24

Sự hủy phá thành Giê-ru-sa-lem

1 Năm thứ chín, ngày mồng mười tháng mười, có lời Đức Giê-hô-va phán cho ta rằng: 2 Hỡi con người, hãy ghi chép tên ngày nầy, chính ngày nầy; cũng chính ngày nầy vua Ba-by-lôn đến gần thành Giê-ru-sa-lem. 3 Hãy nói một lời thí dụ cho nhà bạn nghịch ấy, và rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hãy đặt nồi, hãy đặt, và đổ nước vào. 4 Hãy để những tấm thịt vào, là hết thảy những tấm thịt tốt, những đùi và vai, và làm cho đầy xương rất tốt. 5 Hãy chọn con rất tốt trong bầy, và vì xương chất củi dưới nồi. Hãy làm cho sôi sục sục lên, để nấu xương trong nồi.
6 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Khốn cho thành hay đổ máu, khốn cho nồi bị ten rét mà ten rét chưa trừ hết! Hãy lấy từ tấm từ tấm ra cho hết, không có bắt thăm. 7 Vì máu mà nó đã đổ ra còn ở giữa nó; nó đã đổ máu ấy trên vầng đá láng bóng; chớ không đổ trên đất đặng cho bụi che lấp đi. 8 Ấy là để làm cho cơn giận nổi lên và báo thù, mà ta đổ máu nó trên vầng đá láng bóng; đến nỗi nó không có thể che đậy được.
9 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Khốn cho thành hay đổ máu! Ta cũng sẽ chất một đống củi lớn. 10 Hãy chất củi, làm cho lửa hực lên, làm cho rục thịt, cho đặc nước, và cho xương cháy đi. 11 Đoạn, hãy đặt nồi không trên những than lửa đỏ, hầu cho đồng nó cháy lên, cho sự ô uế nó tan ra ở bề trong, và cho ten rét của nó sạch hết. 12 Nó làm việc mệt nhọc; nhưng ten rét quá lắm của nó còn chưa ra khỏi; dầu bỏ ten rét nó vào lửa cũng không ra! 13 Sự ô uế mầy là tà dâm: vì ta đã tẩy sạch mầy và mầy không trở nên sạch, thì mầy sẽ không được chùi sự dơ bẩn của mình nữa, cho đến chừng nào ta đã làm cho cơn giận của ta được yên nghỉ đối với mầy. 14 Ta là Đức Giê-hô-va, ta đã phán; sự đó sẽ xảy đến, và ta sẽ làm thành, ta sẽ không lui đi, không tiếc, không ăn năn. Người ta sẽ xét đoán mầy theo đường lối mầy và theo việc làm mầy, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
15 Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 16 Hỡi con người, nầy, thình lình ta sẽ cất khỏi ngươi sự con mắt ngươi ưa thích; nhưng ngươi sẽ chẳng than thở, chẳng khóc lóc, và nước mắt ngươi chẳng chảy ra. 17 Hãy than thầm: chớ phát tang cho những kẻ chết; khá vấn cái khăn trên đầu ngươi; mang giày ở chân ngươi. Chớ che môi lại, và đừng ăn bánh của kẻ khác.
18 Sớm mai ta nói cùng dân sự; đến chiều thì vợ ta chết. Sáng bữa sau ta làm theo như lời đã phán cho ta. 19 Bấy giờ dân sự nói cùng ta rằng: Ngươi không tỏ cho chúng ta về cách ngươi làm như vậy là nghĩa gì sao? 20 Ta trả lời rằng: Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 21 Hãy nói cùng nhà Y-sơ-ra-ên: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ làm ô uế nơi thánh ta, là nơi các ngươi lấy làm khoe khoang về quyền năng mình, mắt các ngươi ưa thích, lòng các ngươi thương xót; và những con trai con gái các ngươi mà các ngươi đã để lại, sẽ ngã bởi gươm. 22 Bấy giờ các ngươi sẽ làm như ta đã làm; các ngươi không che môi, không ăn bánh của kẻ khác. 23 Khăn các ngươi sẽ để yên trên đầu, giày các ngươi sẽ mang luôn dưới chân; các ngươi không kêu thương, không khóc lóc; song sẽ bị hao mòn vì cớ tội ác mình, và các ngươi cùng nhau than thở. 24 Ê-xê-chi-ên sẽ là một dấu hiệu cho các ngươi, phàm sự nó đã làm, thì các ngươi cũng sẽ làm. Khi mọi sự đó xảy đến, các ngươi sẽ biết ta là Chúa Giê-hô-va.
25 Hỡi con người, về ngươi thì, ngày nào ta sẽ cất khỏi chúng nó sức mạnh, sự vui mừng, sự vinh hiển, sự ưa thích của mắt chúng nó, sự lòng chúng nó yêu mến, con trai và con gái chúng nó, 26 trong ngày đó sẽ có kẻ trốn đến báo tin cho tai ngươi nghe. 27 Trong ngày đó, miệng ngươi sẽ mở ra cùng một lúc với miệng của kẻ trốn. Ngươi sẽ nói, và không bị câm nữa: ngươi sẽ là một dấu hiệu cho chúng nó, và chúng nó sẽ biết rằng ta là Đức Giê-hô-va.

