32

Jeremiah Buys a Field

1The word that came to Jeremiah from the Lordin the tenth year of Zedekiah king of Judah, which was the eighteenth year of Nebuchadnezzar. 2For then the king of Babylon’s army besieged Jerusalem, and Jeremiah the prophet was shut up in the court of the prison, which was in the king of Judah’s house. 3For Zedekiah king of Judah had shut him up, saying, “Why do you prophesy and say, ‘Thus says the Lord: “Behold, I will give this city into the hand of the king of Babylon, and he shall take it; 4and Zedekiah king of Judah shall not escape from the hand of the Chaldeans, but shall surely be delivered into the hand of the king of Babylon, and shall speak with him face to face, and see him eye to eye; 5then he shall lead Zedekiah to Babylon, and there he shall be until I visit him,” says the Lord; “though you fight with the Chaldeans, you shall not succeed” ’?”
6And Jeremiah said, “The word of the Lord came to me, saying, 7‘Behold, Hanamel the son of Shallum your uncle will come to you, saying, “Buy my field which is in Anathoth, for the right of redemption is yours to buy it.” ’ 8Then Hanamel my uncle’s son came to me in the court of the prison according to the word of the Lord, and said to me, ‘Please buy my field that is in Anathoth, which is in the country of Benjamin; for the right of inheritance is yours, and the redemption yours; buy it for yourself.’ Then I knew that this was the word of the Lord. 9So I bought the field from Hanamel, the son of my uncle who was in Anathoth, and weighed out to him the money—seventeen shekels of silver. 10And I signed the deed and sealed it, took witnesses, and weighed the money on the scales. 11So I took the purchase deed, both that which was sealed according to the law and custom, and that which was open; 12and I gave the purchase deed to Baruch the son of Neriah, son of Mahseiah, in the presence of Hanamel my uncle’s son, and in the presence of the witnesses who signed the purchase deed, before all the Jews who sat in the court of the prison.
13“Then I charged Baruch before them, saying, 14‘Thus says the Lord of hosts, the God of Israel: “Take these deeds, both this purchase deed which is sealed and this deed which is open, and put them in an earthen vessel, that they may last many days.” 15For thus says the Lord of hosts, the God of Israel: “Houses and fields and vineyards shall be possessed again in this land.” ’

Jeremiah Prays for Understanding

16“Now when I had delivered the purchase deed to Baruch the son of Neriah, I prayed to the Lord, saying: 17‘Ah, Lord God! Behold, You have made the heavens and the earth by Your great power and outstretched arm. There is nothing too hard for You. 18You show lovingkindness to thousands, and repay the iniquity of the fathers into the bosom of their children after them—the Great, the Mighty God, whose name isthe Lord of hosts. 19You aregreat in counsel and mighty in work, for Your eyes are open to all the ways of the sons of men, to give everyone according to his ways and according to the fruit of his doings. 20You have set signs and wonders in the land of Egypt, to this day, and in Israel and among other men; and You have made Yourself a name, as it is this day. 21You have brought Your people Israel out of the land of Egypt with signs and wonders, with a strong hand and an outstretched arm, and with great terror; 22You have given them this land, of which You swore to their fathers to give them—“a land flowing with milk and honey.” 23And they came in and took possession of it, but they have not obeyed Your voice or walked in Your law. They have done nothing of all that You commanded them to do; therefore You have caused all this calamity to come upon them.
24‘Look, the siege mounds! They have come to the city to take it; and the city has been given into the hand of the Chaldeans who fight against it, because of the sword and famine and pestilence. What You have spoken has happened; there You see it! 25And You have said to me, O Lord God, “Buy the field for money, and take witnesses”!—yet the city has been given into the hand of the Chaldeans.’ ”

