21

保罗上耶路撒冷

1我们离别了众人,就开船直航到哥士,第二天到了罗底,又从那里到帕大喇 2我们遇见一只船要往腓尼基去,就上船起航。 3我们望见塞浦路斯,就从南边行过,往叙利亚去,在推罗上岸,因为船要在那里卸货。 4我们在那里找到了一些门徒,就住了七天。他们藉着圣灵的感动,告诉保罗不要上耶路撒冷去。 5几天之后,我们又出发前行。他们众人同妻子儿女都送我们到城外,我们都跪在滩上祷告,彼此辞别。 6我们上了船,他们就回家去了。
7我们从推罗行完航程,来到了多利买,问候那里的弟兄,和他们同住了一天。 8第二天,我们离开那里,来到凯撒利亚,就进了传福音的腓利家里,和他同住;他是那七个执事里的一个。 9他有四个女儿,都是未出嫁的,都会说预言。 10我们在那里多住了好几天,有一个先知,名叫亚迦布,从犹太下来。 11他到了我们这里,就拿保罗的腰带,捆上自己的手脚,说:“圣灵这样说:‘犹太人在耶路撒冷要如此捆绑这腰带的主人,把他交在外邦人手里。’” 12我们听见这些话,就跟当地的人苦劝保罗不要上耶路撒冷去。 13于是保罗回答:“你们为什么这样痛哭,使我心碎呢?我为主耶稣的名,不但被人捆绑,就是死在耶路撒冷也是愿意的。” 14既然保罗不听劝,我们就住了口,只说:“愿主的旨意成就。”
15过了这几天,我们收拾行李上耶路撒冷去。 16凯撒利亚的几个门徒和我们同去,带我们到一个早期的门徒塞浦路斯拿孙的家里,请我们与他同住。

保罗访问雅各

17我们到了耶路撒冷,弟兄们欢欢喜喜地接待我们。 18第二天,保罗同我们去见雅各;所有的长老也都在场。 19保罗向他们问安,然后将上帝用他在外邦人中所做的事奉,一一述说了。 20他们听见了,就归荣耀给上帝,对保罗说:“弟兄,你看犹太人中有数以万计的信徒,而他们都是热心于律法的人。 21他们曾听见人说,你教导所有在外邦的犹太人离弃摩西,对他们说,不要给孩子行割礼,也不要遵守规矩。 22众人必听见你来了,这可怎么办呢? 23你就照着我们的话做吧!我们这里有四个人,都有愿在身。 24你带他们去,与他们一同行洁净的礼,替他们缴纳规费,让他们得以剃头。这样,众人就会知道,先前所听见关于你的事都是假的;而且也知道,你自己为人循规蹈矩,遵行律法。 25至于信主的外邦人,我们已经根据我们的决议写信,叫他们要禁戒偶像所玷污的东西、血和勒死的牲畜,禁戒淫乱。” 26于是保罗带着那四个人,第二天与他们一同行了洁净礼,进了圣殿,报告洁净期满的日子,等候祭司为他们各人献上祭物。

保罗在圣殿里被捕

27那七日将完,从亚细亚来的犹太人看见保罗在圣殿里,就煽动所有的群众,下手拿住他, 28喊着:“以色列人哪,来帮忙!这就是在各处教导众人糟蹋我们百姓、律法和这地方的人。不但如此,他还带了希腊人进圣殿,污秽了这圣地。” 29这话是因他们曾看见以弗所特罗非摩保罗一起在城里,以为保罗带他进了圣殿。 30于是全城都骚动,百姓一齐跑来,拿住保罗,拉他出圣殿,殿门立刻都关了。 31他们正想要杀他,有人报信给营里的千夫长,说耶路撒冷全城都乱了。 32千夫长立刻带着士兵和几个百夫长,跑下去到他们那里。他们见了千夫长和士兵,就停下来不打保罗 33于是千夫长上前拿住他,吩咐用两条铁链捆锁,又问他是什么人,做了什么事。 34群众中有的喊这个,有的喊那个;因为这样乱嚷,千夫长无法知道实情,就下令将保罗带进营楼去。 35保罗一走上台阶,群众挤得凶猛,士兵只得将保罗抬起来。 36一群人跟在后面,喊着:“除掉他!”

