1Một ngày vào cuối tháng chạp năm thứ Chín⚓ (sau khi vua Giê-hô-gia-kin bị lưu đày), Chúa lại phán bảo tôi: 2“Con loài người! Hãy ghi ngày tháng này, vì chính hôm nay, vua Ba-by-luân tiến công vào Giê-ru-sa-lem. 3Hãy kể ngụ ngôn này cho dân Y-sơ-ra-ên, là bọn phản nghịch: Chúa Hằng Hữu phán: 'Hãy đặt nồi 1ên bếp lửa, và đổ nước vào. 4Hãy sắp những miếng thịt ngon, những đùi, vai và xương thật tốt vào trong nồi. 5Hãy bắt con cừu mập tốt nhất trong bầy, và chất củi dưới nồi. Hãy nấu thịt cho chín rục, đến khi thịt rã ra khỏi xương.
6“Vì đây là lời Chúa phán: 'Khốn cho Giê-ru-sa-lem, thành phố sát nhân, ngươi là một cái nồi ten ri đây gian ác. Vậy hãy vớt ra từng miếng thịt, không cần theo thứ tự nào, vì chẳng miếng nào ngon hơn cả. 7Sự gian ác nó ai cũng thấy rõ, nó giết người cách táo bạo, để lại vết máu trên các tảng đá cho mọi người xem thấy, không cần che giấu. 8Ta cứ giữ nguyên tang chứng, không che đậy, để máu oan kêu la lên, tố cáo nó và do đó khiến Ta nổi giận và báo thù.'
9“Khốn cho Giê-ru-sa-lem, thành phố của bọn sát nhân. Ta sẽ chất củi dưới chân nó. 10Hãy chất một đống củi thật lớn, nhóm lửa, nấu thịt sôi sùng sục, đổ nước thịt ra, để mặc cho xương cháy tiêu. 11Rồi bắc nồi không trở lại trên đống than hồng, nung nồi cháy đỏ, cho đồng chảy tan để các chất ô uế và ten rỉ cũng cháy tan luôn! 12Nhưng làm thế cũng vô ích, dù lửa nóng đến đâu ten rỉ và chất ô uế vẫn còn nguyên. 13Vì đó là ten rỉ và chất ô uế do tội mãi dâm và thờ thần tượng của ngươi. Bây giờ, vì Ta muốn luyện sạch ngươi nhưng ngươi từ khước, cứ bám giữ những điều ô uế cho đến khi ta đoán phạt ngươi cách kinh khiếp. 14Ta, Chúa Hằng Hữu đã phán lời ấy và Ta sẽ thực hiện."
15Chúa cũng phán dạy tôi: 16“Con loài người! Này Ta sẽ cất vợ yêu dấu của con. Nàng sẽ qua đời thình lình. Tuy nhiên, con đừng để tang, đừng khóc lóc, đừng đổ nước mắt! 17Con có thể than âm thầm, nhưng đừng khóc than trước mộ nàng. Đừng để đầu trần, đừng cởi giày đi chân không! Đừng nhận thực phẩm của các bạn đến phúng viếng!"
18Tôi vừa thông báo sứ điệp của Chúa cho đồng bào buổi sáng, thì đến chiều, vợ tôi qua đời. Sáng hôm sau, tôi làm đúng những điều Chúa đã dạy tôi.
19Đồng bào hỏi: "Việc này có nghĩa gì? Ông định bảo chúng tôi điều gì đây?"
20,21Tôi đáp: "Chúa Hằng Hữu bảo tôi thông báo cho nhân dân ta.⚓ rằng: Ta sẽ tiêu hủy Đền thờ nguy nga, tráng lệ của Ta, là sức mạnh của nước Ta. Con trai, con gái của đồng bào ở xứ Giu-đa sẽ bị gươm đao tàn sát. 22Đồng bào sẽ phải làm y như tôi đã làm; không được để tang công khai, không được ăn các thực phẩm của người đi phúng viếng. 23Đồng bào không được để đầu trần, không được cởi giày, đi chân không; không được để tang, khóc lóc. Nhưng đồng bào sẽ thở than với nhau về tội lỗi mình, và khóc thầm về các gian ác mình đã phạm. 24Chúa phán: "Ê-xê-kiên đã làm gương mẫu cho các ngươi, các ngươi sẽ làm những việc Ê-xê-kiên đã làm. Đến thời điểm ấy, các ngươi sẽ biết Ta là Chúa Hằng Hữu!"
25“Con loài người! trong chính ngày Ta cất khỏi Giê-ru-sa-lem niềm vui mừng và vinh quang, trong ngày vợ con chúng nó bị tàn sát hoặc bị bắt làm nô tỳ, 26thì một người tỵ nạn sẽ bỏ Giê-ru-sa-lem lên đường qua Ba-by-luân để báo cáo cho các ngươi biến cố vừa xảy ra. 27Ngày người tỵ nạn đến nơi, con sẽ hết câm và bắt đầu nói được như trước. Con sẽ làm một dấu lạ cho kiều bào con và họ sẽ biết Ta là Đấng Hằng Hữu."