2

1Therefore, laying aside all malice, all deceit, hypocrisy, envy, and all evil speaking, 2as newborn babes, desire the pure milk of the word, that you may grow thereby, 3if indeed you have tasted that the Lord is gracious.

The Chosen Stone and His Chosen People

4Coming to Him as to a living stone, rejected indeed by men, but chosen by God and precious, 5you also, as living stones, are being built up a spiritual house, a holy priesthood, to offer up spiritual sacrifices acceptable to God through Jesus Christ. 6Therefore it is also contained in the Scripture,
  “Behold, I lay in Zion
   A chief cornerstone, elect, precious,
   And he who believes on Him will by no means be put to shame.”
7Therefore, to you who believe, He is precious; but to those who are disobedient,
  “The stone which the builders rejected
   Has become the chief cornerstone,”
8and
  “A stone of stumbling
   And a rock of offense.”
They stumble, being disobedient to the word, to which they also were appointed.
9But you are a chosen generation, a royal priesthood, a holy nation, His own special people, that you may proclaim the praises of Him who called you out of darkness into His marvelous light; 10who once were not a people but are now the people of God, who had not obtained mercy but now have obtained mercy.

Living Before the World

11Beloved, I beg you as sojourners and pilgrims, abstain from fleshly lusts which war against the soul, 12having your conduct honorable among the Gentiles, that when they speak against you as evildoers, they may, by your good works which they observe, glorify God in the day of visitation.

Submission to Government

13Therefore submit yourselves to every ordinance of man for the Lord’s sake, whether to the king as supreme, 14or to governors, as to those who are sent by him for the punishment of evildoers and for the praise of those who do good. 15For this is the will of God, that by doing good you may put to silence the ignorance of foolish men— 16as free, yet not using liberty as a cloak for vice, but as bondservants of God. 17Honor all people. Love the brotherhood. Fear God. Honor the king.

Submission to Masters

18Servants, be submissive to your masters with all fear, not only to the good and gentle, but also to the harsh. 19For this iscommendable, if because of conscience toward God one endures grief, suffering wrongfully. 20For what credit is it if, when you are beaten for your faults, you take it patiently? But when you do good and suffer, if you take it patiently, this is commendable before God. 21For to this you were called, because Christ also suffered for us, leaving us an example, that you should follow His steps:
  22“Who committed no sin,
   Nor was deceit found in His mouth”;
23who, when He was reviled, did not revile in return; when He suffered, He did not threaten, but committed Himself to Him who judges righteously; 24who Himself bore our sins in His own body on the tree, that we, having died to sins, might live for righteousness—by whose stripes you were healed. 25For you were like sheep going astray, but have now returned to the Shepherd and Overseer of your souls.

2

Đức Chúa Jêsus Christ là đá góc nhà

1Vậy, anh em hãy từ bỏ mọi điều độc ác, xảo trá, đạo đức giả, ghen tị và mọi chuyện vu cáo. 2Anh em hãy khao khát sữa thiêng liêng thuần khiết như trẻ sơ sinh, để nhờ đó anh em được lớn lên trong sự cứu rỗi, 3nếu anh em đã nếm biết Chúa là ngọt ngào. 4Hãy đến gần Ngài là hòn đá sống bị loài người loại ra, nhưng được Đức Chúa Trời chọn lựa và quý trọng. 5Hãy để Ngài sử dụng anh em như những hòn đá sống mà xây nên ngôi nhà thiêng liêng, và nhờ Đức Chúa Jêsus Christ mà làm chức tế lễ thánh, để dâng sinh tế thiêng liêng, đẹp lòng Đức Chúa Trời. 6Vì Kinh Thánh chép:
  “Nầy, Ta đặt tại Si-ôn một hòn đá,
   Hòn đá góc nhà đã được chọn lựa và quý trọng;
   Ai tin đá ấy sẽ không bị hổ thẹn.”
7Vậy, với anh em là người đã tin, thì Ngài là quý giá; nhưng với những kẻ không tin, thì:
  “Hòn đá bị thợ xây loại ra
   Đã trở nên đá góc nhà,”
8và là
  “Hòn đá gây cho vấp chân,
   Tảng đá làm cho vấp ngã;”
Họ bị vấp ngã vì không vâng giữ đạo, như đã định sẵn cho họ rồi.
9Nhưng anh em là dòng giống được tuyển chọn, là chức tế lễ hoàng gia, là dân tộc thánh, là dân thuộc riêng về Đức Chúa Trời, để anh em rao truyền công đức vĩ đại của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đưa vào vùng ánh sáng diệu kỳ của Ngài. 10Trước kia anh em không phải là một dân, nhưng bây giờ là dân Đức Chúa Trời; trước kia không được thương xót, mà bây giờ được thương xót.

Giữ mình giữa dân ngoại

11Thưa anh em yêu dấu, anh em như người khách lạ, kẻ tha hương; tôi khuyên nài anh em phải cữ kiêng những dục vọng xác thịt, là điều chống nghịch với linh hồn. 12Hãy ăn ở ngay lành giữa dân ngoại, để dù họ có nói xấu anh em là người gian ác, họ vẫn thấy được việc lành của anh em và tôn vinh Đức Chúa Trời trong ngày Ngài thăm viếng.

Bổn phận đối với chính quyền

13Vì Chúa, hãy thuận phục mọi thẩm quyền của loài người, hoặc với vua là người nắm quyền tối cao, 14hoặc các tổng đốc là những người được vua phái đến để trừng phạt kẻ làm ác và khen thưởng người làm lành. 15Vì ý muốn của Đức Chúa Trời là anh em làm điều lành để làm câm lặng lời ngây ngô của những kẻ ngu dại. 16Là đầy tớ của Đức Chúa Trời, anh em hãy sống như những người tự do, nhưng đừng dùng sự tự do của mình làm màn che sự gian ác. 17Hãy tôn trọng mọi người, yêu thương anh em cùng niềm tin, kính sợ Đức Chúa Trời, tôn trọng vua.

Gương chịu khổ của Đấng Christ

18Là những đầy tớ, anh em hãy tuân phục chủ mình với cả lòng kính sợ, không chỉ với những người chủ hiền lành, tốt bụng mà cả người chủ khó tính nữa. 19Nếu vì nhận biết Đức Chúa Trời mà anh em chịu đau đớn, khốn khổ một cách bất công thì đó là một ơn phước. 20Nếu làm điều sai quấy mà anh em bị đánh đập và cam chịu thì có gì đáng khoe đâu? Nhưng nếu anh em làm lành mà chịu đau khổ thì đây là một ơn phước trước mặt Đức Chúa Trời. 21Anh em đã được kêu gọi đến điều đó, vì Đấng Christ cũng đã chịu khổ cho anh em, lưu lại cho anh em một gương để anh em noi dấu chân Ngài;
  22“Ngài không hề phạm tội,
   Nơi miệng Ngài không thấy điều dối trá.”
23Khi bị nguyền rủa, Ngài không nguyền rủa lại; lúc chịu đau khổ, Ngài không hề hăm dọa, nhưng phó thác chính mình cho Đấng phán xét công minh. 24Ngài mang tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, để chúng ta chết đối với tội lỗi và sống cho sự công chính; nhờ những vết thương của Ngài mà anh em được chữa lành. 25Vì anh em như chiên đi lạc, nhưng bây giờ đã trở về với Đấng Chăn Chiên và Giám Mục của linh hồn mình.