保罗为自己辩护

37保罗快要被带进营楼时,对千夫长说:“我可以对你说句话吗?”千夫长说:“你懂得希腊话吗? 38那你就不是从前作乱、带领四千凶徒往旷野去的那埃及人了。” 39保罗说:“我本是犹太人,生在基利家大数,并不是无名小城的公民。求你准我对百姓说话。” 40千夫长准了。保罗就站在台阶上,向百姓做了个手势,要他们静下来,保罗就用希伯来话对他们说:

21

Phao-lô đi lên Giê-ru-sa-lem

1Từ giã họ, chúng tôi đi thuyền thẳng đến đảo Cốt. Hôm sau chúng tôi đến tỉnh Rốt, rồi từ đó đi qua Ba-ta-ra. 2Ở Ba-ta-ra chúng tôi thấy một chiếc thuyền sắp giương buồm qua Phê-ni-xi, nên chúng tôi liền đáp thuyền đi. 3Chúng tôi đi gần đảo Chíp, nhìn thấy đảo ấy về hướng Bắc, chúng tôi rẽ phải và đi thẳng qua Xy-ri. Chúng tôi dừng lại ở thành Tia, vì thuyền cần xuống hàng tại đó. 4Ở thành Tia, chúng tôi gặp vài tín hữu nên ở lại thăm họ một tuần. Được Thánh Linh mách bảo, họ khuyên Phao-lô không nên lên Giê-ru-sa-lem. 5Sau khi thăm viếng xong, chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình. Tất cả tín hữu, luôn cả đàn bà và trẻ con, đều đi ra ngoài thành phố để tiễn chúng tôi. Ai nấy cùng quì nơi bãi biển để cầu nguyện, 6xong chia tay nhau, chúng tôi lên tàu, còn các tín hữu về nhà.
7Chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình từ Tia đến Tô-lê-mai. Chúng tôi ghé qua chào thăm các tín hữu và ở với họ một ngày. 8Hôm sau chúng tôi rời Tô-lê-mai đi qua Xê-xa-rê. Chúng tôi ghé thăm nhà mục sư Phi-líp, một trong bảy chức viên. 9Ông có bảy cô con gái nói tiên tri nhưng chưa lập gia đình. 10Sau khi ở lại đó ít lâu thì có một nhà tiên tri tên A-ga-bút từ miền Giu-đia đến. 11Ông mượn nịt lưng của Phao-lô, rồi tự trói tay chân mình lại và bảo rằng, “Thánh Linh bảo, ‘Người Do-thái sẽ trói người có nịt lưng nầy giống y như thế nầy. Rồi họ sẽ giao người ấy cho những người không phải Do-thái.’”
12Nghe vậy, tất cả chúng tôi và các anh em van nài Phao-lô đừng nên đi lên Giê-ru-sa-lem. 13Nhưng Phao-lô đáp, “Tại sao anh chị em khóc lóc để làm tôi nao núng? Không những tôi bằng lòng chịu trói ở Giê-ru-sa-lem mà còn sẵn lòng chết vì Chúa Giê-xu nữa!”
14Vì không thể thuyết phục Phao-lô bỏ ý định lên Giê-ru-sa-lem, nên chúng tôi không van nài nữa và chỉ nói, “Nguyện ý Chúa được thành tựu.”
15Sau đó, chúng tôi chuẩn bị lên đường đi Giê-ru-sa-lem. 16Một số tín hữu từ Xê-xa-rê cùng đi với chúng tôi và đưa chúng tôi đến nhà Na-xon để tạm trú. Ông nầy người gốc đảo Chíp và là một trong những tín hữu đầu tiên.

Phao-lô thăm Gia-cơ

17Các tín hữu ở Giê-ru-sa-lem rất mừng gặp lại chúng tôi. 18Hôm sau Phao-lô cùng đi với chúng tôi đến thăm Gia-cơ và các trưởng lão ở đó. 19Phao-lô chào thăm họ và thuật lại hết những điều Thượng Đế đã làm qua mình cho những người không phải Do-thái. 20Nghe xong, họ đều ca ngợi Thượng Đế rồi nói với Phao-lô, “Anh ơi, anh đã thấy hàng ngàn người Do-thái trở thành tín hữu. Những tín hữu nầy cho rằng cần phải tôn trọng luật Mô-se. 21Họ đã nghe đồn rằng anh dạy cho người Do-thái đang sống ở giữa vòng người không phải Do-thái, là hãy bỏ luật Mô-se. Họ cũng nghe đồn rằng anh bảo họ không cần cắt dương bì cho con cái và không cần giữ tập tục Do-thái làm gì. 22Bây giờ chúng tôi phải làm thế nào? Dân chúng đã hay tin anh về. 23Cho nên anh hãy làm thế nầy: Trong chúng tôi có bốn người đã có lời hứa nguyện với Thượng Đế. 24Hãy mang bốn người nầy cùng đi và dự lễ tẩy sạch chung với họ. Anh hãy trả tiền cho họ cạo đầu. Như vậy để chứng tỏ cho mọi người thấy rằng những điều họ nghe đồn về anh không đúng và rằng anh luôn tôn trọng luật Mô-se. 25Chúng tôi đã gởi một bức thư cho các tín hữu không phải Do-thái. Thư viết như sau,
 ‘Đừng ăn đồ đã cúng cho thần tượng,
 đừng ăn huyết hay thú chết ngột.
 Đừng phạm tội nhục dục.’”

