4

Thí dụ về nước thiên đàng

(Mat 13:1-23,31-32; Lu 8:1-18; 13:18-19)

1 Đức Chúa Jêsus lại khởi sự giảng dạy nơi bờ biển; có một đoàn dân đông lắm nhóm lại xung quanh Ngài, Ngài bước lên trong một chiếc thuyền và ngồi đó, còn cả đoàn dân thì ở trên đất nơi mé biển. 2 Ngài lấy thí dụ dạy dỗ họ nhiều điều, và trong khi dạy, Ngài phán rằng:
3 Hãy nghe. Có người gieo giống đi ra đặng gieo. 4 Khi đương gieo, một phần giống rơi dọc đường, chim đến ăn hết. 5 Một phần khác rơi nhằm nơi đất đá sỏi, chỉ có ít đất thịt, tức thì mọc lên, vì bị lấp không sâu; 6 nhưng khi mặt trời đã mọc, thì bị đốt, và bởi không có rễ, nên phải héo. 7 Một phần khác rơi nhằm bụi gai; gai mọc rậm lên làm cho nghẹt ngòi, và không kết quả. 8 Một phần khác nữa rơi nhằm nơi đất tốt, thì kết quả, lớn lên và nẩy nở ra; một hột ra ba chục, hột khác sáu chục, hột khác một trăm. 9 Ngài lại phán rằng: Ai có tai mà nghe, hãy nghe!
10 Khi Đức Chúa Jêsus ở một mình, những kẻ xung quanh Ngài cùng mười hai sứ đồ hỏi Ngài về các lời thí dụ. 11 Ngài phán rằng: Sự mầu nhiệm của nước Đức Chúa Trời đã tỏ ra cho các ngươi; nhưng về phần người ngoài, thì dùng cách thí dụ để dạy mọi sự, 12 hầu cho họ xem thì xem mà không thấy, nghe thì nghe mà không hiểu; e họ hối cải mà được tha tội chăng.
13 Đoạn, Ngài phán rằng: Các ngươi không hiểu thí dụ ấy sao? Vậy thì thế nào hiểu mọi thí dụ được? 14 Người gieo giống ấy là gieo đạo. 15 Những kẻ ở dọc đường là kẻ đã chịu đạo gieo nơi mình; nhưng vừa mới nghe đạo, tức thì quỉ Sa-tan đến, cướp lấy đạo đã gieo trong lòng họ đi. 16 Cũng vậy, những người chịu giống gieo nơi đất đá sỏi, là những kẻ nghe đạo, liền vui mừng chịu lấy; 17 song vì trong lòng họ không có rễ, chỉ tạm thời mà thôi, nên nỗi gặp khi vì cớ đạo mà xảy ra sự cực khổ, bắt bớ, thì liền vấp phạm. 18 Còn những kẻ chịu giống gieo nơi bụi gai, là kẻ đã nghe đạo; 19 song sự lo lắng về đời nầy, sự mê đắm về giàu sang, và các sự tham muốn khác thấu vào lòng họ, làm cho nghẹt ngòi đạo, và trở nên không trái. 20 Nhưng, những người chịu giống gieo vào nơi đất tốt, là kẻ nghe đạo, chịu lấy và kết quả, một hột ra ba chục, hột khác sáu chục, hột khác một trăm.
21 Ngài lại phán cùng họ rằng: Có ai đem đèn để dưới cái thùng hoặc dưới cái giường chăng? Há chẳng phải để trên chân đèn sao? 22 Vì chẳng có điều chi kín mà không phải lộ ra, chẳng có điều chi giấu mà không phải rõ ràng. 23 Nếu ai có tai mà nghe, hãy nghe!
24 Ngài lại phán rằng: Hãy cẩn thận về điều mình nghe. Người ta sẽ đong cho các ngươi bằng lường các ngươi đã đong cho, và thêm vào đó nữa. 25 Vì sẽ ban thêm cho kẻ nào có; nhưng kẻ nào không có, sẽ bị cất lấy điều mình đã có.
26 Ngài lại phán rằng: Nước Đức Chúa Trời cũng như một người vãi giống xuống đất; 27 người ngủ hay dậy, đêm và ngày, giống cứ nẩy chồi mọc lên, mà người không biết thể nào. 28 Vì đất tự sanh ra hoa lợi: Ban đầu là cây, kế đến bông, đoạn bông kết thành hột. 29 Khi hột đã chín, người ta liền tra lưỡi hái vào, vì mùa gặt đã đến.
30 Ngài lại phán rằng: Chúng ta sánh nước Đức Chúa Trời với chi, hay lấy thí dụ nào mà tỏ ra? 31 Nước ấy giống như một hột cải: Khi người ta gieo, nó nhỏ hơn hết các hột giống trên đất; 32 song khi gieo rồi, nó mọc lên, trở nên lớn hơn mọi thứ rau, và nứt ra nhành lớn, đến nỗi chim trời núp dưới bóng nó được.
33 Ấy bởi nhiều lời thí dụ như cách ấy mà Ngài giảng đạo cho họ, tùy theo sức họ nghe được. 34 Ngài chẳng hề giảng cho chúng mà không dùng thí dụ; nhưng, khi ở riêng, Ngài cắt nghĩa hết cho môn đồ mình.

