6

Chiếm lấy thành Giê-ri-cô

1 Vả, Giê-ri-cô đã đóng cửa mình cách nghiêm nhặt trước mặt dân Y-sơ-ra-ên, không người nào vào ra. 2 Đức Giê-hô-va phán cùng Giô-suê rằng: Kìa, ta đã phó Giê-ri-cô, vua, và các chiến sĩ mạnh dạn của nó vào tay ngươi. 3 Vậy, hết thảy các ngươi, là chiến sĩ, hãy đi vòng chung quanh thành một bận; phải làm như vậy trong sáu ngày. 4 Bảy thầy tế lễ sẽ đi trước hòm giao ước cầm bảy cái kèn tiếng vang; nhưng qua ngày thứ bảy, các ngươi phải đi vòng chung quanh thành bảy bận, và bảy thầy tế lễ sẽ thổi kèn lên. 5 Khi những thầy tế lễ thổi kèn vang, các ngươi vừa nghe tiếng kèn, hết thảy dân sự phải la tiếng lớn lên, thì vách thành sẽ sập xuống, rồi dân sự sẽ leo lên, mỗi người ngay trước mặt mình.
6 Vậy, Giô-suê, con trai của Nun, gọi những thầy tế lễ mà nói rằng: Hãy khiêng hòm giao ước, và bảy thầy tế lễ phải đi trước hòm của Đức Giê-hô-va, cầm bảy cái kèn tiếng vang. 7 Người lại nói cùng dân sự rằng: Hãy đi vòng xung quanh thành, và những người cầm binh khí phải đi trước hòm của Đức Giê-hô-va. 8 Khi Giô-suê đã nói cùng dân sự xong rồi, bảy thầy tế lễ cầm bảy cây kèn tiếng vang ở trước mặt Đức Giê-hô-va, vừa đi tới vừa thổi kèn, còn hòm của Đức Giê-hô-va theo sau. 9 Các người cầm binh khí đi trước những thầy tế lễ thổi kèn, còn đạo hậu đi theo sau hòm; người ta vừa đi vừa thổi kèn. 10 Vả, Giô-suê có truyền lịnh cho dân sự rằng: Các ngươi chớ la, chớ có nghe tiếng nói mình; chớ có một lời chi ra khỏi miệng các ngươi cho đến ngày nào ta biểu rằng: Hãy la lên! bấy giờ các ngươi sẽ la. 11 Hòm của Đức Giê-hô-va đi vòng chung quanh thành một bận, rồi chúng vào trại quân, và ngủ đêm tại đó.
12 Giô-suê dậy sớm và những thầy tế lễ khiêng hòm của Đức Giê-hô-va. 13 Bảy thầy tế lễ cứ đi trước hòm của Đức Giê-hô-va, cầm bảy cây kèn tiếng vang, vừa đi vừa thổi; những người cầm binh khí đi trước họ, còn đạo hậu đi theo sau hòm của Đức Giê-hô-va; những thầy tế lễ vừa đi vừa thổi kèn. 14 Ngày thứ nhì chúng đi một vòng chung quanh thành, rồi trở về trại quân. Chúng làm như vậy trong sáu ngày.
15 Nhưng ngày thứ bảy các người đó dậy sớm, vừa tưng sáng, và y như cách trước, đi chung quanh thành bảy lần; chỉ nội ngày đó họ đi chung quanh thành bảy lần. 16 Lần thứ bảy, những thầy tế lễ thổi kèn, thì Giô-suê nói cùng dân sự rằng: Hãy la lên; vì Đức Giê-hô-va đã phó thành cho các ngươi. 17 Cái thành và mọi vật ở trong sẽ bị phú dâng cho Đức Giê-hô-va như vật đáng diệt; chỉ một mình Ra-háp là kỵ nữ, với hết thảy người ở cùng nàng trong nhà sẽ được sống, vì nàng đã giấu sứ giả của chúng ta sai đến. 18 Nhưng hãy cẩn thận về vật các ngươi phú dâng diệt đi; vì nếu khi đã phú diệt rồi, các ngươi đoạt lấy của đáng diệt đó, thì các ngươi sẽ gây cho trại quân Y-sơ-ra-ên đáng bị diệt, và gieo sự loạn lạc vào trong đó. 19 Phàm bạc, vàng, và hết thảy vật bằng đồng cùng bằng sắt đều sẽ biệt riêng ra thánh cho Đức Giê-hô-va; các vật đó sẽ nhập kho của Đức Giê-hô-va.
20 Vậy, dân sự la lên, và những thầy tế lễ thổi kèn. Vừa khi dân sự nghe tiếng kèn, bèn la lớn lên, và vách thành liền ngã sập, dân sự leo lên thành, mỗi người ngay trước mặt mình. Chúng lấy thành, 21 đưa gươm qua diệt mọi vật ở trong thành, nào nam phụ lão ấu, cho đến bò, chiên, và lừa.
22 Bấy giờ, Giô-suê nói cùng hai người đã đi do thám xứ mà rằng: Hãy vào trong nhà kỵ nữ, biểu nàng và mọi người thuộc về nàng đi ra, y như hai ngươi đã thề cùng nàng. 23 Vậy, hai người trai trẻ đã đi do thám xứ, bèn vào biểu Ra-háp, cha mẹ nàng, anh em, và mọi vật chi thuộc về nàng đi ra; hai người đem hết thảy gia quyến nàng ra, và để ở ngoài trại quân Y-sơ-ra-ên. 24 Đoạn, chúng phóng hỏa cái thành, và mọi vật ở trong, chỉ để bạc, vàng, và món chi bằng đồng, bằng sắt, nhập vào kho của đền Đức Giê-hô-va. 25 Vậy, Giô-suê bảo tồn sự sống của Ra-háp là kỵ nữ, luôn nội nhà của cha nàng, và mọi vật chi thuộc về nàng; nàng ở giữa Y-sơ-ra-ên cho đến ngày nay, vì nàng có giấu sứ giả mà Giô-suê đã sai do thám Giê-ri-cô.
26 Bấy giờ, Giô-suê phát thề rằng: Phàm ai chỗi lên xây lại thành Giê-ri-cô nầy sẽ bị rủa sả trước mặt Đức Giê-hô-va! Đặt nền nó lại, tất con trưởng nam mình phải chết; dựng cửa nó lại tất con út mình phải chết.
27 Vậy, Đức Giê-hô-va ở cùng Giô-suê, và danh tiếng người đồn khắp trong xứ.

