25

Ẩn dụ về mười trinh nữ

1“Khi ấy, vương quốc thiên đàng sẽ ví như mười trinh nữ cầm đèn đi đón chàng rể. 2Trong số đó, có năm cô dại và năm cô khôn. 3Những cô dại đem đèn nhưng không đem dầu theo; 4còn những cô khôn đem đèn và đem cả dầu theo. 5Vì chàng rể đến trễ nên tất cả các cô đều buồn ngủ và ngủ thiếp đi. 6Nhưng đến nửa đêm, có tiếng gọi: ‘Kìa, chàng rể đến! Hãy ra đón người!’ 7Các trinh nữ thức dậy và sửa soạn đèn của mình. 8Các cô dại nói với các cô khôn rằng: ‘Xin các chị sớt cho chúng tôi ít dầu vì đèn chúng tôi sắp tắt.’ 9Nhưng các cô khôn trả lời: ‘Không thể được, sẽ không đủ cho cả chúng tôi và các chị; tốt hơn, các chị nên đi đến người bán dầu mà mua.’ 10Nhưng trong lúc họ đi mua, thì chàng rể đến. Những người đã sẵn sàng thì đi với chàng rể vào tiệc cưới, và cửa đóng lại. 11Một lúc sau, các trinh nữ kia cũng đến, thưa rằng: ‘Chủ ơi, chủ ơi, xin mở cửa cho chúng tôi!’ 12Nhưng người chủ đáp: ‘Ta nói thật với các cô, ta không biết các cô là ai cả.’ 13Vậy, hãy tỉnh thức, vì các con không biết ngày, cũng không biết giờ.”

Ẩn dụ về các ta-lâng

(Lu-ca 19:11-27)

14“Khi ấy, vương quốc thiên đàng sẽ giống như một người sắp lên đường đi xa, gọi các đầy tớ lại và giao tài sản mình cho họ. 15Chủ giao cho người nầy năm ta-lâng, người kia hai, người khác một, tùy theo khả năng của từng người. Rồi chủ lên đường. 16Người đã nhận năm ta-lâng liền đi làm lợi ra, và được thêm năm ta-lâng nữa. 17Người nhận hai ta-lâng cũng vậy, được thêm hai ta-lâng nữa. 18Nhưng, người đã nhận một ta-lâng thì đi đào đất và giấu bạc của chủ. 19Sau một thời gian dài, chủ của những đầy tớ nầy trở về và tính sổ với họ. 20Người đã nhận năm ta-lâng đến, đem thêm năm ta-lâng nữa, và nói: ‘Thưa chủ, chủ đã giao cho tôi năm ta-lâng, đây nầy, tôi đã làm lợi thêm được năm ta-lâng nữa.’ 21Chủ nói với người ấy: ‘Hỡi đầy tớ ngay lành và trung tín kia, được lắm! Ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ đặt ngươi cai quản nhiều. Hãy vào chung hưởng niềm vui với chủ ngươi.’ 22Người đã nhận hai ta-lâng cũng đến và nói: ‘Thưa chủ, chủ đã giao cho tôi hai ta-lâng, đây nầy, tôi đã làm lợi thêm được hai ta-lâng nữa.’ 23Chủ nói với người ấy rằng: ‘Hỡi đầy tớ ngay lành và trung tín kia, được lắm! Ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ đặt ngươi cai quản nhiều. Hãy vào chung hưởng niềm vui với chủ ngươi.’ 24Người đã nhận một ta-lâng cũng đến và nói: ‘Thưa chủ, tôi biết chủ là người khắt khe, gặt chỗ mình không gieo, thu chỗ mình không rải ra; 25nên tôi sợ và đi giấu ta-lâng của chủ ở dưới đất. Đây, xin hoàn lại cho chủ những gì của chủ.’ 26Nhưng chủ đáp rằng: ‘Hỡi đầy tớ gian ác và lười biếng kia! Có phải ngươi biết rằng ta gặt chỗ ta không gieo, và thu chỗ ta không rải ra không? 27Thế thì, lẽ ra ngươi phải giao bạc của ta cho những người buôn bạc, để khi ta trở về sẽ nhận cả vốn lẫn lời chứ. 28Vậy, hãy lấy ta-lâng khỏi tên nầy và cho người có mười ta-lâng. 29Vì ai có, sẽ cho thêm để họ được dư dật; nhưng ai không có, sẽ bị cất luôn cả điều họ có nữa. 30Còn tên đầy tớ vô ích kia, hãy ném nó ra chỗ bóng tối bên ngoài, nơi đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng.’”

