27

Những lời khấn nguyện và các vật biệt riêng ra thánh

1 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 2 Hãy truyền cho dân Y-sơ-ra-ên rằng: Khi nào có ai dùng loài người mà khấn nguyện, thì ngươi hãy định giá cho; giá đó thuộc về Đức Giê-hô-va. 3 Nếu ngươi định giá về một người nam từ hai mươi đến sáu mươi tuổi, thì hãy định cho năm chục siếc-lơ bạc, tùy theo siếc-lơ nơi thánh. 4 Nếu là một người nữ, hãy định giá ba chục siếc-lơ bạc. 5 Nếu là một đứa con trẻ từ năm đến hai mươi tuổi, thì hãy định giá hai chục siếc-lơ cho một đứa trai, và mười siếc-lơ cho một đứa gái. 6 Ví bằng một đứa trẻ từ một tháng đến năm tuổi, thì hãy định giá năm siếc-lơ bạc cho một đứa trai, và ba siếc-lơ bạc cho một đứa gái. 7 Nếu một người già cả từ sáu mươi tuổi trở lên, ngươi hãy định giá mười lăm siếc-lơ bạc cho một người nam, và mười siếc-lơ bạc cho một người nữ. 8 Bằng người khấn nguyện rất nghèo khổ, không nộp được giá tiền ngươi định, thì hãy đem đến trước mặt thầy tế lễ cho người định cho. Thầy tế lễ sẽ tùy theo phương thế người khấn nguyện mà định giá vậy.
9 Nếu khấn nguyện về thú vật dùng làm của lễ dâng cho Đức Giê-hô-va, thì hễ con thú nào dâng cho Đức Giê-hô-va sẽ là vật thánh. 10 Người ta không nên đổi hay là thế một con tốt cho một con xấu, hay là một con xấu cho một con tốt. Nếu thế một con nào cho một con khác, thì con nầy và con thế đều sẽ nên vật thánh. 11 Nếu là thú vật ô uế không phép dùng làm của lễ dâng cho Đức Giê-hô-va, thì phải đem con thú đó đến trước mặt thầy tế lễ, 12 rồi thầy tế lễ sẽ tùy theo con thú xấu hay tốt mà định giá. Họ sẽ theo giá định của thầy tế lễ mà trả. 13 Còn nếu muốn chuộc lại, thì phải phụ thêm một phần năm giá của ngươi định.
14 Nếu ai biệt nhà mình ra thánh cho Đức Giê-hô-va, thì thầy tế lễ sẽ tùy theo nhà tốt hay xấu mà định giá; họ phải nhận lấy giá của thầy tế lễ đã định. 15 Còn nếu kẻ đã biệt nhà mình ra thánh muốn chuộc nó lại, thì phải phụ thêm một phần năm giá ngươi đã định, rồi nhà sẽ thuộc về người.
16 Nếu ai biệt một phần ruộng tổ nghiệp mình ra thánh cho Đức Giê-hô-va, thì ngươi hãy định giá tùy theo số họ gieo, nghĩa là cứ năm chục siếc-lơ bạc mỗi một ô-me mạch nha giống. 17 Nếu biệt ruộng mình ra thánh từ năm hân hỉ, họ sẽ nhận giá ngươi định; 18 còn nếu họ biệt ruộng mình ra thánh sau năm hân hỉ, thì thầy tế lễ cứ theo số năm còn lại đến năm hân hỉ mà định giá ruộng, và trừ lại giá ngươi định. 19 Nếu người đã biệt ruộng mình ra thánh muốn chuộc nó lại, thì phải phụ thêm một phần năm giá ngươi định, rồi ruộng sẽ thuộc về người. 20 Còn ví người không chuộc lại, và người ta bán ruộng cho người khác, thì không được chuộc lại nữa. 21 Khi đến năm hân hỉ, ruộng ra khỏi tay chủ mua, thì sẽ trở nên thánh, biệt riêng ra cho Đức Giê-hô-va như một sở ruộng cấm: nó sẽ làm sản nghiệp cho thầy tế lễ.
22 Nếu ai biệt ra thánh cho Đức Giê-hô-va một sở ruộng mình mua, chớ chẳng phải của tổ nghiệp, 23 thì thầy tế lễ sẽ tùy theo giá ngươi định mà đánh giá đến năm hân hỉ, rồi chính trong ngày đó, người nầy phải nộp số tiền nhứt định, vì là một vật biệt riêng ra thánh cho Đức Giê-hô-va. 24 Năm hân hỉ, ruộng đó sẽ trở về chủ bán, tức là trở về nguyên chủ. 25 Vả, phàm các giá định đều cứ theo siếc-lơ nơi thánh: một siếc-lơ giá hai chục ghê ra.
26 Song không ai được biệt ra thánh con đầu lòng của súc vật mình, hoặc bò hoặc chiên, vì các con đầu lòng theo phép đã thuộc về Đức Giê-hô-va rồi. 27 Còn nếu là một con thú không sạch, họ phải tùy theo giá ngươi định, phụ thêm một phần năm mà chuộc nó lại; nếu con thú chẳng chuộc lại, thì phải đem bán tùy theo giá định của ngươi.
  