6

The Destruction of Jericho

1Now Jericho was securely shut up because of the children of Israel; none went out, and none came in. 2And the Lord said to Joshua: “See! I have given Jericho into your hand, its king, and the mighty men of valor. 3You shall march around the city, all you men of war; you shall go all around the city once. This you shall do six days. 4And seven priests shall bear seven trumpets of rams’ horns before the ark. But the seventh day you shall march around the city seven times, and the priests shall blow the trumpets. 5It shall come to pass, when they make a long blast with the ram’s horn, and when you hear the sound of the trumpet, that all the people shall shout with a great shout; then the wall of the city will fall down flat. And the people shall go up every man straight before him.”
6Then Joshua the son of Nun called the priests and said to them, “Take up the ark of the covenant, and let seven priests bear seven trumpets of rams’ horns before the ark of the Lord.” 7And he said to the people, “Proceed, and march around the city, and let him who is armed advance before the ark of the Lord.”
8So it was, when Joshua had spoken to the people, that the seven priests bearing the seven trumpets of rams’ horns before the Lord advanced and blew the trumpets, and the ark of the covenant of the Lord followed them. 9The armed men went before the priests who blew the trumpets, and the rear guard came after the ark, while the priests continued blowing the trumpets. 10Now Joshua had commanded the people, saying, “You shall not shout or make any noise with your voice, nor shall a word proceed out of your mouth, until the day I say to you, ‘Shout!’ Then you shall shout.” 11So he had the ark of the Lord circle the city, going around it once. Then they came into the camp and lodged in the camp.
12And Joshua rose early in the morning, and the priests took up the ark of the Lord. 13Then seven priests bearing seven trumpets of rams’ horns before the ark of the Lord went on continually and blew with the trumpets. And the armed men went before them. But the rear guard came after the ark of the Lord, while the priests continued blowing the trumpets. 14And the second day they marched around the city once and returned to the camp. So they did six days.
15But it came to pass on the seventh day that they rose early, about the dawning of the day, and marched around the city seven times in the same manner. On that day only they marched around the city seven times. 16And the seventh time it happened, when the priests blew the trumpets, that Joshua said to the people: “Shout, for the Lord has given you the city! 17Now the city shall be doomed by the Lord to destruction, it and all who are in it. Only Rahab the harlot shall live, she and all who are with her in the house, because she hid the messengers that we sent. 18And you, by all means abstain from the accursed things, lest you become accursed when you take of the accursed things, and make the camp of Israel a curse, and trouble it. 19But all the silver and gold, and vessels of bronze and iron, are consecrated to the Lord; they shall come into the treasury of the Lord.”
20So the people shouted when the priests blew the trumpets. And it happened when the people heard the sound of the trumpet, and the people shouted with a great shout, that the wall fell down flat. Then the people went up into the city, every man straight before him, and they took the city. 21And they utterly destroyed all that was in the city, both man and woman, young and old, ox and sheep and donkey, with the edge of the sword.
22But Joshua had said to the two men who had spied out the country, “Go into the harlot’s house, and from there bring out the woman and all that she has, as you swore to her.” 23And the young men who had been spies went in and brought out Rahab, her father, her mother, her brothers, and all that she had. So they brought out all her relatives and left them outside the camp of Israel. 24But they burned the city and all that was in it with fire. Only the silver and gold, and the vessels of bronze and iron, they put into the treasury of the house of the Lord. 25And Joshua spared Rahab the harlot, her father’s household, and all that she had. So she dwells in Israel to this day, because she hid the messengers whom Joshua sent to spy out Jericho.
26Then Joshua charged them at that time, saying, “Cursed be the man before the Lord who rises up and builds this city Jericho; he shall lay its foundation with his firstborn, and with his youngest he shall set up its gates.”
27So the Lord was with Joshua, and his fame spread throughout all the country.