8

Chúa chữa bịnh phung

(Mac 1:40-45; Lu 5:12-16)

1 Khi Đức Chúa Jêsus ở trên núi xuống, có đoàn dân đông lắm theo Ngài. 2 Nầy, có một người phung đến gần, lạy Ngài, mà thưa rằng: Lạy Chúa, nếu Chúa khứng, chắc có thể làm cho tôi sạch được. 3 Đức Chúa Jêsus giơ tay rờ người, mà phán rằng: Ta khứng, hãy sạch đi. Tức thì người phung được sạch. 4 Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng người rằng: Hãy giữ, chớ nói cùng ai; song hãy đi tỏ mình cùng thầy cả, và dâng của lễ theo như Môi-se dạy, để làm chứng cho họ.

Chuyện thầy đội

(Lu 7:1-10)

5 Khi Đức Chúa Jêsus vào thành Ca-bê-na-um, có một thầy đội đến cùng Ngài, 6 mà xin rằng: Lạy Chúa, đứa đầy tớ tôi mắc bịnh bại, nằm liệt ở nhà tôi, đau đớn lắm. 7 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta sẽ đến, chữa cho nó được lành. 8 Thầy đội thưa rằng: Lạy Chúa, tôi chẳng đáng rước Chúa vào nhà; xin Chúa chỉ phán một lời, thì đầy tớ tôi sẽ được lành. 9 Vì tôi ở dưới quyền người khác, tôi cũng có quân lính dưới quyền tôi nữa; tôi biểu tên nầy rằng: Hãy đi! Thì nó đi; biểu tên kia rằng: Hãy đến! Thì nó đến; và dạy đầy tớ tôi rằng: Hãy làm việc nầy! Thì nó làm. 10 Đức Chúa Jêsus nghe lời đó rồi, lấy làm lạ, mà phán cùng những kẻ đi theo rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ta chưa hề thấy ai trong dân Y-sơ-ra-ên có đức tin lớn dường ấy. 11 Ta cũng nói cùng các ngươi, có nhiều người từ đông phương tây phương sẽ đến, ngồi đồng bàn với Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp trong nước thiên đàng. 12 Nhưng các con bổn quốc sẽ bị liệng ra chốn tối tăm ở ngoài, tại đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng. 13 Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng thầy đội rằng: Hãy về, theo như điều ngươi tin thì sẽ được thành vậy. Và chính trong giờ ấy, đứa đầy tớ được lành.

Chúa chữa bịnh bà gia Phi-e-rơ cùng các bịnh khác

(Mac 1:29-34; Lu 4:38-41)

14 Đoạn, Đức Chúa Jêsus vào nhà Phi-e-rơ, thấy bà gia người nằm trên giường, đau rét. 15 Ngài bèn rờ tay người bịnh, rét liền mất đi; rồi người đứng dậy giúp việc hầu Ngài.
16 Đến chiều, người ta đem cho Đức Chúa Jêsus nhiều kẻ bị quỉ ám, Ngài lấy lời nói mà đuổi quỉ ra; cũng chữa được hết thảy những người bịnh, 17 vậy cho được ứng nghiệm lời của Đấng tiên tri Ê-sai đã nói rằng: Chính Ngài đã lấy tật nguyền của chúng ta, và gánh bịnh hoạn của chúng ta.

Cần phải thế nào đặng theo Chúa

(Lu 9:57-62)

18 Vả, khi Đức Chúa Jêsus thấy đoàn dân đông lắm ở xung quanh mình, bèn truyền qua bờ bên kia. 19 Có một thầy thông giáo đến, thưa cùng Ngài rằng: Lạy thầy, thầy đi đâu, tôi sẽ theo đó. 20 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Con cáo có hang, chim trời có ổ; song Con người không có chỗ mà gối đầu. 21 Lại một môn đồ khác thưa cùng Ngài rằng: Lạy Chúa, xin Chúa cho phép tôi về chôn cha tôi trước đã. 22 Nhưng Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy theo ta, để kẻ chết chôn kẻ chết.

Bị bão giữa biển

(Mac 4:35-41; Lu 8:22-25)

23 Kế đó, Đức Chúa Jêsus xuống thuyền, các môn đồ theo Ngài. 24 Thình lình biển nổi bão lớn, đến nỗi sóng dậy phủ thuyền; nhưng Ngài đương ngủ. 25 Các môn đồ đến gần, đánh thức Ngài, mà thưa rằng: Lạy Chúa, xin cứu chúng tôi với, chúng tôi hầu chết! 26 Ngài phán rằng: Hỡi kẻ ít đức tin kia, cớ sao các ngươi sợ? Ngài bèn đứng dậy, quở gió và biển; thì liền yên lặng như tờ. 27 Những người đó lấy làm lạ, nói rằng: Người nầy là ai, mà gió và biển đều vâng lịnh người?

