24

Áp-ra-ham sai Ê-li-ê-se đi đến xứ Mê-sô-bô-ta-mi

1 Vả, Áp-ra-ham đã già, tuổi đã cao; trong mọi việc Đức Giê-hô-va đã ban phước cho người. 2 Áp-ra-ham nói cùng người đầy tớ ở lâu hơn hết trong nhà mình, có quyền quản trị các gia tài, mà rằng: Xin hãy đặt tay lên đùi ta, 3 và ta sẽ biểu ngươi chỉ Đức Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời của trời và đất, mà thề rằng: Ngươi không cưới một cô nào trong bọn con gái của dân Ca-na-an, tức giữa dân ấy ta trú ngụ, làm vợ cho con trai ta. 4 Nhưng hãy đi về quê hương ta, trong vòng bà con ta, cưới một người vợ cho Y-sác, con trai ta. 5 Người đầy tớ thưa rằng: Có lẽ người con gái không khứng theo tôi về xứ nầy; vậy, có phải tôi dẫn con trai ông đến xứ mà ông đã ra đi khỏi chăng? 6 Áp-ra-ham nói rằng: Hãy cẩn thận, đừng dẫn con ta về xứ đó! 7 Giê-hô-va là Đức Chúa Trời trên trời, là Đấng đã đem ta ra khỏi nhà cha ta và xứ sở ta, có phán và thề rằng: Ta sẽ cho dòng dõi ngươi xứ nầy! Chánh Ngài sẽ sai thiên sứ đi trước ngươi, và nơi đó ngươi hãy cưới một vợ cho con trai ta. 8 Nếu người con gái không khứng theo, thì ngươi sẽ khỏi mắc lời của ta biểu ngươi thề; mà dẫu thế nào đi nữa, chớ đem con ta về chốn đó. 9 Đoạn, người đầy tớ để tay lên đùi Áp-ra-ham chủ mình, và thề sẽ làm theo như lời người đã dặn biểu.

Ê-li-ê-se và nàng Rê-bê-ca gặp nhau

10 Đoạn, người đầy tớ bắt mười con lạc đà trong bầy của chủ mình, đem theo đủ các tài vật của chủ đã giao, rồi đứng dậy đi qua xứ Mê-sô-bô-ta-mi, đến thành của Na-cô. 11 Người cho lạc đà nằm quì gối xuống nghỉ ở ngoài thành, gần bên một giếng kia, vào buổi chiều, đến giờ của những con gái ra đi xách nước. 12 Người nói rằng: Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của chủ Áp-ra-ham tôi ơi! Xin ngày nay cho tôi gặp điều mà tôi tìm kiếm, và hãy làm ơn cho chủ Áp-ra-ham tôi! 13 Nầy, tôi đứng gần bên giếng nầy, các con gái của dân trong thành sẽ ra đi xách nước, 14 xin cho người gái trẻ nào mà tôi nói như vầy: “Xin nàng hãy nghiêng bình, cho tôi uống nhờ hớp nước,” mà nàng trả lời rằng: “Hãy uống đi, rồi tôi sẽ cho các lạc đà ngươi uống nữa,” là chánh người mà Chúa đã định cho Y-sác, kẻ tôi tớ Ngài; và nhờ đó tôi sẽ biết rằng Chúa đã làm ơn cho chủ tôi vậy.
15 Người đầy tớ chưa dứt lời, nầy, nàng Rê-bê-ca vác bình trên vai đi ra. Nàng là con gái của Bê-tu-ên, Bê-tu-ên là con trai của Minh-ca, vợ Na-cô, em trai của Áp-ra-ham. 16 Người gái trẻ đó thật rất đẹp, còn đồng trinh, chưa gả cho ai. Nàng xuống giếng nhận đầy bình nước, rồi trở lên. 17 Đầy tớ bèn chạy lại trước mặt nàng và nói rằng: Xin hãy cho tôi uống một hớp nước trong bình. 18 Nàng đáp rằng: Thưa chúa, hãy uống đi; rồi nàng lật đật đỡ bình xuống tay và cho người uống. 19 Khi đỡ cho người uống xong rồi, nàng lại tiếp rằng: Tôi cũng sẽ xách cho mấy con lạc đà chúa uống nữa, chừng nào uống đã thì thôi. 20 Nàng lật đật đổ nước bình ra máng, chạy xuống giếng xách nước thêm nữa cho hết thảy các con lạc đà uống. 21 Còn người ngồi làm thinh mà nhìn nàng, để cho biết Đức Giê-hô-va làm thành công việc mình đi đây hay chăng.
