8

Chúa chữa bịnh phung

(Mac 1:40-45; Lu 5:12-16)

1 Khi Đức Chúa Jêsus ở trên núi xuống, có đoàn dân đông lắm theo Ngài. 2 Nầy, có một người phung đến gần, lạy Ngài, mà thưa rằng: Lạy Chúa, nếu Chúa khứng, chắc có thể làm cho tôi sạch được. 3 Đức Chúa Jêsus giơ tay rờ người, mà phán rằng: Ta khứng, hãy sạch đi. Tức thì người phung được sạch. 4 Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng người rằng: Hãy giữ, chớ nói cùng ai; song hãy đi tỏ mình cùng thầy cả, và dâng của lễ theo như Môi-se dạy, để làm chứng cho họ.

Chuyện thầy đội

(Lu 7:1-10)

5 Khi Đức Chúa Jêsus vào thành Ca-bê-na-um, có một thầy đội đến cùng Ngài, 6 mà xin rằng: Lạy Chúa, đứa đầy tớ tôi mắc bịnh bại, nằm liệt ở nhà tôi, đau đớn lắm. 7 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta sẽ đến, chữa cho nó được lành. 8 Thầy đội thưa rằng: Lạy Chúa, tôi chẳng đáng rước Chúa vào nhà; xin Chúa chỉ phán một lời, thì đầy tớ tôi sẽ được lành. 9 Vì tôi ở dưới quyền người khác, tôi cũng có quân lính dưới quyền tôi nữa; tôi biểu tên nầy rằng: Hãy đi! Thì nó đi; biểu tên kia rằng: Hãy đến! Thì nó đến; và dạy đầy tớ tôi rằng: Hãy làm việc nầy! Thì nó làm. 10 Đức Chúa Jêsus nghe lời đó rồi, lấy làm lạ, mà phán cùng những kẻ đi theo rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ta chưa hề thấy ai trong dân Y-sơ-ra-ên có đức tin lớn dường ấy. 11 Ta cũng nói cùng các ngươi, có nhiều người từ đông phương tây phương sẽ đến, ngồi đồng bàn với Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp trong nước thiên đàng. 12 Nhưng các con bổn quốc sẽ bị liệng ra chốn tối tăm ở ngoài, tại đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng. 13 Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng thầy đội rằng: Hãy về, theo như điều ngươi tin thì sẽ được thành vậy. Và chính trong giờ ấy, đứa đầy tớ được lành.

Chúa chữa bịnh bà gia Phi-e-rơ cùng các bịnh khác

(Mac 1:29-34; Lu 4:38-41)

14 Đoạn, Đức Chúa Jêsus vào nhà Phi-e-rơ, thấy bà gia người nằm trên giường, đau rét. 15 Ngài bèn rờ tay người bịnh, rét liền mất đi; rồi người đứng dậy giúp việc hầu Ngài.
16 Đến chiều, người ta đem cho Đức Chúa Jêsus nhiều kẻ bị quỉ ám, Ngài lấy lời nói mà đuổi quỉ ra; cũng chữa được hết thảy những người bịnh, 17 vậy cho được ứng nghiệm lời của Đấng tiên tri Ê-sai đã nói rằng: Chính Ngài đã lấy tật nguyền của chúng ta, và gánh bịnh hoạn của chúng ta.

Cần phải thế nào đặng theo Chúa

(Lu 9:57-62)

18 Vả, khi Đức Chúa Jêsus thấy đoàn dân đông lắm ở xung quanh mình, bèn truyền qua bờ bên kia. 19 Có một thầy thông giáo đến, thưa cùng Ngài rằng: Lạy thầy, thầy đi đâu, tôi sẽ theo đó. 20 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Con cáo có hang, chim trời có ổ; song Con người không có chỗ mà gối đầu. 21 Lại một môn đồ khác thưa cùng Ngài rằng: Lạy Chúa, xin Chúa cho phép tôi về chôn cha tôi trước đã. 22 Nhưng Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy theo ta, để kẻ chết chôn kẻ chết.

Bị bão giữa biển

(Mac 4:35-41; Lu 8:22-25)

23 Kế đó, Đức Chúa Jêsus xuống thuyền, các môn đồ theo Ngài. 24 Thình lình biển nổi bão lớn, đến nỗi sóng dậy phủ thuyền; nhưng Ngài đương ngủ. 25 Các môn đồ đến gần, đánh thức Ngài, mà thưa rằng: Lạy Chúa, xin cứu chúng tôi với, chúng tôi hầu chết! 26 Ngài phán rằng: Hỡi kẻ ít đức tin kia, cớ sao các ngươi sợ? Ngài bèn đứng dậy, quở gió và biển; thì liền yên lặng như tờ. 27 Những người đó lấy làm lạ, nói rằng: Người nầy là ai, mà gió và biển đều vâng lịnh người?

