1 Năm thứ chín, ngày mồng mười tháng mười, có lời Đức Giê-hô-va phán cho ta rằng: 2 Hỡi con người, hãy ghi chép tên ngày nầy, chính ngày nầy; cũng chính ngày nầy vua Ba-by-lôn đến gần thành Giê-ru-sa-lem.⚓3 Hãy nói một lời thí dụ cho nhà bạn nghịch ấy, và rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hãy đặt nồi, hãy đặt, và đổ nước vào. 4 Hãy để những tấm thịt vào, là hết thảy những tấm thịt tốt, những đùi và vai, và làm cho đầy xương rất tốt. 5 Hãy chọn con rất tốt trong bầy, và vì xương chất củi dưới nồi. Hãy làm cho sôi sục sục lên, để nấu xương trong nồi. 6 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Khốn cho thành hay đổ máu, khốn cho nồi bị ten rét mà ten rét chưa trừ hết! Hãy lấy từ tấm từ tấm ra cho hết, không có bắt thăm. 7 Vì máu mà nó đã đổ ra còn ở giữa nó; nó đã đổ máu ấy trên vầng đá láng bóng; chớ không đổ trên đất đặng cho bụi che lấp đi. 8 Ấy là để làm cho cơn giận nổi lên và báo thù, mà ta đổ máu nó trên vầng đá láng bóng; đến nỗi nó không có thể che đậy được. 9 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Khốn cho thành hay đổ máu! Ta cũng sẽ chất một đống củi lớn. 10 Hãy chất củi, làm cho lửa hực lên, làm cho rục thịt, cho đặc nước, và cho xương cháy đi. 11 Đoạn, hãy đặt nồi không trên những than lửa đỏ, hầu cho đồng nó cháy lên, cho sự ô uế nó tan ra ở bề trong, và cho ten rét của nó sạch hết. 12 Nó làm việc mệt nhọc; nhưng ten rét quá lắm của nó còn chưa ra khỏi; dầu bỏ ten rét nó vào lửa cũng không ra! 13 Sự ô uế mầy là tà dâm: vì ta đã tẩy sạch mầy và mầy không trở nên sạch, thì mầy sẽ không được chùi sự dơ bẩn của mình nữa, cho đến chừng nào ta đã làm cho cơn giận của ta được yên nghỉ đối với mầy. 14 Ta là Đức Giê-hô-va, ta đã phán; sự đó sẽ xảy đến, và ta sẽ làm thành, ta sẽ không lui đi, không tiếc, không ăn năn. Người ta sẽ xét đoán mầy theo đường lối mầy và theo việc làm mầy, Chúa Giê-hô-va phán vậy. 15 Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 16 Hỡi con người, nầy, thình lình ta sẽ cất khỏi ngươi sự con mắt ngươi ưa thích; nhưng ngươi sẽ chẳng than thở, chẳng khóc lóc, và nước mắt ngươi chẳng chảy ra. 17 Hãy than thầm: chớ phát tang cho những kẻ chết; khá vấn cái khăn trên đầu ngươi; mang giày ở chân ngươi. Chớ che môi lại, và đừng ăn bánh của kẻ khác. 18 Sớm mai ta nói cùng dân sự; đến chiều thì vợ ta chết. Sáng bữa sau ta làm theo như lời đã phán cho ta. 19 Bấy giờ dân sự nói cùng ta rằng: Ngươi không tỏ cho chúng ta về cách ngươi làm như vậy là nghĩa gì sao? 20 Ta trả lời rằng: Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 21 Hãy nói cùng nhà Y-sơ-ra-ên: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ làm ô uế nơi thánh ta, là nơi các ngươi lấy làm khoe khoang về quyền năng mình, mắt các ngươi ưa thích, lòng các ngươi thương xót; và những con trai con gái các ngươi mà các ngươi đã để lại, sẽ ngã bởi gươm. 22 Bấy giờ các ngươi sẽ làm như ta đã làm; các ngươi không che môi, không ăn bánh của kẻ khác. 23 Khăn các ngươi sẽ để yên trên đầu, giày các ngươi sẽ mang luôn dưới chân; các ngươi không kêu thương, không khóc lóc; song sẽ bị hao mòn vì cớ tội ác mình, và các ngươi cùng nhau than thở. 24 Ê-xê-chi-ên sẽ là một dấu hiệu cho các ngươi, phàm sự nó đã làm, thì các ngươi cũng sẽ làm. Khi mọi sự đó xảy đến, các ngươi sẽ biết ta là Chúa Giê-hô-va. 25 Hỡi con người, về ngươi thì, ngày nào ta sẽ cất khỏi chúng nó sức mạnh, sự vui mừng, sự vinh hiển, sự ưa thích của mắt chúng nó, sự lòng chúng nó yêu mến, con trai và con gái chúng nó, 26 trong ngày đó sẽ có kẻ trốn đến báo tin cho tai ngươi nghe. 27 Trong ngày đó, miệng ngươi sẽ mở ra cùng một lúc với miệng của kẻ trốn. Ngươi sẽ nói, và không bị câm nữa: ngươi sẽ là một dấu hiệu cho chúng nó, và chúng nó sẽ biết rằng ta là Đức Giê-hô-va.
