24

1Sau khi vua Sau-lơ đánh đuổi quân Phi-li-tin xong, trở về, có người tâu với vua: “Đa-vít ở trong sa mạc En-ghê-đi.” 2Vua Sau-lơ chọn ba ngàn quân tinh nhuệ trong toàn thể dân Y-sơ-ra-ên, dẫn họ đi lùng bắt Đa-vít và những người theo chàng, ở phía đông các mỏm đá Sơn Dương. 3Đi ngang qua các chuồng chiên bên đường, vua Sau-lơ thấy một hang đá nên vào đó đi việc cần. Đa-vít và những người theo chàng đang ngồi núp trong nơi sâu thẳm của chính hang đó.
4Những người theo Đa-vít thì thầm với chàng: “Đây là ngày CHÚA phán trước với ông: ‘Ta sẽ giao kẻ thù của con vào tay con, và con được quyền xử với nó tùy ý con.’ ” Đa-vít đến gần, cắt lén vạt áo choàng của vua Sau-lơ. 5Nhưng ngay sau đó, Đa-vít tự trách mình vì đã cắt vạt áo choàng của vua Sau-lơ. 6Đa-vít nói với những người theo chàng: “Cầu xin CHÚA phạt tôi nếu tôi làm điều này, nghĩa là nếu tôi ra tay hại chủ tôi là người được CHÚA xức dầu, vì vua chính là người được CHÚA xức dầu.” 7Đa-vít dùng những lời lẽ ấy thuyết phục những người theo chàng, không cho họ xông vào vua Sau-lơ. Vua Sau-lơ ra khỏi hang và tiếp tục lên đường.
8Sau đó, Đa-vít cũng đứng dậy ra khỏi hang đá, gọi với theo vua Sau-lơ: “Tâu vua, chúa con!” Vua Sau-lơ nhìn ngoái lại đằng sau, thấy Đa-vít cúi sấp mặt xuống đất. 9Đa-vít thưa với vua Sau-lơ: “Tại sao cha nghe lời người ta đồn rằng con muốn hại cha? 10Ngày nay, chính mắt cha thấy CHÚA đã giao mạng cha vào tay con trong hang đá. Người ta xúi con giết cha, nhưng con không nỡ, và con tự nhủ: ‘Ta không nên ra tay hại chủ ta vì người được CHÚA xức dầu.’ 11Thưa cha, xin cha nhìn xem, đây là vạt áo choàng của cha trong tay con. Cha thấy con chỉ cắt vạt áo choàng của cha nhưng con không giết cha. Cha cũng đủ hiểu rằng con không có ý hại cha hoặc phản cha. Con không hề có lỗi với cha, nhưng cha lại săn đuổi con để giết con. 12Cầu xin CHÚA phân xử giữa con và cha. Xin CHÚA báo thù cho con, vì chính tay con sẽ không đụng đến cha. 13Như tục ngữ người xưa có nói: ‘Điều ác ra từ kẻ ác,’ tay con sẽ không đụng đến cha.
14Vua Y-sơ-ra-ên đem quân ra đánh đuổi ai? Cha săn đuổi ai? Một con chó chết! Một con bọ chét! 15Cầu xin CHÚA làm trọng tài phân xử giữa con và cha! Cầu xin Ngài đoái xem, biện hộ cho con, và giải cứu con khỏi tay cha!”
16Khi Đa-vít vừa dứt lời, vua Sau-lơ hỏi: “Có phải đó là tiếng của Đa-vít, con trai ta không?” Rồi vua Sau-lơ òa lên khóc. 17Vua lại nói với Đa-vít: “Con cư xử phải hơn cha, vì con đối đãi tốt với cha trong khi cha đối xử tệ với con. 18Chính con đã tỏ cho cha biết ngày nay con đối đãi tốt với cha như thế nào. CHÚA đã nộp cha vào tay con, nhưng con không giết cha. 19Cá ai bắt gặp kẻ thù mình mà lại thả cho đi bình an không? Cầu xin CHÚA ban thưởng con dồi dào vì con đối xử tốt với cha ngày nay. 20Bây giờ cha biết chắc chắn con sẽ làm vua cai trị dân Y-sơ-ra-ên, và ngôi vua sẽ vững bền trong tay con. 21Vậy con hãy nhân danh CHÚA thề với cha, con sẽ không tuyệt diệt con cháu cha sau khi cha qua đời, và con cũng không xóa bỏ tên tuổi cha khỏi dòng họ tổ phụ cha.” 22Sau khi Đa-vít thề, vua Sau-lơ trở về nhà, còn Đa-vít và những người theo chàng rút về nơi trú ẩn.