Hai người bị quỉ ám ở Ga-đa-ra

(Mac 5:1-20; Lu 8:26-39)

28 Đức Chúa Jêsus qua bờ bên kia rồi, tại xứ dân Ga-đa-ra, gặp hai người bị quỉ ám ở nơi mồ đi ra, bộ dữ tợn lắm, đến nỗi không ai dám đi ngang qua đường đó. 29 Chúng nó la lên rằng: Lạy Con Đức Chúa Trời, chúng tôi với Ngài có can hệ gì chăng? Có phải Ngài đến đây để làm khổ chúng tôi trước kỳ không? 30 Vả, khi ấy, ở đàng xa có một bầy heo đông đương ăn. 31 Các quỉ xin Đức Chúa Jêsus rằng: Nếu Chúa đuổi chúng tôi ra, xin cho nhập vào bầy heo đó. 32 Ngài biểu các quỉ rằng: Hãy đi đi! Các quỉ ra khỏi hai người đó, liền nhập vào bầy heo. Tức thì cả bầy ở trên dốc núi nhảy xuống biển, thảy đều chết chìm dưới nước. 33 Những đứa chăn heo bèn chạy trốn, trở về thành, thuật các chuyện đã xảy ra, và chuyện hai người bị quỉ ám nữa. 34 Cả thành liền ra đón Đức Chúa Jêsus; khi vừa thấy Ngài, thì xin Ngài đi ra khỏi xứ mình.

8

Yêsu Pơsuaih Mơnuih Djơ̆ Phŭng

(Markôs 1:40-45; Luk 5:12-16)

1Giŏng anŭn, tơdang Yêsu rơbat trŭn mơ̆ng bŏl čư̆, hơmâo ƀing mơnuih lu đuaĭ tui Ñu. 2Hơmâo sa čô đah rơkơi djơ̆ phŭng rai tŏ tơŭt jĕ ƀơi Ñu laih anŭn rơkâo tui anai, “Ơ Khua ăh, tơdah Ih kiăng, Ih dưi pơrơgoh pơsuaih hĭ kâo yơh.”
3Yêsu yơr tơbiă tơngan Ñu ruaih ƀơi gơ̆ hăng laĭ tui anai, “Kâo kiăng yơh, rơgoh suaih hĭ bĕ!” Ƀơi mông anŭn mơtam, mơnuih anŭn suaih hĭ mơ̆ng tơlơi djơ̆ phŭng anŭn yơh. 4Giŏng anŭn, Yêsu pơtă kơ ñu tui anai, “Anai nê, ih anăm ră ruai hơget tơlơi kơ arăng ôh, samơ̆ nao hla̱o pơ khua ngă yang bĕ kiăng kơ ñu kơsem lăng drơi jan ih laih anŭn pơyơr bĕ gơnam ngă yang tui hăng tơlơi juăt Môseh pơđar laih kiăng kơ ngă gơ̆ng jơlan kơ tơlơi ih rơgoh suaih laih.”

Yêsu Pơsuaih Ding Kơna Khua Tơhan Rôm

(Luk 7:1-10)

