19

Lót tiếp rước các thiên sứ tại Sô-đôm

1 Lối chiều, hai thiên sứ đến Sô-đôm; lúc đó, Lót đương ngồi tại cửa thành. Khi Lót thấy hai thiên sứ đến, đứng dậy mà đón rước và sấp mình xuống đất. 2 Người thưa rằng: Nầy, lạy hai chúa, xin hãy đến ở nhà của kẻ tôi tớ, và hãy nghỉ đêm tại đó. Hai chúa hãy rửa chân, rồi sáng mai thức dậy lên đường. Hai thiên sứ phán rằng: Không, đêm nầy ta sẽ ở ngoài đường. 3 Nhưng Lót cố mời cho đến đỗi hai thiên sứ phải đi lại vào nhà mình. Người dâng một bữa tiệc, làm bánh không men, và hai thiên sứ bèn dùng tiệc.
4 Hai thiên sứ chưa đi nằm, mà các người nam ở Sô-đôm, từ trẻ đến già, tức cả dân, đều chạy đến bao chung quanh nhà. 5 Bọn đó gọi Lót mà hỏi rằng: Những khách đã vào nhà ngươi buổi chiều tối nay ở đâu? Hãy dẫn họ ra đây, hầu cho chúng ta được biết. 6 Lót bèn ra đến cùng dân chúng ở ngoài cửa, rồi đóng cửa lại, 7 và nói cùng họ rằng: Nầy, tôi xin anh em đừng làm điều ác đó! 8 Đây, tôi sẵn có hai con gái chưa chồng, tôi sẽ đưa chúng nó cho anh em, rồi mặc tình anh em tính làm sao tùy ý; miễn đừng làm chi hại cho hai người kia; vì cớ đó, nên họ đến núp bóng mái nhà tôi. 9 Bọn dân chúng nói rằng: Ngươi hãy tránh chỗ khác! Lại tiếp rằng: Người nầy đến đây như kẻ kiều ngụ, lại muốn đoán xét nữa sao! Vậy, thôi! chúng ta sẽ đãi ngươi bạc tệ hơn hai khách kia. Đoạn, họ lấn ép Lót mạnh quá, và tràn đến đặng phá cửa.
10 Nhưng hai thiên sứ giơ tay ra, đem Lót vào nhà, và đóng cửa lại, 11 đoạn, hành phạt bọn dân chúng ở ngoài cửa, từ trẻ đến già, đều quáng lòa mắt, cho đến đỗi tìm cửa mệt mà không được.

Hủy diệt thành Sô-đôm

12 Hai thiên sứ bèn hỏi Lót rằng: Ngươi còn có ai tại đây nữa chăng? Rể, con trai, con gái và ai trong thành thuộc về ngươi, hãy đem ra khỏi hết đi! 13 Chúng ta sẽ hủy diệt chỗ nầy, vì tiếng kêu oan về dân thành nầy đã thấu lên đến Đức Giê-hô-va, nên Ngài sai chúng ta xuống mà hủy diệt. 14 Lót bèn đi ra và nói cùng rể đã cưới con gái mình rằng: Hãy chỗi dậy, đi ra khỏi chốn nầy, vì Đức Giê-hô-va sẽ hủy diệt thành. Nhưng các chàng rể tưởng người nói chơi. 15 Đến sáng, hai thiên sứ hối Lót và phán rằng: Hãy thức dậy dẫn vợ và hai con gái ngươi đương ở đây ra, e khi ngươi cũng chết lây về việc hình phạt của thành nữa chăng. 16 Nhưng Lót lần lữa; vì cớ Đức Giê-hô-va thương xót Lót, nên hai thiên sứ nắm lấy tay kéo người, vợ cùng hai con gái người, và dẫn ra khỏi thành.
17 Vả, khi hai thiên sứ dẫn họ ra khỏi rồi, một trong hai vị nói rằng: Hãy chạy trốn cứu lấy mạng, đừng ngó lại sau và cũng đừng dừng bước lại nơi nào ngoài đồng bằng; hãy chạy trốn lên núi, kẻo phải bỏ mình chăng. 18 Lót đáp lại rằng: Lạy Chúa, không được! 19 Nầy, tôi tớ đã được ơn trước mặt Chúa; Chúa đã tỏ lòng nhân từ rất lớn cùng tôi mà cứu tròn sự sống tôi. Nhưng tôi chạy trốn lên núi không kịp trước khi tai nạn đến, thì tôi phải chết. 20 Kìa, thành kia đã nhỏ, lại cũng gần đặng tôi có thế ẩn mình. Ôi! chớ chi Chúa cho tôi ẩn đó đặng cứu tròn sự sống tôi. Thành nầy há chẳng phải nhỏ sao? 21 Thiên sứ phán rằng: Đây, ta ban ơn nầy cho ngươi nữa, sẽ không hủy diệt thành của ngươi đã nói đó đâu. 22 Mau mau hãy lại ẩn đó, vì ta không làm chi được khi ngươi chưa vào đến nơi. Bởi cớ ấy, nên người ta gọi tên thành nầy là Xoa.
23 Khi mặt trời mọc lên khỏi đất, thì Lót vào đến thành Xoa. 24 Đoạn, Đức Giê-hô-va giáng mưa diêm sanh và lửa từ nơi Ngài trên trời sa xuống Sô-đôm và Gô-mô-rơ, 25 hủy diệt hai thành nầy, cả đồng bằng, hết thảy dân sự cùng các cây cỏ ở nơi đất đó.