24
Nồi Thịt Nấu Sôi
1Ngày mồng mười, tháng Mười, năm thứ chín, lời của CHÚA đến với tôi, 2“Hỡi con người, hãy ghi xuống cho kỹ ngày hôm nay, chính hôm nay, vì vua Ba-by-lôn bao vây để tấn công Giê-ru-sa-lem vào chính ngày hôm nay. 3Hãy kể cho nhà phản loạn một ẩn dụ và hãy bảo chúng, ‘CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy, “Hãy bắc một cái nồi, Hãy đặt nó lên bếp, Hãy đổ nước vào. 4Hãy bỏ vào nồi đó những miếng thịt; Hãy bỏ vào đó những miếng thịt ngon, thịt đùi và thịt vai; Hãy bỏ cho đầy nồi những khúc xương béo bổ. 5Hãy bắt một con thú mập trong bầy làm thịt, Rồi đun lửa nấu nồi thịt đó, Và hầm xương nó trong nồi.” 6Vậy, CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy, “Khốn cho thành gây đổ máu, Như cái nồi đã quá rỉ sét, Những rỉ sét không sao cạo sạch được; Hãy lấy từng miếng thịt ra khỏi nồi, Không cần chọn lựa gì cả. 7Vì máu do nó làm đổ ra vẫn còn ở trong thành; Nó khiến máu đó đổ ra trên đầu tảng đá; Nó không cho máu đó đổ xuống trên mặt đất, Ðể được đất lấp đi. 8Nó đã chọc Ta nổi cơn thịnh nộ để báo trả; Ta sẽ làm cho máu nó đổ ra trên đầu tảng đá, Ðể không được che lấp đi.” 9Vậy, CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy, “Khốn cho thành gây đổ máu! Ta sẽ thêm củi vào để đống lửa cháy lớn hơn. 10Hãy thêm củi vào, Hãy đốt cho lửa cháy thêm lên, Hãy nấu cho thịt chín nhừ, Hãy bỏ gia vị vào, Hãy đun cho xương cốt tiêu tan. 11Rồi để nồi không đó trên đống than lửa hực, Ðể nó bị đun nóng, Ðể đồng của nó bị nung đỏ, Ðể cặn bã bẩn thỉu trong nó bị tan chảy, Ðể những rỉ sét của nó bị thiêu rụi. 12Nhưng mọi nỗ lực chỉ là hoài công vô ích; Chất rỉ sét dày cộm trong nó vẫn không chịu rời ra, Cho dù lửa nung đốt chất rỉ sét bao nhiêu cũng mặc. 13Này tánh dâm đãng của ngươi đã quá lắm rồi; Ðã bao lần Ta cố tẩy sạch khỏi ngươi những bẩn thỉu của ngươi, Nhưng tánh xấu của ngươi vẫn không sao tẩy sạch, Cho đến khi Ta phải trút đổ cơn giận trên ngươi. 14Ta, CHÚA, đã phán, Nên điều ấy sẽ xảy ra, Ta sẽ thực hiện điều ấy, Ta sẽ không nương tay, Ta sẽ không thương xót, Ta sẽ chẳng chạnh lòng. Ta sẽ căn cứ vào các đường lối và các hành vi của ngươi để Ta đoán phạt ngươi,” CHÚA Hằng Hữu phán.’”
Nỗi Ðau Khổ của Ê-xê-ki-ên
15Lời của CHÚA đến với tôi, 16“Hỡi con người, chỉ cần một cú đánh nhẹ Ta có thể cất khỏi ngươi những gì mắt ngươi ưa thích. Nhưng ngươi sẽ không được sầu thảm hay khóc than; ngươi sẽ không được cho mắt ngươi đổ lệ. 17Ngươi có thể thở dài, nhưng không được để cho tiếng thở dài nghe thành tiếng. Ngươi không được khóc cho người qua đời. Hãy buộc khăn quấn đầu của ngươi vào đầu, hãy mang giày vào chân, chớ che môi ngươi lại, và không được ăn thức ăn của người thọ tang.” 18Buổi sáng tôi nói với dân, chiều tối vợ tôi qua đời. Sáng hôm sau, tôi làm y như lệnh đã truyền cho tôi. 19Bấy giờ dân đến hỏi tôi, “Ông tính không nói cho chúng tôi biết những điều ông đang làm có ý nghĩa gì sao?” 20Bấy giờ tôi nói với họ, “Lời của CHÚA đến với tôi, 21‘Hãy nói với nhà I-sơ-ra-ên, CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy, “Này, Ta sẽ làm cho nơi thánh của Ta ra phàm tục. Nơi đó là niềm hãnh diện của sức mạnh các ngươi, niềm vui của mắt các ngươi, nơi lòng các ngươi hằng khao khát. Các con trai và các con gái các ngươi bỏ lại sẽ bị gươm ngã chết.”’ 22Bấy giờ anh chị em sẽ làm như tôi đã làm. Anh chị em sẽ không che môi mình lại, và không ăn thức ăn đạm bạc của người thọ tang. 23Khăn quấn đầu của anh chị em sẽ vẫn ở trên đầu; giày của anh chị em sẽ vẫn mang nơi chân. Anh chị em sẽ không sầu thảm hay khóc than. Anh chị em sẽ chết dần chết mòn trong tội lỗi của mình và chỉ biết than thở với nhau. 24‘Như vậy Ê-xê-ki-ên sẽ là một dấu cho các ngươi. Các ngươi sẽ làm như nó đã làm. Khi điều ấy xảy ra, các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA Hằng Hữu.’” 25“Về phần ngươi, hỡi con người, trong ngày Ta cất đi sức mạnh của chúng, niềm vui và vinh hiển của chúng, niềm hãnh diện của mắt chúng, những gì chúng để tâm trí vào, đó là các con trai và các con gái của chúng, 26trong ngày đó, có người sẽ trốn thoát được và đến báo tin cho ngươi hay. 27Ngày hôm đó, miệng ngươi sẽ được mở ra để nói chuyện với người đã trốn thoát; ngươi sẽ nói được, chứ không bị câm nữa. Như thế, ngươi sẽ là một dấu cho chúng. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là CHÚA.”