God’s Assurance of the People’s Return

26Then the word of the Lord came to Jeremiah, saying, 27“Behold, I am the Lord, the God of all flesh. Is there anything too hard for Me? 28Therefore thus says the Lord: ‘Behold, I will give this city into the hand of the Chaldeans, into the hand of Nebuchadnezzar king of Babylon, and he shall take it. 29And the Chaldeans who fight against this city shall come and set fire to this city and burn it, with the houses on whose roofs they have offered incense to Baal and poured out drink offerings to other gods, to provoke Me to anger; 30because the children of Israel and the children of Judah have done only evil before Me from their youth. For the children of Israel have provoked Me only to anger with the work of their hands,’ says the Lord. 31‘For this city has been to Me a provocation of My anger and My fury from the day that they built it, even to this day; so I will remove it from before My face 32because of all the evil of the children of Israel and the children of Judah, which they have done to provoke Me to anger—they, their kings, their princes, their priests, their prophets, the men of Judah, and the inhabitants of Jerusalem. 33And they have turned to Me the back, and not the face; though I taught them, rising up early and teaching them, yet they have not listened to receive instruction. 34But they set their abominations in the house which is called by My name, to defile it. 35And they built the high places of Baal which are in the Valley of the Son of Hinnom, to cause their sons and their daughters to pass through the fire to Molech, which I did not command them, nor did it come into My mind that they should do this abomination, to cause Judah to sin.’
36“Now therefore, thus says the Lord, the God of Israel, concerning this city of which you say, ‘It shall be delivered into the hand of the king of Babylon by the sword, by the famine, and by the pestilence’: 37Behold, I will gather them out of all countries where I have driven them in My anger, in My fury, and in great wrath; I will bring them back to this place, and I will cause them to dwell safely. 38They shall be My people, and I will be their God; 39then I will give them one heart and one way, that they may fear Me forever, for the good of them and their children after them. 40And I will make an everlasting covenant with them, that I will not turn away from doing them good; but I will put My fear in their hearts so that they will not depart from Me. 41Yes, I will rejoice over them to do them good, and I will assuredly plant them in this land, with all My heart and with all My soul.’
42“For thus says the Lord: ‘Just as I have brought all this great calamity on this people, so I will bring on them all the good that I have promised them. 43And fields will be bought in this land of which you say, “It is desolate, without man or beast; it has been given into the hand of the Chaldeans.” 44Men will buy fields for money, sign deeds and seal them, and take witnesses, in the land of Benjamin, in the places around Jerusalem, in the cities of Judah, in the cities of the mountains, in the cities of the lowland, and in the cities of the South; for I will cause their captives to return,’ says the Lord.”

32

Giê-rê-mi Mua Thửa Ruộng

1CHÚA phán dạy Giê-rê-mi vào năm thứ mười triều Sê-đê-kia, vua Giu-đa, tức năm thứ mười tám triều Nê-bu-cát-nết-sa. 2Lúc ấy, quân đội vua Ba-by-lôn đang vây hãm thành Giê-ru-sa-lem, còn tiên tri Giê-rê-mi bị giam giữ tại sân vệ binh, gắn liền với cung điện vua Giu-đa.
3Sê-đê-kia, vua Giu-đa, đã ra lệnh tống giam Giê-rê-mi, vì vua có hỏi Giê-rê-mi: “Tại sao ngươi dám nói tiên tri: CHÚA phán như vầy: ‘Ta sẽ phó thành này vào tay vua Ba-by-lôn, và thành sẽ bị chiếm đóng. 4Còn Sê-đê-kia, vua Giu-đa, sẽ không thoát khỏi tay quân Canh-đê, nhưng chắc chắn sẽ bị phó vào tay vua Ba-by-lôn, sẽ nhìn thấy người tận mắt, và sẽ đối đáp với người, mặt đối mặt. 5Sê-đê-kia sẽ bị giải về Ba-by-lôn, và sẽ ở tại đấy cho đến khi Ta xử lý nó. Các ngươi có kháng cự anh dũng đến đâu cũng không thắng được quân Canh-đê. CHÚA phán vậy.’ ”
6Giê-rê-mi thuật: “CHÚA phán dạy tôi: 7‘Này, Ha-na-mê-ên, con Sa-lum, chú con, sẽ đến gặp con và nói: Xin anh mua lại thửa ruộng của tôi tại A-na-tốt, vì anh có quyền chuộc lại thửa ruộng ấy.’ ”
8Đúng như lời CHÚA phán dạy, Ha-na-mê-ên, con chú tôi, đến sân vệ binh gặp tôi và nói: “Xin anh mua lại thửa ruộng của tôi tại A-na-tốt, thuộc địa phận Bên-gia-min, vì anh có quyền chuộc lại và sở hữu ruộng ấy. Xin anh mua giúp tôi.”
 Bấy giờ tôi nhận biết đấy là lời CHÚA.
9Thế là tôi mua thửa ruộng của Ha-na-mê-ên, con chú tôi, tại A-na-tốt, và tôi cân cho nó mười bẩy sê-ken bạc. 10Tôi viết tờ khế, đóng dấu niêm phong, mời người làm chứng, và cân đủ số bạc. 11Tôi cầm tờ khế mua, gồm cả bản niêm phong có ghi điều kiện mua bán, và bản để ngỏ, 12giao cho Ba-rúc, con trai Nê-ri-gia, cháu Ma-a-sê-gia, trước mặt Ha-na-mê-ên, con chú tôi, và các nhân chứng ký tên trong tờ khế mua, và hết thảy những người Giu-đa đang ngồi trong sân vệ binh.
13Tôi căn dặn Ba-rúc trước mặt họ: 14“CHÚA Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Người hãy cầm lấy các bản này, tức tờ khế mua này, bản niêm phong và bản để ngỏ, đem cất trong một bình gốm, để có thể lưu lại một thời gian dài về sau.” 15Vì CHÚA Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên phán như vầy: “Người ta sẽ lại mua bán nhà cửa, ruộng đất, và vườn nho trong xứ này.”

