14

Chiên Con và những kẻ được chuộc

1 Tôi nhìn xem, thấy Chiên Con đứng trên núi Si-ôn, và với Ngài có mười bốn vạn bốn ngàn người đều có danh Chiên Con và danh Cha Chiên Con ghi trên trán mình. 2 Tôi nghe một tiếng từ trên trời xuống, y như tiếng nhiều nước, và như tiếng sấm lớn; tiếng mà tôi nghe đó như tiếng đàn cầm mà người đánh đàn gảy vậy: 3 Chúng hát một bài ca mới trước ngôi, trước bốn con sinh vật và các trưởng lão. Không ai học được bài ca đó, họa chăng chỉ có mười bốn vạn bốn ngàn người đã được chuộc khỏi đất mà thôi. 4 Những kẻ ấy chưa bị ô uế với đàn bà, vì còn trinh khiết. Chiên Con đi đâu, những kẻ nầy theo đó. Những kẻ đó đã được chuộc từ trong loài người, để làm trái đầu mùa cho Đức Chúa Trời và Chiên Con; 5 trong miệng chúng chẳng có lời nói dối nào hết, cũng không có dấu vết gì.

Ba thiên sứ rao truyền sự phán xét của Đức Chúa Trời

6 Điều ấy đoạn, tôi thấy một vị thiên sứ khác bay giữa trời, có Tin lành đời đời, đặng rao truyền cho dân cư trên đất, cho mọi nước, mọi chi phái, mọi tiếng, và mọi dân tộc. 7 Người cất tiếng lớn nói rằng: Hãy kính sợ Đức Chúa Trời, và tôn vinh Ngài, vì giờ phán xét của Ngài đã đến; hãy thờ phượng Đấng dựng nên trời đất, biển và các suối nước.
8 Một vị thiên sứ khác, là vị thứ hai, theo sau mà rằng: Ba-by-lôn lớn kia, đã đổ rồi, đã đổ rồi, vì nó có cho các dân tộc uống rượu tà dâm thạnh nộ của nó.
9 Lại một vị thiên sứ khác, là vị thứ ba, theo sau, nói lớn tiếng mà rằng: Nếu ai thờ phượng con thú cùng tượng nó, và chịu dấu nó ghi trên trán hay trên tay, 10 thì người ấy cũng vậy, sẽ uống rượu thạnh nộ không pha của Đức Chúa Trời rót trong chén thạnh nộ Ngài; và sẽ chịu đau đớn trong lửa và diêm ở trước mặt các thiên sứ thánh và trước mặt Chiên Con. 11 Khói của sự đau đớn chúng nó bay lên đời đời. Những kẻ thờ lạy con thú và tượng nó, cùng những kẻ chịu dấu của tên nó ghi, thì cả ngày lẫn đêm không lúc nào được yên nghỉ. 12 Đây tỏ ra sự nhịn nhục của các thánh đồ: Chúng giữ điều răn của Đức Chúa Trời và giữ lòng tin Đức Chúa Jêsus.
13 Tôi nghe có tiếng đến từ trên trời rằng: Hãy viết lấy: Từ rày phước thay cho những người chết là người chết trong Chúa! Đức Thánh Linh phán: Phải, vì những người ấy nghỉ ngơi khỏi sự khó nhọc, và việc làm mình theo sau.

Mùa gặt và mùa hái nho

14 Tôi nhìn xem, thấy một đám mây trắng; có kẻ giống như một con người ngồi trên mây, đầu đội mão triều thiên vàng, tay cầm lưỡi liềm bén. 15 Có một thiên sứ khác ở đền thờ đi ra, cất tiếng lớn kêu Đấng ngồi trên mây rằng: Hãy quăng lưỡi liềm xuống và gặt đi; vì giờ gặt hái đã đến, mùa màng dưới đất đã chín rồi. 16 Đấng ngồi trên mây bèn quăng lưỡi liềm mình xuống đất, và dưới đất đều bị gặt.
17 Một vị thiên sứ khác ở đền thờ trên trời đi ra, cũng cầm một cái lưỡi liềm bén. 18 Rồi một vị thiên sứ khác nữa có quyền cai trị lửa, từ bàn thờ đi ra, lấy tiếng lớn kêu vị thiên cứ cầm lưỡi liềm bén mà rằng: Hãy quăng lưỡi liềm bén của ngươi xuống và hái những chùm nho ở dưới đất đi, vì nho đã chín rồi. 19 Thiên sứ quăng lưỡi liềm xuống đất, cắt vườn nho ở đất và ném nho vào thùng lớn thạnh nộ của Đức Chúa Trời. 20 Thùng ấy phải giày đạp tại ngoài thành; rồi có huyết ở thùng chảy ra, huyết đó lên đến chỗ khớp ngựa, dài một quãng là một ngàn sáu trăm dặm.

