22

Luật trộm cắp

1 Ví ai bắt trộm bò hay chiên, rồi giết hoặc bán đi, thì phải thường năm con bò cho một con, và bốn con chiên cho một con. 2 Nếu kẻ trộm đương cạy cửa mà bị bắt và đánh chết đi, thì kẻ đánh chết chẳng phải tội sát nhân. 3 Song nếu đánh chết trong khi mặt trời đã mọc rồi, thì bị tội sát nhân. Kẻ trộm phải bồi thường; bằng chẳng có chi, thì sẽ bị bán vì tội trộm cắp mình. 4 Nếu vật mà kẻ trộm đã lấy, hoặc bò, lừa hay chiên, hãy còn thấy sống trong tay, thì kẻ trộm phải bồi thường gấp hai.

Luật về sự hư hại

5 Ngộ ai làm hư hại trong ruộng hay là vườn nho, thả súc vật mình vào ăn trong ruộng người khác, thì ai đó phải lấy hoa lợi tốt nhứt của ruộng hay là vườn nho mình mà thường bồi. 6 Nếu lửa nổi đốt bụi gai và cháy lan qua lúa đã bó, mùa màng, hay là đồng ruộng, thì kẻ nổi lửa đó phải bồi thường trọn mọi vật đã bị cháy.

Luật về sự gian trá

7 Khi ai giao tiền bạc hay đồ vật cho kẻ lân cận mình giữ, rủi bị trộm cắp tại nhà kẻ lân cận đó, nếu tên trộm đã bị bắt được, thì nó phải thường gấp hai. 8 Nếu kẻ trộm không bị bắt được, thì chủ nhà cho gởi phải dẫn đến trước mặt Đức Chúa Trời, đặng thề rằng mình chẳng hề đặt tay vào tài vật của kẻ lân cận mình.
9 Trong mọi việc gian lận nào, hoặc về một con bò, một con lừa, một con chiên, áo xống hay là một vật chi bị mất, mà có người nói rằng: “quả thật là đồ đó”, thì phải đem duyên cớ hai đàng đến trước mặt Đức Chúa Trời; kẻ nào bị Ngài xử phạt phải thường bồi cho kẻ lân cận mình gấp hai.
10 Nhược bằng người nào giao lừa, bò, chiên, hoặc súc vật nào khác cho kẻ lân cận mình giữ, và bị chết, gãy một giò hay là bị đuổi đi, không ai thấy, 11 thì hai đàng phải lấy danh Đức Giê-hô-va mà thề, hầu cho biết rằng người giữ súc vật có đặt tay trên tài vật của kẻ lân cận mình chăng. Người chủ con vật phải nhận lời thề, và người kia chẳng bồi thường. 12 Còn nếu con vật bị bắt trộm, thì người lãnh giữ phải thường bồi cho chủ nó. 13 Nếu con vật bị thú rừng xé chết, người lãnh giữ phải đem nó ra làm chứng, sẽ không phải bồi thường vật bị xé đó.
14 Ví ai mượn người lân cận mình một con vật mà nó gãy một giò, hoặc bị chết, không có mặt chủ, thì ai đó phải bồi thường. 15 Nếu chủ có mặt tại đó, thì không phải bồi thường. Nếu con vật đã cho mướn, thì giá mướn thế cho tiền bồi thường.

Luật hòa dụ

16 Nếu kẻ nào hòa dụ và nằm với một người gái đồng trinh chưa hứa giá, thì kẻ đó phải nộp tiền sính và cưới nàng làm vợ. 17 Nhược bằng cha nàng quyết từ chối không gả, thì kẻ đó phải nộp tiền bằng số tiền sính của người gái đồng trinh.

Luật về phong tục

18 Ngươi chớ để các đồng cốt sống.
19 Kẻ nào nằm cùng một con vật sẽ bị xử tử.
20 Kẻ nào tế các thần khác hơn một mình Đức Giê-hô-va sẽ bị diệt.