22 Khi lạc đà vừa thôi uống, người đầy tớ bèn lấy một khoanh vàng nặng được nửa siếc-lơ và đôi xuyến nặng được mười siếc-lơ, 23 mà nói rằng: Nàng là con ai? Xin nói cho tôi biết. Trong nhà cha nàng có chỗ nào cho tôi ở nghỉ ban đêm chăng? 24 Nàng đáp rằng: Tôi là con gái của Bê-tu-ên, cháu nội của Minh-ca và Na-cô. 25 Rồi lại nói: Nhà chúng tôi có nhiều rơm và cỏ, và cũng có chỗ để cho ở nghỉ nữa. 26 Người bèn cúi đầu và sấp mình xuống trước mặt Đức Giê-hô-va, 27 mà nói rằng: Đáng ngợi khen thay Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời của chủ Áp-ra-ham tôi! Ngài chẳng ngớt thương xót và thành thực đối cùng chủ tôi! Khi đương đi, Đức Giê-hô-va dẫn dắt tôi đến nhà anh em của chủ tôi vậy.
28 Người gái trẻ đó chạy về, thuật chuyện nầy lại cho nội nhà mẹ mình.

La-ban và Bê-tu-ên tiếp rước Ê-li-ê-se

29 Vả, nàng Rê-bê-ca có một anh, tên là La-ban. La-ban chạy đến người đầy tớ đó ở gần bên giếng. 30 Vừa thấy khoanh vàng và đôi xuyến nơi tay em gái mình, và đã nghe chuyện Rê-bê-ca thuật lại rằng: Người nầy nói vậy! Thì đi đến người, đương đứng gần bên mấy con lạc đà, ở nơi giếng nước, 31 mà thưa rằng: Hỡi người đã được Đức Giê-hô-va ban phước! Xin mời vào. Sao đứng ngoài nầy vậy? Tôi đã sửa soạn nhà và dọn dẹp một nơi cho mấy con lạc đà rồi. 32 Người đầy tớ bèn vào nhà; La-ban cởi yên cho lạc đà, đem cỏ cùng rơm cho các thú đó; rồi lấy nước đặng rửa chân cho người đầy tớ và mấy kẻ đi theo. 33 Đoạn, người nhà bày bữa và mời ăn; nhưng người đầy tớ nói: Không, tôi không ăn đâu, nếu chưa nói được những điều tôi cần phải nói. La-ban đáp rằng: Hãy nói đi!
34 Người bèn nói rằng: Tôi là đầy tớ của Áp-ra-ham. 35 Đức Giê-hô-va đã ban phước cho chủ tôi bội phần, trở nên thạnh vượng; Ngài cho chủ tôi chiên bò, bạc, vàng, tôi trai tớ gái, lạc đà và lừa. 36 Vả, Sa-ra, vợ chủ tôi, trở về già, có sanh một con trai cho người; người đã giao gia tài mình lại hết cho con trai đó. 37 Chủ tôi lại có bắt tôi thề rằng: Ngươi chớ cưới cho con trai ta một người vợ nào trong bọn con gái của dân Ca-na-an, là xứ ta đương trú ngụ; 38 nhưng hãy về nhà cha ta, trong vòng bà con ta, mà cưới cho nó một người vợ tại đó. 39 Tôi nói cùng chủ tôi rằng: Có lẽ người con gái không khứng theo tôi về. 40 Chủ đáp rằng: Đức Giê-hô-va là Đấng ta phục sự sẽ sai thiên sứ theo ngươi, làm cho thành công việc ngươi đi; và ngươi sẽ cưới cho con trai ta một người vợ trong vòng bà con ta, tại nhà cha ta. 41 Vậy, nếu khi ngươi đi về bà con ta, mà họ không khứng gả cho, thì ngươi sẽ được gỡ lời thề nặng của ngươi đã thề cùng ta đó. 42 Ngày nay, khi đi đến giếng kia, tôi có cầu rằng: Lạy Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của chủ Áp-ra-ham tôi! Xin đoái đến mà giúp công việc của tôi đi đây cho được thành! 