15

Bài ca của Môi-se và dân Y-sơ-ra-ên

1 Đoạn, Môi-se và dân Y-sơ-ra-ên hát bài ca nầy cho Đức Giê-hô-va, rằng:
 Tôi ca tụng Đức Giê-hô-va, vì Ngài rất vinh hiển oai nghiêm.
 Ngài đã liệng xuống biển ngựa và người cỡi ngựa.
2 Đức Giê-hô-va là sức mạnh và sự ca tụng của tôi:
 Ngài đã trở nên Đấng cứu tôi.
 Ngài là Đức Chúa Trời tôi, tôi ngợi khen Ngài;
 Đức Chúa Trời của tổ phụ tôi, tôi tôn kính Ngài.
3 Đức Giê-hô-va là một chiến sĩ;
 Danh Ngài là Giê-hô-va.
4 Ngài đã ném xuống biển binh xa Pha-ra-ôn và cả đạo binh của người;
 Quan tướng kén chọn của người đã bị đắm nơi Biển Đỏ,
5 Những lượn sóng đã vùi lấp họ rồi;
 Họ chìm đến đáy biển như một hòn đá vậy.
6 Hỡi Đức Giê-hô-va! Tay hữu Ngài có sức mạnh vinh hiển thay.
 Hỡi Đức Giê-hô-va! Tay hữu Ngài hủy quân nghịch tan đi.
7 Bởi sự cả thể của oai nghiêm Ngài,
 Đánh đổ kẻ dấy nghịch cùng mình.
 Ngài nổi giận phừng phừng,
 Đốt họ cháy như rơm rạ.
8 Lỗ mũi Ngài thở hơi ra, nước bèn dồn lại,
 Lượn sóng đổ dựng như một bờ đê;
 Vực sâu đọng lại nơi rún biển.
9 Quân nghịch rằng: Ta đuổi theo, ta sẽ đuổi kịp,
 Ta sẽ chia phân của giặc;
 Tâm hồn ta sẽ thỏa nguyện nơi họ;
 Ta rút gươm ra, tay ta hủy diệt họ.
10 Ngài đã thở hơi ra,
 Biển vùi lấp quân nghịch lại;
 Họ bị chìm như cục chì
 Nơi đáy nước sâu.
11 Hỡi Đức Giê-hô-va! trong vòng các thần, ai giống như Ngài?
 Trong sự thánh khiết, ai được vinh hiển như Ngài,
 Đáng sợ, đáng khen,
 Hay làm các phép lạ?
12 Ngài đã đưa tay hữu ra,
 Đất đã nuốt chúng nó.
13 Ngài lấy lòng thương xót dìu dắt
 Dân nầy mà Ngài đã chuộc lại;
 Ngài đã dùng năng lực đưa nó
 Về nơi ở thánh của Ngài
14 Các dân tộc nghe biết việc nầy đều run sợ,
 Cơn kinh hãi áp hãm dân xứ Pha-lê-tin.
15 Các quan trưởng xứ Ê-đôm bèn lấy làm bối rối;
 Mấy mặt anh hùng nơi Mô-áp đều kinh hồn;
 Cả dân Ca-na-an đều mất vía
16 Sự hoảng hốt kinh hãi giáng cho chúng nó;
 Hỡi Đức Giê-hô-va! vì quyền cao nơi cánh tay Ngài,
 Chúng nó đều bị câm như đá,
 Cho đến chừng nào dân Ngài vượt qua;
 Cho đến khi dân mà Ngài đã chuộc, vượt qua rồi.
17 Hỡi Đức Giê-hô-va! Ngài đưa dân ấy vào, và lập nơi núi cơ nghiệp Ngài,
 Tức là chốn Ngài đã sắm sẵn, để làm nơi ở của Ngài,
 Hỡi Chúa! là đền thánh mà tay Ngài đã lập.
18 Đức Giê-hô-va sẽ cai trị đời đời kiếp kiếp.
19 Vì ngựa của Pha-ra-ôn, binh xa, cùng lính kỵ người đã xuống biển;
 Và Đức Giê-hô-va đã vùi dập nước biển lên trên,
 Nhưng dân Y-sơ-ra-ên đi giữa biển như đi trên đất cạn.
20 Nữ tiên tri Mi-ri-am, là chị của A-rôn, tay cầm trống cơm, các đàn bà đều đi ra theo người, cầm trống cơm và múa. 21 Mi-ri-am đáp lại rằng:
 Hãy ca tụng Đức Giê-hô-va, vì Ngài rất vinh hiển oai nghiêm;
 Ngài đã liệng xuống biển ngựa và người cỡi ngựa.

