10

Tai vạ thứ tám: Châu chấu

1Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Hãy đến gặp Pha-ra-ôn, vì Ta đã làm cứng lòng vua ấy và quần thần để Ta bày tỏ các dấu lạ ra giữa họ, 2và để con thuật lại cho con cháu mình những việc Ta đã làm cho dân Ai Cập, cũng như các dấu lạ Ta đã thực hiện giữa họ như thế nào, nhờ đó các con biết rằng Ta là Đức Giê-hô-va.”
3Môi-se và A-rôn đi đến Pha-ra-ôn và tâu: “Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của dân Hê-bơ-rơ phán: ‘Ngươi không chịu hạ mình trước mặt Ta cho đến bao giờ? Hãy cho dân Ta đi để chúng phụng sự Ta. 4Nếu ngươi không chịu để dân Ta ra đi, nầy, ngày mai Ta sẽ sai châu chấu tràn vào xứ sở ngươi. 5Chúng sẽ phủ kín mặt đất đến nỗi người ta không còn thấy đất nữa. Chúng sẽ cắn phá những gì còn lại, tức là những gì mà trận mưa đá chưa tàn phá. Chúng cũng cắn phá cây cối của các ngươi ngoài đồng ruộng, 6vào đầy cung điện ngươi, dinh thất của tất cả quần thần ngươi, và nhà cửa của mọi người Ai Cập. Đây là điều mà cha ông ngươi và cả tổ phụ ngươi cũng chưa từng thấy, từ ngày họ có mặt trên đất nầy cho đến ngày nay.’” Nói xong, Môi-se quay đi và rời khỏi Pha-ra-ôn.
7Quần thần Pha-ra-ôn tâu: “Người nầy cứ là cái bẫy cho chúng ta cho đến bao giờ? Hãy cho dân ấy đi để chúng phụng sự Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng! Bệ hạ chưa biết rằng Ai Cập đang bị nguy vong sao?” 8Môi-se và A-rôn lại được gọi đến gặp Pha-ra-ôn. Nhà vua nói: “Hãy đi phụng sự Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đi. Nhưng ai là người sẽ phải đi?” 9Môi-se đáp: “Chúng tôi sẽ đi với cả nam phụ lão ấu và bầy chiên bầy bò, vì chúng tôi phải cử hành một kỳ lễ cho Đức Giê-hô-va.” 10Pha-ra-ôn nói: “Thế thì Đức Giê-hô-va cứ ở với các ngươi đi để xem ta có cho các ngươi và con cái các ngươi cùng ra đi chăng! Rõ ràng là các ngươi có âm mưu độc ác! 11Không được! Chỉ có đàn ông các ngươi đi và phụng sự Đức Giê-hô-va thôi, vì đó là điều các ngươi đã yêu cầu.” Rồi họ đuổi Môi-se và A-rôn khỏi Pha-ra-ôn.
12Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Con hãy giơ tay trên Ai Cập để khiến châu chấu tràn lên xứ đó, cắn phá cây cỏ và mọi vật trên đất mà mưa đá còn chừa lại.” 13Vậy Môi-se giơ gậy ra trên Ai Cập. Đức Giê-hô-va dẫn luồng gió đông thổi trên xứ ấy suốt cả ngày lẫn đêm hôm đó; sáng hôm sau, gió đông đem châu chấu đến. 14Châu chấu tràn lên khắp đất Ai Cập và đáp xuống toàn lãnh thổ. Châu chấu nhiều vô kể; trước kia chưa từng có và sau nầy cũng chẳng bao giờ có như vậy. 15Chúng bao phủ khắp mặt đất làm cho cả xứ đen kịt, cắn phá tất cả cây cỏ ngoài đồng và các thứ trái cây mà mưa đá còn chừa lại. Khắp lãnh thổ Ai Cập chẳng còn chút cây cối hay là rau cỏ xanh ngoài đồng ruộng.
16Pha-ra-ôn vội vàng gọi Môi-se và A-rôn đến và nói: “Ta đã phạm tội với Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi và với các ngươi nữa. 17Vậy bây giờ, xin tha tội cho ta, chỉ lần nầy thôi! Hãy cầu khẩn Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi; ít ra Ngài cũng lấy đi khỏi ta cái tai vạ chết người nầy.” 18Môi-se lui ra khỏi Pha-ra-ôn và khẩn nguyện với Đức Giê-hô-va. 19Đức Giê-hô-va dẫn một luồng gió tây rất mạnh đến cuốn châu chấu đi và đùa chúng xuống Biển Đỏ. Khắp lãnh thổ Ai Cập không còn một con châu chấu nào. 20Nhưng Đức Giê-hô-va làm cho Pha-ra-ôn cứng lòng; vua ấy không để cho dân Y-sơ-ra-ên ra đi.

