14

Bữa ăn tại nhà người Pha-ri-si. – Dạy về sự khiêm nhường và nhân đức

1 Một ngày Sa-bát, Đức Chúa Jêsus vào nhà một người kẻ cả dòng Pha-ri-si để dùng bữa, những người ở đó dòm hành Ngài. 2 Số là có một người mắc bịnh thủy thũng ở trước mặt Ngài. 3 Đức Chúa Jêsus cất tiếng hỏi thầy dạy luật và người Pha-ri-si rằng: Trong ngày Sa-bát, có nên chữa bịnh hay không? 4 Họ đều làm thinh. Ngài bèn đem người bịnh chữa lành, rồi cho về. 5 Đoạn, Ngài phán cùng họ rằng: Nào có ai trong các ngươi, đương ngày Sa-bát, nếu có con trai hay là bò mình té xuống giếng mà không kéo liền lên sao? 6 Họ không đối đáp gì về điều đó được.
7 Ngài thấy những kẻ được mời đều lựa chỗ ngồi trên, nên phán cùng họ thí dụ nầy: 8 Khi người ta mời ngươi dự tiệc cưới, chớ ngồi chỗ cao nhứt, vì e rằng trong những khách mời có ai tôn trọng hơn ngươi, 9 người đứng mời sẽ đến nói cùng ngươi rằng: Hãy nhường chỗ cho người nầy ngồi, mà ngươi xấu hổ vì phải xuống chỗ chót chăng. 10 Nhưng khi ngươi được mời, hãy ngồi chỗ chót, người đứng mời sẽ đến nói cùng ngươi rằng: Hỡi bạn, xin ngồi lên cao hơn. Vậy thì điều đó sẽ làm cho ngươi được kính trọng trước mặt những người đồng bàn với mình. 11 Bởi vì ai tự nhắc mình lên, sẽ phải hạ xuống, còn ai tự hạ mình xuống, sẽ được nhắc lên.
12 Ngài cũng phán với người mời Ngài rằng: Khi ngươi đãi bữa trưa hoặc bữa tối, đừng mời bạn hữu, anh em, bà con và láng giềng giàu, e rằng họ cũng mời lại mà trả cho ngươi chăng. 13 Song khi ngươi đãi tiệc, hãy mời những kẻ nghèo khó, tàn tật, què, đui, 14 thì ngươi sẽ được phước, vì họ không có thể trả lại cho ngươi; đến kỳ kẻ công bình sống lại, ngươi sẽ được trả.

Ví dụ về tiệc yến lớn

(Mat 22:1-10)

15 Một người đồng tiệc nghe lời đó, thì thưa Ngài rằng: Phước cho kẻ sẽ được ăn bánh trong nước Đức Chúa Trời! 16 Nhưng Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Có người kia dọn tiệc lớn, mời nhiều người ăn. 17 Khi đến giờ ăn, sai đầy tớ mình đi nói với những kẻ được mời rằng: Hãy đến, mọi sự đã sẵn rồi. 18 Song họ đồng tình xin kiếu hết. Người thứ nhứt nói rằng: Tôi có mua một đám ruộng, cần phải đi coi; xin cho tôi kiếu. 19 Kẻ khác rằng: Tôi có mua năm cặp bò, phải đi xem thử; xin cho tôi kiếu. 20 Kẻ khác nữa rằng: Tôi mới cưới vợ, vậy tôi đi không được. 21 Đầy tớ trở về, trình việc đó cho chủ mình. Chủ bèn nổi giận, biểu đầy tớ rằng: Hãy đi mau ra ngoài chợ, và các đường phố, đem những kẻ nghèo khó, tàn tật, đui, què vào đây. 22 Sau lại đầy tớ trình rằng: Thưa chủ, điều chủ dạy, đã làm rồi, mà hãy còn thừa chỗ. 23 Chủ nhà lại biểu rằng: Hãy ra ngoài đường và dọc hàng rào, gặp ai thì ép mời vào, cho được đầy nhà ta. 24 Vì, ta nói cùng các ngươi, trong những kẻ đã mời trước, không có ai được nếm bữa tiệc của ta đâu.

