7

Sự rửa tay

(Mat 15:1-20)

1 Bấy giờ các người Pha-ri-si và mấy thầy thông giáo từ thành Giê-ru-sa-lem đến, nhóm lại cùng Đức Chúa Jêsus, 2 thấy một vài môn đồ Ngài dùng tay chưa tinh sạch mà ăn, nghĩa là không rửa tay. 3 Vả, người Pha-ri-si và người Giu-đa thường giữ lời truyền khẩu của người xưa, nếu không rửa tay cẩn thận thì không ăn; 4 khi họ ở chợ về, nếu không rửa cũng không ăn. Họ lại còn theo lời truyền khẩu mà giữ nhiều sự khác nữa, như rửa chén và bình bằng đất hoặc bằng đồng. 5 Vậy, các người Pha-ri-si và các thầy thông giáo hỏi Ngài rằng: Sao môn đồ thầy không giữ lời truyền khẩu của người xưa, dùng tay chưa tinh sạch mà ăn như vậy? 6 Ngài đáp rằng: Hỡi kẻ giả hình, Ê-sai đã nói tiên tri về việc các ngươi phải lắm, như có chép rằng:
 Dân nầy lấy môi miếng tôn kính ta,
 Nhưng lòng chúng nó cách xa ta lắm.
7 Sự chúng nó thờ lạy ta là vô ích,
 Vì chúng nó dạy theo những điều răn mà chỉ bởi người ta đặt ra.
8 Các ngươi bỏ điều răn của Đức Chúa Trời, mà giữ lời truyền khẩu của loài người!
9 Ngài cũng phán cùng họ rằng: Các ngươi bỏ hẳn điều răn của Đức Chúa Trời, đặng giữ theo lời truyền khẩu của mình. 10 Vì Môi-se có nói: Hãy tôn kính cha mẹ ngươi; lại nói: Ai rủa sả cha mẹ, thì phải bị giết. 11 Nhưng các ngươi nói rằng: Nếu ai nói với cha hay mẹ mình rằng: Mọi điều tôi sẽ giúp cha mẹ được, thì đã là co-ban (nghĩa là sự dâng cho Đức Chúa Trời), 12 vậy người ấy không được phép giúp cha mẹ mình sự gì nữa; 13 dường ấy, các ngươi lấy lời truyền khẩu mình lập ra mà bỏ mất lời Đức Chúa Trời. Các ngươi còn làm nhiều việc khác nữa giống như vậy.
14 Bấy giờ, Ngài lại kêu đoàn Dan mà phán rằng: Các ngươi ai nấy hãy nghe ta và hiểu: 15 Chẳng sự gì từ ngoài người vào trong có thể làm dơ dáy người được; nhưng sự gì từ trong người ra, đó là sự làm dơ dáy người. 17 Khi Ngài vào trong nhà, cách xa đoàn dân rồi, môn đồ hỏi Ngài về lời thí dụ ấy. 18 Ngài phán rằng: Vậy chớ các ngươi cũng không có trí khôn sao? Chưa hiểu chẳng có sự gì ở ngoài vào trong người mà làm dơ dáy người được sao? 19 Vả, sự đó không vào lòng người, nhưng vào bụng, rồi bị bỏ ra nơi kín đáo, như vậy làm cho mọi đồ ăn được sạch. 20 Vậy, Ngài phán: Hễ sự gì từ người ra, đó là sự làm dơ dáy người! 21 Vì thật là tự trong, tự lòng người mà ra những ác tưởng, sự dâm dục, trộm cướp, giết người, 22 tà dâm, tham lam, hung ác, gian dối, hoang đàng, con mắt ganh đố, lộng ngôn, kiêu ngạo, điên cuồng. 23 Hết thảy những điều xấu ấy ra từ trong lòng thì làm cho dơ dáy người.

Người đàn bà Ca-na-an

(Mat 15:21-28)

24 Đoạn, Ngài từ đó đi đến bờ cõi thành Ty-rơ và thành Si-đôn. Ngài vào một cái nhà, không muốn cho ai biết mình, song không thể ẩn được. 25 Vì có một người đàn bà, con gái người bị tà ma ám, đã nghe nói về Ngài, tức thì vào gieo mình dưới chân Ngài. 26 Đàn bà ấy là người Gờ-réc, dân Sy-rô-phê-ni-xi. Người xin Ngài đuổi quỉ ra khỏi con gái mình. 27 Đức Chúa Jêsus phán cùng người rằng: Hãy để con cái ăn no nê trước đã; vì không lẽ lấy bánh của con cái quăng cho chó. 28 Song người đáp lại rằng: Lạy Chúa, hẳn vậy rồi; nhưng mà chó dưới bàn ăn mấy miếng bánh vụn của con cái. 29 Ngài bèn phán: Hãy đi, vì lời ấy, quỉ đã ra khỏi con gái ngươi rồi. 30 Khi người trở về nhà, thấy đứa trẻ nằm trên giường, và quỉ đã bị đuổi khỏi.