Về vật cấm và nộp một phần mười

28 Phàm vật cấm, tức là hết thảy vật chi mà một người hằng dâng cho Đức Giê-hô-va do những của mình có, hoặc người, hoặc loài vật, hoặc ruộng tổ nghiệp, thì chẳng được phép bán, cũng không được phép chuộc lại; hễ vật gì cấm, thì biệt ra chí thánh cho Đức Giê-hô-va. 29 Hễ ai đã bị phú cho Đức Giê-hô-va, thì không được phép chuộc lại, họ hẳn phải bị giết.
30 Phàm thuế một phần mười thổ sản, bất kỳ vật gieo hay là hoa quả của cây, đều thuộc về Đức Giê-hô-va; ấy là một vật thánh, biệt riêng ra cho Đức Giê-hô-va. 31 Nếu ai muốn chuộc lại vật chi về một phần mười của mình, thì phải phụ thêm một phần năm. 32 Còn về một phần mười của bầy bò hay là chiên, tức là mọi vật chi đi ngang dưới gậy, con thứ mười sẽ là thánh, biệt riêng ra thánh cho Đức Giê-hô-va. 33 Họ không nên phân biệt con tốt hay là con xấu, và cũng không nên đổi. Nếu đổi, thì con thú bị đổi, và con đổi, cả hai đều biệt riêng ra thánh: không phép chuộc nó lại.
34 Đó là các mạng lịnh mà Đức Giê-hô-va truyền cho Môi-se về dân Y-sơ-ra-ên tại trên núi Si-na-i.
  
  

27

还愿和估价的条例

1耶和华吩咐摩西说: 2“你要吩咐以色列人,对他们说:人向耶和华许特别的愿,要按照你所估一个人的价钱。 3你所估的是:二十岁到六十岁男的,按照圣所的舍客勒,估价是五十舍客勒银子。 4若是女的,估价是三十舍客勒。 5五岁到二十岁男的,估价是二十舍客勒,女的十舍客勒。 6一个月到五岁男的,估价是五舍客勒,女的三舍客勒。 7六十岁以上男的,估价是十五舍客勒,女的十舍客勒。 8他若贫穷,不能按照你的估价,就要把他带到祭司面前,让祭司为他估价;祭司要按许愿者手头财力所及估价。
9“许愿要献给耶和华的供物若是牲畜,凡这类献给耶和华的都要成为圣。 10不可更换,也不可用另一只取代,无论是好的换坏的,或是坏的换好的,都不可。若一定要以牲畜取代牲畜,所许的与所取代的都要成为圣。 11若牲畜不洁净,不可献给耶和华为供物,就要把牲畜带到祭司面前。 12祭司要估价;牲畜是好是坏,祭司怎样估定,就是你的估价。 13许愿者若一定要把它赎回,就要在你的估价上加五分之一。
14“人将房屋分别为圣,归给耶和华为圣,祭司就要估价。房屋是好是坏,祭司怎样估定,就要以他的估价为准。 15将房屋分别为圣的人,若要赎回房屋,必须付你所估定的价钱,再加上五分之一,房屋才可以归还给他。
16“人若将所继承的一块田地分别为圣,归给耶和华,就要按照这地撒种多少来估价;能撒一贺梅珥大麦种子的,是五十舍客勒银子。 17他若从禧年起将地分别为圣,就要以你的估价为准。 18倘若他在禧年以后将地分别为圣,祭司就要按照从那时到下一个禧年所剩的年数推算,从你的估价中减掉。 19将地分别为圣的人若要把地赎回,必须付你所估定的价钱,再加上五分之一,地才可以归还给他。 20他若不赎回那地,或是将地卖给别人,就不能再赎了。 21到了禧年,那田地要从买主手中退还,归耶和华为圣,和永献的地一样,要归祭司为业。 22若分别为圣归耶和华的田地不是继承的,而是买来的, 23祭司就要依照你的估价,推算到禧年。当天,这人要将你所估的归给耶和华为圣。 24到了禧年,那田地要退还给卖主,就是继承那地的原主。 25凡你所估的价钱都要按照圣所的舍客勒:二十季拉是一舍客勒。
26“头生的,就是牲畜中头生属耶和华的,人不可再将它分别为圣,无论是牛是羊都是耶和华的。 27头生的牲畜若是不洁净的,就要按照所估定的价钱,再加上五分之一,把它赎回。若不赎回,就要按照你的估价把它卖了。
28“但一切永献作当灭的,就是人从他所有永献给耶和华作当灭的,无论是人,是牲畜,是他继承的田地,都不可卖,也不可赎。凡永献作当灭的都归耶和华为至圣。 29凡从人中永献作当灭的都不可赎,必被处死。
30“地上所有的,无论是地上的种子,是树上的果子,十分之一是耶和华的,是归耶和华为圣的。 31人若要赎回这十分之一,就要另加五分之一。 32凡牛群羊群中的十分之一,就是一切从牧人杖下经过的,每第十只要归耶和华为圣。 33不可追究是好是坏,也不可取代;若一定要取代,所取代的和本来当献的牲畜都要成为圣,不可赎回。”
34这些是耶和华在西奈山以色列人所吩咐摩西的命令。