45

Giô-sép tỏ thật cho anh em mình biết, và sai người về rước cha già

1 Bấy giờ, Giô-sép không còn thể nào cầm lòng cho đậu được trước mặt các người hầu chung quanh, bèn la lên rằng: Hãy đuổi họ ra hết thảy! Khi Giô-sép tỏ thật cùng các anh em mình, thì không có một người nào khác ở tại đó hết. 2 Người cất tiếng lên khóc; dân Ê-díp-tô nghe và nhà Pha-ra-ôn nghe nữa.
3 Giô-sép nói cùng anh em rằng: Tôi là Giô-sép. Cha tôi còn sống chăng? Nhưng trước mặt người các anh em bối rối, chẳng đáp lời được. 4 Người lại nói rằng: Các anh em hãy lại gần tôi. Họ bèn lại gần. Người nói: Tôi là Giô-sép, em mà các anh đã bán đặng bị dẫn qua xứ Ê-díp-tô. 5 Bây giờ, đừng sầu não và cũng đừng tiếc chi về điều các anh đã bán tôi đặng bị dẫn đến xứ nầy; vì để giữ gìn sự sống các anh, nên Đức Chúa Trời đã sai tôi đến đây trước các anh. 6 Kìa, hai năm rồi trong xứ đã bị đói kém, và còn năm năm nữa sẽ không có cày cấy chi, gặt hái chi được hết. 7 Đức Chúa Trời sai tôi đến đây trước, đặng làm cho các anh còn nối dòng trên mặt đất, và nương một sự giải cứu lớn đặng giữ gìn sự sống cho anh em. 8 Không, chẳng phải các anh sai tôi đến đây đâu, ấy là Đức Chúa Trời; Ngài dường đặt tôi làm cha Pha-ra-ôn, cai quản cả nhà người, và trị khắp xứ Ê-díp-tô.
9 Các anh hãy mau mau trở về cha tôi đi, và nói với người rằng: Giô-sép, con của cha, có nói như vầy: Đức Chúa Trời đã đặt tôi làm chúa cả xứ Ê-díp-tô, cha hãy xuống với tôi; xin đừng chậm trễ, 10 cha, các con, các cháu, các chiên, bò cùng tài vật của cha sẽ ở tại xứ Gô-sen gần tôi đây. 11 Ở đó tôi sẽ nuôi cha, (vì còn năm năm đói kém nữa), e khi cha, người nhà cha, và hết thảy loài vật của cha phải bị ách mà hao mòn. 12 Nầy, các anh và Bên-gia-min, em tôi, đã thấy tận mắt rằng chính miệng tôi đã nói chuyện cùng các anh em đó. 13 Vậy, hãy thuật lại các điều vinh hiển của tôi tại xứ Ê-díp-tô, cùng mọi việc mà anh em đã thấy cho cha nghe, và hãy mau mau dời cha xuống đây.
14 Đoạn, người ôm lấy cổ Bên-gia-min, em mình, mà khóc; Bên-gia-min cũng ôm cổ người mà khóc. 15 Người cũng ôm các anh mình mà khóc. Đoạn, anh em nói chuyện cùng người.

Pha-ra-ôn phù hộ theo ý Giô-sép

16 Lập tức, tiếng đồn đến nhà Pha-ra-ôn rằng: Anh em Giô-sép đã đến. Pha-ra-ôn và quần thần nghe lấy làm đẹp dạ. 17 Pha-ra-ôn bèn phán cùng Giô-sép rằng: Hãy dặn các anh em ngươi rằng: Hãy chở đồ lên lừa, đi trở về xứ Ca-na-an, 18 rước cha và người nhà của các ngươi xuống ở cùng ta. Ta sẽ nhượng cho vật tốt nhứt trong xứ Ê-díp-tô, và các ngươi sẽ hưởng màu mỡ của đất. 19 Còn ta dặn ngươi hãy nói lại cùng họ như vầy: Hãy đem xe cộ từ xứ Ê-díp-tô về cho con nhỏ và vợ mình, cùng dời cha các ngươi xuống đây. 20 Đừng tiếc tài vật mình, vì vật tốt nhứt của xứ Ê-díp-tô sẽ về phần các ngươi.
21 Các con trai của Y-sơ-ra-ên làm y như lời; Giô-sép vâng mạng Pha-ra-ôn, đưa những xe cộ cho anh em mình và lương thực dùng trong lúc đi đường. 22 Người cũng đưa áo xống mặc đổi thay cho mỗi người, còn Bên-gia-min, người cho trăm miếng bạc cùng năm bộ áo xống. 23 Người cũng sai đem về cho cha mình mười con lừa chở các vật quí nhứt trong xứ Ê-díp-tô, mười con lừa cái chở lúa, bánh, và lương thực để dành dùng trong khi cha đi đường. 24 Vậy, Giô-sép đưa anh em mình lên đường. Lại dặn họ rằng: Xin anh em đừng cãi lẫy nhau dọc đường.

