49

Lời tiên tri về người Am-môn, Ê-đôm, Đa-mách, A-ra-bi, Phe-rơ-sơ

1 Về con cái Am-môn. Đức Giê-hô-va phán như vầy: Y-sơ-ra-ên há chẳng có con trai sao? Há chẳng có con kế tự sao? Vì sao Minh-côm được lấy đất Gát làm cơ nghiệp, dân nó ở trong các thành của Gát? 2 Đức Giê-hô-va phán: Nầy, những ngày đến, bấy giờ ta sẽ làm cho tiếng kêu về giặc giã vang ra nghịch cùng Ráp-bát, tức thành của con cái Am-môn, nó sẽ trở nên một đống đổ nát; các con gái nó sẽ bị lửa đốt cháy, bấy giờ Y-sơ-ra-ên sẽ chiếm lấy những kẻ đã chiếm lấy mình, Đức Giê-hô-va phán vậy.
3 Hỡi Hết-bôn, hãy than khóc, vì A-hi đã bị cướp phá! Hỡi con gái Ráp-bát, hãy kêu la; hãy mang bao gai, chạy đi chạy lại giữa các hàng rào mà than khóc! Vì Minh-côm sẽ đi làm phu tù cùng các thầy tế lễ và các quan trưởng mình.
4 Hỡi con gái bội nghịch kia, sao khoe mình về các nơi trũng ngươi, về nơi trũng màu mỡ ngươi? Ngươi tin cậy ở của báu mình, và nói rằng: Ai đến được cùng ta? 5 Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân, phán: Nầy, ta sẽ khiến sự kinh hãi từ mọi nơi chung quanh ngươi đến cùng ngươi; mỗi người trong các ngươi sẽ bị đuổi và chạy thẳng, chẳng ai sẽ thâu nhóm những người đi trốn. 6 Nhưng về sau ta sẽ đem các con cái Am-môn bị phu tù trở về, Đức Giê-hô-va phán vậy.
7 Về Ê-đôm. Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Trong Thê-man há không còn có sự khôn ngoan sao? Những người khôn đã dứt mưu luận của mình sao? Sự khôn ngoan của họ đã mất rồi sao? 8 Hỡi dân cư Đê-đan, hãy trốn, xây lưng lại, đi ở trong các chỗ sâu; vì ta sẽ khiến tai vạ của Ê-sau đến trên nó, là kỳ ta sẽ thăm phạt nó. 9 Kẻ hái nho đến nhà ngươi, há chẳng để sót lại một ít sao? Kẻ trộm ban đêm há chẳng hủy hoại cho đến mình có đủ sao? 10 Nhưng ta đã bóc lột hết Ê-sau, làm cho chỗ kín nó lõa lồ ra, không thể giấu mình được. Con cháu, anh em, kẻ lân cận nó đều bị diệt, và chính mình nó không còn. 11 Hãy bỏ những kẻ mồ côi của ngươi; chính ta sẽ giữ mạng sống chúng nó; các kẻ góa bụa của ngươi khá trông cậy ta!
12 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, những kẻ vốn không phải uống chén nầy, chắc sẽ uống lấy; và ngươi há khỏi hình phạt được hết sao? Ngươi sẽ không khỏi hình phạt, nhưng chắc sẽ uống chén ấy. 13 Đức Giê-hô-va phán: Vì ta đã chỉ chính mình ta mà thề, Bốt-ra sẽ nên gở lạ và sỉ nhục, bị phá tán và rủa sả; các thành nó sẽ trở nên gò đống đời đời. 14 Nầy là tin mà Đức Giê-hô-va cho ta nghe, và có một sứ giả được sai đến giữa các nước: Hãy nhóm lại đi đánh nó, hãy đứng dậy mà chiến đấu! 15 Vì nầy, ta đã làm ngươi nên nhỏ mọn giữa các nước, và bị khinh dể giữa người ta. 16 Hỡi ngươi ở trong bộng đá lớn, choán trên đỉnh núi kia, cho mình là đáng sợ, lòng kiêu ngạo đã dối trá ngươi; dầu ngươi lót ổ mình cao như ổ chim ưng, ta cũng làm cho ngươi từ đó rớt xuống, Đức Giê-hô-va phán vậy. 17 Ê-đôm sẽ nên gở lạ, mọi người đi qua sẽ lấy làm lạ; thấy tai vạ của nó, thì đều xỉ báng. 18 Ấy sẽ giống như sự hủy hoại của Sô-đôm, Gô-mô-rơ, và các thành lân cận, Đức Giê-hô-va phán vậy. Ê-đôm sẽ không có người ở nữa, chẳng có một con người kiều ngụ tại đó. 19 Nầy, nó như sư tử lên từ các rừng rậm rạp của Giô-đanh mà nghịch cùng chỗ ở kiên cố. Thình lình ta sẽ làm cho Ê-đôm trốn khỏi, và ta sẽ lập người mà ta đã chọn để cai trị nó: Vì ai giống như ta? Ai sẽ định kỳ cho ta? Có kẻ chăn nào sẽ đứng trước mặt ta?
