25

Ẩn dụ về mười trinh nữ

1“Khi ấy, vương quốc thiên đàng sẽ ví như mười trinh nữ cầm đèn đi đón chàng rể. 2Trong số đó, có năm cô dại và năm cô khôn. 3Những cô dại đem đèn nhưng không đem dầu theo; 4còn những cô khôn đem đèn và đem cả dầu theo. 5Vì chàng rể đến trễ nên tất cả các cô đều buồn ngủ và ngủ thiếp đi. 6Nhưng đến nửa đêm, có tiếng gọi: ‘Kìa, chàng rể đến! Hãy ra đón người!’ 7Các trinh nữ thức dậy và sửa soạn đèn của mình. 8Các cô dại nói với các cô khôn rằng: ‘Xin các chị sớt cho chúng tôi ít dầu vì đèn chúng tôi sắp tắt.’ 9Nhưng các cô khôn trả lời: ‘Không thể được, sẽ không đủ cho cả chúng tôi và các chị; tốt hơn, các chị nên đi đến người bán dầu mà mua.’ 10Nhưng trong lúc họ đi mua, thì chàng rể đến. Những người đã sẵn sàng thì đi với chàng rể vào tiệc cưới, và cửa đóng lại. 11Một lúc sau, các trinh nữ kia cũng đến, thưa rằng: ‘Chủ ơi, chủ ơi, xin mở cửa cho chúng tôi!’ 12Nhưng người chủ đáp: ‘Ta nói thật với các cô, ta không biết các cô là ai cả.’ 13Vậy, hãy tỉnh thức, vì các con không biết ngày, cũng không biết giờ.”

Ẩn dụ về các ta-lâng

(Lu-ca 19:11-27)

14“Khi ấy, vương quốc thiên đàng sẽ giống như một người sắp lên đường đi xa, gọi các đầy tớ lại và giao tài sản mình cho họ. 15Chủ giao cho người nầy năm ta-lâng, người kia hai, người khác một, tùy theo khả năng của từng người. Rồi chủ lên đường. 16Người đã nhận năm ta-lâng liền đi làm lợi ra, và được thêm năm ta-lâng nữa. 17Người nhận hai ta-lâng cũng vậy, được thêm hai ta-lâng nữa. 18Nhưng, người đã nhận một ta-lâng thì đi đào đất và giấu bạc của chủ. 19Sau một thời gian dài, chủ của những đầy tớ nầy trở về và tính sổ với họ. 20Người đã nhận năm ta-lâng đến, đem thêm năm ta-lâng nữa, và nói: ‘Thưa chủ, chủ đã giao cho tôi năm ta-lâng, đây nầy, tôi đã làm lợi thêm được năm ta-lâng nữa.’ 21Chủ nói với người ấy: ‘Hỡi đầy tớ ngay lành và trung tín kia, được lắm! Ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ đặt ngươi cai quản nhiều. Hãy vào chung hưởng niềm vui với chủ ngươi.’ 22Người đã nhận hai ta-lâng cũng đến và nói: ‘Thưa chủ, chủ đã giao cho tôi hai ta-lâng, đây nầy, tôi đã làm lợi thêm được hai ta-lâng nữa.’ 23Chủ nói với người ấy rằng: ‘Hỡi đầy tớ ngay lành và trung tín kia, được lắm! Ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ đặt ngươi cai quản nhiều. Hãy vào chung hưởng niềm vui với chủ ngươi.’ 24Người đã nhận một ta-lâng cũng đến và nói: ‘Thưa chủ, tôi biết chủ là người khắt khe, gặt chỗ mình không gieo, thu chỗ mình không rải ra; 25nên tôi sợ và đi giấu ta-lâng của chủ ở dưới đất. Đây, xin hoàn lại cho chủ những gì của chủ.’ 26Nhưng chủ đáp rằng: ‘Hỡi đầy tớ gian ác và lười biếng kia! Có phải ngươi biết rằng ta gặt chỗ ta không gieo, và thu chỗ ta không rải ra không? 27Thế thì, lẽ ra ngươi phải giao bạc của ta cho những người buôn bạc, để khi ta trở về sẽ nhận cả vốn lẫn lời chứ. 28Vậy, hãy lấy ta-lâng khỏi tên nầy và cho người có mười ta-lâng. 29Vì ai có, sẽ cho thêm để họ được dư dật; nhưng ai không có, sẽ bị cất luôn cả điều họ có nữa. 30Còn tên đầy tớ vô ích kia, hãy ném nó ra chỗ bóng tối bên ngoài, nơi đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng.’”

