Môi-se khuyên dân Y-sơ-ra-ên khá biết ơn Đức Chúa Trời, và ở trung tín cùng Ngài trong đất hứa
1 Hãy cẩn thận làm theo hết thảy điều răn mà ta truyền cho các ngươi ngày nay, để các ngươi được sống, được gia thêm, và được vào nhận lấy xứ mà Đức Giê-hô-va đã thề cùng tổ phụ các ngươi, để ban cho các ngươi. 2 Hãy nhớ trọn con đường nơi đồng vắng mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đã dẫn ngươi đi trong bốn mươi năm nầy, để hạ ngươi xuống và thử ngươi, đặng biết điều có ở trong lòng ngươi, hoặc ngươi có gìn giữ những điều răn của Ngài hay chăng. 3 Vậy, Ngài có hạ ngươi xuống, làm cho ngươi bị đói, đoạn cho ăn ma-na mà ngươi và tổ phụ ngươi chưa hề biết, để khiến ngươi biết rằng loài người sống chẳng phải nhờ bánh mà thôi, nhưng loài người sống nhờ mọi lời bởi miệng Đức Giê-hô-va mà ra.⚓4 Trong bốn mươi năm nầy áo xống ngươi không hư mòn, chân ngươi chẳng phù lên. 5 Vậy, khá nhận biết trong lòng rằng Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi sửa phạt ngươi như một người sửa phạt con mình vậy. 6 Hãy kính sợ Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, gìn giữ những điều răn của Ngài, đi theo các đường lối Ngài; 7 vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi sẽ khiến ngươi vào xứ tốt tươi, có nhiều khe, suối, nước sâu phun lên trong trũng và trên núi; 8 xứ có lúa mì, lúa mạch, dây nho, cây vả, cây lựu; dầu ô-li-ve và mật; 9 xứ đó ngươi sẽ ăn bánh đầy đủ, chẳng thiếu món chi; đá xứ đó là sắt, và từ trong núi ngươi lấy đồng ra. 10 Vậy, ngươi sẽ ăn no nê, và ngợi khen Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, vì cớ xứ tốt tươi mà Ngài đã ban cho. 11 Ngươi khá cẩn thận, e quên Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, không giữ gìn những điều răn, mạng lịnh, và luật lệ của Ngài, mà ngày nay ta truyền cho ngươi chăng;⚓12 lại e sau khi đã ăn no nê, cất nhà tốt đặng ở, 13 thấy bò chiên của mình thêm nhiều lên, bạc, vàng, và mọi tài sản mình dư dật rồi, 14 thì bấy giờ lòng ngươi tự cao, quên Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, là Đấng đã đem ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, tức khỏi nhà nô lệ chăng. 15 Ấy là Ngài đã dẫn ngươi đi ngang qua đồng vắng mênh mông gớm ghiếc nầy, đầy những rắn lửa, bò cạp, đất khô khan chẳng có nước; Ngài khiến nước từ hòn đá rất cứng phun ra cho ngươi; 16 lại trong đồng vắng, Ngài ban cho ngươi ăn ma-na mà tổ phụ ngươi chưa hề biết, để hạ ngươi xuống và thử ngươi, hầu về sau làm ơn cho ngươi. 17 vậy khá coi chừng, chớ nói trong lòng rằng: Ấy nhờ quyền năng ta và sức lực của tay ta mà đoạt được những sản nghiệp nầy. 18 Hãy nhớ lại Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, vì ấy là Ngài ban cho ngươi sức lực đoạt được những sản nghiệp, để làm trọn sự giao ước Ngài đã thề cùng tổ phụ ngươi, y như Ngài đã làm ngày nay. 19 Nếu ngươi quên Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi mà theo các thần khác, hầu việc và quì lạy trước các thần ấy, thì ngày nay ta cáo quyết rằng: Các ngươi hẳn sẽ bị diệt mất! 20 Các ngươi sẽ bị diệt mất như những dân tộc kia mà Đức Giê-hô-va tuyệt diệt trước mặt các ngươi, bởi vì không nghe theo tiếng Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi.
8
Đừng quên Chúa
1Đồng bào phải tôn trọng các luật lệ tôi truyền lại hôm nay để được sống còn, dân số gia tăng và vào chiếm lấy đất Chúa hứa cho các tổ tiên. 2Nên nhớ rằng trong suốt cuộc hành trình bốn mươi năm nay, Chúa dẫn ta qua nhiều sa mạc mênh mông, để làm cho ta cực nhọc, để thử thách ta, dò tận tâm khảm, xem ta có vâng lời Ngài hay không. 3Ngài làm cho đồng bào cực nhọc bằng cách để cho đồng bào đói, rồi cho ăn ma-na, một thức ăn đồng bào và các tổ tiên chưa hề biết. Ngài muốn dạy đồng bào rằng người ta sống không chỉ nhờ bánh, nhưng còn nhờ lời của Ngài. 4Suốt bốn mươi năm, áo quần đồng bào không sờn rách, chân không sưng, không giộp. 5Vậy, phải nhận thức điều này: Chúa dạy dỗ đồng bào như cha dạy con, 6để đồng bào thuận phục pháp luật của Ngài, đi theo đường Ngài và kính sợ Ngài. 7Vì Chúa Hằng Hữu đang dẫn đồng bào vào một vùng đất tốt tươi, với những suối nước, nguồn sông tuôn chảy trên các đồi, các thung lũng. 8,9Đất mọc đầy lúa mì, lúa mạch, nho, vả, thạch lựu, ô liu. Đất sản xuất mật ong, thực phẩm dư dật, người người ăn uống no nê, không thiếu thốn gì cả. Đất chứa đầy quặng sắt, và mỏ đồng tìm thấy trên các vùng đồi. 10Đồng bào sẽ ăn no nê và chúc tụng Chúa, vì Ngài cho mình vùng đất tốt lành. 11Nhưng phải luôn luôn thận trọng, đừng quên Chúa, đừng bất tuân luật pháp Ngài. 12Đừng để khi ăn uống no đầy, nhà cao cửa rộng, 13gia súc đầy đàn, vàng bạc, tài sản gia tăng, 14đồng bào sinh kiêu căng, quên Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế mình, Đấng đã giải thoát đồng bào ra khỏi ách nô lệ Ai-cập. 15Đừng quên Chúa, Đấng đã dẫn đồng bào đi xuyên sa mạc kinh khiếp, mênh mông, đầy rắn rết, không nước uống, nhưng Ngài đã cho đồng bào nước chảy ra từ vầng đá, 16Ngài cho ma-na làm lương thực, thứ lương thực trước kia chưa ai biết đến. Mục đích Ngài muốn dạy dỗ, thử thách đồng bào, xong rồi mới cho hưởng điều tốt lành. 17Vậy, phải coi chừng, đừng thầm nghĩ: 'Nhờ trí khôn và sức mạnh của ta, ta đã tạo dựng cơ nghiệp này.' 18Nhưng phải tưởng nhớ Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế mình, Đấng đã cho đồng bào trí khôn, sức mạnh để tạo dựng cơ đồ (Ngài làm điều này để thực hiện lời hứa với tổ tiên ta). 19Tuy nhiên, nếu đồng bào quên Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế mình, chạy theo thờ cúng các thần khác, tôi xin cảnh cáo rằng nhất định đồng bào sẽ bị diệt vong 20cũng như các quốc gia kia bị Ngài tiêu diệt để dành chỗ cho đồng bào, vì đồng bào không vâng lời Chúa.