Tai vạ thứ chín: Bóng tối dày đặc

21Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Con hãy giơ tay lên trời để bóng tối bao trùm Ai Cập, thứ bóng tối như sờ được.” 22Vậy Môi-se giơ tay lên trời, bóng tối dày đặc bao trùm cả Ai Cập trong ba ngày. 23Trong ba ngày đó, người ta không nhìn thấy nhau, không ai rời khỏi chỗ mình được. Nhưng chỗ nào dân Y-sơ-ra-ên ở thì có ánh sáng.
24Pha-ra-ôn gọi Môi-se đến và bảo: “Hãy đi phục vụ Đức Giê-hô-va. Con cái các ngươi cũng đi với các ngươi, chỉ để bầy chiên và bò ở lại thôi.” 25Nhưng Môi-se thưa: “Bệ hạ phải để cho chúng tôi có các sinh tế và lễ vật để làm tế lễ thiêu dâng lên Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi. 26Các bầy gia súc cũng phải theo chúng tôi, không để lại một móng chân nào. Chúng tôi sẽ dùng chúng để phụng sự Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi; chỉ khi nào đến nơi đó chúng tôi mới biết phải dùng thứ gì để thờ phượng Đức Giê-hô-va.” 27Nhưng Đức Giê-hô-va làm cho Pha-ra-ôn cứng lòng, không chịu cho dân Y-sơ-ra-ên ra đi. 28Pha-ra-ôn nói: “Hãy lui đi cho khuất mắt ta! Hãy giữ mình, đừng bao giờ nhìn mặt ta nữa, vì ngày nào ngươi thấy mặt ta thì ngươi sẽ chết!” 29Môi-se nói: “Đúng như bệ hạ nói, tôi sẽ chẳng còn thấy mặt bệ hạ nữa đâu.”

10

Ŏ́c Túh Coat Tacual: Lam Talốh

1Vớt ki, Yiang Sursĩ atỡng Môi-se neq: “Cóq mới pỡq ramóh loah puo sĩa. Cứq khoiq táq yỗn án cớp cũai ayững atĩ án bữn mứt pahỡm coang, la dŏq cứq táq ranáq salễh nâi choâng moat alới, 2cớp dŏq anhia têq atỡng loah yỗn con châu anhia dáng, la cứq khoiq táq túh coat ntâng lứq chóq cũai Ê-yip-tô bo cứq táq ranáq salễh. Chơ nheq tữh anhia têq dáng samoât, cứq la lứq Yiang Sursĩ.”
3Ngkíq Môi-se cớp Arôn pỡq ramóh loah puo, cớp atỡng án neq: “Yiang Sursĩ, la Ncháu tỗp Hê-brơ, pai neq: ‘Noâng dũn maléq mới mantoâr chóq cứq? Cóq mới acláh tỗp proai cứq yỗn alới pỡq sang cứq. 4Ma khân mới tỡ bữn trĩh, tâng tangái parnỡ cứq ễ táq yỗn bữn lam mut tâng cruang mới. 5Án toâq cỡt sampứh, cớp póc dũ ntốq cu nnơi chũop cloong cutễq toau tỡ bữn hữm noâng cutễq. Chơ án cáiq nheq máh crơng sarnóh noâng khlâiq tễ prễl púh, dếh aluang noâng tamoong. 6Án mut poân nheq tâng máh dống mới, cớp tâng dống tỗp ayững atĩ mới, dếh tâng dống cũai proai mới hỡ. Ŏ́c salễh nneq, dếh achúc achiac mới tỡ nai hữm yũah.’”
 Vớt ki, Môi-se chứng clĩ, chơ loŏh tễ ntốq ki.
7Máh tỗp ayững atĩ puo pai chóq án neq: “Maléq dũn noâng hái chĩuq yỗn cũai samiang nâi pakhoq hái? Cóq anhia acláh yỗn samiang tỗp I-sarel pỡq sang Yiang Sursĩ alới. Nŏ́q anhia tỡ bữn dáng, cruang Ê-yip-tô nâi khoiq cỡt ralốh-ralái?”
8Yuaq ngkíq, noau pỡq coâiq Môi-se cớp Arôn yỗn toâq ramóh loah puo. Chơ puo pai neq: “Têq anhia pỡq sang Yiang Sursĩ la Yiang tỗp anhia. Ma noau toâp ễ pỡq?”
9Môi-se ta‑ỡi neq: “Nheq tữh tỗp hếq pỡq nheq, dếh tỗp carnễn cớp tỗp cũai thâu. Cớp hếq ễ dững dếh con samiang con mansễm, cữu, mbễq, cớp ntroŏq hỡ, dŏq táq rit cha bũi sang toam yám noap Yiang Sursĩ.”
10Chơ puo ta‑ỡi neq: “Tỡ têq! Cứq thễ dũan nhơ ramứh Yiang Sursĩ anhia neq: Cứq tỡ yỗn tỗp anhia dững máh mansễm cớp carnễn pỡq nứng anhia. Nâi la ranáq raloaih lứq anhia aloŏh ngê ễ chíl tỗp hếq. 11Tỡ têq! Khân tỗp anhia yoc ễ pỡq sang Yiang Sursĩ, ki pỡq ống máh cũai samiang sâng.”
 Chơ puo ớn noau tuih aloŏh Môi-se cớp Arôn tễ dống án.
12Chơ Yiang Sursĩ atỡng loah Môi-se neq: “Cóq mới payo atĩ mới chu cruang Ê-yip-tô, táq yỗn lam mut cáiq nheq máh crơng sarnóh, cớp dũ ramứh noâng khlâiq tễ prễl púh.”
13Ngkíq Môi-se yống ralỡng payo chu ki. Chơ Yiang Sursĩ táq yỗn bữn cuyal tễ angia mandang loŏh phát chu cruang Ê-yip-tô nheq muoi tangái muoi sadâu. Toâq poang tarưp, cuyal phát amut máh lam sa‑ữi lứq chu cruang ki. 14Án póc dũ ntốq tâng cruang Ê-yip-tô. Tễ dỡi nhũang toau toâq dỡi ntun tỡ nai hữm lam sa‑ữi ariang nneq. 15Lam ki pỡq pláh chũop nheq tâng cloong cutễq, toau cutễq cỡt cũm. Máh ramứh tỡ bữn pĩeiq prễl, ki lam cáiq nheq, dếh palâi aluang. Tỡ bữn aluang aloai tỡ la sarnóh ntrớu tâng cruang Ê-yip-tô ma noâng ramoong.
16Chơ puo arô toâp Môi-se cớp Arôn yỗn toâq ramóh loah án. Án pai neq: “Cứq táq lôih chóq Yiang Sursĩ, la Ncháu anhia, cớp chóq tỗp anhia hỡ. 17Sanua nâi, sễq anhia táh lôih yỗn cứq muoi trỗ ễn. Cớp sễq anhia câu chuai yỗn cứq tễ Yiang Sursĩ, la Ncháu anhia, yỗn án ĩt loah ranáq cuchĩt nâi yỗn vớt tễ cứq.”
18Ngkíq Môi-se loŏh tễ puo, pỡq câu sễq tễ Yiang Sursĩ. 19Chơ Yiang Sursĩ lêq cuyal tễ angia mandang loŏh, yỗn cỡt cuyal tễ angia mandang pât ễn toâq. Cuyal rapuq dững nheq máh lam chu dỡq mưt Cusâu. Chơ tỡ bữn khlâiq muoi lám noâng lam tâng cruang Ê-yip-tô. 20Ma Yiang Sursĩ táq yỗn puo bữn mứt coang sĩa, tỡ acláh máh tỗp I-sarel yỗn loŏh tễ cruang ki.