Giê-rê-mi Cầu Nguyện

16Sau khi tôi giao tờ khế mua cho Ba-rúc, con Nê-ri-gia, tôi cầu nguyện với CHÚA:
17“Ôi! Lạy CHÚA, Ngài đã dùng quyền năng vĩ đại và cánh tay dang thẳng tạo dựng trời đất. Không có việc chi quá khó cho Ngài. 18Ngài hằng bày tỏ tình yêu bền vững đến ngàn đời, nhưng Ngài phạt tội của cha mẹ đến đời con cháu. Ngài là Đức Chúa Trời vĩ đại, quyền năng. Danh Ngài là CHÚA Vạn Quân. 19Ngài có chương trình cao cả, Ngài thực hiện những việc diệu kỳ. Mắt Ngài nhìn thấy mọi đường lối của loài người. Ngài thưởng phạt mọi người tùy theo nếp sống và công việc họ làm. 20Ngài đã thực hiện những điều kỳ diệu và những việc nhiệm mầu tại xứ Ai-cập. Ngài vẫn tiếp tục thi thố quyền phép cho đến ngày nay, cả trong xứ Y-sơ-ra-ên, cũng như trên toàn thế giới, đến nỗi ngày nay, mọi người đều biết đến danh Ngài. 21Ngài đã dùng những điềm kỳ diệu và những việc nhiệm mầu, bàn tay mạnh mẽ và cánh tay dang thẳng, gây ra nỗi kinh khiếp lớn lao để dẫn dắt dân Ngài, tức dân Y-sơ-ra-ên, ra khỏi Ai-cập. 22Ngài đã ban cho chúng đất nước này, mà Ngài đã hứa ban cho tổ phụ chúng, một xứ tuôn tràn sữa và mật. 23Nhưng khi chúng tiến vào và chiếm được xứ, chúng không vâng lời Ngài. Chúng không sống theo kinh luật của Ngài. Chúng không thi hành bất cứ một điều gì trong mọi điều Ngài truyền dạy. Vì thế Ngài đã giáng tất cả những tai họa này xuống.
24Kìa quân Canh-đê vây đánh thành đang đắp mô để chiếm thành. Thành sẽ rơi vào tay chúng đang khi chiến tranh, đói kém, và bệnh dịch hoành hành. Điều Ngài phán đã xảy ra, và chính Ngài nhìn thấy. 25Thế mà, ôi lạy CHÚA, trong khi thành đã bị phó vào tay quân Canh-đê, chính Ngài lại bảo con: ‘Con hãy dùng bạc mua thửa ruộng, và mời người làm chứng.’ ”