Người điếc

31 Đức Chúa Jêsus lìa bờ cõi thành Ty-rơ, qua thành Si-đôn và trải địa phận Đê-ca-bô-lơ, đến biển Ga-li-lê. 32 Người ta đem một người điếc và ngọng đến cùng Ngài, xin Ngài đặt tay trên người. 33 Ngài đem riêng người ra, cách xa đám đông, rồi để ngón tay vào lỗ tai người, và thấm nước miếng xức lưỡi người. 34 Đoạn, Ngài ngửa mặt lên trời, thở ra mà phán cùng người rằng: Ép-pha-ta! nghĩa là: Hãy mở ra! 35 Tức thì tai được mở ra, lưỡi được thong thả, người nói rõ ràng. 36 Đức Chúa Jêsus cấm chúng chớ nói điều đó cùng ai; song Ngài càng cấm, người ta lại càng nói đến nữa. 37 Chúng lại lấy làm lạ quá đỗi, mà rằng: Ngài làm mọi việc được tốt lành: Khiến kẻ điếc nghe, kẻ câm nói vậy!

7

Tơlơi Phiăn Ƀing Pharisai

(Mathiơ 15:1-9)

1Hơmâo ƀing Pharisai hăng đơđa ƀing nai pơtô tơlơi juăt rai mơ̆ng plei Yerusalaim pơƀut glaĭ jum dar Yêsu, 2laih anŭn ƀuh đơđa ƀing ding kơna Yêsu ƀơ̆ng huă hăng tơngan “grĭ grañ” kiăng laĭ ƀu rao ôh. 3Tui hăng tơlơi phiăn ƀing kŏng tha, ƀing Pharisai hăng abih bang ƀing Yehudah ƀu ƀơ̆ng huă ôh tơdah ƀing gơñu ƀu rao ôh tơngan gơñu tui hăng tơlơi phiăn. 4Tơdang ƀing gơñu glaĭ mơ̆ng anih sĭ mơnia, ƀing gơñu ƀu ƀơ̆ng huă ôh tơdah ƀing gơñu ƀu rao tơngan hlâo. Laih anŭn ƀing gơñu ăt djă̱ pioh hơdôm tơlơi phiăn mơnuih mơnam pơkŏn dơ̆ng mơ̆n, kar hăng bruă rao khul kơčŏk, ge̱t laih anŭn gŏ amŏ.
5Tui anŭn, ƀing Pharisai hăng ƀing nai pơtô tơlơi juăt tơña kơ Yêsu tui anai, “Yua hơget ƀing ding kơna Ih ƀu hơdip tui hăng tơlơi phiăn kŏng tha đưm samơ̆ ƀing gơñu ƀơ̆ng huă hăng tơngan ‘grĭ grañ’ lĕ?”
6Yêsu laĭ glaĭ tui anai, “Pô pơala Yesayah jing djơ̆ yơh tơdang ñu laĭ lui hlâo kơ tơlơi ƀing gih pơlŏm ƀlŏr tui anai,
  “ ‘Ƀing mơnuih anai kơnơ̆ng kơkuh pơpŭ kơ Kâo hăng tơƀông gơñu đôč
   samơ̆ pran jua gơñu dŏ ataih biă mă mơ̆ng Kâo.
  7Tơlơi ƀing gơñu kơkuh pơpŭ kơ Kâo jing hĭ đôč đač
   yuakơ ƀing gơñu pơtô tơlơi phiăn mơnuih pơčeh mă đôč
   kiăng kơ arăng pơmĭn tơlơi phiăn anŭn jing hơdôm tơlơi juăt Kâo.’
8“Ƀing gih hơmâo lui hĭ laih hơdôm tơlơi Ơi Adai pơtă laih anŭn tui gưt hơdôm tơlơi phiăn mơnuih mơnam.”
9Laih anŭn Ñu laĭ dơ̆ng kơ ƀing gơñu tui anai, “Ƀing gih rơgơi biă mă pioh hĭ sa bơnăh hơdôm tơlơi Ơi Adai pơđar kiăng kơ ngă tui hơdôm tơlơi phiăn gih pô! 10Yuakơ Môseh laĭ laih tui anai, ‘Pơpŭ bĕ kơ amĭ ama gih’ laih anŭn ‘Hlơi pô hơtŏm păh kơ amĭ ama ñu, ñu anŭn khŏm tŭ tơlơi djai yơh.’ 11Samơ̆ ƀing gih pơtô pơblang kơ tơlơi tơdah hlơi pô laĭ kơ amĭ ƀôdah ama ñu tui anai, ‘Hơget gơnam djru kơ ih, jing gơnam ih hơmâo tŭ mă mơ̆ng kâo, jing gơnam Korban yơh’ kiăng laĭ gơnam anŭn jao pơyơr kơ Ơi Adai laih, 12giŏng anŭn ƀing gih ƀu brơi kơ pô anŭn ngă tơlơi bruă kiăng kơ djru brơi amĭ ƀôdah ama gơ̆ ôh. 13Tui anŭn, ƀing gih mă pơđuaĭ hĭ laih tơlơi yom pơphan boh hiăp Ơi Adai hăng ngă tui tơlơi phiăn gih pô, jing tơlơi phiăn ƀing gih hơmâo pơčeh rai laih. Laih anŭn ƀing gih ăt ngă lu tơlơi bruă pơkŏn hrup hăng anŭn mơ̆n.”

