14

Bữa ăn tại nhà người Pha-ri-si. – Dạy về sự khiêm nhường và nhân đức

1 Một ngày Sa-bát, Đức Chúa Jêsus vào nhà một người kẻ cả dòng Pha-ri-si để dùng bữa, những người ở đó dòm hành Ngài. 2 Số là có một người mắc bịnh thủy thũng ở trước mặt Ngài. 3 Đức Chúa Jêsus cất tiếng hỏi thầy dạy luật và người Pha-ri-si rằng: Trong ngày Sa-bát, có nên chữa bịnh hay không? 4 Họ đều làm thinh. Ngài bèn đem người bịnh chữa lành, rồi cho về. 5 Đoạn, Ngài phán cùng họ rằng: Nào có ai trong các ngươi, đương ngày Sa-bát, nếu có con trai hay là bò mình té xuống giếng mà không kéo liền lên sao? 6 Họ không đối đáp gì về điều đó được.
7 Ngài thấy những kẻ được mời đều lựa chỗ ngồi trên, nên phán cùng họ thí dụ nầy: 8 Khi người ta mời ngươi dự tiệc cưới, chớ ngồi chỗ cao nhứt, vì e rằng trong những khách mời có ai tôn trọng hơn ngươi, 9 người đứng mời sẽ đến nói cùng ngươi rằng: Hãy nhường chỗ cho người nầy ngồi, mà ngươi xấu hổ vì phải xuống chỗ chót chăng. 10 Nhưng khi ngươi được mời, hãy ngồi chỗ chót, người đứng mời sẽ đến nói cùng ngươi rằng: Hỡi bạn, xin ngồi lên cao hơn. Vậy thì điều đó sẽ làm cho ngươi được kính trọng trước mặt những người đồng bàn với mình. 11 Bởi vì ai tự nhắc mình lên, sẽ phải hạ xuống, còn ai tự hạ mình xuống, sẽ được nhắc lên.
12 Ngài cũng phán với người mời Ngài rằng: Khi ngươi đãi bữa trưa hoặc bữa tối, đừng mời bạn hữu, anh em, bà con và láng giềng giàu, e rằng họ cũng mời lại mà trả cho ngươi chăng. 13 Song khi ngươi đãi tiệc, hãy mời những kẻ nghèo khó, tàn tật, què, đui, 14 thì ngươi sẽ được phước, vì họ không có thể trả lại cho ngươi; đến kỳ kẻ công bình sống lại, ngươi sẽ được trả.

Ví dụ về tiệc yến lớn

(Mat 22:1-10)

15 Một người đồng tiệc nghe lời đó, thì thưa Ngài rằng: Phước cho kẻ sẽ được ăn bánh trong nước Đức Chúa Trời! 16 Nhưng Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Có người kia dọn tiệc lớn, mời nhiều người ăn. 17 Khi đến giờ ăn, sai đầy tớ mình đi nói với những kẻ được mời rằng: Hãy đến, mọi sự đã sẵn rồi. 18 Song họ đồng tình xin kiếu hết. Người thứ nhứt nói rằng: Tôi có mua một đám ruộng, cần phải đi coi; xin cho tôi kiếu. 19 Kẻ khác rằng: Tôi có mua năm cặp bò, phải đi xem thử; xin cho tôi kiếu. 20 Kẻ khác nữa rằng: Tôi mới cưới vợ, vậy tôi đi không được. 21 Đầy tớ trở về, trình việc đó cho chủ mình. Chủ bèn nổi giận, biểu đầy tớ rằng: Hãy đi mau ra ngoài chợ, và các đường phố, đem những kẻ nghèo khó, tàn tật, đui, què vào đây. 22 Sau lại đầy tớ trình rằng: Thưa chủ, điều chủ dạy, đã làm rồi, mà hãy còn thừa chỗ. 23 Chủ nhà lại biểu rằng: Hãy ra ngoài đường và dọc hàng rào, gặp ai thì ép mời vào, cho được đầy nhà ta. 24 Vì, ta nói cùng các ngươi, trong những kẻ đã mời trước, không có ai được nếm bữa tiệc của ta đâu.