Ŏ́c Túh Coat Takêh: Canám Chũop Cruang Ê-yip-tô

21Vớt ki, Yiang Sursĩ atỡng loah Môi-se neq: “Cóq mới sacỡ atĩ achỗn chu paloŏng, táq yỗn cruang nâi cỡt canám pếc nheq.”
22Môi-se sacỡ atĩ chu paloŏng, chơ tâng cruang Ê-yip-tô cỡt canám pếc, nheq pái tangái. 23Tâng clống pái tangái ki, máh cũai Ê-yip-tô manoaq tỡ bữn hữm manoaq, cớp tỡ bữn noau loŏh tễ dống. Ma bân ntốq cũai I-sarel ỡt, ki poang patoat tiaq.
24Ngkíq puo arô loah Môi-se cớp atỡng neq: “Têq tỗp anhia pỡq sang Yiang Sursĩ, dững dếh mansễm cớp carnễn. Ma máh charán anhia, ki cóq anhia dŏq nâi.”
25Ma Môi-se ta‑ỡi neq: “Tỡ cỡn ngkíq! Cóq anhia yỗn hếq dững charán hếq bữm dŏq chiau sang cớp bốh sang yỗn Yiang Sursĩ, la Ncháu hếq. 26Tỗp hếq cóq dững máh charán pỡq tê; tỡ têq muoi lám charán ntrớu noâng ỡt loah. Tỗp hếq cóq rưoh máh charán ễ chiau sang yỗn Yiang Sursĩ, la Ncháu hếq. Cớp toau hếq toâq pỡ ntốq ki, la hếq tỡ dáng rưoh charán lám léq ễ ĩt chiau sang yỗn Yiang Sursĩ.”
27Ma Yiang Sursĩ táq yỗn puo bữn mứt coang sĩa. Án tỡ bữn yỗn tỗp I-sarel pỡq. 28Puo pai chóq Môi-se neq: “Cóq mới dễq chíq tễ nâi! Chỗi yỗn cứq hữm noâng roâp mới! Khân cứq noâng hữm roâp mới, ki mới cuchĩt toâp!”
29Môi-se ta‑ỡi neq: “Chơ! Pĩeiq ơiq, anhia tỡ bữn hữm noâng cứq.”