từ nay về sau, ngươi sẽ không được xưng là dịu dàng yểu điệu nữa đâu. 2 Hãy lấy cối xay và đi xay bột; hãy bỏ lúp, vén vạt áo đi, để trần chân, đặng lội qua sông. 3 Sự lõa lồ của ngươi phải tỏ ra, sự sỉ nhục ngươi sẽ bị thấy! Ta sẽ làm sự báo cừu, không chừa ai hết. 4 Đấng Cứu chuộc của chúng ta, danh Ngài là Đức Giê-hô-va vạn quân, là Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên.
5 Hỡi con gái của người Canh-đê, hãy ngồi làm thinh, trốn trong nơi tối tăm! Vì từ nay về sau, ngươi sẽ không được gọi là chủ mẫu của các nước nữa. 6 Ta đã nổi giận nghịch cùng dân ta, làm ô uế sản nghiệp ta, và phó hết chúng nó trong tay ngươi. Nhưng ngươi chẳng từng dùng sự thương xót đối với chúng nó; đã tra ách nặng trên người già cả. 7 Ngươi nói rằng: Ta sẽ làm chủ mẫu luôn. Ngươi chẳng để những sự ấy vào lòng, và chẳng nghĩ đến cuối cùng sự đó. 8 Hỡi người sung sướng ở yên ổn, bụng bảo dạ rằng: Ta đây, ngoài ta chẳng còn ai! Ta sẽ chẳng góa bụa, chẳng biết mất con cái là gì; nầy, bây giờ hãy nghe đây. 9 Cùng trong một giây phút trong một ngày, hai nạn ấy, là sự mất con cái và sự góa bụa, sẽ xảy đến cho ngươi. Hai nạn ấy sẽ đến đầy đủ trên ngươi, khi ngươi làm tà thuật rất nhiều, và có lắm quyền của phù chú! 10 Ngươi cậy sự gian ác của mình và nói rằng: Chẳng ai thấy ta. Sự khôn ngoan thông biết của ngươi đã phỉnh dỗ ngươi, và ngươi tự nói trong lòng rằng: Ta đây, ngoài ta chẳng còn ai! 11 Vậy nên tai vạ sẽ lâm trên ngươi, mà chẳng biết từ đâu; hoạn nạn sẽ đến cho ngươi, mà chẳng trừ được; sự hủy diệt xảy ra thình lình, ngươi không thể liệu trước.
12 Vậy ngươi hãy đứng lên, dùng những tà thuật với vô số phù chú mà ngươi đã tập từ khi thơ ấu! Có lẽ ngươi sẽ được lợi ích; và có lẽ nhân đó ngươi sẽ nên đáng sợ chăng? 13 Ngươi đã nhọc sức vì cớ nhiều mưu chước. Vậy những kẻ hỏi trời, xem sao, xem trăng mới mà đoán việc ngày sau, bây giờ hãy đứng lên và cứu ngươi cho khỏi những sự xảy đến trên ngươi. 14 Kìa, họ sẽ trở nên như rơm rạ, bị lửa thiêu đốt; họ sẽ chẳng cứu mình được khỏi quyền ngọn lửa; lửa ấy chẳng phải lửa than để sưởi, hay là lửa để ngồi kề một bên. 15 Kìa, những sự mà ngươi đã làm khó nhọc thì đã trở nên như vậy: những kẻ buôn bán với ngươi từ thuở nhỏ, ai về chỗ nấy, chẳng ai đến cứu ngươi hết!

47

The Humiliation of Babylon

  1“Come down and sit in the dust,
   O virgin daughter of Babylon;
   Sit on the ground without a throne,
   O daughter of the Chaldeans!
   For you shall no more be called
   Tender and delicate.
   2Take the millstones and grind meal.
   Remove your veil,
   Take off the skirt,
   Uncover the thigh,
   Pass through the rivers.
   3Your nakedness shall be uncovered,
   Yes, your shame will be seen;
   I will take vengeance,
   And I will not arbitrate with a man.”
  4As forour Redeemer, the Lord of hosts is His name,
   The Holy One of Israel.
  5“Sit in silence, and go into darkness,
   O daughter of the Chaldeans;
   For you shall no longer be called
   The Lady of Kingdoms.
   6I was angry with My people;
   I have profaned My inheritance,
   And given them into your hand.
   You showed them no mercy;
   On the elderly you laid your yoke very heavily.
   7And you said, ‘I shall be a lady forever,’
   So that you did not take these things to heart,
   Nor remember the latter end of them.
  8“Therefore hear this now, you who are given to pleasures,
   Who dwell securely,
   Who say in your heart, ‘I am, and there is no one else besides me;
   I shall not sit as a widow,
   Nor shall I know the loss of children’;
   9But these two things shall come to you
   In a moment, in one day:
   The loss of children, and widowhood.
   They shall come upon you in their fullness
   Because of the multitude of your sorceries,
   For the great abundance of your enchantments.
  10“For you have trusted in your wickedness;
   You have said, ‘No one sees me’;
   Your wisdom and your knowledge have warped you;
   And you have said in your heart,
   ‘I am, and there is no one else besides me.’
   11Therefore evil shall come upon you;
   You shall not know from where it arises.
   And trouble shall fall upon you;
   You will not be able to put it off.
   And desolation shall come upon you suddenly,
   Which you shall not know.
  12“Stand now with your enchantments
   And the multitude of your sorceries,
   In which you have labored from your youth—
   Perhaps you will be able to profit,
   Perhaps you will prevail.
   13You are wearied in the multitude of your counsels;
   Let now the astrologers, the stargazers,
   And the monthly prognosticators
   Stand up and save you
   From what shall come upon you.
   14Behold, they shall be as stubble,
   The fire shall burn them;
   They shall not deliver themselves
   From the power of the flame;
   It shall not be a coal to be warmed by,
   Nor a fire to sit before!
   15Thus shall they be to you
   With whom you have labored,
   Your merchants from your youth;
   They shall wander each one to his quarter.
   No one shall save you.