24

Tại Ên-ghê-đi

1Sau khi đánh đuổi quân Phi-li-tin trở về, Sau-lơ được tin Đa-vít đang ở sa mạc Ên-ghê-đi. 2Ông dẫn theo ba ngàn quân tinh nhuệ nhất Y-sơ-ra-ên, đến Đá dê Rừng tìm Đa-vít và thuộc hạ. 3Đến một nơi có chuồng cừu, Sau-lơ thấy một cái hang nên vào đó đi tiện. Lúc ấy Đa-vít cùng các thuộc hạ đang ẩn nấp trong góc hang. 4Một người thì thầm với Đa-vít: "Hôm nay là ngày Chúa có nói trước với ông: Ta sẽ giao kẻ thù vào tay con, con xử nó ra sao tùy ý.' Đa-vít nhẹ nhàng đứng dậy, đến cắt vạt áo ngoài của Sau-lơ. 5Nhưng ngay sau ấy Đa-vít tự trách về việc này. 6Ông bảo với thuộc hạ: "Xin Chúa kiểm soát hành động ta, đừng cho ta ra tay ám hại vua là người được Chúa xức dầu." 7Những lời Đa-vít thuyết phục đám thuộc hạ làm họ không còn ý định giết Sau-lơ nữa. Sau-lơ ra khỏi hang tiếp tục lên đường.
8Đa-vít ra theo, lớn tiếng gọi: "Bệ hạ!" Sau-lơ quay lại. Đa-vít cung kính cúi gập người xuống, 9tâu: "Tại sao bệ hạ nghe lời người ta nó rằng tôi muốn hại vua? 10Ngày hôm nay, chính bệ hạ thấy rõ. Vì lúc nảy trong hang, Chúa có giao mạng bệ hạ vào tay tôi; có người bảo tôi giết vua, nhưng tôi không nỡ, vì tự nghĩ: Ta không được giết chủ, người được Chúa xức dầu.' 11Cha thấy không, con có vạt áo của cha trong tay đây này. Con cắt vạt áo chứ không giết cha. Như thế đủ cho cha thấy rằng con không định hại vua, phản chủ. Con không có lỗi gì cả, trong khi cha lại tìm mọi cách để giết con! 12Xin Chúa xét xử cha và con. Chúa sẽ báo ứng chứ con không hại cha đâu. 13Người xưa có nói: 'Kẻ ác làm điều ác,' nhưng con sẽ không động đến cha. 14Đường đường một đấng quân vương lại đem quân đuổi bắt một con chó chết, một con bọ chét hay sao? 15Xin Chúa phân xử giữa cha với con. Xin Ngài biện hộ và giải cứu con khỏi tay cha."
16Nghe xong, Sau-lơ hỏi: "Có phải con đấy không, Đa-vít?" và vua khóc lớn lên. 17Vua nói với Đa-vít: "Con tốt hơn cha, vì con lấy thiện trả ác. 18Hôm nay con đã lấy lòng nhân đãi cha, vì Chúa nạp cha vào tay con mà con không giết. 19Không ai bắt được kẻ thù rồi thả cho đi, nhưng hôm nay con đã làm như thế cho cha. Xin Chúa ân thưởng cho con. 20Ta biết chắc rồi đây con sẽ làm vua, và ngôi nước sẽ được lập vững bền trong tay con. 21Chỉ xin con nhân danh Chúa thề sẽ không tuyệt diệt con cháu của cha, làm cho cha không còn người mang danh, nối dõi." 22Đa-vít thề, và Sau-lơ trở về hoàng cung. Đa-vít và thuộc hạ lại trở về chỗ ẩn trú.