20 Vậy hãy nghe mưu Đức Giê-hô-va đã định nghịch cùng Ê-đôm, và ý định Ngài đã lập nghịch cùng dân cư Thê-man: Thật, những con nhỏ trong bầy chúng nó sẽ bị kéo đi; nơi ở chúng nó sẽ bị làm hoang vu. 21 Nghe tiếng chúng nó đổ xuống, đất đều chuyển động, tiếng kêu của chúng nó nghe thấu đến Biển Đỏ. 22 Nầy, kẻ thù bay như chim ưng, liệng và sè cánh nghịch cùng Bốt-ra. Ngày đó, lòng anh hùng Ê-đôm trở nên như lòng người đàn bà đang đẻ.
23 Về Đa-mách. Ha-mát và Ạt-bát đều bị hổ thẹn; vì chúng nó nghe tin xấu mà tan chảy: Biển đương đau đớn, không yên lặng được. 24 Đa mách đã trở nên yếu đuối, xây lại đi trốn, sự run rẩy đã bắt lấy nó: Sự buồn rầu đau đớn cầm lấy nó, như đàn bà đang đẻ. 25 Vậy người ta sao chẳng bỏ thành có tiếng khen, là thành làm sự vui vẻ cho ta? 26 Đức Giê-hô-va vạn quân phán: Bởi vậy, trong ngày đó, những kẻ trai trẻ nó sẽ ngã trong các đường phố nó, mọi lính chiến sẽ phải nín lặng. 27 Ta sẽ đốt lửa nơi tường thành Đa-mách, nó sẽ thiêu hủy các cung điện Bên-Ha-đát.
28 Về Kê-đa và các nước ở Hát-so mà Nê-bu-cát-nết-sa vua Ba-by-lôn đã đánh.
 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy đứng dậy, đi đánh Kê-đa, và phá diệt các con cái phương đông.
29 Chúng nó sẽ cất lấy trại và bầy vật chúng nó, cướp lấy màn cháng, đồ lề, và lạc đà, mà kêu lên cùng chúng nó rằng: Sự kinh hãi bao bọc các ngươi tư bề! 30 Đức Giê-hô-va phán: Hỡi dân cư Hát-so, hãy thoát mình! Hãy lánh đi xa! Hãy ở trong chỗ sâu, vì Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, đã toan mưu nghịch cùng các ngươi, định ý làm hại các ngươi.
31 Đức Giê-hô-va phán: Hãy đứng dậy, đi đánh dân ở yên ổn không lo lắng gì. Dân ấy không có cửa đóng, không có then chốt, và cũng ở một mình. 32 Những lạc đà nó sẽ làm của cướp, bầy vật đông đúc nó sẽ làm mồi. Ta sẽ làm cho những kẻ cạo râu chung quanh tan lạc khắp bốn phương; ta sẽ khiến tai vạ từ mọi nơi đến trên chúng nó, Đức Giê-hô-va phán vậy. 33 Hát-so sẽ trở nên hang chó đồng, làm nơi hoang vu đời đời. Chẳng ai ở đó nữa, chẳng một con người nào trú ngụ tại đó!
34 Lúc Sê-đê-kia vua Giu-đa mới trị vì, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng tiên tri Giê-rê-mi, về Ê-lam, rằng: 35 Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Nầy, ta sẽ bẻ cung của Ê-lam, là sức mạnh thứ nhất của nó. 36 Ta sẽ khiến bốn gió từ bốn phương trời thổi đến nghịch cùng Ê-lam, sẽ làm tan lạc chúng nó đến mọi gió đó; chẳng có nước nào mà những kẻ bị đuổi của Ê-lam chẳng đến. 37 Ta sẽ làm cho người Ê-lam kinh hãi trước mặt kẻ thù nghịch và kẻ đòi mạng chúng nó. Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ khiến sự tai hại, tức thạnh nộ phừng phừng của ta, đổ xuống trên chúng nó; và sai gươm theo sau, cho đến chừng nào ta hủy diệt chúng nó. 38 Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ đặt ngai ta trong Ê-lam; vua và các quan trưởng nó, ta sẽ diệt đi. 39 Nhưng sẽ xảy ra trong những ngày sau rốt, ta sẽ đem các phu tù của Ê-lam trở về, Đức Giê-hô-va phán vậy.

