7

Sự rửa tay

(Mat 15:1-20)

1 Bấy giờ các người Pha-ri-si và mấy thầy thông giáo từ thành Giê-ru-sa-lem đến, nhóm lại cùng Đức Chúa Jêsus, 2 thấy một vài môn đồ Ngài dùng tay chưa tinh sạch mà ăn, nghĩa là không rửa tay. 3 Vả, người Pha-ri-si và người Giu-đa thường giữ lời truyền khẩu của người xưa, nếu không rửa tay cẩn thận thì không ăn; 4 khi họ ở chợ về, nếu không rửa cũng không ăn. Họ lại còn theo lời truyền khẩu mà giữ nhiều sự khác nữa, như rửa chén và bình bằng đất hoặc bằng đồng. 5 Vậy, các người Pha-ri-si và các thầy thông giáo hỏi Ngài rằng: Sao môn đồ thầy không giữ lời truyền khẩu của người xưa, dùng tay chưa tinh sạch mà ăn như vậy? 6 Ngài đáp rằng: Hỡi kẻ giả hình, Ê-sai đã nói tiên tri về việc các ngươi phải lắm, như có chép rằng:
 Dân nầy lấy môi miếng tôn kính ta,
 Nhưng lòng chúng nó cách xa ta lắm.
7 Sự chúng nó thờ lạy ta là vô ích,
 Vì chúng nó dạy theo những điều răn mà chỉ bởi người ta đặt ra.
8 Các ngươi bỏ điều răn của Đức Chúa Trời, mà giữ lời truyền khẩu của loài người!
9 Ngài cũng phán cùng họ rằng: Các ngươi bỏ hẳn điều răn của Đức Chúa Trời, đặng giữ theo lời truyền khẩu của mình. 10 Vì Môi-se có nói: Hãy tôn kính cha mẹ ngươi; lại nói: Ai rủa sả cha mẹ, thì phải bị giết. 11 Nhưng các ngươi nói rằng: Nếu ai nói với cha hay mẹ mình rằng: Mọi điều tôi sẽ giúp cha mẹ được, thì đã là co-ban (nghĩa là sự dâng cho Đức Chúa Trời), 12 vậy người ấy không được phép giúp cha mẹ mình sự gì nữa; 13 dường ấy, các ngươi lấy lời truyền khẩu mình lập ra mà bỏ mất lời Đức Chúa Trời. Các ngươi còn làm nhiều việc khác nữa giống như vậy.
14 Bấy giờ, Ngài lại kêu đoàn Dan mà phán rằng: Các ngươi ai nấy hãy nghe ta và hiểu: 15 Chẳng sự gì từ ngoài người vào trong có thể làm dơ dáy người được; nhưng sự gì từ trong người ra, đó là sự làm dơ dáy người. 17 Khi Ngài vào trong nhà, cách xa đoàn dân rồi, môn đồ hỏi Ngài về lời thí dụ ấy. 18 Ngài phán rằng: Vậy chớ các ngươi cũng không có trí khôn sao? Chưa hiểu chẳng có sự gì ở ngoài vào trong người mà làm dơ dáy người được sao? 19 Vả, sự đó không vào lòng người, nhưng vào bụng, rồi bị bỏ ra nơi kín đáo, như vậy làm cho mọi đồ ăn được sạch. 20 Vậy, Ngài phán: Hễ sự gì từ người ra, đó là sự làm dơ dáy người! 21 Vì thật là tự trong, tự lòng người mà ra những ác tưởng, sự dâm dục, trộm cướp, giết người, 22 tà dâm, tham lam, hung ác, gian dối, hoang đàng, con mắt ganh đố, lộng ngôn, kiêu ngạo, điên cuồng. 23 Hết thảy những điều xấu ấy ra từ trong lòng thì làm cho dơ dáy người.

Người đàn bà Ca-na-an

(Mat 15:21-28)

24 Đoạn, Ngài từ đó đi đến bờ cõi thành Ty-rơ và thành Si-đôn. Ngài vào một cái nhà, không muốn cho ai biết mình, song không thể ẩn được. 25 Vì có một người đàn bà, con gái người bị tà ma ám, đã nghe nói về Ngài, tức thì vào gieo mình dưới chân Ngài. 26 Đàn bà ấy là người Gờ-réc, dân Sy-rô-phê-ni-xi. Người xin Ngài đuổi quỉ ra khỏi con gái mình. 27 Đức Chúa Jêsus phán cùng người rằng: Hãy để con cái ăn no nê trước đã; vì không lẽ lấy bánh của con cái quăng cho chó. 28 Song người đáp lại rằng: Lạy Chúa, hẳn vậy rồi; nhưng mà chó dưới bàn ăn mấy miếng bánh vụn của con cái. 29 Ngài bèn phán: Hãy đi, vì lời ấy, quỉ đã ra khỏi con gái ngươi rồi. 30 Khi người trở về nhà, thấy đứa trẻ nằm trên giường, và quỉ đã bị đuổi khỏi.