Sự phán xét sau cùng

31“Khi Con Người ngự đến trong vinh quang mình cùng với tất cả các thiên sứ, Ngài sẽ ngồi trên ngai vinh quang. 32Muôn dân sẽ tụ họp trước mặt Ngài; và Ngài sẽ chia họ ra như người chăn chia chiên và dê ra: 33để chiên bên phải, và dê bên trái. 34Lúc ấy, Vua sẽ phán với những người ở bên phải rằng: ‘Hỡi những người được Cha Ta ban phước, hãy đến thừa hưởng vương quốc thiên đàng đã chuẩn bị sẵn cho các con từ khi tạo dựng trời đất. 35Vì Ta đói, các con cho Ta ăn; Ta khát, các con cho Ta uống; Ta là khách lạ, các con tiếp rước Ta; 36Ta trần truồng, các con mặc cho Ta; Ta ốm đau, các con chăm sóc Ta; Ta bị tù, các con thăm viếng Ta.’ 37Lúc ấy, những người công chính thưa với Ngài: ‘Lạy Chúa, có khi nào chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, hoặc khát mà cho uống đâu? 38Có khi nào chúng con thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước, hoặc trần truồng mà mặc cho Ngài đâu? 39Hay có khi nào chúng con thấy Chúa ốm đau hoặc bị tù mà thăm viếng Ngài đâu?’ 40Vua sẽ trả lời rằng: ‘Thật, Ta bảo các con, khi các con làm điều ấy cho một người thấp kém nhất trong những anh em nầy của Ta, tức là đã làm cho Ta.’
41Kế đó, Ngài phán với những người ở bên trái rằng: ‘Hỡi những kẻ bị nguyền rủa, hãy lui ra khỏi Ta, đi vào lửa đời đời đã chuẩn bị sẵn cho quỷ vương và những quỷ sứ của nó. 42Vì Ta đói, các ngươi không cho Ta ăn; Ta khát, các ngươi không cho Ta uống; 43Ta là khách lạ, các ngươi không tiếp rước Ta; Ta trần truồng, các ngươi không mặc cho Ta; Ta ốm đau và bị tù, các ngươi không thăm viếng Ta.’ 44Lúc ấy, những người nầy cũng trả lời: ‘Lạy Chúa, có khi nào chúng tôi thấy Chúa đói, hoặc khát, hoặc là khách lạ, hoặc trần truồng, hoặc ốm đau, hoặc bị tù mà không phục vụ Ngài đâu?’ 45Ngài sẽ đáp lại rằng: ‘Thật, Ta bảo các ngươi, khi các ngươi không làm điều đó cho một người thấp kém nhất trong những người nầy, tức là các ngươi đã không làm cho Ta.’ 46Rồi những kẻ nầy sẽ vào hình phạt đời đời, còn những người công chính sẽ vào sự sống đời đời.”

25

The Parable of the Wise and Foolish Virgins

1“Then the kingdom of heaven shall be likened to ten virgins who took their lamps and went out to meet the bridegroom. 2Now five of them were wise, and five were foolish. 3Those who were foolish took their lamps and took no oil with them, 4but the wise took oil in their vessels with their lamps. 5But while the bridegroom was delayed, they all slumbered and slept.
6“And at midnight a cry was heard: ‘Behold, the bridegroom is coming; go out to meet him!’ 7Then all those virgins arose and trimmed their lamps. 8And the foolish said to the wise, ‘Give us some of your oil, for our lamps are going out.’ 9But the wise answered, saying, ‘No, lest there should not be enough for us and you; but go rather to those who sell, and buy for yourselves.’ 10And while they went to buy, the bridegroom came, and those who were ready went in with him to the wedding; and the door was shut.
11“Afterward the other virgins came also, saying, ‘Lord, Lord, open to us!’ 12But he answered and said, ‘Assuredly, I say to you, I do not know you.’
13“Watch therefore, for you know neither the day nor the hourin which the Son of Man is coming.