Vợ của Lót hóa ra tượng muối

26 Nhưng vợ của Lót quay ngó lại đằng sau mình, nên hóa ra một tượng muối.
27 Áp-ra-ham dậy sớm, đi đến nơi mà người đã đứng chầu Đức Giê-hô-va, 28 ngó về hướng Sô-đôm và Gô-mô-rơ, cùng khắp xứ ở đồng bằng, thì thấy từ dưới đất bay lên một luồng khói, như khói của một lò lửa lớn. 29 Vả, khi Đức Chúa Trời hủy diệt các thành nơi đồng bằng, tức là thành Lót ở, thì nhớ đến Áp-ra-ham, cứu Lót ra khỏi chốn phá tan đó.

Căn nguyên dân Mô-áp và dân Am-môn

30 Lót ở Xoa thì sợ hãi, nên cùng hai con gái mình bỏ đó mà lên núi, ở trong một hang đá kia. 31 Cô lớn nói cùng em mình rằng: Cha ta đã già, mà không còn ai trên mặt đất đến sánh duyên cùng ta theo như thế thường thiên hạ. 32 Hè! chúng ta hãy phục rượu cho cha, và lại nằm cùng người, để lưu truyền dòng giống cha lại. 33 Đêm đó, hai nàng phục rượu cho cha mình; nàng lớn đến nằm cùng cha; nhưng người chẳng hay lúc nào nàng nằm, lúc nào nàng dậy hết. 34 Qua ngày mai, chị nói cùng em rằng: Nầy, đêm hôm qua ta đã nằm cùng cha rồi; hôm nay chúng ta hãy phục rượu cho cha nữa, rồi em hãy lại nằm cùng người, để lưu truyền dòng giống cha lại. 35 Đêm đó, hai nàng lại phục rượu cho cha mình nữa, rồi nàng nhỏ thức dậy lại nằm cùng cha; nhưng người chẳng hay lúc nào nàng nằm, lúc nào nàng dậy hết. 36 Vậy, hai con gái của Lót do nơi cha mình mà thọ thai. 37 Nàng lớn sanh được một con trai, đặt tên là Mô-áp; ấy là tổ phụ của dân Mô-áp đến bây giờ. 38 Người em cũng sanh đặng một con trai, đặt tên là Bên-Am-mi; ấy là tổ phụ của dân Am-môn đến bây giờ.