43 Nầy, tôi ngồi gần bên giếng nầy: Cầu xin hễ người gái trẻ nào sẽ ra xách nước mà tôi nói cùng nàng rằng: Xin cho tôi uống một hớp nước trong bình; 44 mà sẽ trả lời rằng: Hãy uống đi, rồi tôi sẽ xách cho các lạc đà ngươi uống nữa, xin cho người gái trẻ đó là vợ mà Đức Giê-hô-va đã định cho con trai của chủ tôi! 45 Chưa dứt lời thầm nguyện, bỗng đâu nàng Rê-bê-ca vác bình trên vai đi ra, xuống giếng xách nước. Tôi nói với nàng rằng: Xin cho tôi uống hớp nước. 46 Nàng lật đật hạ bình trên vai xuống mà nói rằng: Hãy uống đi, rồi tôi sẽ cho các lạc đà ngươi uống nữa; vậy tôi có uống và nàng cũng có cho các lạc đà uống nữa. 47 Tôi bèn hỏi nàng rằng: Nàng là con gái ai? Nàng đáp: Tôi là con gái của Bê-tu-ên, cháu nội của Na-cô và Minh-ca. Tôi liền đeo cái khoanh nơi lỗ mũi và đôi xuyến vào tay nàng. 48 Đoạn, tôi cúi đầu và sấp mình xuống trước mặt Đức Giê-hô-va, ngợi khen Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chủ Áp-ra-ham tôi, mà đã dẫn tôi vào đường chánh đáng, để chọn được cho con trai người con gái của em chủ tôi. 49 Vậy, bây giờ, nếu các ông muốn lấy lòng tử tế và trung tín đối cùng chủ tôi, xin hãy tỏ điều đó cho; dầu không, xin cũng nói cho biết, hầu cho tôi sẽ xây về bên hữu hay là về bên tả.
50 La-ban và Bê-tu-ên đáp rằng: Điều đó do nơi Đức Giê-hô-va mà ra, chúng tôi đâu nói được cùng ngươi rằng quấy hay rằng phải. 51 Kìa, Rê-bê-ca đương ở trước mặt ngươi, hãy dẫn nó đi, để nó được làm vợ của con trai chủ ngươi, theo như lời Đức Giê-hô-va phán định. 52 Đầy tớ của Áp-ra-ham vừa nghe lời hai người nói xong, liền sấp mình xuống đất trước mặt Đức Giê-hô-va. 53 Người lấy đồ trang sức bằng bạc, vàng, và áo xống trao cho Rê-bê-ca; rồi cũng lấy các vật quí dâng cho anh và mẹ nàng. 54 Đoạn người đầy tớ cùng các người đi theo ngồi ăn uống; rồi ngủ tại đó. Qua ngày sau, khi họ đã thức dậy, người đầy tớ nói rằng: Xin hãy cho tôi trở về chủ. 55 Nhưng anh và mẹ nàng nói rằng: Hãy cho người gái trẻ ở lại cùng chúng tôi ít ngày nữa, độ chừng mười bữa, rồi nó sẽ đi. 56 Đầy tớ đáp rằng: Xin chớ cầm tôi trễ lại, vì Đức Giê-hô-va có làm việc đi đường tôi được thành. Hãy cho tôi đi, trở về nhà chủ tôi. 57 Họ đáp rằng: Chúng ta hãy gọi người gái trẻ đó và hỏi ý nó ra sao; 58 bèn kêu Rê-bê-ca và nói rằng: Con muốn đi cùng người nầy chăng? Nàng rằng: Tôi muốn đi. 59 Đoạn, họ cho Rê-bê-ca, em gái mình, và người vú của nàng, đi về theo người đầy tớ của Áp-ra-ham và các kẻ đi theo. 60 Họ chúc phước cho Rê-bê-ca mà rằng: Hỡi em gái chúng ta! Chúc cho em được trở nên mẹ của ức triệu người, và cho dòng dõi em được chiếm lấy cửa thành của quân nghịch. 61 Rê-bê-ca và các đòi nàng đứng dậy, lên cỡi lạc đà, đi theo người đầy tớ đó. Vậy, người đầy tớ dẫn Rê-bê-ca đi.