Bị bão giữa biển

(Mat 8:23-27; Lu 8:22-25)

35 Đến chiều ngày ấy, Ngài phán cùng môn đồ rằng: Chúng ta hãy qua bờ bên kia. 36 Khi cho dân chúng tan về rồi, Đức Chúa Jêsus cứ ở trong thuyền, và môn đồ đưa Ngài đi; cũng có các thuyền khác cùng đi nữa. 37 Vả, có cơn bão lớn nổi lên, sóng tạt vào thuyền, đến nỗi gần đầy nước; 38 nhưng Ngài đương ở đằng sau lái, dựa gối mà ngủ. Môn đồ thức Ngài dậy mà thưa rằng: Thầy ôi, thầy không lo chúng ta chết sao? 39 Ngài bèn thức dậy, quở gió và phán cùng biển rằng: Hãy êm đi, lặng đi! Gió liền dứt và đều yên lặng như tờ. 40 Đoạn, Ngài phán cùng môn đồ rằng: Sao các ngươi sợ? Chưa có đức tin sao? 41 Môn đồ kinh hãi lắm, nói với nhau rằng: Vậy thì người nầy là ai, mà gió và biển cũng đều vâng lịnh người?

4

撒种的比喻

(太13.1-9;路8.4-8)

1耶稣又在海边教导人。有一大群人到他那里聚集,他只好上船坐下。船在海里,众人都靠近海,站在岸上。 2耶稣就用许多比喻教导他们。在教导的时候,他对他们说: 3“你们听啊,有一个撒种的出去撒种。 4他撒的时候,有的落在路旁,飞鸟来把它吃掉了。 5有的落在土浅的石头地上,因为土不深,很快就长出苗来, 6太阳出来一晒,因为没有根就枯干了。 7有的落在荆棘里,荆棘长起来,把它挤住了,就结不出果实。 8又有的落在好土里,就发芽长大,结出果实,有三十倍的,有六十倍的,有一百倍的。” 9耶稣又说:“有耳可听的,就应当听!”

用比喻的目的

(太13.10-17;路8.9-10)

10耶稣独自一人的时候,跟随他的人和十二使徒问他这些比喻的意思。 11耶稣对他们说:“上帝国的奥秘只让你们知道,若是对外人讲,凡事就用比喻, 12
  他们看了又看,却看不清,
  听了又听,却不明白,
  免得他们回转过来,获得赦免。”

解释撒种的比喻

(太13.18-23;路8.11-15)

13耶稣又对他们说:“你们不明白这比喻吗?这样怎能明白一切的比喻呢? 14撒种的人所撒的就是道。 15那撒在路旁的种子,就是人听了道,撒但立刻来,把撒在他们心里的道夺了去。 16那撒在石头地上的,就是人听了道,立刻欢喜领受, 17因心里没有根,不过是暂时的,一旦为道遭受患难或迫害,立刻就跌倒。 18还有那撒在荆棘里的,就是人听了道, 19后来有世上的忧虑、钱财的迷惑,和别样的私欲进来,把道挤住了,结不出果实。 20那撒在好土里的,就是人听了道,领受了,并且结了果实,有三十倍的,有六十倍的,有一百倍的。”

斗下的灯

(路8.16-18)

21耶稣又对他们说:“人拿灯来,难道是要放在斗底下,床底下,而不放在灯台上吗? 22因为掩藏的事没有不显出来的,隐瞒的事也没有不露出来的。 23有耳可听的,就应当听!”
24他又说:“你们要留心所听的。你们用什么量器来量,也将要用什么来量给你们,并且要多给你们。 25因为有的,还要给他;没有的,连他所有的也要夺去。”

种子长大的比喻

26耶稣又说:“上帝的国如同人把种子撒在地上, 27黑夜睡觉,白日起来,这种子就发芽生长,那人却不知道如何会这样。 28土地自然而然地出产五谷,先发苗,后长穗,然后穗上结成饱满的谷子。 29五谷熟了,就用镰刀去割,因为收成的时候到了。”

芥菜种的比喻

(太13.31-32;路13.18-19)

30耶稣又说:“我们可用什么来比拟上帝的国呢?可用什么比喻来说明呢? 31它像一粒芥菜种,种在地里的时候,虽比地上所有的种子都小, 32但种下去以后,它长起来,比各样的菜都大,又长出大枝,以致天上的飞鸟可以在它的荫下筑巢。”

用比喻讲道

(太13.34-35)

33耶稣用许多这样的比喻,照他们所能听的,对他们讲道; 34若不用比喻,他就不对他们讲,但私下没有人的时候,就把一切的道讲给门徒听。

平静风和海

(太8.23-27;路8.22-25)

35那天晚上,耶稣对门徒说:“我们渡到对岸去吧。” 36门徒离开众人,耶稣已在船上,他们就请他一同去;也有别的船和他同行。 37忽然狂风大作,波浪打入船内,以致船灌满了水。 38耶稣在船尾上,枕着枕头睡觉。门徒叫醒他,说:“老师!我们快没命了,你不管吗?” 39耶稣醒了,斥责那风,向海说:“住了吧!静了吧!”风就止住,大大平静了。 40耶稣对他们说:“为什么胆怯?你们还没有信心吗?” 41他们就非常惧怕,彼此说:“这到底是谁?连风和海都听从他。”