5Tơdang Yêsu mŭt nao laih amăng plei Kapharnaoum, hơmâo sa čô khua tơhan rai kwưh rơkâo pơ Ñu kiăng kơ djru brơi tui anai, 6“Ơ Khua ăh, ding kơna kâo dŏ đih pơ sưng amăng sang kâo hlak rơwen rơwo ruă nuă tơnap tap biă mă.”
7Yêsu laĭ kơ ñu tui anai, “Kâo či nao pơsuaih hĭ ñu yơh.”
8Samơ̆ khua tơhan anŭn laĭ glaĭ tui anai, “Ơ Khua ăh, kâo ƀu lăp ôh ju̱m Ih mŭt amăng sang kâo, samơ̆ rơkâo kơ Ih pơđar sa boh hiăp đôč laih anŭn ding kơna kâo či suaih hĭ mơtam yơh. 9Kâo laĭ tui anŭn yuakơ kâo pô ăt dŏ gah yŭ tơlơi dưi khua kâo mơ̆n laih anŭn ƀing tơhan dŏ gah yŭ kơ tơlơi dưi kâo. Tơdah kâo pơđar tơhan anai, ‘Nao bĕ,’ ñu nao mơtam. Laih anŭn, tơdah kâo iâu rai tơhan anŭn, ‘Rai pơ anai bĕ,’ ñu rai mơtam yơh, laih anŭn tơdah kâo pơđar kơ ƀing hlŭn kâo, ‘Mă bruă bĕ,’ ƀing gơñu mă bruă mơtam.” 10Tơdang Yêsu hơmư̆ hơdôm tơlơi anŭn, Ñu dŏ hli̱ng hla̱ng yơh laih anŭn laĭ hăng ƀing đuaĭ tui Ñu tui anai, “Kâo laĭ kơ ƀing gih sĭt biă mă, amăng ƀing Israel Kâo aka hơduah ƀuh ôh mơnuih hơmâo tơlơi đaŏ prŏng kar hăng anai. 11Samơ̆ Kâo laĭ kơ ƀing gih, tơdang Pô Messiah pơkô̆ pơjing Dêh Čar Ơi Adai ƀơi lŏn tơnah anai, či hơmâo lu mơnuih mơ̆ng djŏp djang anih amăng lŏn tơnah či rai dŏ ƀơ̆ng huă hrŏm hơbĭt hăng ơi adon ta Abraham, Isa̱k laih anŭn Yakôb. 12Samơ̆ Ơi Adai či kiaŏ pơđuaĭ hĭ ƀing ană tơčô, jing ƀing hlâo adih năng jing ană plei Dêh Čar Ơi Adai, pơ anih kơnăm mơmŏt gah rơngiao; pơ anih anŭn yơh či hơmâo tơlơi čŏk hia laih anŭn tơlơi kĕ tơgơi.”
13Giŏng anŭn, Yêsu pơhiăp hăng pô khua tơhan anŭn tui anai, “Glaĭ bĕ, tơlơi ih rơkâo anŭn či krep truh tui hăng tơlơi ih hơmâo đaŏ laih yơh.” Ƀơi mông anŭn mơtam, ding kơna ñu suaih hĭ yơh.

Yêsu Pơsuaih Lu Mơnuih

(Markôs 1:29-34; Luk 4:38-41)

14Giŏng anŭn, Yêsu nao pơ sang Pêtrôs laih anŭn Ñu ƀuh tơhmua đah kơmơi Pêtrôs hlak duăm dŏ đih ƀơi sưng. 15Yêsu mă tơngan gơ̆, tơlơi duăm anŭn rơngiă hĭ mơtam laih anŭn gơ̆ tơgŭ čơdơ̆ng mă bruă djru kơ ƀing gơñu yơh.
16Tơdang hrơi klăm jĕ mơmŏt laih, ƀing arăng ba pơ Yêsu lu mơnuih yang sat ngă. Tui anŭn, Yêsu puh pơđuaĭ hĭ yang sat mơ̆ng lu mơnuih anŭn hăng tơlơi Ñu pơhiăp laih anŭn Ñu pơsuaih hĭ abih bang mơnuih ruă mơ̆ng djŏp mơta tơlơi dju djuăm duăm ruă. 17Ñu ngă tơlơi anŭn kiăng kơ krep djơ̆ tui hăng tơlơi hơmâo pơhiăp laih mơ̆ng pô pơala Yesayah tui anai,
  “Ñu pô yơh pơrơngai hĭ tơlơi tơdu rơmơ̆n ta
   laih anŭn mă pơđuaĭ hĭ tơlơi ruă nuă ƀing ta yơh.”

Ƀing Mơnuih Laĭ Kiăng Đuaĭ Tui Yêsu

(Luk 9:57-62)

18Hơmâo sa wơ̆t, tơdang Yêsu ƀuh ƀing mơnuih lu dŏ jum dar Ñu, Ñu pơđar ƀing đuaĭ tui Ñu nao pơ ha̱ng gah adih dơnao prŏng anŭn. 19Mông anŭn hơmâo sa čô nai pơtô Tơlơi Juăt rai laĭ hăng Yêsu tui anai, “Ơ Nai ăh, pơpă anih Ih nao kâo ăt či đuaĭ tui hrŏm hơbĭt hăng Ih mơ̆n.”
20Yêsu laĭ glaĭ kơ ñu tui anai, “Mơja hơmâo amăng, čim brĭm hơmâo hruh, samơ̆ Kâo, Ană Mơnuih, ƀu hơmâo ôh sang Kâo pô kiăng kơ đăl akŏ.”
21Hơmâo ha čô ding kơna Ñu pơkŏn rai laĭ hăng Ñu tui anai, “Ơ Khua ăh! Brơi kơ kâo glaĭ bĕ tơl kâo dơ̱r ama kâo hlâo amơĭ, giŏng anŭn kăh kâo či đuaĭ tui Ih yơh.” 22Samơ̆ Yêsu laĭ glaĭ kơ ñu tui anai, “Đuaĭ tui Kâo bĕ, lui brơi bĕ kơ mơnuih ƀu lŏm kơ Dêh Čar Adai dơ̱r mă gơñu pô.”