Rê-bê-ca trở nên vợ Y-sác

62 Bấy giờ Y-sác ở tại nam phương từ giếng La-chai-Roi trở về; 63 lối chiều, người đi ra ngoài đồng đặng suy gẫm; nhướng mắt lên, kìa ngó thấy lạc đà đâu đi đến. 64 Nàng Rê-bê-ca cũng nhướng mắt lên, bèn chợt thấy Y-sác; liền nhảy xuống lạc đà, 65 và hỏi đầy tớ rằng: Người ở đằng trước mặt tôi đi lại trong đồng đó là ai? Đầy tớ thưa rằng: Ấy là chủ tôi đó. Nàng bèn lấy lúp che mặt lại. 66 Rồi, đầy tớ thuật cho Y-sác nghe hết các việc mà mình đã làm; 67 Y-sác bèn dẫn Rê-bê-ca vào trại của Sa-ra, mẹ mình, cưới làm vợ, và yêu mến nàng. Vậy, Y-sác được giải phiền sau khi mẹ mình qua đời.

24

Klei Duah Mô̆ kơ Y-Isăk

1Y-Abraham mduôn snăk leh; Yêhôwa brei leh klei jăk jĭn kơ Y-Abraham hlăm djăp mta mnơ̆ng. 2Y-Abraham lač kơ dĭng buăl ñu, pô mă bruă sui hĭn hlăm sang ñu, pô kiă kriê jih jang ngăn drăp ñu, “Dưm bĕ kngan ih ti gŭ pha kâo. 3Kâo srăng brei ih kat asei hŏng Yêhôwa, Aê Diê adiê leh anăn Aê Diê lăn ala, kơ ih amâo srăng mă ôh mô̆ kơ anak êkei kâo mơ̆ng phung anak mniê phung Kanaan, mbĭt hŏng diñu kâo dôk. 4Ƀiădah brei ih nao kơ čar kâo leh anăn kơ phung găp djuê kâo, leh anăn mă tinăn sa čô mô̆ kơ anak êkei kâo Y-Isăk.” 5Dĭng buăl êmuh kơ ñu, “Năng ai mniê anăn amâo čiăng tui hlue kâo hriê kơ čar anei ôh. Dưi mơ̆ kâo atăt ba anak ih wĭt kơ čar ih kbiă hriê leh?” 6Y-Abraham wĭt lač kơ ñu, “Răng bĕ, đăm ih lŏ atăt ba anak kâo tinăn ôh! 7Yêhôwa, Aê Diê adiê, pô brei kâo kbiă leh mơ̆ng sang ama kâo leh anăn mơ̆ng čar arăng kkiêng kơ kâo, pô blŭ leh kơ kâo leh anăn kat asei leh kơ kâo snei, ‘Kâo srăng brei čar anei kơ phung anak čô ih,’ ñu srăng tiŏ nao dĭng buăl jăk ñu ti anăp ih, leh anăn ih srăng mă mô̆ kơ anak êkei kâo mơ̆ng anăn. 8Ƀiădah tơdah mniê anăn amâo čiăng tui hlue ih ôh, ih srăng tlaih mơ̆ng klei kat asei kâo brei ih ngă. Ƀiădah đăm atăt ba anak êkei kâo tinăn ôh.” 9Snăn dĭng buăl dưm kngan ñu ti gŭ pha Y-Abraham khua ñu leh anăn kat asei kơ ñu hlăm klei anăn.
10Dĭng buăl mă pluh drei aseh samô khua ñu leh anăn đuĕ nao. Ñu djă ba mbĭt lu mta mnơ̆ng yuôm mơ̆ng khua ñu brei. Ñu nao kơ čar Mêsôpôtami, ti ƀuôn Y-Nahôr. 11Ñu brei aseh samô čŏ mdei ti êngao ƀuôn jĕ hŏng kbăng êa êjai mmăt wai băk, ti mông phung mniê kbiă djăt êa. 12Ñu lač, “Ơ Yêhôwa, Aê Diê Y-Abraham khua kâo, kâo kwưh kơ ih brei kâo bi tuôm hruê anei djŏ si klei kâo čiăng, leh anăn bi êdah bĕ klei jăk hŏng khua kâo Y-Abraham. 13Nĕ anei, kâo dôk ti akŏ êa, leh anăn phung anak mniê mnuih ƀuôn sang hriê djăt êa. 14Brei mniê êra pô kâo srăng lač, ‘Kâo kwưh kơ ih, mđing bĕ čeh ih brei kâo mnăm êa,’ leh anăn ñu srăng lač, ‘Mnăm bĕ, leh anăn kâo srăng bi mnăm mơh aseh samô ih’ — brei pô anăn jing mniê ih čuăn leh kơ dĭng buăl ih Y-Isăk. Hŏng klei anăn kâo srăng thâo ih bi êdah leh klei jăk hŏng khua kâo.”