Các điều yếu cần để làm môn đồ Đức Chúa Jêsus

(Mat 10:37,38)

25 Có đoàn dân đông cùng đi với Đức Chúa Jêsus; Ngài xây lại cùng họ mà phán rằng: 26 Nếu có ai đến theo ta mà không ghét cha mẹ, vợ con, anh em, chị em mình, và chính sự sống mình nữa, thì không được làm môn đồ ta. 27 Còn ai không vác thập tự giá mình mà theo ta, cũng không được làm môn đồ ta.
28 Vả, trong các ngươi có ai là người muốn xây một cái tháp, mà trước không ngồi tính phí tổn cho biết mình có đủ của đặng làm xong việc cùng chăng sao? 29 E khi đã xây nền rồi, không làm xong được, thì mọi người thấy liền chê cười, 30 và rằng: Người nầy khởi công xây, mà không thể làm xong được! 31 Hay là có vua nào đi đánh trận cùng vua khác, mà trước không ngồi bàn luận xem mình đem đi một muôn lính có thể địch nổi vua kia đem hai muôn cùng chăng sao? 32 Bằng chẳng nổi, khi vua kia còn ở xa, sai sứ đi xin hòa. 33 Như vậy, nếu ai trong các ngươi không bỏ mọi sự mình có, thì không được làm môn đồ ta.
34 Muối là giống tốt, nhưng nếu muối mất mặn, thì lấy chi làm cho nó mặn lại được? 35 Không dùng chi được cho ruộng hoặc cho phân; người ta phải bỏ nó ra ngoài. Ai có tai mà nghe, hãy nghe!

14

在安息日治好水腫病人

1安息日,耶穌到一個法利賽人的領袖家裏去吃飯,他們就窺探他。 2這時在他面前有一個患水腫病的人。 3耶穌回答律法師和法利賽人,說:「安息日治病合不合法?」 4他們卻不說話。耶穌扶着那人,治好了他,叫他走了。 5耶穌對他們說:「你們中間誰有兒子或有牛在安息日掉在井裏,不立刻拉他上來呢?」 6他們對這些事不能反駁。

對客人和主人的教導

7耶穌見所請的客人選擇首位,就用比喻對他們說: 8「你被人請去赴婚宴,不要坐在首位上,恐怕主人請了比你尊貴的客人, 9請了你和他的那人前來,對你說:『請讓座給這一位吧。』你就羞羞慚慚地退到末位去了。 10你被請的時候,去坐在末位上,好讓主人來對你說:『朋友,請上座。』那時,你在同席的人面前就有光彩了。 11因為凡自高的,必降為卑;自甘卑微的,必升為高。」
12耶穌又對請他的人說:「你準備午飯或晚餐,不要請你的朋友、弟兄、親屬和富足的鄰舍,免得他們回請你,你就得了報答。 13你擺設宴席,倒要請那貧窮的、殘疾的、瘸腿的、失明的, 14你就有福了!因為他們沒有甚麼可報答你。到義人復活的時候,你要得到報答。」

大宴席的比喻

(太22.1-10)

15同席的有一人聽見這些話,就對耶穌說:「在上帝國裏吃飯的有福了!」 16耶穌對他說:「有人擺設大宴席,請了許多客人。 17到了坐席的時候,他打發僕人去對所請的人說:『請來吧!樣樣都已齊備了。』 18眾人異口同聲地推辭。頭一個對他說:『我買了一塊地,必須去看看。請你准我辭了。』 19另一個說:『我買了五對牛,要去試一試。請你准我辭了。』 20又有一個說:『我才娶了妻子,所以不能去。』 21那僕人回來,把這些事都告訴了主人。這家的主人就發怒,對僕人說:『快出去,到城裏大街小巷,領那貧窮的、殘疾的、失明的、瘸腿的來。』 22僕人說:『主啊,你所吩咐的已經辦了,還有空位。』 23主人對僕人說:『你出去,到大街小巷強拉人進來,坐滿我的屋子。 24我告訴你們,先前所請的人沒有一個可以嘗到我的宴席。』」

作門徒的代價

(太10.37-38)

25有一大羣人和耶穌同行。他轉過來對他們說: 26「無論甚麼人到我這裏來,若不愛我勝過愛自己的父母、妻子、兒女、兄弟、姊妹,甚至自己的性命,就不能作我的門徒。 27凡不背着自己的十字架來跟從我的,也不能作我的門徒。 28你們哪一個要蓋一座樓,不先坐下來計算費用,看能不能蓋成? 29免得安了地基,不能蓋成,看見的人都笑話他,說: 30『這個人開了工,卻不能完工。』 31或是一個王出去和別的王打仗,豈不先坐下來酌量,他能不能用一萬兵去抵抗那領二萬兵來攻打他的嗎? 32若是不能,他就趁敵人還遠的時候,派使者去談和平的條件。 33這樣,你們無論甚麼人,若不撇下一切所有的,就不能作我的門徒。」

失味的鹽

(太5.13;可9.50)

34「鹽本是好的;鹽若失了味,怎能叫它再鹹呢? 35或用在田裏,或堆在糞裏,都不合適,只好丟在外面。有耳可聽的,就應當聽!」