Yêsu Pơkhư̆ Hĭ Rơbŭ Kơthel

(Markôs 4:35-41; Luk 8:22-25)

23Giŏng anŭn, Yêsu đĭ nao pơ sŏng laih anŭn ƀing ding kơna Ñu đuaĭ tui Ñu yơh. 24Tơdơi ƀiă kơ anŭn, blĭp blăp hơmâo angĭn rơbŭ kơthel prŏng biă mă truh ƀơi ia dơnao anŭn tơl jơlah ia klă̱ nao pơ sŏng ngă jĕ či tram yơh, samơ̆ Yêsu hlak dŏ pĭt. 25Ƀing ding kơna nao râo mơdưh Ñu hăng kwưh tui anai, “Ơ Khua ăh, pơklaih ƀing ta bĕ! Ƀing ta jĕ či djai kơdram hĭ yơh!”
26Yêsu laĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Ơ ƀing anet tơlơi đaŏ ăh, yua hơget ƀing gih huĭ hyưt lĕ?” Giŏng anŭn, Ñu tơgŭ pơkhư̆ hĭ angĭn rơbŭ anŭn wơ̆t hăng jơlah ia mơ̆n laih anŭn abih bang dŏ rơiăt hĭ lơlĕh mơtam yơh.
27Ƀing ding kơna Ñu anŭn dŏ hli̱ng hla̱ng biă mă laih anŭn pơtơña kơ tơdruă tui anai, “Hlơi mơnuih anai jing lĕ tơl angĭn wơ̆t hăng jơlah ia ăt gưt tui hiăp Ñu mơ̆n?”

Yêsu Pơsuaih Dua Čô Mơnuih Yang Sat Ngă

(Markôs 5:1-20; Luk 8:26-39)

28Tơdang Yêsu truh laih pơ ha̱ng gah adih ia dơnao prŏng amăng tring Gadara, Ñu ƀuh dua čô mơnuih yang sat ngă hlak tơbiă rai mơ̆ng pa̱r pơsat kiăng rai bưp Ñu. Ƀing gơñu kheñ sat biă mă tơl ƀu hơmâo ôh mơnuih dưi găn nao rai jơlan anŭn. 29Tŏ tơnŏ ƀing gơñu iâu kraih tui anai, “Ơ Ană Đah Rơkơi Ơi Adai ăh, hơget tơlơi Ih kiăng ngă kơ ƀing gơmơi lĕ? Djơ̆ mơ̆ Ih rai pơ anai kiăng kơ pơkơhma̱l hĭ ƀing gơmơi hlâo kơ rơnŭk pơkă laih kơ ƀing gơmơi hă?”
30Hlak anŭn ƀơi anih ataih ƀiă mơ̆ng ƀing gơñu hơmâo sa tơpul bơbui dŏ čuk ƀơ̆ng añăm tăm. 31Tui anŭn, ƀing yang sat anŭn kwưh rơkâo kơ Yêsu tui anai, “Tơdah Ih puh pơđuaĭ hĭ ƀing gơmơi, brơi bĕ ƀing gơmơi nao mŭt amăng tơpul bơbui adih.”
32Yêsu pơđar kơ ƀing gơñu tui anai, “Đuaĭ bĕ!” Tui anŭn, ƀing yang sat anŭn tơbiă hĭ mơ̆ng dua čô mơnuih anŭn hăng nao mŭt amăng tơpul bơbui, tŏ tơnŏ abih bang tơpul bơbui anŭn mơ̆ng kơdư hơ̆ng dơ̆ng bŏl čư̆ anŭn kơdâo trŭn amăng ia dơnao anŭn djai hĭ abih.
33Samơ̆ ƀing pô wai bơbui anŭn đuaĭ glaĭ pơ plei ră ruai abih tơlơi anŭn wơ̆t hăng hơget tơlơi hơmâo truh laih kơ dua čô mơnuih yang sat hơmâo ngă laih hlâo anŭn mơ̆n. 34Giŏng anŭn, abih bang ană plei mơ̆ng plei anŭn tơbiă nao bưp Yêsu. Tơdang ƀing gơñu ƀuh Yêsu, ƀing gơñu kwưh rơkâo kơ Yêsu tơbiă đuaĭ hĭ mơ̆ng tring gơñu.