Gia-cốp sửa soạn đi xuống Ê-díp-tô

25 Các anh em ở Ê-díp-tô trở lên và đến xứ Ca-na-an, nơi Gia-cốp, cha mình, 26 thuật lại lời nầy mà rằng: Giô-sép hãy còn sống; lại ấy là người đương cai trị cả xứ Ê-díp-tô. Nhưng lòng Gia-cốp vẫn vô tình, vì người không tin lời họ nói. 27 Anh em thuật lại cho người nghe hết mọi lời của Giô-sép đã nói; Gia-cốp vừa thấy các xe cộ của Giô-sép sai đem về đặng rước mình, thì tâm thần người tỉnh lại, 28 bèn nói rằng: Thôi, biết rồi; Giô-sép, con trai ta, hãy còn sống; ta sẽ đi thăm nó trước khi ta qua đời.

45

Y-Yôsep Ƀrei Phung Ayŏng Adei Thâo Kral Ñu

1 Hlăk anăn Y-Yôsep amâo dưi lŏ kơ̆ng ñu pô ôh ti anăp jih jang phung dôk giăm ñu; leh anăn ñu ur, “Brei jih jang mnuih kbiă!” Snăn amâo mâo sa čô mnuih lŏ dôk mbĭt hŏng ñu ôh êjai Y-Yôsep brei phung ayŏng adei ñu thâo kral ñu. 2Ñu hia kraih tơl phung Êjip hmư̆ leh anăn sang Pharaôn hmư̆ mơh. 3Y-Yôsep lač kơ phung ayŏng adei ñu, “Kâo gơ̆ Y-Yôsep. Ama kâo ăt dôk hdĭp mơ̆?” Ƀiădah phung ayŏng adei ñu amâo dưi lŏ wĭt lač kơ ñu ôh, kyuadah digơ̆ huĭ ti anăp ñu.
4Y-Yôsep lač kơ phung ayŏng adei ñu, “Hriê giăm kâo, kâo akâo kơ diih.” Digơ̆ nao giăm, leh anăn ñu lač, “Kâo gơ̆ Y-Yôsep, adei diih, pô diih čhĭ leh kơ čar Êjip. 5Ară anei hin, đăm diih ênguôt ôh, kăn ăl hŏng diih pô rei kyuadah diih čhĭ leh kâo tinei; kyuadah Aê Diê mơĭt kâo leh hriê êlâo kơ diih čiăng bi mtlaih klei hdĭp. 6Kyuadah êjai dua thŭn leh mâo klei ư̆ êpa hlăm čar; leh anăn adôk êma thŭn amâo srăng mâo ôh klei kai amâodah puôt. 7Aê Diê mơĭt kâo hriê êlâo kơ diih čiăng pioh phung anak čô diih hlăm lăn ala, leh anăn čiăng pioh klei hdĭp diih. 8Snăn amâo djŏ diih ôh mơĭt hriê kâo tinei, ƀiădah Aê Diê yơh. Ñu brei kâo jing ama kơ Pharaôn leh anăn khua kơ jih sang ñu leh anăn khua kiă kriê jih čar Êjip. 9 Ruăt bĕ diih, wĭt kơ ama kâo leh anăn lač kơ ñu snei, ‘Anak ih Y-Yôsep blŭ, Aê Diê brei kâo jing khua kơ jih čar Êjip. Hriê bĕ kơ kâo, đăm lŏ krư̆i ôh. 10Ih srăng dôk hlăm čar Gôsen, leh anăn ih srăng dôk giăm kâo, ih, phung anak ih, phung čô ih, biăp ih, êmô ih, leh anăn jih jang mnơ̆ng ih mâo. 11Tinăn kâo srăng čiêm ih, kyuadah adôk êma thŭn ư̆ êpa, huĭdah ih leh anăn sang ih leh anăn jih jang mnơ̆ng ih mâo truh kơ klei knap.’ 12Nĕ anei, ală diih ƀuh, leh anăn ală Y-Benjamin adei kâo ƀuh mơh kơ ƀăng êgei kâo pô yơh blŭ kơ diih. 13Brei diih yăl dliê kơ ama kâo jih klei guh kơang kâo hlăm čar Êjip, leh anăn jih klei diih ƀuh leh. Ruăt bĕ diih brei ama kâo trŭn hriê tinei.” 