Ê-xơ-tê bày tỏ cho A-suê-ru biết mưu của Ha-man. – Vua truyền xử treo hắn
1 Vậy, vua và Ha-man đến dự tiệc rượu với hoàng hậu Ê-xơ-tê. 2 Ngày thứ hai, trong khi dự tiệc rượu, vua cũng nói với bà Ê-xơ-tê rằng: Hỡi hoàng hậu Ê-xơ-tê, ngươi muốn xin sự gì? tất sẽ ban cho ngươi; muốn cầu gì? dầu cho đến phân nửa nước, tất cũng ban cho. 3 Hoàng hậu Ê-xơ-tê thưa lại rằng: Ôi vua! nếu tôi được ơn trước mặt vua, và nếu vua vừa ý, xin vua hãy nhậm lời cầu khẩn tôi mà ban mạng sống cho tôi, và theo sự nài xin tôi mà ban cho tôi dân tộc tôi. 4 Vì tôi và dân tộc tôi đã bị bán để hủy diệt, giết chết, và làm cho hư mất đi. Vả, nếu chúng tôi bị bán để làm nô lệ, tất tôi đã nín lặng, mặc dầu kẻ thù nghịch chẳng bồi thường sự thiệt hại cho vua lại được. 5 Vua A-suê-ru nói với hoàng hậu Ê-xơ-tê rằng: Kẻ dám toan lòng làm như vậy là ai, và nó ở đâu? 6 Bà Ê-xơ-tê thưa: Kẻ cừu thù, ấy là Ha-man độc ác kia. Ha-man bèn lấy làm khiếp vía trước mặt vua và hoàng hậu. 7 Vua nổi thạnh nộ, đứng dậy khỏi bữa tiệc, đi ra nơi ngự viện. Còn Ha-man vì thấy rõ vua nhứt định giáng họa cho mình, bèn ở lại nài khẩn hoàng hậu Ê-xơ-tê cứu sanh mạng mình. 8 Khi vua ở ngoài ngự viện trở vào nhà tiệc, thì Ha-man đã phục xuống trên ghế dài nơi bà Ê-xơ-tê đương ngồi. Vua bèn nói: Trong cung tại trước mặt ta, nó còn dám lăng nhục hoàng hậu sao? Lời vừa ra khỏi miệng vua, người ta liền che mặt Ha-man lại. 9 Hạt-bô-na, một hoạn quan chầu chực vua, rằng: Kìa, cây mộc hình, cao năm mươi thước, mà Ha-man đã sắm dựng tại trong nhà mình cho Mạc-đô-chê, là người đã nói trung tín để cứu vua. Vua rằng: Hãy treo nó lên đó! 10 Người ta bèn treo Ha-man nơi mộc hình mà hắn đã dựng lên cho Mạc-đô-chê. Rồi cơn giận vua bèn nguôi đi.
7
Noau Ayŏ́ng Tacong Haman
1Puo Sê-sêt cớp Haman pỡq hâu cha bũi pỡ dống niang Ê-satơ. 2Nâi la trỗ bar alới cha nguaiq blŏ́ng nho pỡ dống án. Bo ki puo Sê-sêt blớh Ê-satơ ễn neq: “Ê-satơ ơi! Sanua nâi ntrớu mới yoc ễ bữn? Mới atỡng yỗn cứq dáng. Chơ mới bữn ramứh ki, dếh muoi saráh cruang cứq la cứq chiau yỗn mới.” 3Chơ Ê-satơ ta‑ỡi loah án neq: “Puo ơi! Khân anhia sâng bũi pahỡm cớp yỗn máh santoiq hếq sễq, hếq yoc ễ bữn la neq: Yỗn hếq cớp nheq máh tỗp hếq têq bữn tamoong. 4Hếq cớp tỗp hếq noau chuaq ngê ễ cachĩt pupứt nheq loâng. Khân noau ễ chếq yỗn cỡt sũl sâng, ki hếq tỡ bữn patúh anhia mŏ tễ ranáq nâi. Ma nâi tỗp hếq cheq noau ễ cachĩt pupứt yỗn cỡt dáp muoi tarưp.” 5Chơ puo Sê-sêt blớh loah Ê-satơ neq: “Cũai ki la noau? Nléq án ỡt sanua? Nŏ́q án pla lứq ễ táq ranáq nâi?” 6Chơ Ê-satơ ta‑ỡi loah án neq: “Cũai ca ễ cachĩt hếq cớp ễ táq túh coat hếq, án la Haman. Samiang ca bữn mứt loâi lứq, la cũai nâi ơiq!” Ngkíq Haman sâng croŏq lứq cớp tỗ chác án cỡt cangcoaih nheq choâng moat puo Sê-sêt cớp Ê-satơ. 7Puo Sê-sêt yóiq toâp án yuor tayứng tễ ntốq tacu cha nguaiq bũi ki, cỗ án sâng cutâu lứq tâng mứt án. Chơ án loŏh tễ ntốq ki, pỡq chu nưong bân ntốq án dốq ỡt lahỡi. Tữ Haman hữm puo ễ yỗn án roap tôt cỗ tian tễ ranáq nâi, ngkíq án pũp crap sễq tễ Ê-satơ dŏq dỡi tamoong án nứng. 8Ma bo án pũp tỗ án asễng chu cachơng cuti bân ntốq Ê-satơ bếq mu rarêng cơc-ngcơc ki, bo ki toâp puo píh chu tễ nưong mut chu clống dống. Toâq án hữm Haman ỡt cheq Ê-satơ, án arô casang neq: “Chuai tốh! Cũai nâi án ntôm ễ táq tỡ o chóq lacuoi cứq tâng dống cứq toâp láh!” Puo pai tỡ yũah sốt santoiq, ma máh cũai ranễng toâq ĩt aroâiq acrúq plỡ Haman. 9Har-buna la tễ tỗp ranễng ki tê. Án toâq atỡng puo neq: “Puo ơi! Noâng bữn muoi ramứh ễn. Haman nâi án táq dŏq ntốq ễ ayŏ́ng tacong Mô-dacai pỡ dống án, sarỡih sỡng chít coat.⚓ Ma Mô-dacai la khoiq chuai puo yỗn vớt ŏ́c cuchĩt tễ nhũang.” Chơ puo pai chóq alới neq: “Anhia ayŏ́ng tacong án bân ntốq ki toâp.” 10Ngkíq noau ayŏ́ng tacong Haman bữm bân ntốq án khoiq táq dŏq ễ ayŏ́ng tacong Mô-dacai. Chơ mứt cutâu puo chóq Haman cỡt viei loah.