15Ka ruê̆ ôh klei ñu blŭ, nĕ anei H'Rêƀêka hriê hŏng čeh êa ñu ti mra. H'Rêƀêka jing anak mniê Y-Bêthuel anak êkei H'Milka mô̆ Y-Nahôr, adei Y-Abraham. 16Mniê êra anăn siam snăk, ñu ka mâo ung ôh, kăn mâo sa čô êkei tuôm dôk hŏng ñu rei. Ñu trŭn nao kơ akŏ êa, djăt bŏ čeh ñu leh anăn lŏ đĭ. 17Dĭng buăl anăn êran nao bi tuôm hŏng ñu leh anăn lač, “Kâo kwưh kơ ih, brei kâo mnăm ƀiă êa mơ̆ng čeh ih.” 18Mniê anăn wĭt lač, “Mnăm bĕ, Ơ khua kâo.” Ñu mđing mtam čeh ti kngan ñu leh anăn brei kơ gơ̆ mnăm. 19Tơdah leh brei gơ̆ mnăm, ñu lač, “Kâo srăng djăt mơh êa kơ aseh samô ih čiăng brei diñu mnăm tơl trei sơăi.” 20Ñu tuh mtam êa mơ̆ng čeh ñu hlăm mbông êa leh anăn lŏ êran nao ti kbăng êa čiăng lŏ djăt êa, leh anăn ñu djăt êa kơ jih jang aseh samô gơ̆. 21Dĭng buăl anăn dlăng kơ ñu amâo kƀreh ală, dôk ñăt čiăng thâo tơdah Yêhôwa bi truh klei mbhă mơ̆ ñu đuĕ hiu amâodah hơăi.
22Tơdah aseh samô mnăm êa trei leh, mnuih anăn mă krah mah boh ktrŏ gơ̆ mkrah sêkel leh anăn dua boh kông brei kơ kngan ñu boh ktrŏ gơ̆ pluh sêkel. 23Gơ̆ lač, “Hlei amĭ ama ih? Mâo mơ̆ anôk hlăm sang ama ih hmei dưi đăm?” 24Ñu lač kơ gơ̆, “Kâo jing anak mniê Y-Bêthuel anak êkei H'Milka kkiêng kơ Y-Nahôr.” 25Ñu lŏ lač, “Hmei mâo mơh adrăng leh anăn rơ̆k lu, wăt anôk đăm.” 26Mnuih anăn kkui kŏ ñu leh anăn kkuh mpŭ kơ Yêhôwa. 27Ñu lač, “Mpŭ mni kơ Yêhôwa, Aê Diê kơ khua kâo Y-Abraham, ñu amâo lui ôh klei khăp sĭt suôr leh anăn klei sĭt nik ñu hŏng khua kâo! Bi kơ kâo, Yêhôwa atăt kâo ti êlan kơ sang phung adei khua kâo.”
28Mniê êra anăn êran nao yăl dliê kơ phung sang amĭ ñu jih klei truh. 29H'Rêƀêka mâo sa čô ayŏng bi anăn Y-Laban. Y-Laban êran nao kơ mnuih anăn ti akŏ êa. 30Tơdah ñu ƀuh krah leh anăn kông ti kngan adei mniê ñu, leh anăn tơdah ñu hmư̆ klei H'Rêƀêka adei ñu blŭ, “Mnuih anăn blŭ kơ kâo msĕ snei,” ñu nao kơ mnuih anăn. Leh anăn nĕ anei, gơ̆ dôk dơ̆ng giăm aseh samô ti akŏ êa. 31Ñu lač, “Mŭt bĕ pô Yêhôwa hơêč hmưi leh. Si ngă ih dôk ti tač lĕ? Kyuadah kâo mkra leh sang wăt anôk kơ aseh samô.” 32Snăn mnuih anăn mŭt hlăm sang. Y-Laban mtrŭn mnơ̆ng mdiăng mơ̆ng aseh samô, leh anăn brei kơ aseh samô adrăng leh anăn rơ̆k. Arăng brei mơh êa rao jơ̆ng kơ pô anăn leh anăn phung mnuih mbĭt hŏng ñu. 33Leh anăn arăng mdơ̆ng kơ ñu mnơ̆ng ƀơ̆ng huă; ƀiădah ñu lač, “Kâo amâo srăng huă ôh êlâo kơ kâo hưn bruă kâo hriê.” Y-Laban lač, “Blŭ bĕ.”
