1 Ta xây lại, xem xét mọi sự hà hiếp làm ra ở dưới mặt trời; kìa, nước mắt của kẻ bị hà hiếp, song không ai an ủi họ! Kẻ hà hiếp có quyền phép, song không ai an ủi cho kẻ bị hà hiếp! 2 Vậy, ta khen những kẻ chết đã lâu rồi là sướng hơn kẻ còn sống; 3 còn kẻ chưa được sanh ra, chưa thấy những gian ác làm ra dưới mặt trời, ta cho là có phước hơn hai đằng kia. 4 Ta cũng thấy mọi công lao và mọi nghề khéo là điều gây cho người nầy kẻ khác ganh ghét nhau. Điều đó cũng là sự hư không, theo luồng gió thổi. 5 Kẻ ngu muội khoanh tay, ăn lấy thịt mình. 6 Thà đầy một lòng bàn tay mà bình an, hơn là đầy cả hai mà bị lao khổ, theo luồng gió thổi. 7 Ta bèn xây lại xem thấy sự hư không ở dưới mặt trời: 8 Nầy một người cô độc, chẳng có ai hoặc con trai hay là anh em; dầu vậy, lao khổ nó không thôi, mắt nó không hề chán của cải; nó không hề nghĩ rằng: Vậy ta lao khổ, ta bắt linh hồn nhịn các phước là vì ai? Điều đó cũng là hư không, thật là công việc cực nhọc. 9 Hai người hơn một, vì họ sẽ được công giá tốt về công việc mình. 10 Nếu người nầy sa ngã, thì người kia sẽ đỡ bạn mình lên; nhưng khốn thay cho kẻ ở một mình mà sa ngã, không có ai đỡ mình lên! 11 Cũng vậy, nếu hai người ngủ chung thì ấm; còn một mình thì làm sao ấm được? 12 Lại nếu kẻ ở một mình bị người khác thắng, thì hai người có thế chống cự nó; một sợi dây bện ba lấy làm khó đứt. 13 Một kẻ trẻ tuổi nghèo mà khôn, hơn một ông vua già cả mà dại, chẳng còn biết nghe lời khuyên can. 14 Vì kẻ trẻ ra khỏi ngục khám đặng làm vua, dầu sanh ra nghèo trong nước mình. 15 Ta thấy mọi người sống đi đi lại lại dưới mặt trời, đều theo kẻ trẻ ấy, là người kế vị cho vua kia. 16 Dân phục dưới quyền người thật đông vô số; dầu vậy, những kẻ đến sau sẽ chẳng vui thích về người. Điều đó cũng là sự hư không, theo luồng gió thổi.
4
1Lŏ sa bliư̆ kâo ƀuh jih jang klei ktư̆ juă arăng ngă ti gŭ yang hruê.
Kâo ƀuh êa ală phung arăng ktư̆ juă, leh anăn amâo mâo pô bi juh digơ̆ ôh! Phung ktư̆ juă digơ̆ mâo klei dưi, leh anăn amâo mâo pô bi juh digơ̆ ôh. 2Kâo yap phung djiê leh mâo klei jăk hĭn kơ phung ăt dôk hdĭp; 3ƀiădah pô jăk hĭn kơ jih dua jing pô ka tuôm jing ôh, leh anăn amâo tuôm ƀuh ôh klei jhat arăng ngă ti gŭ yang hruê. 4Leh anăn kâo ƀuh leh jih jang klei suăi leh anăn klei mbruă kbiă hriê mơ̆ng klei tluh kơ pô riêng gah ñu. Klei anăn msĕ mơh jing klei hơăi mang leh anăn klei tiŏ angĭn.
5Mnuih mluk kuăl kngan ñu leh anăn ƀơ̆ng kđeh ñu pô. 6Jăk hĭn sa ƀĕ kngan bŏ leh anăn mâo klei êđăp ênang hŏng dua ƀĕ kngan bŏ hŏng klei suăi leh anăn klei tiŏ angĭn.+ 7Lŏ sa bliư̆ kâo ƀuh klei hơăi mang ti gŭ yang hruê:
8sa čô mnuih asei hjăn, kăn mâo anak êkei leh anăn ayŏng adei rei, ƀiădah klei suăi ñu amâo mâo knhal ôh, leh anăn ală ñu amâo tuôm hrăp ôh hŏng klei mdrŏng sah, tơl ñu êmuh, “Kơ hlei pô kâo mă bruă suăi, leh anăn bi mkhư̆ klei bi mơak kơ kâo pô?” Klei anăn msĕ mơh jing klei hơăi mang leh anăn bruă amâo mâo mơak ôh. 9Dua čô jing jăk hĭn kơ sa čô, kyuadah diñu mâo klei mưn jăk kơ klei suăi diñu. 10Kyuadah tơdah sa čô lĕ buh, sa čô mkăn srăng bi kơrŭ găp ñu; ƀiădah knap mñai yơh kơ pô dôk hjăn tơdah ñu lĕ buh, amâo mâo pô mkăn bi kơrŭ ñu ôh. 11Msĕ mơh tơdah dua čô đih mbĭt, diñu mâo klei mđao, ƀiădah si sa čô dôk hjăn dưi mâo klei mđao lĕ? 12Leh anăn wăt tơdah sa čô mâo klei dưi hŏng pô dôk hjăn, dua čô dưi bi kdơ̆ng hŏng ñu. Klei kuĭ mâo tlâo pha amâo djăl tloh ôh. 13Sa čô hlăk ai ƀun ƀin leh anăn thâo mĭn jing jăk hĭn kơ sa čô mtao mduôn leh anăn mluk, amâo lŏ tŭ ôh klei kčĕ, 14wăt tơdah ñu kbiă mơ̆ng war mnă đĭ kơ jhưng mtao, amâodah hlăm buôn ala mtao ñu pô arăng kkiêng kơ ñu ƀun ƀin. 15Kâo ƀuh leh jih jang phung hdĭp kpư̆ hiu ti gŭ yang hruê, msĕ mơh tui hlue hlăk ai anăn srăng hrô ñu; 16amâo dưi yap ôh jih jang phung ƀuôn sang ñu. Ƀiădah phung truh êdei hĭn amâo srăng hơ̆k mơak hŏng ñu ôh. Sĭt nik klei anăn msĕ mơh jing klei hơăi mang leh anăn klei tiŏ angĭn.