Dân Y-sơ-ra-ên nơi đồng vắng

(Từ 15:22 đến đoạn 40)

Nước ở tại đất Ma-ra

22 Đoạn, Môi-se đem dân Y-sơ-ra-ên đi khỏi Biển Đỏ, đến nơi đồng vắng Su-rơ; trọn ba ngày đi trong đồng vắng, kiếm chẳng được nước đâu cả. 23 Kế đến đất Ma-ra, nhưng vì nước tại đó đắng, uống chẳng được, nên chi chỗ nầy gọi là Ma-ra. 24 Dân sự bèn oán trách Môi-se rằng: Chúng tôi lấy chi uống? 25 Môi-se kêu van Đức Giê-hô-va; Ngài bèn chỉ cho người một cây gỗ, người lấy liệng xuống nước, nước bèn hóa ra ngọt.
 Ấy tại đó, Đức Giê-hô-va định luật lệ cùng lập pháp độ cho dân sự, và tại đó Ngài thử họ.
26 Ngài phán rằng: Nếu ngươi chăm chỉ nghe lời Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, làm sự ngay thẳng trước mặt Ngài, lắng tai nghe các điều răn và giữ mọi luật lệ Ngài, thì ta chẳng giáng cho ngươi một trong các bịnh nào mà ta đã giáng cho xứ Ê-díp-tô; vì ta là Đức Giê-hô-va, Đấng chữa bịnh cho ngươi.
27 Đoạn, dân sự đến đất Ê-lim; nơi đó có mười hai suối nước, và bảy mươi cây chà là; dân sự đóng trại tại đó, gần bên suối nước.

15

Cansái Môi-se Ũat

1Chơ Môi-se cớp máh cũai I-sarel ũat cansái khễn Yiang Sursĩ neq:
  “Cứq ễ khễn Yiang Sursĩ, yuaq án khoiq riap chơ tahan cớp aséh tỗp Ê-yip-tô.
   Án khoiq sarpứt asễng aséh cớp cũai ỡt tâng cloong aséh chu dỡq mưt.
  2Yiang Sursĩ táq yỗn cứq bán rêng cớp yỗn cứq bữn cansái ũat.
   Án chuai amoong cứq.
  Án la Yiang cứq; ngkíq cứq khễn án.
   Cớp án la Yiang mpoaq cứq; ngkíq cứq khễn án ca bữn chớc toâr lứq.
  3Ramứh án la Yiang Sursĩ;
   án la samoât tahan clŏ́q lứq.
  4Án sarpứt asễng máh sễ aséh rachíl cớp tahan puo tâng dỡq mưt;
   cớp máh cũai sốt tahan ca clŏ́q lứq, án yỗn clooc nheq tâng dỡq mưt Cusâu
  5Dỡq mưt yarũ lứq clũom chíq tỗp alới;
   alới dớp riang tamáu asễng chu pưn dỡq.

  6“Yiang Sursĩ ơi! Atĩ atoam anhia bữn chớc toâr lứq;
   têq anhia pupứt nheq máh cũai par‑ũal yỗn cỡt abuoiq.
  7Anhia khoiq bữn roap ŏ́c yám noap,
   la cỗ anhia chíl riap cớp pupứt cũai par‑ũal.
   Anhia chŏ́ng táh chíq tỗp alới machớng noau chŏ́ng soc tê.
  8Anhia khoiq phát dỡq mưt táq yỗn án canoâq achỗn;
   dỡq ki cỡt ariang paning sarỡih.
   Tâng mpứng dĩ dỡq yarũ cỡt samoât dỡq clưn.”

  9“Cũai par‑ũal pai neq: ‘Cứq ễ rapuai satỡm alới;
   cứq thot dau, chơ tráh táh alới.
  Chơ cứq tampễq crơng sanốc alới,
   cớp ĩt nheq dũ ramứh cứq ễ bữn.’
  10Yiang Sursĩ cuhũh ống muoi taláp sâng táq yỗn máh tahan Ê-yip-tô dớp asễng nheq tâng dỡq,
   cỡt samoât trac dớp tâng dỡq canoâq lampóh.