19

所多瑪的罪惡

1兩個天使在傍晚到了所多瑪羅得正坐在所多瑪的城門口。羅得一看見,就起身迎接他們,臉伏於地下拜, 2說:「看哪,我主,請你們轉到僕人家裏過夜,洗你們的腳,清早起來再上路。」他們說:「不!我們要在廣場上過夜。」 3羅得懇切地請他們,他們就轉向他,進到他屋裏。羅得為他們預備宴席,烤無酵餅,他們就吃了。 4他們還沒有躺下,所多瑪城的人,連老帶少所有的人,個個都來圍住那屋子。 5他們呼叫羅得,對他說:「今天晚上到你這裏來的人在哪裏?把他們帶出來,讓我們親近他們。」 6羅得出了門,把身後的門關上,到眾人那裏, 7說:「我的弟兄們,請你們不要做這惡事。 8看哪,我有兩個女兒,還沒有親近過男人,讓我領她們出來給你們,就照你們看為好的對待她們吧!只是這兩個人既然到我舍下,請不要向他們做這事。」 9眾人說:「站到一邊去吧!」又說:「這個人來寄居,還想扮審判官呢!現在我們要害你比害他們更厲害。」眾人就往前衝向羅得,要攻破大門。 10那兩個人伸出手來,把羅得拉進屋子他們那裏,就關上門。 11他們擊打門外的人,無論老少,都眼睛迷糊,找門找得很煩躁。

羅得離開所多瑪

12那兩個人對羅得說:「你這裏還有甚麼人嗎?無論是女婿,是兒女,這城中所有屬你的人,你都要把他們從這地方帶出去。 13我們要毀滅這地方,因為控告城內百姓的聲音在耶和華面前非常大,耶和華派我們來毀滅這城。」 14羅得出去,告訴娶了他女兒的女婿們說:「起來,離開這地方,因為耶和華要毀滅這城。」他的女婿們卻以為他說的是笑話。
15天亮了,天使催逼羅得說:「起來!帶着你的妻子和你這裏的兩個女兒出去,免得你因這城的罪孽同被剿滅。」 16羅得遲延不走。二人因為耶和華憐憫羅得,就拉着他的手和他妻子的手,以及他兩個女兒的手,把他們領出來,安置在城外; 17領他們出來以後,就說:「逃命吧!不可回頭看,也不可在平原站住。要往山上逃跑,免得你被剿滅。」 18羅得對他們說:「我主啊,不要這樣! 19看哪,你僕人已經在你眼前蒙恩,你又向我大施慈愛,救我的性命。但是我不能逃到山上去,恐怕這災禍追上我,我就死了。 20看哪,這城又近又小,比較容易逃到那裏。這不是一座小城嗎?求你容我逃到那裏,使我的性命可以存活。」 21天使對他說:「看哪,這事我也應允你,不傾覆你所說的這城。 22你要趕快逃到那城,因為你還沒有到那裏,我不能做甚麼。」因此那城名叫瑣珥

所多瑪蛾摩拉的毀滅

23羅得到了瑣珥,太陽已經升出地面。
24當時,耶和華把硫磺與火,從天上耶和華那裏降與所多瑪蛾摩拉 25把那些城和全平原,城裏所有的居民和土地上生長的,都毀滅了。 26羅得的妻子在他後邊回頭一看,就變成了一根鹽柱。
27亞伯拉罕清早起來,到了他先前站在耶和華面前的地方, 28面向所多瑪蛾摩拉,以及平原全地觀望。他觀看,看哪,那地有濃煙上騰,好像燒窰的濃煙。
29當上帝毀滅平原諸城的時候,他記念亞伯拉罕;在傾覆羅得所住之城的時候,就把羅得從傾覆中帶出來。

摩押人和亞捫人的起源

30羅得因為怕住在瑣珥,就同他兩個女兒從瑣珥上去,住在山上。他和兩個女兒住在一個洞裏。 31大女兒對小女兒說:「我們的父親老了,這地又沒有男人可以照世上的禮俗來與我們結合。 32來!我們叫父親喝酒,然後與他同寢。這樣,我們可以從我們的父親存留後裔。」 33於是,那晚她們叫父親喝酒,大女兒就進去和她父親同寢;她幾時躺下,幾時起來,父親都不知道。 34第二天,大女兒對小女兒說:「看哪,我昨夜與父親同寢。今晚我們再叫他喝酒,你進去與他同寢。這樣,我們可以從父親存留後裔。」 35於是,那晚她們又叫父親喝酒,小女兒起來與她父親同寢;她幾時躺下,幾時起來,父親都不知道。 36這樣,羅得的兩個女兒都從她們的父親懷了孕。 37大女兒生了兒子,給他起名叫摩押,就是現今摩押人的始祖。 38小女兒也生了兒子,給他起名叫便‧亞米,就是現今亞捫人的始祖。