Người điếc

31 Đức Chúa Jêsus lìa bờ cõi thành Ty-rơ, qua thành Si-đôn và trải địa phận Đê-ca-bô-lơ, đến biển Ga-li-lê. 32 Người ta đem một người điếc và ngọng đến cùng Ngài, xin Ngài đặt tay trên người. 33 Ngài đem riêng người ra, cách xa đám đông, rồi để ngón tay vào lỗ tai người, và thấm nước miếng xức lưỡi người. 34 Đoạn, Ngài ngửa mặt lên trời, thở ra mà phán cùng người rằng: Ép-pha-ta! nghĩa là: Hãy mở ra! 35 Tức thì tai được mở ra, lưỡi được thong thả, người nói rõ ràng. 36 Đức Chúa Jêsus cấm chúng chớ nói điều đó cùng ai; song Ngài càng cấm, người ta lại càng nói đến nữa. 37 Chúng lại lấy làm lạ quá đỗi, mà rằng: Ngài làm mọi việc được tốt lành: Khiến kẻ điếc nghe, kẻ câm nói vậy!

7

论古人的传统

(太15.1-20)

1有法利赛人和几个从耶路撒冷来的文士聚集到耶稣那里。 2他们曾看见他的门徒中有人用不洁净的手,就是没有洗的手吃饭。 3法利赛人和所有的犹太人都拘守古人的传统,若不按规矩洗手就不吃饭; 4从市场来,若不洗净也不吃饭;他们还拘守好些别的规矩,如洗杯、罐、铜器、床铺等。 5法利赛人和文士问他说:“你的门徒为什么不照古人的传统,竟然用不洁净的手吃饭呢?” 6耶稣对他们说:“以赛亚指着你们假冒为善的人所预言的说得好。如经上所记:
  ‘这百姓用嘴唇尊敬我,
  他们的心却远离我。
  7他们把人的规条当作教义教导人;
  他们拜我也是枉然。’
8你们是离弃上帝的诫命,拘守人的传统。” 9耶稣又说:“你们诚然是废弃上帝的诫命,为要守自己的传统。 10摩西说:‘当孝敬父母’;又说:‘咒骂父母的,必须处死。’ 11你们倒说:‘人若对父母说:我所当供奉你的已经作了各耳板’(各耳板就是奉献的意思), 12你们就容许他不必再奉养父母。 13这就是你们藉着继承传统,废了上帝的话。你们还做许多这样的事。”
14耶稣又叫众人来,对他们说:“你们都要听我的话,也要明白。 15从外面进去的不能玷污人,惟有从里面出来的才玷污人。 17耶稣离开众人,进了屋子,门徒就问他这比喻的意思。 18耶稣对他们说:“你们也是这样不明白吗?难道你们不了解,凡从外面进去的不能玷污人吗? 19因为不是进入他的心,而是进入他的肚子,又排入厕所。”(这是说,各样的食物都是洁净的。) 20耶稣又说:“从人里面出来的,那才玷污人; 21因为从人心里发出种种恶念,如淫乱、偷盗、凶杀、 22奸淫、贪婪、邪恶、诡诈、淫荡、嫉妒、毁谤、骄傲、狂妄。 23这一切的恶都是从里面出来,且能玷污人。”

腓尼基妇人的信心

(太15.21-28)

24耶稣从那里起身,往推罗境内去,进了一家,他不愿意人知道,却隐藏不住。 25立刻有一个妇人,她的小女儿被污灵附着,一听见耶稣的事,就来俯伏在他脚前。 26这妇人是希腊人,属叙利亚腓尼基族。她求耶稣从她女儿身上赶出那鬼。 27耶稣对她说:“让孩子们先吃饱,拿孩子的饼丢给小狗吃是不妥的。” 28妇人回答:“主啊,桌子底下的小狗也吃小孩子的碎屑呀!” 29耶稣对她说:“凭着这句话,你回去吧,鬼已经离开你的女儿了。” 30她就回家去,见小孩子躺在床上,鬼已经出去了。

耶稣治好耳聋舌结的人

31耶稣又离开了推罗地区,经过西顿,就从低加坡里境内来到加利利海 32有人带着一个耳聋舌结的人来见耶稣,求他为他按手。 33耶稣领他离开众人,到一边去,就用指头探他的耳朵,吐唾沫抹他的舌头, 34望天叹息,对他说:“以法大!”就是说“开了吧!” 35他的耳朵立刻开了,舌结也解了,他说话也清楚了。 36耶稣嘱咐他们不要告诉人;但他越嘱咐,他们越发传扬。 37众人分外惊奇,说:“他所做的事样样都好,他甚至使聋子听见,哑巴说话。”