The Parable of the Talents

14“For the kingdom of heaven islike a man traveling to a far country, who called his own servants and delivered his goods to them. 15And to one he gave five talents, to another two, and to another one, to each according to his own ability; and immediately he went on a journey. 16Then he who had received the five talents went and traded with them, and made another five talents. 17And likewise he who had received two gained two more also. 18But he who had received one went and dug in the ground, and hid his lord’s money. 19After a long time the lord of those servants came and settled accounts with them.
20“So he who had received five talents came and brought five other talents, saying, ‘Lord, you delivered to me five talents; look, I have gained five more talents besides them.’ 21His lord said to him, ‘Well done, good and faithful servant; you were faithful over a few things, I will make you ruler over many things. Enter into the joy of your lord.’ 22He also who had received two talents came and said, ‘Lord, you delivered to me two talents; look, I have gained two more talents besides them.’ 23His lord said to him, ‘Well done, good and faithful servant; you have been faithful over a few things, I will make you ruler over many things. Enter into the joy of your lord.’
24“Then he who had received the one talent came and said, ‘Lord, I knew you to be a hard man, reaping where you have not sown, and gathering where you have not scattered seed. 25And I was afraid, and went and hid your talent in the ground. Look, there you have what is yours.’
26“But his lord answered and said to him, ‘You wicked and lazy servant, you knew that I reap where I have not sown, and gather where I have not scattered seed. 27So you ought to have deposited my money with the bankers, and at my coming I would have received back my own with interest. 28Therefore take the talent from him, and give it to him who has ten talents.
29‘For to everyone who has, more will be given, and he will have abundance; but from him who does not have, even what he has will be taken away. 30And cast the unprofitable servant into the outer darkness. There will be weeping and gnashing of teeth.’

The Son of Man Will Judge the Nations

31“When the Son of Man comes in His glory, and all the holy angels with Him, then He will sit on the throne of His glory. 32All the nations will be gathered before Him, and He will separate them one from another, as a shepherd divides his sheep from the goats. 33And He will set the sheep on His right hand, but the goats on the left. 34Then the King will say to those on His right hand, ‘Come, you blessed of My Father, inherit the kingdom prepared for you from the foundation of the world: 35for I was hungry and you gave Me food; I was thirsty and you gave Me drink; I was a stranger and you took Me in; 36I wasnaked and you clothed Me; I was sick and you visited Me; I was in prison and you came to Me.’
37“Then the righteous will answer Him, saying, ‘Lord, when did we see You hungry and feed You, or thirsty and give You drink? 38When did we see You a stranger and take You in, or naked and clothe You? 39Or when did we see You sick, or in prison, and come to You?’ 40And the King will answer and say to them, ‘Assuredly, I say to you, inasmuch as you did it to one of the least of these My brethren, you did it to Me.’
41“Then He will also say to those on the left hand, ‘Depart from Me, you cursed, into the everlasting fire prepared for the devil and his angels: 42for I was hungry and you gave Me no food; I was thirsty and you gave Me no drink; 43I was a stranger and you did not take Me in, naked and you did not clothe Me, sick and in prison and you did not visit Me.’
44“Then they also will answer Him, saying, ‘Lord, when did we see You hungry or thirsty or a stranger or naked or sick or in prison, and did not minister to You?’ 45Then He will answer them, saying, ‘Assuredly, I say to you, inasmuch as you did not do it to one of the least of these, you did not do it to Me.’ 46And these will go away into everlasting punishment, but the righteous into eternal life.”