Sự phán xét sau cùng

31“Khi Con Người ngự đến trong vinh quang mình cùng với tất cả các thiên sứ, Ngài sẽ ngồi trên ngai vinh quang. 32Muôn dân sẽ tụ họp trước mặt Ngài; và Ngài sẽ chia họ ra như người chăn chia chiên và dê ra: 33để chiên bên phải, và dê bên trái. 34Lúc ấy, Vua sẽ phán với những người ở bên phải rằng: ‘Hỡi những người được Cha Ta ban phước, hãy đến thừa hưởng vương quốc thiên đàng đã chuẩn bị sẵn cho các con từ khi tạo dựng trời đất. 35Vì Ta đói, các con cho Ta ăn; Ta khát, các con cho Ta uống; Ta là khách lạ, các con tiếp rước Ta; 36Ta trần truồng, các con mặc cho Ta; Ta ốm đau, các con chăm sóc Ta; Ta bị tù, các con thăm viếng Ta.’ 37Lúc ấy, những người công chính thưa với Ngài: ‘Lạy Chúa, có khi nào chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, hoặc khát mà cho uống đâu? 38Có khi nào chúng con thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước, hoặc trần truồng mà mặc cho Ngài đâu? 39Hay có khi nào chúng con thấy Chúa ốm đau hoặc bị tù mà thăm viếng Ngài đâu?’ 40Vua sẽ trả lời rằng: ‘Thật, Ta bảo các con, khi các con làm điều ấy cho một người thấp kém nhất trong những anh em nầy của Ta, tức là đã làm cho Ta.’
41Kế đó, Ngài phán với những người ở bên trái rằng: ‘Hỡi những kẻ bị nguyền rủa, hãy lui ra khỏi Ta, đi vào lửa đời đời đã chuẩn bị sẵn cho quỷ vương và những quỷ sứ của nó. 42Vì Ta đói, các ngươi không cho Ta ăn; Ta khát, các ngươi không cho Ta uống; 43Ta là khách lạ, các ngươi không tiếp rước Ta; Ta trần truồng, các ngươi không mặc cho Ta; Ta ốm đau và bị tù, các ngươi không thăm viếng Ta.’ 44Lúc ấy, những người nầy cũng trả lời: ‘Lạy Chúa, có khi nào chúng tôi thấy Chúa đói, hoặc khát, hoặc là khách lạ, hoặc trần truồng, hoặc ốm đau, hoặc bị tù mà không phục vụ Ngài đâu?’ 45Ngài sẽ đáp lại rằng: ‘Thật, Ta bảo các ngươi, khi các ngươi không làm điều đó cho một người thấp kém nhất trong những người nầy, tức là các ngươi đã không làm cho Ta.’ 46Rồi những kẻ nầy sẽ vào hình phạt đời đời, còn những người công chính sẽ vào sự sống đời đời.”