14Leh anăn ñu kmiêk ti kkuê Y-Benjamin adei ñu leh anăn hia. Y-Benjamin msĕ mơh hia ti kkuê ñu. 15Ñu čŭm jih jang phung ayŏng ñu leh anăn hia. Leh klei anăn phung ayŏng adei ñu blŭ hrăm hŏng ñu.
16Tơdah klei anăn hmư̆ truh kơ sang Pharaôn, “Phung ayŏng adei Y-Yôsep truh leh,” klei anăn bi mơak snăk kơ Pharaôn leh anăn kơ phung dĭng buăl ñu. 17Pharaôn lač kơ Y-Yôsep, “Lač kơ phung ayŏng adei ih, ‘Ngă klei anei: bi mdiăng aseh dliê diih, lŏ wĭt bĕ kơ čar Kanaan. 18Brei diih atăt ba ama diih leh anăn phung sang diih, leh anăn lŏ hriê kơ kâo. Kâo srăng brei kơ diih mnơ̆ng jăk hĭn hlăm čar Êjip, leh anăn diih srăng ƀơ̆ng boh jăk hĭn hlăm čar.’ 19Msĕ mơh mtă kơ diñu, ‘Brei diih ngă snei: mă mơ̆ng čar Êjip êdeh aseh čiăng mdiăng anak điêt diih leh anăn mô̆ diih. Atăt ba ama diih leh anăn lŏ hriê. 20Đăm lŏ hnĭng kơ dŏ ngăn diih ôh, kyuadah mnơ̆ng jăk hĭn hlăm jih čar Êjip jing dŏ diih.’ ”
21Phung anak êkei Y-Israel ngă snăn. Y-Yôsep brei kơ diñu êdeh aseh tui si klei Pharaôn mtă leh. Ñu brei mơh kơ digơ̆ mnơ̆ng ƀơ̆ng huă ktuê êlan. 22Ñu brei kơ grăp čô digơ̆ čhiăm ao pioh pleh; ƀiădah kơ Y-Benjamin ñu brei tlâo êtuh klŏ prăk leh anăn êma blah čhiăm ao pioh pleh. 23Ñu mơĭt kơ ama ñu mnơ̆ng anei: pluh drei aseh mdiăng mnơ̆ng jăk mơ̆ng čar Êjip, leh anăn pluh drei aseh dliê ana mdiăng mdiê, kpŭng, leh anăn mnơ̆ng ƀơ̆ng huă kơ ama ñu ktuê êlan. 24Snăn ñu tiŏ nao phung ayŏng adei ñu, leh anăn tơdah digơ̆ nao, ñu lač kơ digơ̆, “Đăm diih bi mneh msao ktuê êlan ôh.” 25Snăn digơ̆ kbiă mơ̆ng čar Êjip leh anăn truh kơ čar Kanaan kơ Y-Yakôp ama digơ̆. 26Digơ̆ hưn kơ ñu, “Y-Yôsep ăt dôk hdĭp, leh anăn ñu jing khua kiă kriê jih čar Êjip.” Ai tiê Y-Yakôp djiê huăt, kyuadah ñu amâo đăo ôh klei phung anak êkei ñu hưn. 27Ƀiădah tơdah diñu yăl dliê kơ gơ̆ jih klei Y-Yôsep blŭ leh kơ diñu, leh anăn tơdah gơ̆ ƀuh êdeh aseh Y-Yôsep mơĭt čiăng mdiăng gơ̆, mngăt Y-Yakôp ama diñu lŏ hdơr. 28Leh anăn Y-Israel lač, “Man leh! Y-Yôsep anak êkei kâo ăt dôk hdĭp. Kâo srăng nao bi tuôm hŏng ñu êlâo kơ kâo djiê.”