1 Những điều chiến đấu tranh cạnh trong anh em bởi đâu mà đến? Há chẳng phải từ tình dục anh em vẫn hay tranh chiến trong quan thể mình sao? 2 Anh em tham muốn mà chẳng được chi; anh em giết người và ghen ghét mà chẳng được việc gì hết; anh em có sự tranh cạnh và chiến đấu; anh em chẳng được chi, vì không cầu xin. 3 Anh em cầu xin mà không nhận lãnh được, vì cầu xin trái lẽ, để dùng trong tư dục mình. 4 Hỡi bọn tà dâm⚓ kia, anh em há chẳng biết làm bạn với thế gian tức là thù nghịch với Đức Chúa Trời sao? Cho nên, ai muốn làm bạn với thế gian, thì người ấy trở nên kẻ nghịch thù cùng Đức Chúa Trời vậy. 5 Hay là anh em tưởng Kinh thánh nói vô ích sao? Đức Thánh Linh mà Đức Chúa Trời khiến ở trong lòng chúng ta, ham mến chúng ta đến nỗi ghen tương,⚓6 nhưng Ngài lại ban cho ta ơn⚓ lớn hơn nữa. Vì vậy, Kinh thánh chép rằng: Đức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường.⚓ 7 Vậy hãy phục Đức Chúa Trời; hãy chống trả ma quỉ, thì nó sẽ lánh xa anh em. 8 Hãy đến gần Đức Chúa Trời, thì Ngài sẽ đến gần anh em. Hỡi kẻ có tội, hãy lau tay mình, có ai hai lòng, hãy làm sạch lòng đi; 9 hãy cảm biết sự khốn nạn mình, hãy đau thương khóc lóc; hãy đổi cười ra khóc, đổi vui ra buồn. 10 Hãy hạ mình xuống trước mặt Chúa, thì Ngài sẽ nhắc anh em lên.
Về sự nói hành và xét đoán
11 Hỡi anh em, chớ nói hành nhau. Ai nói hành anh em mình hoặc xét đoán anh em mình, tức là nói xấu luật pháp, và xét đoán luật pháp. Vả, nếu ngươi xét đoán luật pháp, thì ngươi chẳng phải là kẻ vâng giữ luật pháp, bèn là người xét đoán luật pháp vậy. 12 Chỉ có một Đấng lập ra luật pháp và một Đấng xét đoán, tức là Đấng cứu được và diệt được. Nhưng ngươi là ai, mà dám xét đoán kẻ lân cận mình?
Việc ngày mai không ai biết chắc
13 Hỡi anh em, là kẻ nói rằng: Hôm nay hoặc ngày mai, ta sẽ đi đến thành kia, ở đó một năm, buôn bán và phát tài,⚓14 song ngày mai sẽ ra thế nào, anh em chẳng biết! Vì, sự sống của anh em là chi? Chẳng qua như hơi nước, hiện ra một lát rồi lại tan ngay. 15 Anh em phải nói trái lại: Ví bằng Chúa muốn, và ta còn sống, thì ta sẽ làm việc nọ việc kia. 16 Kìa anh em lấy những lời kiêu ngạo mà khoe mình! Phàm khoe khoang như vậy là xấu. 17 Cho nên, kẻ biết làm điều lành mà chẳng làm, thì phạm tội.
4
Kết bạn với thế gian
1Tại sao giữa anh em có những xung đột, tranh chấp? Không phải là do dục vọng thôi thúc⚓ trong lòng anh em sao? 2Anh em ham muốn mà không được gì. Ham muốn rồi giết người nhưng vẫn không chiếm đoạt được điều mình muốn. Anh em cãi cọ, tranh giành. Anh em không được những điều mình mong muốn vì anh em không cầu xin Chúa. 3Anh em cầu xin mà vẫn không được, vì có mục đích sai lầm, chỉ xin những gì đem lại thỏa mãn, vui thú cho mình. 4Anh em giống như người vợ ngoại tình, yêu kẻ thù của chồng. Anh em không biết rằng kết bạn với kẻ thù của Thượng Đế là thù nghịch với Thượng Đế sao? Kẻ thù đó là thế gian, là những thú vui tội lỗi. 5Thánh kinh nói ‘Thánh Linh đang ngự trong lòng chúng ta ham mến chúng ta đến mức ghen tương’ (Ngài chỉ muốn chúng ta thuộc riêng về Ngài). Anh em tưởng câu ấy chỉ là một lời vô nghĩa hay sao? 6Chính Ngài ban cho chúng ta thêm sức mạnh để chống lại những ham muốn xấu xa. Như Thánh kinh đã nói: “Thượng Đế ban sức mạnh cho người khiêm tốn, nhưng chống cự kẻ kiêu căng”. 7Vậy, hãy phục tùng Thượng Đế và chống lại Quỷ vương, nó sẽ tránh xa anh em. 8Hãy đến gần Thượng Đế, Ngài sẽ đến gần anh em. Người có tội, hãy rửa sạch tay mình và dâng lòng mình cho Thượng Đế để Ngài ngự trị. 9Hãy khóc lóc về những lỗi lầm mình đã phạm. Hãy hối tiếc, đau thương; hãy buồn rầu thay vì cười đùa, âu sầu thay vì vui vẻ. 10Khi anh em nhận thấy mình chẳng xứng đáng gì trước mặt Chúa, Ngài sẽ khích lệ và cất nhắc anh em lên.
Đừng nói hành
11Anh em thân mến, đừng nói hành, lên án nhau. Nếu anh em nói hành, lên án nhau tức là phê phán luật yêu thương của Chúa. Đối với luật đó, anh em không có quyền phê phán, nhưng phải vâng giữ. 12Chỉ Đấng làm ra luật ấy, mới có quyền phán xét. Chỉ Ngài mới có quyền giải cứu hay hình phạt⚓ chúng ta. Vậy anh em là ai mà dám nói hành hay phê phán người khác?
Đừng khoe khoang
13Có người nói: “Nay mai ta sẽ tới thành phố này hay thành phố kia ở đó một năm, buôn bán và phát tài”. 14Anh em làm sao biết được những gì sẽ xảy ra ngày mai? Cuộc sống anh em mong manh chẳng khác gì làn sương mai, chốc lát đã tan ngay. 15Đúng ra anh em phải nói: “Nếu Chúa muốn, chúng ta vẫn còn sống và sẽ làm việc này việc kia”. 16Còn nói như cách trên là tự phụ về chương trình mình hoạch định; tự phụ như thế không bao giờ đẹp lòng Chúa. 17Đừng quên rằng đã biết điều tốt thì phải làm, biết mà không làm là phạm tội.