25

十童女的比喻

1「那時,天國好比十個童女拿着燈出去迎接新郎。 2其中有五個是愚拙的,五個是聰明的。 3愚拙的拿着燈,卻沒有帶油; 4聰明的拿着燈,又盛了油在器皿裏。 5新郎遲延的時候,她們都打盹,睡着了。 6半夜有人喊:『看,新郎來了,你們出來迎接他。』 7那些童女就都起來挑亮她們的燈。 8愚拙的對聰明的說:『請分點油給我們,因為我們的燈要滅了。』 9聰明的回答:『恐怕不夠你我用的;你們還是自己到賣油的那裏去買吧。』 10她們去買的時候,新郎到了。那預備好了的,與他進去共赴婚宴,門就關了。 11其餘的童女隨後也來了,說:『主啊,主啊,給我們開門!』 12他卻回答:『我實在告訴你們,我不認識你們。』 13所以,你們要警醒,因為那日子,那時辰,你們不知道。」

按才受託的比喻

(路19.11-27)

14「天國又好比一個人要出外遠行,就叫了僕人來,把他的家業交給他們。 15他按着各人的才幹,給他們銀子:一個給了五千,一個給了二千,一個給了一千,就出外遠行去了。 16那領五千的立刻拿去做買賣,另外賺了五千。 17那領二千的也照樣另賺了二千。 18但那領一千的去掘開地,把主人的銀子埋藏了。 19過了許久,那些僕人的主人來了,和他們算賬。 20那領五千的又帶着另外的五千來,說:『主啊,你交給我五千。請看,我又賺了五千。』 21主人說:『好,你這又善良又忠心的僕人,你在少許的事上忠心,我要派你管理許多的事,進來享受你主人的快樂吧!』 22那領二千的也進前來,說:『主啊,你交給我二千。請看,我又賺了二千。』 23主人說:『好,你這又善良又忠心的僕人,你在少許的事上忠心,我要派你管理許多的事,進來享受你主人的快樂吧!』 24那領一千的也進前來,說:『主啊,我知道你,你是個嚴厲的人:沒有種的地方也要收割,沒有播的地方也要收穫, 25我就害怕,去把你的一千銀子埋藏在地裏。請看,你的銀子在這裏。』 26他的主人回答他說:『你這又惡又懶的僕人,你既知道我沒有種的地方也要收割,沒有播的地方也要收穫, 27就該把我的銀子放給兌換銀錢的人,到我來的時候可以連本帶利收回。 28把他這一千奪過來,給那有一萬的。 29因為凡有的,還要加給他,叫他有餘;沒有的,連他所有的也要奪過來。 30把這無用的僕人丟在外面黑暗裏,在那裏他要哀哭切齒了。』」

萬民受審判

31「當人子在他榮耀裏,同着眾天使來臨的時候,要坐在他榮耀的寶座上。 32萬民都要聚集在他面前。他要把他們分別出來,好像牧人分別綿羊、山羊一般, 33把綿羊安置在右邊,山羊在左邊。 34於是王要向他右邊的說:『你們這蒙我父賜福的,可來承受那創世以來為你們所預備的國。 35因為我餓了,你們給我吃;渴了,你們給我喝;我流浪在外,你們留我住; 36我赤身露體,你們給我穿;我病了,你們看顧我;我在監獄裏,你們來看我。』 37義人就回答:『主啊,我們甚麼時候見你餓了,給你吃;渴了,給你喝? 38甚麼時候見你流浪在外,留你住;或是赤身露體,給你穿? 39又甚麼時候見你病了,或是在監獄裏,來看你呢?』 40王回答他們說:『我實在告訴你們,這些事你們做在我弟兄中一個最小的身上,就是做在我身上了。』
41「王又要向那左邊的說:『你們這被詛咒的人,離開我!進入那為魔鬼和他的使者所預備的永火裏去! 42因為我餓了,你們沒有給我吃;渴了,你們沒有給我喝; 43我流浪在外,你們沒有留我住;我赤身露體,你們沒有給我穿;我病了,我在監獄裏,你們沒有來看顧我。』 44他們也要回答:『主啊,我們甚麼時候見你餓了,或渴了,或流浪在外,或赤身露體,或病了,或在監獄裏,沒有伺候你呢?』 45王要回答:『我實在告訴你們,這些事你們沒有做在任何一個最小的弟兄身上,就是沒有做在我身上了。』 46這些人要往永刑裏去;那些義人要往永生裏去。」