Hai người bị quỉ ám ở Ga-đa-ra

(Mac 5:1-20; Lu 8:26-39)

28 Đức Chúa Jêsus qua bờ bên kia rồi, tại xứ dân Ga-đa-ra, gặp hai người bị quỉ ám ở nơi mồ đi ra, bộ dữ tợn lắm, đến nỗi không ai dám đi ngang qua đường đó. 29 Chúng nó la lên rằng: Lạy Con Đức Chúa Trời, chúng tôi với Ngài có can hệ gì chăng? Có phải Ngài đến đây để làm khổ chúng tôi trước kỳ không? 30 Vả, khi ấy, ở đàng xa có một bầy heo đông đương ăn. 31 Các quỉ xin Đức Chúa Jêsus rằng: Nếu Chúa đuổi chúng tôi ra, xin cho nhập vào bầy heo đó. 32 Ngài biểu các quỉ rằng: Hãy đi đi! Các quỉ ra khỏi hai người đó, liền nhập vào bầy heo. Tức thì cả bầy ở trên dốc núi nhảy xuống biển, thảy đều chết chìm dưới nước. 33 Những đứa chăn heo bèn chạy trốn, trở về thành, thuật các chuyện đã xảy ra, và chuyện hai người bị quỉ ám nữa. 34 Cả thành liền ra đón Đức Chúa Jêsus; khi vừa thấy Ngài, thì xin Ngài đi ra khỏi xứ mình.

8

潔淨痲瘋病人

(可1.40-45;路5.12-16)

1耶穌下了山,有一大羣人跟着他。 2這時,一個痲瘋病人前來拜他,說:「主啊,你若肯,你能使我潔淨。」 3耶穌伸手摸他,說:「我肯,你潔淨了吧!」他的痲瘋病立刻就潔淨了。 4耶穌對他說:「你要注意,不可告訴任何人,只要去,讓祭司為你檢查,並獻上摩西所吩咐的祭物,作為證據給眾人看。」

治好百夫長的僮僕

(路7.1-10)

5耶穌進了迦百農,有一個百夫長進前來,求他, 6說:「主啊,我的僮僕癱瘓了,躺在家裏,非常痛苦。」 7耶穌說:「我去醫治他。」 8百夫長回答:「主啊,你到舍下來,我不敢當;只要你說一句話,我的僮僕就會痊癒。 9因為我在人的權下,也有兵在我以下。我對這個說:『去!』他就去;對那個說:『來!』他就來;對我的僕人說:『做這事!』他就去做。」 10耶穌聽了就很驚訝,對跟從的人說:「我實在告訴你們,這麼大的信心,就是在以色列,我也沒有見過。 11我又告訴你們,從東從西,將有許多人來,在天國裏與亞伯拉罕以撒雅各一同坐席; 12本國的子民反而被趕到外邊黑暗裏去,在那裏要哀哭切齒了。」 13耶穌對百夫長說:「你回去吧!照你的信心成全你了。」就在那時,他的僮僕好了。

治好許多病人

(可1.29-34;路4.38-41)

14耶穌到了彼得家裏,見彼得的岳母正發燒躺着。 15耶穌一摸她的手,燒就退了,於是她起來服事耶穌。
16傍晚的時候,有人帶着許多被鬼附的來到耶穌跟前,他只用一句話就把邪靈都趕出去,並且治好了一切有病的人。 17這是要應驗以賽亞先知所說的話:
  「他代替了我們的軟弱,
  擔當了我們的疾病。」

跟從耶穌應有的準備

(路9.57-62)

18耶穌見許多人圍着他,就吩咐渡到對岸去。 19有一個文士進前來對他說:「老師,你無論往哪裏去,我都要跟從你。」 20耶穌說:「狐狸有洞,天空的飛鳥有窩,人子卻沒有枕頭的地方。」 21又有一個門徒對耶穌說:「主啊,容許我先回去埋葬我的父親。」 22耶穌說:「讓死人埋葬他們的死人。你跟從我吧!」

平靜風和海

(可4.35-41;路8.22-25)

23耶穌上了船,門徒跟着他。 24海裏忽然起了猛烈的風暴,以致船幾乎被波浪淹沒,耶穌卻睡着了。 25門徒去叫醒他,說:「主啊,救命啊,我們快沒命啦!」 26耶穌說:「你們這些小信的人哪,為甚麼膽怯呢?」於是他起來,斥責風和海,風和海就大大平靜了。 27眾人驚訝地說:「這是怎樣的一個人?連風和海都聽從他。」

治好加大拉被鬼附的人

(可5.1-20;路8.26-39)

28耶穌渡到對岸去,到加大拉的地區,有兩個被鬼附的人從墳墓迎着他走來。他們極其兇猛,甚至沒有人敢從那條路經過。 29他們喊着說:「上帝的兒子,你為甚麼干擾我們?時候還沒有到,你就上這裏來叫我們受苦嗎?」 30離他們很遠,有一大羣豬正在吃食。 31鬼就央求耶穌,說:「若要把我們趕出去,就打發我們進入豬羣吧!」 32耶穌對他們說:「去吧!」鬼就出來,進入豬羣。一轉眼,整羣豬都闖下山崖,投進海裏,淹死了。 33放豬的就逃進城去,把這一切事和被鬼附的人所遭遇的都告訴眾人。 34全城的人都出來迎見耶穌,見了他以後,就央求他離開他們的地區。