Các điều yếu cần để làm môn đồ Đức Chúa Jêsus

(Mat 10:37,38)

25 Có đoàn dân đông cùng đi với Đức Chúa Jêsus; Ngài xây lại cùng họ mà phán rằng: 26 Nếu có ai đến theo ta mà không ghét cha mẹ, vợ con, anh em, chị em mình, và chính sự sống mình nữa, thì không được làm môn đồ ta. 27 Còn ai không vác thập tự giá mình mà theo ta, cũng không được làm môn đồ ta.
28 Vả, trong các ngươi có ai là người muốn xây một cái tháp, mà trước không ngồi tính phí tổn cho biết mình có đủ của đặng làm xong việc cùng chăng sao? 29 E khi đã xây nền rồi, không làm xong được, thì mọi người thấy liền chê cười, 30 và rằng: Người nầy khởi công xây, mà không thể làm xong được! 31 Hay là có vua nào đi đánh trận cùng vua khác, mà trước không ngồi bàn luận xem mình đem đi một muôn lính có thể địch nổi vua kia đem hai muôn cùng chăng sao? 32 Bằng chẳng nổi, khi vua kia còn ở xa, sai sứ đi xin hòa. 33 Như vậy, nếu ai trong các ngươi không bỏ mọi sự mình có, thì không được làm môn đồ ta.
34 Muối là giống tốt, nhưng nếu muối mất mặn, thì lấy chi làm cho nó mặn lại được? 35 Không dùng chi được cho ruộng hoặc cho phân; người ta phải bỏ nó ra ngoài. Ai có tai mà nghe, hãy nghe!

14

在安息日治好水肿病人

1安息日,耶稣到一个法利赛人的领袖家里去吃饭,他们就窥探他。 2这时在他面前有一个患水肿病的人。 3耶稣回答律法师和法利赛人,说:“安息日治病合不合法?” 4他们却不说话。耶稣扶着那人,治好了他,叫他走了。 5耶稣对他们说:“你们中间谁有儿子或有牛在安息日掉在井里,不立刻拉他上来呢?” 6他们对这些事不能反驳。

对客人和主人的教导

7耶稣见所请的客人选择首位,就用比喻对他们说: 8“你被人请去赴婚宴,不要坐在首位上,恐怕主人请了比你尊贵的客人, 9请了你和他的那人前来,对你说:‘请让座给这一位吧。’你就羞羞惭惭地退到末位去了。 10你被请的时候,去坐在末位上,好让主人来对你说:‘朋友,请上座。’那时,你在同席的人面前就有光彩了。 11因为凡自高的,必降为卑;自甘卑微的,必升为高。”
12耶稣又对请他的人说:“你准备午饭或晚餐,不要请你的朋友、弟兄、亲属和富足的邻舍,免得他们回请你,你就得了报答。 13你摆设宴席,倒要请那贫穷的、残疾的、瘸腿的、失明的, 14你就有福了!因为他们没有什么可报答你。到义人复活的时候,你要得到报答。”

大宴席的比喻

(太22.1-10)

15同席的有一人听见这些话,就对耶稣说:“在上帝国里吃饭的有福了!” 16耶稣对他说:“有人摆设大宴席,请了许多客人。 17到了坐席的时候,他打发仆人去对所请的人说:‘请来吧!样样都已齐备了。’ 18众人异口同声地推辞。头一个对他说:‘我买了一块地,必须去看看。请你准我辞了。’ 19另一个说:‘我买了五对牛,要去试一试。请你准我辞了。’ 20又有一个说:‘我才娶了妻子,所以不能去。’ 21那仆人回来,把这些事都告诉了主人。这家的主人就发怒,对仆人说:‘快出去,到城里大街小巷,领那贫穷的、残疾的、失明的、瘸腿的来。’ 22仆人说:‘主啊,你所吩咐的已经办了,还有空位。’ 23主人对仆人说:‘你出去,到大街小巷强拉人进来,坐满我的屋子。 24我告诉你们,先前所请的人没有一个可以尝到我的宴席。’”

作门徒的代价

(太10.37-38)

25有一大群人和耶稣同行。他转过来对他们说: 26“无论什么人到我这里来,若不爱我胜过爱自己的父母、妻子、儿女、兄弟、姊妹,甚至自己的性命,就不能作我的门徒。 27凡不背着自己的十字架来跟从我的,也不能作我的门徒。 28你们哪一个要盖一座楼,不先坐下来计算费用,看能不能盖成? 29免得安了地基,不能盖成,看见的人都笑话他,说: 30‘这个人开了工,却不能完工。’ 31或是一个王出去和别的王打仗,岂不先坐下来酌量,他能不能用一万兵去抵抗那领二万兵来攻打他的吗? 32若是不能,他就趁敌人还远的时候,派使者去谈和平的条件。 33这样,你们无论什么人,若不撇下一切所有的,就不能作我的门徒。”

失味的盐

(太5.13;可9.50)

34“盐本是好的;盐若失了味,怎能叫它再咸呢? 35或用在田里,或堆在粪里,都不合适,只好丢在外面。有耳可听的,就应当听!”