14

Ană Triu Laih Anŭn Ƀing Sa-Rơtuh Pă̱pluh-Pă̱-Rơbâo

1Giŏng anŭn, kâo lăng hăng ƀuh Ană Triu dŏ dơ̆ng ƀơi čư̆ Ziôn. Hrŏm hăng Ñu hơmâo sa-rơtuh pă̱pluh-pă̱-rơbâo čô mơnuih, jing ƀing hơmâo anăn Ană Triu anŭn wơ̆t hăng anăn Ama Ñu mơ̆n arăng čih ƀơi athơi gơñu. 2Laih anŭn kâo hơmư̆ hiăp mơ̆ng adai adih mơñi kraih kar hăng ia drai prŏng biă mă laih anŭn kar hăng dơnai grŏm đăh yơh. Dơnai kâo hơmư̆ anŭn jing kar hăng dơnai ƀing pĕ go̱ng trưng pĕ khul go̱ng trưng gơñu pô yơh. 3Ƀing mơnuih anŭn adoh sa tơlơi adoh phrâo gah anăp kơ grê pơtao laih anŭn gah anăp kơ pă̱ čô djuai hơdip wơ̆t hăng ƀing kŏng tha mơ̆n. Ƀu hơmâo hlơi pô ôh dưi hrăm tơlơi adoh gơñu anŭn rơngiao kơ ƀing sa-rơtuh pă̱pluh-pă̱-rơbâo yơh dưi, jing ƀing hơmâo tŭ song mă laih mơ̆ng lŏn tơnah. 4Anŭn jing ƀing ƀu hơmâo pơgrĭ hĭ ôh gơñu pô hăng ƀing đah kơmơi, yuakơ ƀing gơñu răk pioh laih gơñu pô rơgoh jơngeh. Ƀing gơñu đuaĭ tui Ană Triu anŭn pơ anih pă Ñu nao yơh. Ƀing gơñu hơmâo tŭ arăng song mă laih mơ̆ng ƀing mơnuih mơnam kiăng kơ jing ƀing mơnuih kar hăng boh čroh blung hlâo arăng pioh pơyơr kơ Ơi Adai laih anŭn kơ Ană Triu. 5Ƀing gơñu ƀu pơhiăp ƀlŏr ôh laih anŭn arăng ƀu dưi ƀuăh kơ ƀing gơñu ôh.