34Ñu lač, “Kâo jing dĭng buăl Y-Abraham. 35Yêhôwa brei klei jăk jĭn lu kơ khua kâo, leh anăn ñu mdrŏng leh. Yêhôwa brei kơ ñu leh lu biăp leh anăn lu êmô, prăk leh anăn mah, phung dĭng buăl êkei leh anăn phung dĭng buăl mniê, lu aseh samô leh anăn aseh dliê. 36H'Sara mô̆ khua kâo, tơdah ñu mduôn kkiêng sa čô anak êkei kơ khua kâo; leh anăn gơ̆ brei kơ anak gơ̆ jih jang mnơ̆ng gơ̆ mâo. 37Khua kâo brei kâo kat asei, lač, ‘Đăm mă ôh mô̆ kơ anak êkei kâo mơ̆ng phung anak mniê Kanaan, hlăm čar diñu kâo dôk. 38Ƀiădah brei ih nao kơ sang ama kâo hlăm phung găp djuê kâo, leh anăn mă sa čô mô̆ kơ anak êkei kâo.’ 39Kâo lač kơ khua kâo, ‘Năng ai mniê anăn amâo srăng tui hlue kâo ôh.’ 40Ƀiădah ñu lač kơ kâo, ‘Yêhôwa, pô kâo gưt asăp, srăng tiŏ nao dĭng buăl jăk ñu mbĭt hŏng ih, leh anăn bi truh klei mbhă kơ klei ih đuĕ hiu; leh anăn ih srăng mă kơ anak êkei kâo sa čô mô̆ mơ̆ng găp djuê kâo mơ̆ng sang ama kâo. 41Snăn ih srăng tlaih mơ̆ng klei kâo brei ih kat asei, tơdah ih truh kơ găp djuê kâo, leh anăn tơdah diñu amâo brei gơ̆ kơ ih ôh, ih srăng tlaih mơ̆ng klei kâo brei ih kat asei.’
42Hruê anei kâo truh ti kbăng êa leh anăn kâo lač, ‘Ơ Yêhôwa, Aê Diê khua kâo Y-Abraham, tơdah ih bi truh klei mbhă kơ klei kâo đuĕ hiu anei, 43nĕ anei, kâo dôk dơ̆ng ti akŏ êa. Brei mniê êra pô hriê djăt êa leh anăn kơ ñu kâo srăng lač, “Kâo kwưh kơ ih brei kâo mnăm ƀiă êa mơ̆ng čeh ih,” 44leh anăn ñu srăng lač kơ kâo, “Mnăm bĕ ih, leh anăn kâo srăng djăt êa mơh kơ aseh samô ih,” brei pô anăn jing mniê Yêhôwa čuăn leh kơ anak êkei khua kâo.’
45Ka ruê̆ klei kâo blŭ snăn hlăm ai tiê kâo, nĕ anei, H'Rêƀêka hriê hŏng čeh ñu ti mra. Ñu trŭn nao kơ akŏ êa leh anăn djăt. Kâo lač kơ ñu, ‘Kâo kwưh kơ ih, brei kâo mnăm đa êa ih.’ 46Ñu mđing mtam čeh ñu mơ̆ng mra leh anăn lač, ‘Mnăm bĕ, leh anăn kâo srăng bi mnăm mơh aseh samô ih.’ Snăn kâo mnăm, leh anăn ñu bi mnăm mơh wăt aseh samô. 47Leh anăn kâo êmuh kơ ñu, ‘Hlei amĭ ama ih?’ Ñu lač, ‘Kâo jing anak mniê Y-Bêthuel anak êkei Y-Nahôr, pô H'Milka kkiêng kơ ñu.’ Leh anăn kâo čŭt krah ti ƀăng adŭng ñu leh anăn bi buh kông ti kngan ñu. 48Leh anăn kâo kkui kŏ kkuh mpŭ kơ Yêhôwa leh anăn mpŭ mni kơ Yêhôwa, Aê Diê khua kâo Y-Abraham, pô atăt ba kâo leh hlăm êlan djŏ, čiăng mă anak mniê adei khua kâo jing mô̆ kơ anak êkei ñu. 49Ară anei, tơdah diih srăng ngă klei jăk leh anăn klei sĭt nik hŏng khua kâo, brei ih hưn kơ kâo. Tơdah amâo dưi ôh, hưn kơ kâo mơh, čiăng kơ kâo dưi weh kơ hnuă amâodah kơ điâo.”