Khul Gơnam Pơgrĭ Hĭ Mơnuih

(Mathiơ 15:10-20)

14Giŏng anŭn, Yêsu iâu ƀing mơnuih lu rai pơ Ñu dơ̆ng hăng laĭ tui anai, “Hơmư̆ Kâo bĕ, Ơ abih bang ƀing gih, laih anŭn brơi thâo hluh tơlơi anai bĕ. 15Ƀu hơmâo gơnam hơget ôh mơ̆ng gah rơngiao mŭt amăng mơnuih hăng pơgrĭ hĭ ñu. Samơ̆ gơnam hơget tơbiă mơ̆ng mơnuih yơh jing tơlơi ngă brơi kơ ñu jing hĭ ‘grĭ grañ.’ 16Hlơi pô hơmâo tơngia kiăng kơ hơmư̆, brơi kơ ñu pơđi̱ng hơmư̆ bĕ.”
17Tơdơi kơ Yêsu đuaĭ hĭ laih mơ̆ng ƀing mơnuih lu laih anŭn mŭt amăng sang, ƀing ding kơna Ñu tơña kơ Yêsu kơ tơlơi pơhơmutu anŭn yơh. 18Yêsu tơña kơ ƀing gơñu tui anai, “Ƀing gih aka ƀu thâo hluh ôh hă? Ƀu hơmâo gơnam hơget ôh mŭt pơ mơnuih mơ̆ng gah rơngiao dưi ngă brơi kơ ñu jing hĭ ‘grĭ grañ.’ 19Yuakơ gơnam anŭn ƀu mŭt pơ pran jua ôh samơ̆ mŭt nao truh pơ hlŭng ñu, giŏng anŭn mơ̆ng hlŭng anŭn tơbiă pơ gah rơngiao kơ drơi jan yơh.” Tơdang Yêsu laĭ tui anŭn, Ñu yap kơ abih bang gơnam ƀơ̆ng jing “rơgoh” yơh.
20Laih anŭn Yêsu laĭ dơ̆ng tui anai, “Hơget gơnam tơbiă mơ̆ng mơnuih yơh ngă kơ ñu jing hĭ ‘grĭ grañ.’ 21Kâo laĭ tui anŭn yuakơ mơ̆ng gah lăm yơh, jing mơ̆ng jua pơmĭn mơnuih mơnam tơbiă rai tơlơi pơmĭn soh sat, tơlơi ngă pyu pơde, tơlơi klĕ dŏp, tơlơi pơdjai mơnuih, tơlơi klĕ pyu, 22tơlơi hưp ham, tơlơi ƀrưh mơhiăh, tơlơi pleč ƀlŏr, tơlơi hơtŏh djraĭ, tơlơi ga̱r, tơlơi pơhiăp rơkŭt, tơlơi pơgao pơang laih anŭn tơlơi mlŭk. 23Abih bang tơlơi sat anŭn tơbiă rai mơ̆ng gah lăm laih anŭn ngă brơi kơ mơnuih mơnam jing hĭ ‘grĭ grañ’ yơh.”