49

A Message About Ammon

1Concerning the Ammonites:
 This is what the Lord says:
  “Has Israel no sons?
   Has Israel no heir?
  Why then has Molek taken possession of Gad?
   Why do his people live in its towns?
  2But the days are coming,”
   declares the Lord,
  “when I will sound the battle cry
   against Rabbah of the Ammonites;
  it will become a mound of ruins,
   and its surrounding villages will be set on fire.
  Then Israel will drive out
   those who drove her out,”

  3“Wail, Heshbon, for Ai is destroyed!
   Cry out, you inhabitants of Rabbah!
  Put on sackcloth and mourn;
   rush here and there inside the walls,
  for Molek will go into exile,
   together with his priests and officials.
  4Why do you boast of your valleys,
   boast of your valleys so fruitful?
  Unfaithful Daughter Ammon,
   you trust in your riches and say,
   ‘Who will attack me?’
  5I will bring terror on you
   from all those around you,”

  “Every one of you will be driven away,
   and no one will gather the fugitives.

  6“Yet afterward, I will restore the fortunes of the Ammonites,”

A Message About Edom

7Concerning Edom:
 This is what the Lord Almighty says:
  “Is there no longer wisdom in Teman?
   Has counsel perished from the prudent?
   Has their wisdom decayed?
  8Turn and flee, hide in deep caves,
   you who live in Dedan,
  for I will bring disaster on Esau
   at the time when I punish him.
  9If grape pickers came to you,
   would they not leave a few grapes?
  If thieves came during the night,
   would they not steal only as much as they wanted?
  10But I will strip Esau bare;
   I will uncover his hiding places,
   so that he cannot conceal himself.
  His armed men are destroyed,
   also his allies and neighbors,
   so there is no one to say,
  11‘Leave your fatherless children; I will keep them alive.
   Your widows too can depend on me.’ ”
12This is what the Lord says: “If those who do not deserve to drink the cup must drink it, why should you go unpunished? You will not go unpunished, but must drink it. 13I swear by myself,” declares the Lord, “that Bozrah will become a ruin and a curse, an object of horror and reproach; and all its towns will be in ruins forever.”
  14I have heard a message from the Lord;
   an envoy was sent to the nations to say,
  “Assemble yourselves to attack it!
   Rise up for battle!”

  15“Now I will make you small among the nations,
   despised by mankind.
  16The terror you inspire
   and the pride of your heart have deceived you,
  you who live in the clefts of the rocks,
   who occupy the heights of the hill.
  Though you build your nest as high as the eagle’s,
   from there I will bring you down,”

  17“Edom will become an object of horror;
   all who pass by will be appalled and will scoff
   because of all its wounds.
  18As Sodom and Gomorrah were overthrown,
   along with their neighboring towns,”

  “so no one will live there;
   no people will dwell in it.

  19“Like a lion coming up from Jordan’s thickets
   to a rich pastureland,
  I will chase Edom from its land in an instant.
   Who is the chosen one I will appoint for this?
  Who is like me and who can challenge me?
   And what shepherd can stand against me?”

  20Therefore, hear what the Lord has planned against Edom,
   what he has purposed against those who live in Teman:
  The young of the flock will be dragged away;
   their pasture will be appalled at their fate.
  21At the sound of their fall the earth will tremble;
   their cry will resound to the Red Sea.
  22Look! An eagle will soar and swoop down,
   spreading its wings over Bozrah.
  In that day the hearts of Edom’s warriors
   will be like the heart of a woman in labor.

A Message About Damascus

23Concerning Damascus:
  “Hamath and Arpad are dismayed,
   for they have heard bad news.
  They are disheartened,
   troubled like the restless sea.
  24Damascus has become feeble,
   she has turned to flee
   and panic has gripped her;
  anguish and pain have seized her,
   pain like that of a woman in labor.
  25Why has the city of renown not been abandoned,
   the town in which I delight?
  26Surely, her young men will fall in the streets;
   all her soldiers will be silenced in that day,”

  27“I will set fire to the walls of Damascus;
   it will consume the fortresses of Ben-Hadad.”

A Message About Kedar and Hazor

28Concerning Kedar and the kingdoms of Hazor, which Nebuchadnezzar king of Babylon attacked:
 This is what the Lord says:
  “Arise, and attack Kedar
   and destroy the people of the East.
  29Their tents and their flocks will be taken;
   their shelters will be carried off
   with all their goods and camels.
  People will shout to them,
   ‘Terror on every side!’

  30“Flee quickly away!
   Stay in deep caves, you who live in Hazor,”

  “Nebuchadnezzar king of Babylon has plotted against you;
   he has devised a plan against you.

  31“Arise and attack a nation at ease,
   which lives in confidence,”

  “a nation that has neither gates nor bars;
   its people live far from danger.
  32Their camels will become plunder,
   and their large herds will be spoils of war.
  I will scatter to the winds those who are in distant places
   and will bring disaster on them from every side,”

  33“Hazor will become a haunt of jackals,
   a desolate place forever.
  No one will live there;
   no people will dwell in it.”

A Message About Elam

34This is the word of the Lord that came to Jeremiah the prophet concerning Elam, early in the reign of Zedekiah king of Judah:
35This is what the Lord Almighty says:
  “See, I will break the bow of Elam,
   the mainstay of their might.
  36I will bring against Elam the four winds
   from the four quarters of heaven;
  I will scatter them to the four winds,
   and there will not be a nation
   where Elam’s exiles do not go.
  37I will shatter Elam before their foes,
   before those who want to kill them;
  I will bring disaster on them,
   even my fierce anger,”

  “I will pursue them with the sword
   until I have made an end of them.
  38I will set my throne in Elam
   and destroy her king and officials,”


  39“Yet I will restore the fortunes of Elam
   in days to come,”