Phao-lô bị bắt

26Hôm sau Phao-lô mang bốn người đi và cùng dự lễ tẩy sạch với họ. Rồi ông vào đền thờ và loan báo lúc nào thì những ngày tẩy sạch chấm dứt. Vào ngày cuối, mỗi người sẽ dâng một của lễ.
27Khi bảy ngày ấy gần qua, thì có mấy người Do-thái từ Tiểu Á đến, thấy Phao-lô trong đền thờ. Họ xúi dân gây náo loạn và túm bắt Phao-lô. 28Họ la lên, “Hỡi dân Ít-ra-en, hãy đến tiếp tay! Đây là tên đã đi khắp nơi dạy người ta chống lại luật Mô-se, chống lại dân ta và chống lại đền thờ nầy. Bây giờ hắn vào đây mang theo mấy người Hi-lạp làm dơ bẩn nơi thánh nầy!” 29Người Do-thái nói như thế vì họ thấy Trô-phi-múc, người gốc Ê-phê-sô, cùng đi với Phao-lô ở Giê-ru-sa-lem nên họ tưởng Phao-lô dẫn anh ta vào đền thờ.
30Cả dân chúng Giê-ru-sa-lem đều xôn xao. Chúng chạy ào lại, bắt Phao-lô lôi sềnh sệch ra khỏi đền thờ. Rồi lập tức đóng các cửa đền thờ lại. 31Trong khi chúng đang định giết Phao-lô thì viên chỉ huy tiểu đoàn La-mã ở Giê-ru-sa-lem được tin báo là cả thành đang náo loạn. 32Ông lập tức mang một số sĩ quan và quân sĩ chạy đến chỗ dân chúng đang tụ họp. Thấy quân lính đến, thì họ thôi, không đánh Phao-lô nữa. 33Viên sĩ quan chỉ huy liền tiến đến bắt Phao-lô. Ông ra lệnh cho quân sĩ lấy hai cái xích xiềng Phao-lô lại. Rồi ông hỏi lai lịch và gốc gác Phao-lô. 34Một số người trong đám đông la lên thế nầy, kẻ quát lên thế khác. Vì tình hình vô cùng hỗn độn và ồn ào, viên sĩ quan chẳng biết đầu đuôi ra sao nên ông ra lệnh cho quân sĩ giải Phao-lô vào bên trong hành dinh của tiểu đoàn. 35Lúc Phao-lô tiến đến bực thềm thì quân sĩ phải khiêng ông vì dân chúng chực đánh đập ông. 36Cả đám đông theo sau hò hét, “Giết hắn đi!”
37Lúc quân sĩ sắp đưa Phao-lô vào trong hành dinh tiểu đoàn thì ông nói với viên chỉ huy, “Tôi xin phép nói vài lời với ông được không?”
 Viên chỉ huy đáp, “Anh biết nói tiếng Hi-lạp à?
38Tôi cứ tưởng anh là tên Ai-cập trước đây gây rối chống chính phủ rồi dẫn bốn ngàn tên khủng bố trốn vào sa mạc dạo nào!”
39Phao-lô đáp, “Không! Tôi là người Do-thái quê ở Tạt-xơ, miền Xi-xi-li. Tôi là công dân của thành phố nổi danh đó. Xin cho phép tôi nói với dân chúng.”
40Viên chỉ huy cho phép, nên Phao-lô đứng trên bậc thềm giơ tay ra hiệu bảo dân chúng im lặng. Khi mọi người yên lặng cả rồi, Phao-lô bắt đầu nói với họ bằng tiếng Do-thái.