Pô Đah Kơmơi Tuai Đaŏ Sĭt Kơ Yêsu

(Mathiơ 15:21-28)

24Yêsu đuaĭ hĭ mơ̆ng anih anŭn laih anŭn nao amăng tring plei Tir hăng plei Sidôn. Ñu mŭt pơ sa boh sang laih anŭn ƀu kiăng kơ arăng thâo ôh, samơ̆ Ñu ƀu thâo hơgŏm hĭ ôh. 25Sĭt yơh, tơdang hơmư̆ hing kơ Yêsu, sa čô đah kơmơi, jing pô hơmâo sa čô ană dra yang sat ngă, rai tŏ tơŭt ƀơi tơkai Yêsu mơtam yơh. 26Pô đah kơmơi anŭn jing mơnuih Grek, arăng tơkeng kơ ñu pơ lŏn čar Surophoinikissa. Ñu kwưh rơkâo kơ Yêsu puh pơđuaĭ hĭ yang sat mơ̆ng ană dra ñu.
27Yêsu laĭ kơ gơ̆ tui anai, “Blung hlâo brơi kơ ană bă ƀơ̆ng huă trơi hrăp hlâo, yuakơ ƀu găl ôh mă gơnam ƀơ̆ng ană bă glŏm brơi kơ khul asâo ƀơ̆ng.”
28Samơ̆ pô đah kơmơi anŭn laĭ glaĭ tui anai, “Ơ Khua ăh, djơ̆ yơh, samơ̆ khul asâo gah yŭ kơƀa̱ng dưi ƀơ̆ng hơdôm čơđeh rơmeh lê̆ trŭn anŭn yơh.”
29Yêsu laĭ kơ gơ̆ tui anai, “Yuakơ ih laĭ glaĭ tui anŭn, ih dưi glaĭ pơ sang yơh. Yang sat hơmâo tơbiă đuaĭ hĭ laih mơ̆ng ană dra ih.”
30Ñu glaĭ pơ sang hăng ƀuh ană dra ñu dŏ đih pơ sưng laih anŭn yang sat hơmâo tơbiă đuaĭ hĭ laih.

Yêsu Pơsuaih Mơnuih Tơngĭl Hăng Kơmlô

31Giŏng anŭn, Yêsu tơbiă đuaĭ hĭ mơ̆ng tring plei Tir anŭn laih anŭn mŭt găn pơ plei Sidôn hăng nao truh pơ dơnao Galilê hăng mŭt pơ kwar Dekapolis yơh. 32Pơ kwar anŭn hơmâo đơđa mơnuih ba rai pơ Yêsu sa čô mơnuih tơngĭl hăng kơmlô ƀơƀiă, laih anŭn ƀing gơñu kwưh rơkâo kơ Ñu ăh tơngan ƀơi pô anŭn yơh.
33Tơdơi kơ mă ba gơ̆ hơjăn păn ataih mơ̆ng ƀing mơnuih lu, Yêsu čut čơđe̱ng Ñu ƀơi amăng tơngia pô tơngĭl anŭn. Giŏng anŭn, Ñu kơčŭh ia bah laih anŭn ruaih ƀơi jơlah gơ̆. 34Ñu angak đĭ pơ adai, kơhôih laih anŭn laĭ kơ gơ̆ tui anai, “Ephatha” kiăng laĭ, “Pŏk bĕ!” 35Ƀơi mông anŭn, tơngia gơ̆ pŏk hĭ, jơlah gơ̆ rơun glaĭ laih anŭn gơ̆ čơdơ̆ng pơhiăp rơđah yơh.
36Yêsu pơđar kơ ƀing gơñu anăm ră ruai tơlơi anŭn kơ arăng ôh, samơ̆ jai Yêsu khă jai lu hloh dơ̆ng yơh ƀing gơñu ră ruai tơbiă kơ tơlơi anŭn. 37Ƀing gơñu dŏ kơtuă hli̱ng hla̱ng biă mă tơl ƀu thâo pơkă ôh. Ƀing gơñu laĭ tui anai, “Ñu hơmâo ngă laih abih bang tơlơi bruă hiam. Ñu ăt ngă brơi kơ mơnuih tơngĭl dưi hơmư̆ laih anŭn mơnuih kơmlô dưi pơhiăp mơ̆n.”