Ý Nghĩa Việc Mua Thửa Ruộng

26CHÚA phán với Giê-rê-mi: 27“Này, Ta là CHÚA, Đức Chúa Trời của cả nhân loại. Có việc chi khó quá cho Ta chăng?” 28Vì thế, CHÚA phán như vầy: “Ta sẽ phó thành này vào tay quân Canh-đê, và vào tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn. Người sẽ chiếm lấy thành. 29Quân Canh-đê đang vây đánh thành này sẽ phóng hỏa đốt thành, và thiêu trụi nhà cửa nơi dân chúng xúc phạm đến Ta, lên sân thượng cúng tế cho Ba-anh, và cúng rượu lễ cho các thần khác.”
30CHÚA phán: “Thật vậy, ngay từ khi mới dựng nước, dân Y-sơ-ra-ên và dân Giu-đa chỉ làm toàn điều ác trước mặt Ta. Thật dân Y-sơ-ra-ên chỉ biết xúc phạm đến Ta với công trình tay chúng làm. 31Thật từ ngày được xây dựng cho đến nay, thành này đã gây cho Ta nổi giận và phẫn nộ đến nỗi Ta phải quyết định loại trừ nó ra khỏi mặt Ta, 32vì dân Y-sơ-ra-ên và dân Giu-đa đã xúc phạm đến Ta với mọi điều ác chúng làm, nào chúng, nào các vua, các quan chức, các thầy tế lễ, và các tiên tri của chúng, cùng với dân Giu-đa và dân cư thành Giê-ru-sa-lem. 33Chúng đã quay lưng lại với Ta, thay vì quay mặt. Dù Ta tiếp tục nhẫn nại khuyên dạy chúng, chúng vẫn không nghe theo, không chịu sửa dạy. 34Chúng đã đặt những vật gớm ghiếc ngay trong đền thờ mang danh Ta, và do đó làm ô uế đền thờ, 35chúng xây miếu thờ Ba-anh trong thung lũng Ben Hin-nôm, để dâng con trai con gái chúng cho Mô-léc. Đó là điều Ta chẳng hề truyền dạy. Ta cũng chẳng hề nghĩ chúng có thể làm việc gớm ghiếc dường ấy để gây cho dân Giu-đa phạm tội.
36Vì thế, bây giờ CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy về thành này, mà con đã nói, ‘Thành sẽ rơi vào tay vua Ba-by-lôn đang khi chiến tranh, đói kém, và bệnh dịch hoành hành;’ 37Này, Ta sẽ tập họp chúng lại từ mọi đất nước Ta đã đuổi chúng đến trong khi Ta nổi giận, phẫn nộ, và đùng đùng thịnh nộ. Ta sẽ đem chúng trở về chốn này, cho chúng lập nghiệp yên ổn tại đây. 38Bấy giờ, chúng sẽ là dân Ta, và Ta sẽ là Đức Chúa Trời của chúng. 39Ta sẽ ban cho chúng cùng một ý chí và một mục đích duy nhất, ấy là kính sợ Ta trọn đời, để chúng và con cháu chúng sau này được phước lành. 40Ta sẽ lập với chúng một giao ước đời đời, Ta sẽ không hề lìa bỏ chúng, hoặc ngưng ban phước cho chúng. Ta sẽ đặt vào lòng chúng niềm kính sợ Ta, để chúng không xây khỏi Ta. 41Ta sẽ vui mừng vì chúng, Ta sẽ vui mà ban phước cho chúng. Với tất cả ý chí và tấm lòng của Ta, Ta quyết chắc sẽ trồng chúng trong đất nước này.”
42CHÚA phán như vầy: “Như Ta đã giáng tất cả những tai họa thảm khốc đó xuống dân này, Ta sẽ ban cho chúng mọi phước lành Ta hứa với chúng hiện giờ. 43Người ta lại sẽ mua bán ruộng nương trong đất nước này mà con đã nói, ‘Không một bóng người và thú. Đất nước điêu tàn, bị phó vào tay quân Canh-đê.’ 44Người ta sẽ dùng bạc mua ruộng, viết khế ước mua bán, đóng dấu, niêm phong, và mời người làm chứng, tại trong lãnh thổ Bên-gia-min, các vùng phụ cận thành Giê-ru-sa-lem, các thành phố Giu-đa, các thành vùng đồi núi, vùng Sơ-phê-la, và vùng Nê-ghép. Vì Ta sẽ cho chúng được hưng thịnh trở lại.” CHÚA phán vậy.