24

Klei Bi Hriêng kơ Gŏ Dôk Ktơ̆ng

1Hlăm thŭn tal dua păn, mlan pluh, hruê pluh hlăm mlan anăn, Yêhôwa blŭ kơ kâo: 2 “Ơ anak mnuih, čih bĕ mrô yap hruê anei, hruê anei yơh. Mtao Ƀaƀilôn dơ̆ng wang ngă leh kơ ƀuôn Yêrusalem hruê anei. 3Blŭ sa klei bi hriêng kơ phung sang khăng bi kdơ̆ng, leh anăn lač bĕ kơ diñu: ‘Snei Yêhôwa Aê Diê lač:
  Drŏng bĕ gŏ, drŏng bĕ,
   tuh êa hlăm gŏ msĕ mơh;
  4dưm hlăm gŏ anăn lu kdrêč kđeh čĭm,
   jih jang kdrêč jăk, kơiêng leh anăn mra;
   bi bŏ gŏ hŏng klang jăk hĭn.
  5Mă ruah bĕ sa drei biăp jăk hĭn,
   dưm djuh ti gŭ gŏ anăn,
  tŭk čĭm anăn,
   tŭk wăt klang hlăm anăn mơh.
6Kyuanăn snei Yêhôwa Aê Diê lač:
   Knap mñai yơh kơ ƀuôn tuh êrah,
  kơ gŏ bring jiă leh ti lam,
   leh anăn bring anăn amâo thâo doh ôh!
  Mă mơ̆ng anăn sa kdrêč sa kdrêč,
   đăm ngă klei mđăo ôh.
  7Kyuadah êrah ñu tuh leh ăt dôk ti krah ñu;
   ñu tuh êrah anăn ti dlông boh tâo kla,
  ñu amâo tuh ôh êrah anăn ti lăn
   čiăng dơr hĕ gơ̆.
  8Čiăng mčhur klei kâo ngêñ, čiăng brei kâo rŭ ênua,
   kâo dưm leh ti dlông boh tâo kla
  êrah ñu tuh leh,
   čiăng kơ arăng amâo dưi guôm ôh êrah anăn.
9Kyuanăn snei Yêhôwa Aê Diê lač:

   Knap mñai yơh kơ ƀuôn tuh êrah!
   Kâo msĕ mơh srăng dưm djuh lu.
  10Kăm lu djuh,
   kuč pui,
  tŭk bi jăk kđeh čĭm
   leh anăn tuh hra, amrêč
   leh anăn lui pui ƀơ̆ng klang.
  11Leh anăn lŏ dưm gŏ êhŏng ti dlông hdăng,
   čiăng kơ gŏ anăn jing hlơr leh anăn kông dưi ngur,
  tơl mnơ̆ng čhŏ mrŏ ñu lik hĕ,
   leh anăn bring kbiă đuĕ jih.
  12Hơăi mang yơh kâo bi êmăn leh kâo pô;
   bring kpal anei amâo kbiă ôh hŏng pui.
13Bring anăn jing klei knhông čhŏ mrŏ ih. Kyuadah kâo čiăng bi doh ih leh, ƀiădah ih amâo čiăng doh mơ̆ng klei čhŏ mrŏ ih ôh, ih amâo srăng lŏ jing doh ôh hơăi tơl kâo bi hrăp leh klei kâo ngêñ hlơr kơ ih. 14Kâo gơ̆ Yêhôwa blŭ leh klei anăn; klei anăn srăng truh, kâo srăng ngă klei anăn; kâo amâo srăng kdŭn ti tluôn ôh, kâo amâo srăng hơưi ôh, kâo amâo srăng bi mlih klei mĭn ôh; kâo srăng phat kđi ih tui si êlan ih êbat leh anăn klei ih ngă, Yêhôwa Aê Diê lač.’ ”

Mô̆ Y-Êsêkiêl Djiê

15Msĕ mơh Yêhôwa blŭ kơ kâo snei: 16“Ơ anak mnuih, nĕ anei kâo giăm mă hĕ klei bi mơak kơ ală ih bhiâo riâo rit. Ƀiădah đăm brei ih kơŭ kyăm amâodah čŏk hia amâodah ƀlĕ êa ală ôh. 17Krao bĕ, ƀiădah amâo kraih ôh; đăm kơŭ kyăm ôh kơ pô djiê. Păn kŏ ih leh anăn čŭt hdruôm jơ̆ng ih; đăm guôm hĕ kƀông ih ôh, kăn ƀơ̆ng kpŭng arăng čang rei.” 18Snăn kâo blŭ kơ phung ƀuôn sang êjai aguah, leh anăn ti tlam mô̆ kâo djiê. Aguah mgi kâo ngă tui si klei Yêhôwa mtă leh kơ kâo.
19Phung ƀuôn sang lač kơ kâo, “Ih amâo srăng hưn kơ hmei hĕ si tô hmô klei anei djŏ kơ hmei tơl ih ngă snăn?” 20Kâo lač kơ diñu, “Yêhôwa blŭ kơ kâo: 21Lač bĕ kơ sang Israel, ‘Snei Yêhôwa Aê Diê lač: Nĕ anei, kâo srăng bi čhŏ adŭ doh jăk kâo, anôk myang diih, klei bi mơak kơ ală diih, leh anăn klei mngăt diih čiăng; leh anăn phung anak êkei leh anăn phung anak mniê diih, phung diih lui leh, srăng djiê hŏng đao gưm. 22Diih srăng ngă tui si kâo ngă leh: diih amâo srăng guôm kƀông diih ôh, kăn ƀơ̆ng rei kpŭng arăng čang. 23Diih srăng păn kŏ leh anăn čŭt hdruôm jơ̆ng; diih amâo srăng kơŭ kyăm amâodah čŏk hia ôh, ƀiădah diih srăng ênguôt hnĭng kơ klei wê diih pô leh anăn bi krao hdơ̆ng diih. 24Snăn yơh Y-Êsêkiêl srăng jing sa klei bi hmô kơ diih; tui si jih klei ñu ngă leh, snăn yơh diih srăng ngă. Tơdah klei anei truh, hlăk anăn diih srăng thâo kơ kâo pô jing Yêhôwa Aê Diê.’
25Bi ih, Ơ anak mnuih, hlăm hruê kâo mă hĕ anôk myang mơ̆ng diñu, klei mơak leh anăn klei guh kơang diñu, klei ală leh anăn ai tiê diñu khăp, leh anăn msĕ mơh wăt phung anak êkei leh anăn phung anak mniê diñu, 26ti hruê anăn mơh sa čô tlaih đuĕ srăng truh kơ ih čiăng hưn klei mrâo mrang anei kơ ih. 27Ti hruê anăn ƀăng êgei ih srăng ha kơ pô tlaih đuĕ, ih srăng blŭ leh anăn amâo lŏ jing kmlô ôh. Snăn ih srăng jing sa mnơ̆ng bi hmô kơ diñu; leh anăn diñu srăng thâo kơ kâo jing Yêhôwa.”