3

Ru-tơ ở trong sân đạp lúa của Bô-ô

1 Na-ô-mi, bà gia Ru-tơ, nói cùng nàng rằng: Hỡi con gái ta, mẹ phải lo cho con một chỗ an thân, làm cho con được phước hạnh. 2 Vả, con đã theo các tớ gái của Bô-ô, mà người ấy vốn là bà con của chúng ta. Chính đêm nay, người phải đi sảy lúa mạch nơi sân đạp lúa người. 3 Hãy tắm rửa, xức dầu và mặc quần áo, rồi đi xuống sân đạp lúa; nhưng trước khi người chưa ăn uống xong, con chớ làm cho người nhận biết mình. 4 Khi người nằm ngủ, hãy để ý xem người nằm nơi nào; rồi đi dở mền dưới chân người và nằm xuống; chính người sẽ nói điều gì con phải làm. 5 Nàng thưa rằng: Mọi điều mẹ đã nói với con, con sẽ làm.
6 Nàng bèn đi xuống sân đạp lúa, và làm theo mọi điều mẹ chồng mình đã dặn. 7 Khi Bô-ô đã ăn uống xong, lòng đương mừng rỡ, đi nằm ở bên một đống lúa mạch kia, nàng bèn đi đến nhẹ nhẹ, dở mền dưới chân người, rồi nằm xuống. 8 Nửa đêm, Bô-ô sợ hãi, nghiêng mình qua, kìa thấy có một người nữ nằm tại dưới chân mình. 9 Bô-ô hỏi: Ngươi là ai? Nàng đáp: Tôi là Ru-tơ, kẻ tớ gái ông; xin đắp mền ông trên kẻ tớ gái ông, vì ông có quyền chuộc sản nghiệp tôi. 10 Người nói: Hỡi con gái ta, nguyện Đức Giê-hô-va ban phước cho con! Việc nhân từ con làm lần sau nầy, lại còn trọng hơn lần trước; vì con chẳng có theo những gã trai trẻ, vô luận nghèo hay giàu. 11 Vậy bây giờ, hỡi con gái ta, chớ sợ chi: Ta sẽ làm cho nàng mọi điều nàng sẽ nói; vì cả dân sự trong thành ta đều biết rằng nàng là một người đàn bà hiền đức. 12 Bây giờ, điều đó quả thật, ta có quyền chuộc sản nghiệp nàng lại; song có một người khác lại là bà con gần hơn ta. 13 Hãy ở đêm lại đây. Đến sáng, nếu người kia muốn chuộc sản nghiệp nàng lại, thì người buộc phải làm; còn nếu như người không đẹp lòng chuộc sản nghiệp nàng lại, thì ta chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống thề rằng chắc sẽ chuộc sản nghiệp nàng lại! Hãy ở lại ngủ đây cho đến sáng. 14 Vậy, nàng ở ngủ nơi chân người cho đến sáng, rồi dậy sớm, trước khi hai người có thể nhìn biết nhau; vì Bô-ô nói rằng: Chớ cho người ta biết rằng có một người nữ vào sân đạp lúa. 15 Người lại nói: Hãy giơ ra áo tơi của nàng mặc, rồi nắm nó cho chắc. Nàng bèn giơ ra; người trút cho sáu đấu lúa mạch, biểu nàng đem đi; đoạn người trở vào thành.
16 Ru-tơ trở về nhà bà gia mình; người hỏi: Có phải con gái ta chăng? Ru-tơ thuật cho người mọi điều Bô-ô đã làm cho mình, 17 rồi tiếp rằng: Người có cho tôi sáu đấu lúa mạch nầy, mà rằng: Nàng chớ trở về cùng bà gia hai tay không. 18 Na-ô-mi nói rằng: Hỡi con gái ta, hãy ở đây, để đợi xem cho biết công việc xoay thế nào; vì nếu ngày nay việc nầy chưa rồi, thì người ấy chẳng nghỉ đâu.

3

Ruth’s Redemption Assured

1Then Naomi her mother-in-law said to her, “My daughter, shall I not seek security for you, that it may be well with you? 2Now Boaz, whose young women you were with, is he not our relative? In fact, he is winnowing barley tonight at the threshing floor. 3Therefore wash yourself and anoint yourself, put on your best garment and go down to the threshing floor; but do not make yourself known to the man until he has finished eating and drinking. 4Then it shall be, when he lies down, that you shall notice the place where he lies; and you shall go in, uncover his feet, and lie down; and he will tell you what you should do.”
5And she said to her, “All that you say to me I will do.”
6So she went down to the threshing floor and did according to all that her mother-in-law instructed her. 7And after Boaz had eaten and drunk, and his heart was cheerful, he went to lie down at the end of the heap of grain; and she came softly, uncovered his feet, and lay down.
8Now it happened at midnight that the man was startled, and turned himself; and there, a woman was lying at his feet. 9And he said, “Who are you?”
 So she answered, “I am Ruth, your maidservant. Take your maidservant under your wing, for you are a close relative.”
10Then he said, “Blessed are you of the Lord, my daughter! For you have shown more kindness at the end than at the beginning, in that you did not go after young men, whether poor or rich. 11And now, my daughter, do not fear. I will do for you all that you request, for all the people of my town know that you are a virtuous woman. 12Now it is true that I am a close relative; however, there is a relative closer than I. 13Stay this night, and in the morning it shall be that if he will perform the duty of a close relative for you—good; let him do it. But if he does not want to perform the duty for you, then I will perform the duty for you, as the Lord lives! Lie down until morning.”
14So she lay at his feet until morning, and she arose before one could recognize another. Then he said, “Do not let it be known that the woman came to the threshing floor.” 15Also he said, “Bring the shawl that is on you and hold it.” And when she held it, he measured six ephahs of barley, and laid it on her. Then she went into the city.
16When she came to her mother-in-law, she said, “Is that you, my daughter?”
 Then she told her all that the man had done for her.
17And she said, “These six ephahs of barley he gave me; for he said to me, ‘Do not go empty-handed to your mother-in-law.’ ”
18Then she said, “Sit still, my daughter, until you know how the matter will turn out; for the man will not rest until he has concluded the matter this day.”