Klâo Čô Ling Jang Hiam

6Giŏng anŭn, kâo ƀuh sa čô ling jang hiam pơkŏn dơ̆ng hlak pŏr amăng anih kuăl hŏng adai. Ñu hơmâo tơlơi pơthâo hiam hlŏng lar kiăng kơ pơhaih kơ hlơi pô dŏ hơdip ƀơi lŏn tơnah, anŭn jing kơ rĭm lŏn čar, kơnung djuai, tơlơi pơhiăp laih anŭn kơ rĭm ană plei. 7Ñu pơhiăp kraih tui anai, “Huĭ pơpŭ bĕ kơ Ơi Adai laih anŭn pơư pơang bĕ kơ Ñu, yuakơ hrơi mông Ñu či phat kơđi hơmâo truh laih yơh. Kơkuh pơpŭ bĕ kơ Ñu jing Pô hrih pơjing kơ adai rơngit, lŏn tơnah, ia rơsĭ laih anŭn khul ia bluh!”
8Pô ling jang hiam tal dua pŏr tui ling jang tal sa laih anŭn laĭ tui anai, “Răm rai yơh! Răm rai yơh plei prŏng Babilon, jing plei yom pơphan anŭn, laih anŭn ăt jing plei ngă kơ abih bang lŏn čar pơkŏn mơñum ia tơpai măt kơtang kơ tơlơi pyu pơde ñu yơh.”
9Ling jang hiam tal klâo pŏr tui gah rŏng dua čô ling jang hiam anŭn laih anŭn pơhiăp kraih tui anai, “Hlơi pô kơkuh pơpŭ kơ hlô anŭn wơ̆t hăng rup trah hlô anŭn, hăng tŭ mă gru pơthâo ƀơi athơi ƀôdah ƀơi tơngan ñu, 10ñu anŭn ăt či mơñum ia tơpai Ơi Adai hil mơ̆n, jing tơlơi Ơi Adai hơmâo tuh bă laih kơčŏk tơpai hil nač kơtang Ñu. Ñu anŭn či tŭ tơnap tap biă mă amăng apui kơsum hlak dŏ ƀơ̆ng ƀơi anăp ling jang rơgoh hiam klă laih anŭn ƀơi anăp Ană Triu yơh. 11Laih anŭn asăp apui anih pơruă pơtơnap anŭn ayŭh đĭ nanao hlŏng lar yơh. Tơlơi pơruă anŭn ƀu pơdơi ôh wơ̆t hrơi hăng mlam kơ ƀing hlơi pô kơkuh pơpŭ kơ hlô wơ̆t hăng rup trah ñu laih anŭn kơ ƀing hlơi pô tŭ mă laih gru pơthâo kơ anăn hlô anŭn yơh.” 12Tơlơi anŭn iâu mơthưr kơ tơlơi gir run ƀing đaŏ, jing ƀing tui gưt hơdôm tơlơi pơđar Ơi Adai laih anŭn ăt dŏ tŏng ten hăng Yang Yêsu.
13Giŏng anŭn, kâo hơmư̆ sa dơnai pơhiăp mơ̆ng adai adih tui anai, “Čih bĕ tơlơi anai: Mơyŭn mơak yơh kơ ƀing djai jing ƀing djai laih amăng tơlơi đaŏ kơnang kơ Khua Yang čơdơ̆ng mơ̆ng ră anai truh pơanăp.”
 Yang Bơngăt laĭ tui anai, “Sĭt yơh, ƀing gơñu či pơdơi mơ̆ng bruă mơnuă gơñu, yuakơ boh tŭ yua mơ̆ng bruă mơnuă gơñu či nao hrŏm hăng ƀing gơñu yơh.”

Bơyan Hơpuă Lŏn Tơnah

14Kâo lăng laih anŭn ƀơi anăp kâo hơmâo sa ƀut hiăng kô̱̆ pơ adai adih. Ƀơi hiăng anŭn hơmâo sa čô dŏ be̱r “kar hăng ană mơnuih” hăng sa boh đoăn pơtao mah ƀơi akŏ ñu laih anŭn sa ƀĕ mơnêk tơma ƀơi tơngan ñu. 15Hơmâo sa čô ling jang hiam pơkŏn dơ̆ng tơbiă mơ̆ng sang yang laih anŭn iâu kraih kơ pô dŏ be̱r ƀơi kơthul hiăng tui anai, “Mă bĕ mơnêk ih laih anŭn yuă bĕ, yuakơ hrơi mông kiăng kơ yuă hơmâo truh laih, yuakơ bơyan hơpuă ƀơi lŏn tơnah jing tơsă laih.” 16Tui anŭn, pô arăng brơi dŏ be̱r ƀơi kơthul hiăng nao yơr mơnêk ñu ƀơi lŏn tơnah laih anŭn hơpuă abih pơdai lŏn tơnah yơh.
17Laih anŭn kâo ƀuh sa čô ling jang hiam pơkŏn dơ̆ng tơbiă mơ̆ng sang yang amăng adai adih laih anŭn ñu ăt hơmâo sa ƀĕ mơnêk tơma mơ̆n. 18Giŏng anŭn, sa čô ling jang hiam pơkŏn dơ̆ng, jing pô hơmâo tơlơi dưi kơ apui, tơbiă rai mơ̆ng kơnưl ngă yang laih anŭn iâu kraih kơ pô ling jang hơmâo mơnêk tơma anŭn tui anai, “Mă bĕ mơnêk tơma ih laih anŭn pơƀut glaĭ bĕ khul boh kơƀâo mơ̆ng đang boh kơƀâo ƀơi lŏn tơnah, yuakơ khul boh kơƀâo anŭn tơsă laih!” 19Pô ling jang hiam anŭn glŏm trŭn mơnêk ñu ƀơi lŏn tơnah, pơƀut glaĭ khul boh kơƀâo laih anŭn glŏm trŭn anih juă dje̱t tơpai prŏng, jing tơlơi hil Ơi Adai yơh. 20Arăng juă jơlit khul boh kơƀâo anŭn amăng anih juă dje̱t gah rơngiao kơ plei prŏng Yerusalaim. Drah rô tơbiă mơ̆ng anih juă anŭn lip đĭ glông dơ̆ rơma juă laih anŭn rô ataih truh pơ sa-rơbâo năm-rơtuh stadia yơh.