50Y-Laban leh anăn Y-Bêthuel lŏ wĭt lač, “Klei anei kbiă hriê mơ̆ng Yêhôwa. Hmei amâo dưi lač ôh kơ ih klei jhat amâodah klei jăk. 51Nĕ anei, H'Rêƀêka dôk ti anăp ih; mă ñu leh anăn nao bĕ, brei ñu jing mô̆ kơ anak êkei khua ih, tui si Yêhôwa lač leh.”
52Tơdah dĭng buăl Y-Abraham hmư̆ leh klei diñu blŭ, ñu buôn ti lăn ti anăp Yêhôwa. 53Dĭng buăl anăn suai kdrăp ngă hŏng prăk, mah, čhiăm ao leh anăn brei kơ H'Rêƀêka. Ñu brei mơh dŏ yuôm kơ ayŏng leh anăn kơ amĭ gơ̆. 54Leh klei anăn ñu leh anăn phung mnuih mbĭt hŏng ñu huă ƀơ̆ng mnăm, leh anăn diñu đăm tinăn sa mlam. Tơdah diñu kgŭ aguah ñu lač, “Brei kâo wĭt kơ khua kâo.” 55Ayŏng leh anăn amĭ H'Rêƀêka lač, “Brei mniê lŏ dôk hŏng hmei sui ƀiă, ƀiă hĭn pluh hruê; leh anăn kơh gơ̆ srăng nao.” 56Ñu lač kơ digơ̆, “Đăm diih bi hnui kâo ôh, kyuadah Yêhôwa bi truh leh klei mbhă kơ klei kâo hiu. Brei kâo dưi lŏ wĭt kơ khua kâo.” 57Digơ̆ lač, “Hmei srăng iêu mniê êra leh anăn êmuh kơ ñu.” 58Digơ̆ iêu H'Rêƀêka leh anăn lač kơ gơ̆, “Ih čiăng nao mơ̆ hŏng mnuih anei?” Gơ̆ lač, “Kâo srăng nao.” 59Digơ̆ brei H'Rêƀêka adei mniê digơ̆, wăt dĭng buăl mniê bi mam leh H'Rêƀêka, nao mbĭt hŏng dĭng buăl Y-Abraham leh anăn phung mnuih mbĭt hŏng ñu. 60Digơ̆ hơêč hmưi kơ H'Rêƀêka leh anăn lač kơ gơ̆,
  “Ơ adei mniê hmei, brei ih jing amĭ kơ klăk klai čô mnuih;
   leh anăn brei phung anak čô ih dưi hŏng phung bi êmut kơ diñu.”
61H'Rêƀêka wăt phung dĭng buăl mniê ñu kgŭ; diñu đĭ aseh samô leh anăn tui hlue mnuih anăn. Dĭng buăl Y-Abraham mă H'Rêƀêka leh anăn đuĕ nao.
62Y-Isăk wĭt mơ̆ng kbăng êa Bêr-La-Hai-Rôi kyua ñu dôk hlăm Dhŭng. 63Ti mmăt wai băk Y-Isăk kbiă nao ti hma čiăng dôk mĭn. Ñu kngưr ală leh anăn, nĕ anei, mâo aseh samô hriê. 64H'Rêƀêka kngưr ală mơh. Tơdah ñu ƀuh Y-Isăk, ñu trŭn mơ̆ng aseh samô. 65Ñu lač kơ dĭng buăl, “Hlei êkei anăn êbat hlăm hma čiăng bi tuôm hŏng drei?” Dĭng buăl lač, “Ñu yơh khua kâo.” Snăn H'Rêƀêka mă čhiăm leh anăn guôm ƀô̆ ñu. 66Dĭng buăl yăl dliê kơ Y-Isăk jih klei ñu ngă leh. 67Y-Isăk atăt ba H'Rêƀêka hlăm sang čhiăm H'Sara amĭ ñu. Ñu mă H'Rêƀêka jing mô̆ ñu leh anăn khăp kơ gơ̆. Snăn Y-Isăk mâo klei bi juh leh djiê amĭ ñu.