  11“Bữn yiang aléq ma machớng Yiang Sursĩ?
   Bữn noau ariang anhia?
   Anhia bữn chớc toâr clữi nheq tễ canŏ́h.
   Noau têq táq ranáq salễh machớng anhia táq?
  12Toâq anhia aloŏh atĩ atoam chu cutễq,
   chơ cutễq caha lưn nheq máh cũai par‑ũal hếq.
  13Cỗ anhia ayooq mantái níc, ngkíq anhia chuai amoong tỗp proai anhia.
   Nhơ tễ chớc anhia, anhia ayông alới toâq pỡ ntốq miar khong anhia.
  14Toâq dũ cruang bữn sâng, chơ alới cỡt ngcŏh lứq.
   Cớp cũai Phi-li-tin cangcoaih yứr-yứr tháng.
  15Lứq samoât, máh cũai sốt tỗp Ê-dôm, alới sâng ngcŏh lứq.
   Cũai Mô-ap pla lứq, alới cỡt pứt mứt.
   Cớp cũai tâng cruang Cana-an, la pứt mứt tê.
  16Ơ Yiang Sursĩ ơi! Nheq tữh tỗp alới khoiq pứt mứt cỗ sâng ngcŏh lứq.
   Cỗ nhơ chớc toâr lứq tễ anhia,
   ngkíq alới ỡt rangiac cỗ sâng ngcŏh lứq,
   toau máh cũai proai anhia tayáh pha bữn vớt,
   la máh cũai anhia khoiq yỗn bữn racláh tễ cỡt sũl.
  17Anhia dững tỗp alới mut,
   chơ yỗn alới ayứng ntốq ỡt tâng cóh anhia.
  Ntốq ki la ntốq anhia khoiq rưoh yỗn alới,
   la dống sang anhia toâp táq.
  18Anhia toâp cỡt Puo sốt mantái mantái.”

Cansái Mi-riam Ũat Khễn

19Bo máh tahan aséh, dếh cũai dững aséh rachíl khong puo rapuai asễng chu dỡq mưt, Yiang Sursĩ táq yỗn dỡq mưt cỡt blíng loah dŏq calứp chíq tỗp alới. Ma cũai I-sarel tayáh pỡq tâng cutễq khỗ. 20Chơ ỡi Arôn, ramứh Mi-riam, la cũai tang bỗq Yiang Sursĩ, án yống sacơr cớt pỡq nhũang. Cớp máh mansễm ca puai án toân sacơr cớt dếh alới puan sarai. 21Mi-riam ũat khễn neq:
  “Cóq hái khễn Yiang Sursĩ na cansái ũat khễn,
   yuaq án chíl khoiq riap chơ.
  Án takễl tỗp aséh, dếh tahan ỡt tâng cloong aséh,
   táq yỗn alới cuchĩt tróh nheq tâng dỡq mưt.”

Dỡq Cỡt Ntáng

22Chơ Môi-se dững máh tỗp I-sarel loŏh tễ dỡq mưt Cusâu pỡq chu ntốq aiq Surơ. Tỗp alới tayáh pỡq khoiq pái tangái chơ tâng ntốq aiq, ma tỡ bữn ramóh dỡq. 23Vớt ki, tỗp alới toâq pỡ ntốq ramứh Marah, ma dỡq tâng ntốq ki cỡt ntáng lứq, tỡ têq nguaiq. Ngkíq yuaq alới dŏq ntốq ki Marah. (Santoiq ‘marah’ nâi parlong loah la ‘ntáng’.) 24Chơ máh cũai I-sarel bubéq-bubưp chóq Môi-se cớp blớh neq: “Sanua, ntrớu hếq ễ nguaiq?”
25Chơ Môi-se câu sễq nheq rangứh rahỡ chu Yiang Sursĩ. Cớp Yiang Sursĩ apáh yỗn Môi-se hữm muoi béq aluang; chơ án tỗiq ĩt béq aluang ki. Án voang asễng chu dỡq; ngkíq dỡq ki pứt ntáng, têq alới nguaiq loah.
 Tâng ntốq ki Yiang Sursĩ yỗn máh ŏ́c patâp dŏq alới táq puai. Ma tâng ntốq ki tê Yiang Sursĩ chim alới trĩh án ma tỡ bữn.
26Yiang Sursĩ pai neq: “Khân anhia trĩh cớp táq puai máh santoiq cứq atỡng, ki cứq tỡ bữn táq yỗn anhia roap ŏ́c a‑ĩ tacóh, machớng cứq khoiq táq chóq cũai Ê-yip-tô. Ống cứq toâp la Yiang Sursĩ ca têq tahâu yỗn anhia cỡt bán.”
27Vớt ki alới pỡq toâq pỡ ntốq E-lim la ntốq bữn muoi chít la bar ntốq dỡq mec, cớp bữn tapul chít nỡm tarễc. Ngkíq máh cũai I-sarel ỡt dỡ cheq dỡq ki.