Bổn phận đối cùng người ngoại bang, đàn bà góa, người nghèo khổ, và quan án

21 Ngươi chớ nên bạc đãi khách ngoại bang, và cũng chẳng nên hà hiếp họ, vì các ngươi đã làm khách kiều ngụ tại xứ Ê-díp-tô.
22 Các ngươi chớ ức hiếp một người góa bụa hay là một kẻ mồ côi nào. 23 Nếu ức hiếp họ, và họ kêu van ta, chắc ta sẽ nghe tiếng kêu của họ; 24 cơn nóng giận ta phừng lên, sẽ lấy gươm giết các ngươi, thì vợ các ngươi sẽ trở nên góa bụa, và con các ngươi sẽ mồ côi.
25 Trong dân ta có kẻ nghèo nàn ở cùng ngươi, nếu ngươi cho người mượn tiền, chớ xử với họ như người cho vay, và cũng chẳng nên bắt họ chịu lời. 26 Nếu ngươi cầm áo xống của kẻ lân cận mình làm của tin, thì phải trả cho họ trước khi mặt trời lặn; 27 vì là đồ chỉ có che thân, là áo xống che đậy da mình; người lấy chi mà ngủ? Nếu người đến kêu van ta, tất ta sẽ nghe lời người, vì ta là Đấng hay thương xót.
28 Ngươi chớ nên nói lộng ngôn cùng Đức Chúa Trời, và cũng đừng rủa sả vua chúa của dân sự ngươi.

Luật về sự thờ phượng

29 Ngươi chớ trễ nải mà dâng cho ta những hoa quả đầu mùa của ngươi chứa trong vựa và rượu ép chảy nơi bàn ép. Ngươi cũng phải dâng cho ta con trai đầu lòng ngươi. 30 Về phần chiên và bò ngươi cũng hãy làm như vậy; trong bảy ngày đầu, con đầu lòng ở cùng mẹ nó, qua ngày thứ tám ngươi hãy dâng nó cho ta.
31 Các ngươi sẽ làm người thánh của ta, chớ nên ăn thịt chi bị thú rừng xé ở ngoài đồng; hãy liệng cho chó ăn.

22

赔偿的条例

1“人若偷牛或羊,无论是宰了或卖了,他就要以五牛赔一牛, 四羊赔一羊。 2贼挖洞,若被发现而被打死,打的人没有流血的罪。 3若太阳已经出来,打的人就有流血的罪。贼总要赔偿,若他一无所有,就要被卖来还他所偷的东西。 4若发现他所偷的,无论是牛、驴,或羊,在他手中还活着,他就要加倍赔偿。
5“人若在田间或葡萄园里牧放牲畜,任凭牲畜上别人田里去吃,他就要拿自己田间和葡萄园里上好的赔偿。
6“若火冒出,延烧到荆棘,以致将堆积的禾捆,直立的庄稼,或田地,都烧尽了,那点火的必要赔偿。
7“人若将银钱或物件托邻舍保管,东西从这人的家中被偷去,若找到了贼,贼要加倍赔偿; 8若找不到贼,这家的主人就要到审判官那里,声明自己没有伸手拿邻舍的物件。
9“关于任何侵害的案件,无论是为牛、驴、羊、衣服,或任何失物,有一人说:‘这是我的’,双方就要将案件带到审判官面前,审判官定谁有罪,谁就要加倍赔偿给他的邻舍。
10“人将驴、牛、羊,或别的牲畜托邻舍看管,若牲畜死亡,受了伤,或被抢走,无人看见, 11双方要在耶和华前起誓,受托人要表明自己没有伸手拿邻舍的东西,原主要接受誓言,受托人不必赔偿。 12牲畜若从受托人那里被偷去,他就要赔偿原主; 13若被野兽撕碎,受托人要带回来作证据,被撕碎的就不必赔偿。
14“人若向邻舍借牲畜,所借的或伤或死,原主没有在场,借的人总要赔偿。 15若原主在场,借的人不必赔偿;若是租用的,只要付租金。”

道德和宗教的条例

16“人若引诱没有订婚的处女,与她同寝,他就必须交出聘礼,娶她为妻。 17若女子的父亲坚决不将女子给他,他就要按着处女的聘礼交出钱来。
18“行邪术的女人,不可让她存活。
19“凡与兽交合的,必被处死。
20“向别神献祭,不单单献给耶和华的,那人必要灭绝。
21“不可亏待寄居的,也不可欺压他,因为你们在埃及地也作过寄居的。 22不可苛待寡妇和孤儿; 23若你确实苛待他,他向我苦苦哀求,我一定会听他的呼求, 24并要发烈怒,用刀杀你们,使你们的妻子成为寡妇,儿女成为孤儿。
25“我的子民中有困苦人在你那里,你若借钱给他,不可如放债的向他取利息。 26你果真拿了邻舍的外衣作抵押,也要在日落前还给他; 27因为他只有这一件用来作被子,是他蔽体的衣服。他还可以拿什么睡觉呢?当他哀求我,我就应允,因为我是有恩惠的。
28“不可毁谤上帝;也不可诅咒你百姓的领袖。
29“不可迟延献你的庄稼、酒和油
 “要将你头生的儿子归给我。
30你的牛羊也要照样做:七天当跟着它母亲,第八天你要把它归给我。
31“你们要分别为圣归给我。因此,田间被野兽撕裂的肉,你们不可吃,要把它丢给狗。”